Cứu Vớt Cố Chấp Cuồng Nam Phụ
Chương 57: Thế Giới 4: Đại lão mỗi ngày phân chia nhân cách (1)

Editor: user86844642

Beta: Cutimap

- --

56. Tôi thức dậy mỗi ngày và tôi đang phân chia

Sau khi nhiệm vụ thành công, thế giới đều sẽ yên lặng theo, dừng lại ở thời điểm nam phụ hạnh phúc nhất, vì sao vừa rồi Thân Đồ Xuyên còn động đậy?!

Tâm Quý Thính khiếp sợ đến cực điểm, cô chắc chắn chính mình không phải bị hoa mắt, mà thật xác định nhìn thấy đôi mắt anh chớp một chút...... Chẳng lẽ anh cũng là làm nhiệm vụ?

Trong nháy mắt ý tưởng này vừa toát lên, Quý Thính ngẩn ra, đột nhiên cảm thấy rất có khả năng. Nếu cô có thể ra vào thế giới tiểu thuyết để làm nhiệm vụ, những người khác cũng có khả năng như thế, chẳng qua khả năng nhiệm vụ không quá giống nhau, tỷ như cô là trợ giúp nam phụ, mà người khác sẽ sắm vai nam phụ?

Quý Thính cảm thấy mình tựa hồ đã nghĩ ra thông suốt, nhưng rồi lại cảm thấy không đúng, tuy rằng Thân Đồ Xuyên thế giới này có nhiều chỗ tương tự với những thế giới khác, nhưng nói đến cùng, tính cách vẫn là hoàn toàn bất đồng, nếu chỉ là một người sắm vai vậy thì kĩ thuật diễn của người này cũng thật sự quá tốt.

Không đợi Quý Thính suy nghĩ cẩn thận, thế giới tiểu thuyết thứ tư đã xuất hiện ở trong đầu, hoàn toàn cắt ngang mọi suy nghĩ của cô. Quý Thính còn chưa tiếp thu hoàn toàn nội dung tiểu thuyết, chân đã dẫm lên trên sàn nhà kiên cố.

Quý Thính ngây người ra, phát hiện mình đứng ở trước cửa một ngôi biệt thự, bốn phía xung quanh là tầng tầng lớp lớp cây xanh. Buổi trưa, trời vừa mới mưa xong, trong không khí tràn đầy hương vị tươi mát của lá xanh cùng bùn đất, không khí lành lạnh khiến người cảm thấy thật thoải mái.

Quý Thính thở nhẹ một hơi, trong đầu lặp lại cốt truyện, chỉ đành đem chuyện của Thân Đồ Xuyên để trong lòng.

Thế giới này là một quyển truyện tên là "Si ngốc ân oán", năm nam phụ mười tuổi trải qua chuyện ngoài ý muốn bị nằm trên giường cả nửa năm, bởi vì cơ thể dị ứng thuốc tê, mỗi lần trị liệu đều phải trải qua thống khổ thật lớn, giữa những cơn thống khổ đó, anh ta đã tự phân chia mình thành bốn nhân cách, mãi cho đến hiện tại cũng không chữa khỏi được.

Bởi vì trong một cơ thể có bốn người, anh biết rõ mình khác với người khác, cho nên tính cách quái gở không muốn gặp người, khi mười sáu tuổi đã dùng tiền tiêu vặt mua một biệt thự ở đỉnh núi, xây che chắn lại biệt thự, từ đó sinh hoạt ở nơi này, cho đến hiện tại đã là khá nhiều năm, thỉnh thoảng tuy rằng sẽ vì công việc mà đi ra ngoài nhưng đại đa số thời gian đều tự phong bế.

Mà vị trí hiện tại của Quý Thính chính là biệt thự của nam phụ.

Nam phụ từ nhỏ đã bị cô độc, cha mẹ thấy anh ta bệnh lâu không khỏi, cũng xem như gián tiếp từ bỏ mà sinh một đứa trẻ khác khỏe mạnh, may mắn nam phụ là một kỳ tài kinh thương, rất mau đã sáng tạo được đế quốc thương nghiệp của riêng mình, cho nên tính ra cuộc sống cũng không quá kém.

Nhưng mà sinh hoạt có bao nhiêu giàu có thi trong lòng có bấy nhiêu cô độc, ngay cả nam phụ cũng không biết, chính mình có bao nhiêu khát vọng có thể có bạn bè bằng hữu. Vì thế vào năm hắn hai mươi tuổi, nữ chủ trong lúc vô tình xông vào.

Ở một trình độ nào đó, nam phụ chưa trải qua sự đời lập tức bị sức sống tươi mát lại không làm ra vẻ của nữ chủ hấp dẫn, sau khi làm bạn với nữ chủ một thời gian thì không thể tự kềm chế mà yêu cô ấy. Mà nữ chủ thì vĩnh viễn chỉ thuộc về nam chủ, đặc biệt là nam chủ còn tự mình mang hào quang.

Nam phụ cầu mà không được đành cam chịu làm lốp xe dự phòng, đi theo bên người nữ chủ tùy kêu tùy đến, cuối cùng một lần khi nữ chủ cãi nhau với nam chủ mà xông ra ngoài đường lớn, nam phụ đã mạo hiểm lấy thân mình cứu nữ chủ, còn chính mình bị xe cán chết.

Quý Thính nghiên cứu xong cốt truyện, không khỏi "xì" một tiếng, cảm thấy lần này nam phụ cũng quá thảm, vì thể chất dị ứng với thuốc tê, vậy thì đoạn thời gian trước khi bị tử vong, không biết phải chịu đựng biết bao nhiêu.

Chờ một chút ——

Nếu thế giới này cùng thế giới trước giống nhau, nam phụ đều cùng tên cùng hình tượng, đó có phải hay không có nghĩa là, nam phụ trong thế giới này có thể là cùng một người?

Quý Thính tưởng tượng đến khả năng này, tim liền đập đến hỗn loạn, cô vội vàng ấn chuông cửa, muốn nghiệm chứng ý nghĩ của mình.

Leng keng leng keng.

Một lúc sau cửa mở ra, một người phụ nữ hơn 50 tuổi xuất hiện, nhìn thấy cô thì hơi sửng sốt, nhiệt tình cười cười: "Cô chính là cô giáo Quý đúng không?"

"Xin chào, tôi tên Quý Thính." Quý Thính mỉm cười, thân phận ở thế giới này của cô là giáo viên của nhân cách thứ tư của nam phụ.

Người phụ nữ gật gật đầu, sau đó nghĩ tới cái gì, ý cười hơi thu lại: "Là như thế này, tình huống của chúng tôi cô giáo Quý đã hiểu biết phải không?"

"Đã biết." Quý Thính gật đầu.

Người phụ nữ nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, gọi tôi là dì Chu, là quản gia nơi này, cô giáo Quý mời vào, tôi đi mời tiểu thiếu gia lại đây."

"Được." Quý Thính đi theo bà đi đến phòng khách xa hoa rộng lớn, ngồi xuống sô pha.

Dì Chu tiếp đón cô xong liền đi lên lầu, chỉ chốc lát sau vẻ mặt khó xử đi xuống, nam phụ ở phía sau ưu nhã đi theo, cằm dương lên giống tiểu thiên nga, mà bộ đồ mà anh ta mặc lại là một bộ áo ngủ màu hồng nhạt, tuy rằng màu sắc thực nữ tính, nhưng mặc lên trên người anh lại chỉ làm màu da càng thêm trắng, hoàn toàn không có vẻ nữ tính chút nào.

Quý Thính nhìn thấy thần thái của nam phụ thì sửng sốt, phản ứng đầu tiên là thế giới này không có khả năng cùng là một người, vì vị này thần thái thoạt nhìn... Dù sao muốn nói người này cùng là một người ở thế giới trước, vậy kỹ thuật diễn thật không khỏi quá tốt, hơn nữa Thân Đồ Xuyên cũng không giống như người chịu hạ giá mình ra vẻ như thế này, cho nên có thể bài trừ khả năng là cùng một người với thế giới trước đây.

Trong lòng Quý Thính lập tức có chút mất mát.

"Thật ngại quá cô giáo Quý, tiểu thiếu gia đột nhiên ngủ rồi, vị này chính là thiếu gia." Dì Chu có chút xấu hổ, giới thiệu.

Nam phụ vẻ mặt ghét bỏ: "Đã nói, gọi người ta là tiểu thư Sam Sam."

Quý Thính: "......"

Bởi vì bốn nhân cách của nam phụ chung sống hoà bình đã lâu, nhìn qua không còn hy vọng gì chữa khỏi, cho nên những người nhiều năm ở bên cạnh chăm sóc anh ta sẽ tự giác dùng xưng hô mà phân chia mỗi nhân cách.

Cái tên 'Thân Đồ Xuyên' là xưng hô mà bọn họ thống nhất khi đối mặt với người ngoài, còn thì bốn người bọn họ có tên riêng của mình.

Anh cả Thân Đồ Dực, là tổng tài sáng tạo đế quốc thương nghiệp, cũng là trụ cột chống đỡ kinh tế của nhà này, anh hai Thân Đồ Nhĩ, y như là cái xe máy, phóng đãng không kềm chế được, yêu tự do.

'Em gái' Thân Đồ Sam tình huống đặc thù, nhân cách bản thân là nam tính, lại cảm thấy chính mình là con gái, chính là loại đại tiểu thư chỉ biết tùy hứng mua mua mua. Trong phòng anh ta có bốn phòng giữ quần áo, tất cả đều nhét đầy quần áo thời trang mới nhất, nhưng bởi vì hai vị anh trai trấn áp nên chỉ có thể ở nhà trộm mặc một chút.

Bọn họ có số tuổi tương đương, đều là người trưởng thành hai mươi tuổi, còn em trai thứ tư Thân Đồ Tự mà cô sẽ phụ đạo, lại là một thiếu niên phản nghịch, bởi vì nhiều lần thi không đạt tiêu chuẩn lúc này mới mời gia sư.

...... Tên có phải hay không quá nhiều, quá khó nhớ? Kỳ thật cũng không tính quá khó, bọn họ bốn cái tên thông tục chính là Thân Đồ một hai ba bốn.

* Dực Nhĩ Sam Tự, nhất - nhị - tam - tứ, đọc theo âm tiếng Hoa.

Tuy rằng biết những nhân cách này có bất đồng không thể lấy tiêu chuẩn người bình thường đi xem xét bọn họ, nhưng khi nhìn đến trước mắt mình người đàn ông cao lớn anh tuấn tám khối cơ bụng "Sam Sam tiểu thư", tuy rằng Quý Thính đã chuẩn bị tâm lý tốt nhưng vẫn bị kinh hách một hồi ——

Người này tuyệt đối không phải một người với thế giới trước!

Cô ôn nhu nở nụ cười, lại không thể hiện nội tâm đang rít gào: "Sam Sam tiểu thư, xin chào."

"Cô chính là gia sư của Tiểu Tự?" Nam phụ liếc Quý Thính một cái, đáy mắt khinh thường không che dấu chút nào.

Rõ ràng là một bộ mặt khắc nghiệt nhưng xuất hiện trên gương mặt của Thân Đồ Xuyên, ánh mắt lại lưu chuyển như họa, có chút phong lưu ý nhị không tả được.

Quý Thính cười cười: "Đúng vậy, tôi tên Quý Thính."

"Quý Thính đúng không, cô trở về đi, Tiểu Tự không cần gia sư, về sau chính tôi dạy nó là được." Nam phụ nâng cằm lên, thật cao ngạo.

Dì Chu bên cạnh nghe vậy sửng sốt, vội vàng nói: "Nhưng vị này chính là đại thiếu gia mời đến, nếu cứ như vậy mà kêu cô giáo Quý rời đi......"

"Thì nói là Thân Đồ Sam tôi làm," nam phụ không kiên nhẫn ngắt lời, "Ghét nhất là người ngoài tới trong nhà này, nhanh nhanh cút đi."

Dì Chu nhíu mày nhìn về phía Quý Thính, bất đắc dĩ buông tiếng thở dài. Vị thiếu gia này khó chơi nhất, bà có đôi khi cũng không có biện pháp nào.

Quý Thính cười cười, cô cũng không quá để ý, đi đến bên người nam phụ sau đó thấp giọng nói: "Thân Đồ Tự, cậu lại ở trước mặt tôi giả vờ nữa, tôi liền gọi điện thoại nói cho anh cả cậu."

Nam phụ sắc mặt cứng đờ, lập tức bực đến dậm chân: "Tôi đẹp như vậy, cô nói ai là Thân Đồ Tự chứ?!"

"Được rồi, anh cả cậu cho tôi gấp đôi tiền lương, tôi nếu tới phải nghiêm túc làm việc, cậu giả vờ làm ra vẻ không gạt được tôi đâu." Quý Thính nhìn dì Chu cười cười, sau đó quay đầu nhìn nam phụ, "Kỹ thuật diễn không tồi, vừa thấy thì thấy rất giống chị cậu, đáng tiếc, hình tượng đại tiểu thư tùy hứng không phải người nào cũng có thể diễn ra được."

Cô xưng hô với người này lúc này giống y như giọng điệu của dì Chu.

Nếu người ở biệt thự lấy bốn nhân cách trở thành từng thân thể độc lập, vậy cô cũng sẽ làm như vậy là được, dù sao mục đích chính của cô là chờ mấy tháng sau khi nữ chủ tới mà lấy tư thế nhanh như chớp đuổi cô ta ra ngoài, giải quyết vấn đề ngay từ gốc.

Dì Chu hiển nhiên là đối với biểu hiện của Quý Thính thực vừa lòng.

"Cô nói chị tôi tùy hứng? Chờ lát nữa tôi liền nói cho chị ấy!" Thân Đồ Tự giống như bắt được nhược điểm của cô, hưng phấn nhìn Quý Thính, cũng không rảnh lo giả vờ kiều tiếu hay tùy hứng gì.

Dì Chu ở bên cạnh sợ ngây người, hiển nhiên bà không nghĩ tới còn có loại thao tác này, lập tức càng thêm bội phục nhìn Quý Thính.

Quý Thính khẽ cười một tiếng: "Cậu đi cáo trạng đi, chờ chị cậu tới tính sổ với tôi, cũng vừa vặn tôi đem chuyện cậu giả mạo cô ấy, cô ấy sợ anh cả cậu như vậy, cũng không biết có thể giáo huấn cậu như thế nào."

Thân Đồ Tự sắc mặt cứng đờ, lập tức bực bội: "Người phụ nữ này, sao da mặt cô dày như vậy? Tôi đã nói không cho cô dạy, cô còn không mau cút đi!"

"Tiểu thiếu gia." Dì Chu không ủng hộ nhìn về phía cậu.

Thân Đồ Tự không kiên nhẫn ngồi vào trên sô pha, mắt lạnh nhìn chằm chằm Quý Thính: "Anh cả tôi cho cô bao nhiêu tiền, tôi cho cô gấp ba lần, cô hiện tại liền đi."

Quý Thính suy nghĩ một chút: "Đại thiếu gia là người tốt, trả thẳng một lần cả một học kỳ là 50 vạn, 3 lần sẽ là 150 vạn."

Hiện tại một tháng chỉ có một trăm đồng tiền tiêu vặt tiểu thiếu gia Thân Đồ Tự: "......"

"Tiểu thiếu gia nếu có thể cho tôi 150 vạn mà nói, tôi hiện tại đi ngay." Quý Thính vẻ mặt chân thành, nghĩ thầm, muốn chơi tiểu xảo à, còn trị không được cậu? Một người bởi vì thành tích thi quá thấp làm người trong nhà mất mặt, khiến cho tiền tiêu vặt bị cắt bớt, còn dám ở chỗ này cùng cô diễn phim thần tượng!

Lúc này Quý Thính hiểu rõ, trước tiên cần hiểu biết nam phụ tình huống là cỡ nào, ít nhất khi đối mặt bốn nhân cách bất đồng, cô cũng không cần quá hoảng loạn.

"Anh cả vì sao phải cho cô nhiều tiền như vậy, anh ấy đem tiền cho tôi tôi hiện tại liền thi được hạng nhất!" Thân Đồ Tự giận dữ.

Quý Thính khóe miệng trừu trừu: "Cậu định mua đáp án?"

Bị chọc thủng tâm tư tiểu thiếu gia Thân Đồ Tự: "......"

Dì Chu nhìn người này, lại nhìn người kia, lập tức cười đến không khép miệng: "Ai nha, thật lâu không thấy được có bạn có thể chơi với tiểu thiếu gia vui như vậy, đại thiếu gia mời cô giáo Quý tới, thật là lựa chọn sáng suốt nhất."

"Dì Chu khách khí." Quý Thính khiêm tốn.

Thân Đồ Tự: "......" Chu quản gia ở chỗ nào thấy được bọn họ hai người chơi đến thật vui?

"Cô giáo Quý, hai người đi lên thư phòng trên lầu học trước đi, khoảng một giờ nữa là đến thời gian cơm trưa, tôi đi chuẩn bị một chút." Dì Chu mỉm cười nói.

Quý Thính gật gật đầu, nói cảm ơn, liền đi về hướng thư phòng.

Thân Đồ Tự mắt lạnh nhìn cô đi lên thư phòng, đi đến chỗ thang lầu còn không quay đầu lại kêu mình, lập tức càng thêm bực bội, ngược lại đành phải đi theo sau.

Quý Thính nghe tiếng bước chân phía sau, khóe môi không khỏi cong lên.

Hai người một trước một sau đi tới thư phòng, Quý Thính đầu cũng không quay lại đem sách luyện tập cùng sách phụ đạo trong túi ra, bình tĩnh nói: "Hôm nay không học bài, trước tiên chúng ta làm vài bài kiểm tra xem trình độ cơ bản của cậu như thế nào, chương trình học của chúng ta chính thức sẽ bắt đầu vào ngày mai, trong đợt nghỉ hè này chúng ta sẽ cố gắng kéo thành tích của cậu lên."

Phía sau truyền đến một tiếng hừ lạnh, Quý Thính dừng một chút, quay đầu lại, nhìn đến Thân Đồ Tự đầy vẻ không kiên nhẫn: "Giả vờ làm giáo viên giả đến nghiện rồi đúng không? Không thấy được gương mặt hơn hai mươi tuổi này của tôi hay sao? Đừng nói cho tôi cô không biết tình huống của tôi, tôi hiện tại toán học giỏi như thế nào cũng sẽ không thi đại học một lần nữa."

Lúc mười tuổi, Thân Đồ Xuyên bị phân liệt, cùng anh chị mình chung một thân thể, hiện giờ tuy chỉ mười mấy tuổi nhưng thân thể đã hai mươi, khi đi học, Thân Đồ Tự cảm giác rõ ràng mình khác với các bạn trong lớp.

Quý Thính nghe vậy có chút kinh ngạc: "Vì sao không tham gia thi đại học, cậu năm nay cao nhị đi, đương nhiên phải thi."

"Thiếu giả mù sa mưa đi, cô cảm thấy cần thiết sao?" Thân Đồ Tự cà lơ phất phơ đến trên sô pha nằm xuống, khinh thường hừ một tiếng, bộ dáng thật ấu trĩ.

Những chuyện cần thiết phải làm trong cuộc sống, anh cả anh hai đều đã làm, cậu hoàn toàn không cần phải lặp lại làm thêm một lần nữa, không cần phải lãng phí thời gian!

Quý Thính suy nghĩ một chút cười cười: "Vì cái gì không cần phải làm, đây là cuộc sống của cậu, trong cuộc sống cũng nên trải qua một lần, bằng không cũng quá tiếc nuối."

"Tôi cảm thấy không có gì phải tiếc nuối." Thân Đồ Tự thề.

Quý Thính chớp mắt một chút: "Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, tôi là tới kiếm 50 vạn."

"......" Vừa rồi không phải còn giảng nhân sinh hay sao? Như thế nào đột nhiên trở thành hơi tiền?

Quý Thính nhìn Thân Đồ Tự vẻ mặt cổ quái, không nhịn được cười lên: "Tốt, nhanh lại đây đi, cậu học tập thật tốt, chờ tôi bổ túc cho cậu xong nửa năm này, tôi phát cho cậu một bao lì xì lớn, thế nào?"

Hiện giờ mỗi tháng chỉ có trăm đồng, Thân Đồ Tự thật đáng xấu hổ tâm động, nhưng cũng chỉ là tâm động mà thôi. Đôi mắt cậu xoay một chút, rất hứng thú nhìn Quý Thính: "Vừa rồi tôi giả vờ là chị, ngay cả Chu quản gia cũng chưa phát hiện, cô như thế nào lại phát hiện được?"

"Trước khi tôi tới nơi này, anh cả cậu cho tôi xem tư liệu của các người, tôi xem ảnh chụp của chị cậu, giống như thực thích híp mắt cười lạnh, nhưng là cậu vừa rồi không có."

"Chỉ như vậy?" Thân Đồ Tự có chút thất vọng.

"Như vậy còn chưa đủ?" Quý Thính nhướng mày, "Tôi có thể so với tưởng tượng của cậu còn hiểu biết các người hơn nha, rốt cuộc dạy tốt cho cậu, đồng thời có quan hệ tốt với những người kia là việc tôi nên làm."

"Cô không cảm thấy chúng tôi kỳ quái?" Thân Đồ Tự thấy ngữ khí Quý Thính hoàn toàn bình thường, trong lúc nhất thời thật sự nghi hoặc.

Quý Thính cười cười: "Có cái gì kỳ quái, chẳng qua là thân thể quá ưu tú, trời cao không đành lòng đem chỉ tùy ý sắp đặt vào một linh hồn, sau khi chọn lựa kỹ càng thì dứt khoát đem một lần mấy cái đều để vào chung."

Lần đầu tiên có người nói như vậy với mình, Thân Đồ Tự cảm thấy bản thân giống như đã chịu chấn động gì đó, cậu khụ một tiếng, nhìn đến Quý Thính cầm bài thi tiến tới chỗ mình, lập tức không còn chấn động ——

Cậu thật sự không thích học tập a a a!!!

"Còn không mau lại đây." Quý Thính ôm cánh tay.

Đôi mắt Thân Đồ Tự xoay một chút, lộ ra nụ cười: "Cô giáo Quý, cô hiểu biết tôi như vậy, không bằng chúng ta chơi một trò chơi đi, tôi tùy ý sắm vai nhân vật, cô đoán là ai, phạm vi là ở bốn người anh em chúng tôi, đoán đúng ba lần là tính thắng, tôi sẽ ngoan ngoãn làm bài thi, thế nào?"

"...... Cậu thật là vì kéo thời gian mà dùng bất cứ thủ đoạn nào," Quý Thính cảm khái xong, quyết đoán đáp ứng, "Đến đây đi, đoán xong thì nhanh làm bài thi, sắp tới giờ ăn cơm rồi."

"Được!" Thân Đồ Tự từ trên sô pha phun ra một tiếng rồi chạy đến bên người cô, vẻ mặt hoạt bát.

...... Nhìn được vẻ hoạt bát trên khuôn mặt này, thật đúng là khó được. Quý Thính khóe miệng mím lại một chút, liền nhìn đến cậu kiều mị giơ cằm lên, không khỏi bật cười: "Là chị cậu, không phải đã diễn qua hay sao?"

"Đúng nha, vậy lần này coi như cô thắng, lại đoán cái tiếp theo." Thân Đồ Tự xoa xoa mặt, ấp ủ một chút sau kiệt ngạo khó thuần nhìn về phía Quý Thính, khí tràng quanh thân phảng phất đều thay đổi.

Trong nháy mắt Quý Thính cho rằng thật sự nhân cách đổi quá nhiều, nhưng suy nghĩ một chút lại làm bộ cô không bị dao động: "Là anh hai cậu."

"Thông minh nha!" Thân Đồ Tự hưng phấn, không còn bộ dáng kiệt ngạo như vừa rồi chút nào.

Quý Thính ôm cánh tay: "Hiện tại không phải muốn diễn anh cả cậu đi, hay là diễn chính cậu?" Tổng cộng có bốn người, đoán được hai người, không phải thừa một cái hay sao?

Thân Đồ Tự thần bí hướng cô chớp chớp mắt, tiếp theo xoa nhẹ mặt một phen, biểu tình đột nhiên trong chớp mắt trống rỗng. Sau năm giây ngây người, khí áp quanh thân nháy mắt hạ xuống, người đàn ông vẻ mặt trầm ổn nhìn Quý Thính, Quý Thính trong nháy mắt cảm thấy giống như lại tìm được cảm giác quen thuộc ở mấy thế giới trước.

Cô hít sâu một hơi bình phục tâm tình, đáy mắt hiện lên một tia ý cười, rốt cuộc nhịn không được nhéo mặt anh, cười tủm tỉm nói: "Ai da tuyệt thế tiểu khả ái của tôi, tôi quả thực quá thích cậu, cậu như thế nào diễn được hay như vậy?"

Người đàn ông trầm mặc một chút, chậm rãi mở miệng: "Cô giáo Quý, tôi mời cô lại đây, không phải để cô cùng em trai vị thành niên của tôi chơi trò cô giáo học sinh yêu đương."

"?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương