Cữu Tình Như Hỏa
-
Chương 12: Lời cuối sách
Cả nhà hảo, năm mới vui vẻ!
“Hắc bang bất luân” hệ liệt cuối cùng cũng tốc hành, rầm rộ trình diễn hết!
Cảm ơn đồng bào một năm qua đối với các thành viên khôi hài trong “Vân Dật Hội” rõ ràng ủng hộ mạnh mẽ, Dương tỷ tỷ thực sự viết rất hài lòng, mong muốn mọi người cũng có thể cảm nhận được sung sướng cùng tình yêu giữa bọn họ.
Lần sau chắc là tháng tám mới ra sách.
Dương tỷ tỷ sắp cho ra một hệ liệt hoàn toàn mới, đại khái tính cách ban đầu của nhân vật đã được quyết định rồi, như trước sẽ có H một đống cùng cười cợt hằng hà sa số. Mong muốn đồng bào có thể tiếp tục ủng hộ nhiều hơn nga!
Năm 2008 thực sự là một năm bấp bênh, tài chính toàn cầu biến động, rất nhiều người đều đối mặt với khó khăn kinh tế. Dương tỷ tỷ ngoại trừ mỗi tháng quyên tiền đều đặn cho đoàn thể từ thiện, cũng giúp đỡ các em nhỏ nghèo khó đi học dài hạn, nói điều này không phải vì để khoe khoang, mà là mong muốn mọi người có năng lực trong phạm vi nào đấy, cũng cùng nhau hoạt động, làm phúc tài trợ càng nhiều người càng tốt.
Rất nhiều người biết các chị em trong nhà Dương tỷ tỷ đều là tốt nghiệp đại học ở Mỹ, nhất định cho rằng gia cảnh ta giàu có từ nhỏ. Nhưng kỳ thực nhà Dương tỷ tỷ khi còn bé cũng từng thập phần nghèo túng đó.
Ta còn nhớ rõ năm ta tốt nghiệp tiểu học, ba mẹ bị người làm khó dễ, không thể làm gì khác hơn là bán đi căn nhà ở miền Nam, tìm đường lên miền Bắc xoay xở.
Khi đó ta cùng mấy người chị sống nhờ nhà người thân, ngay cả chó cưng đều không được ăn thức ăn chuyên dụng, chỉ có thể cơm trắng pha nước sôi.
Tuy rằng họ hàng đối xử với chúng ta không đến nỗi, nhưng cái loại cảm giác phải sống nhờ nhà người khác thực sự không dễ chịu.
Đó là lí do mà khi chúng ta rốt cục có thể lên miền Bắc đoàn tụ cùng ba mẹ thì, tuy rằng một đại gia đình từng sống trong nhà lầu bốn tầng phải chen chúc trong nhà trọ rất nhỏ, thế nhưng chúng ta vui vẻ chịu đựng, đơn giản vì đó là nhà mình.
Khoảng thời gian này ảnh hưởng sâu sắc đến lối sống của Dương tỷ tỷ sau này, làm ta cảm nhận được tư vị nghèo khó cùng trống trải, cũng cho ta càng thêm hướng về gia đình.
Vậy nên mong muốn cả nhà cũng có thể giống Dương tỷ tỷ, trong lòng vĩnh viễn lạc quan về cuộc sống, chia sẻ yêu thương và vui vẻ cho mọi người xung quanh.
Cuối cùng, xin cảm ơn chồng yêu của lòng ta, bè lũ chị em khả ái ── Tước Tước, MM, Lộng Lộng, Sana và Ngả Ngả, cùng với Lôi Văn muội muội giúp ta vẽ tranh minh hoạ siêu cấp hoàng tráng.
Kết lại, như thường lệ, Dương tỷ tỷ cảm ơn sâu sắc đến các độc giả luôn dõi theo ta trên con đường này, nếu không có sự ủng hộ kiên trì của mọi người, tỷ tỷ ta hẳn là không có khả năng đi đến bây giờ đâu.
Chúng ta tạm biệt nhau tại đây.
Yêu cả nhà, Mê Dương tỷ tỷ kính bút.
~Lời cuối sách hoàn~
“Hắc bang bất luân” hệ liệt cuối cùng cũng tốc hành, rầm rộ trình diễn hết!
Cảm ơn đồng bào một năm qua đối với các thành viên khôi hài trong “Vân Dật Hội” rõ ràng ủng hộ mạnh mẽ, Dương tỷ tỷ thực sự viết rất hài lòng, mong muốn mọi người cũng có thể cảm nhận được sung sướng cùng tình yêu giữa bọn họ.
Lần sau chắc là tháng tám mới ra sách.
Dương tỷ tỷ sắp cho ra một hệ liệt hoàn toàn mới, đại khái tính cách ban đầu của nhân vật đã được quyết định rồi, như trước sẽ có H một đống cùng cười cợt hằng hà sa số. Mong muốn đồng bào có thể tiếp tục ủng hộ nhiều hơn nga!
Năm 2008 thực sự là một năm bấp bênh, tài chính toàn cầu biến động, rất nhiều người đều đối mặt với khó khăn kinh tế. Dương tỷ tỷ ngoại trừ mỗi tháng quyên tiền đều đặn cho đoàn thể từ thiện, cũng giúp đỡ các em nhỏ nghèo khó đi học dài hạn, nói điều này không phải vì để khoe khoang, mà là mong muốn mọi người có năng lực trong phạm vi nào đấy, cũng cùng nhau hoạt động, làm phúc tài trợ càng nhiều người càng tốt.
Rất nhiều người biết các chị em trong nhà Dương tỷ tỷ đều là tốt nghiệp đại học ở Mỹ, nhất định cho rằng gia cảnh ta giàu có từ nhỏ. Nhưng kỳ thực nhà Dương tỷ tỷ khi còn bé cũng từng thập phần nghèo túng đó.
Ta còn nhớ rõ năm ta tốt nghiệp tiểu học, ba mẹ bị người làm khó dễ, không thể làm gì khác hơn là bán đi căn nhà ở miền Nam, tìm đường lên miền Bắc xoay xở.
Khi đó ta cùng mấy người chị sống nhờ nhà người thân, ngay cả chó cưng đều không được ăn thức ăn chuyên dụng, chỉ có thể cơm trắng pha nước sôi.
Tuy rằng họ hàng đối xử với chúng ta không đến nỗi, nhưng cái loại cảm giác phải sống nhờ nhà người khác thực sự không dễ chịu.
Đó là lí do mà khi chúng ta rốt cục có thể lên miền Bắc đoàn tụ cùng ba mẹ thì, tuy rằng một đại gia đình từng sống trong nhà lầu bốn tầng phải chen chúc trong nhà trọ rất nhỏ, thế nhưng chúng ta vui vẻ chịu đựng, đơn giản vì đó là nhà mình.
Khoảng thời gian này ảnh hưởng sâu sắc đến lối sống của Dương tỷ tỷ sau này, làm ta cảm nhận được tư vị nghèo khó cùng trống trải, cũng cho ta càng thêm hướng về gia đình.
Vậy nên mong muốn cả nhà cũng có thể giống Dương tỷ tỷ, trong lòng vĩnh viễn lạc quan về cuộc sống, chia sẻ yêu thương và vui vẻ cho mọi người xung quanh.
Cuối cùng, xin cảm ơn chồng yêu của lòng ta, bè lũ chị em khả ái ── Tước Tước, MM, Lộng Lộng, Sana và Ngả Ngả, cùng với Lôi Văn muội muội giúp ta vẽ tranh minh hoạ siêu cấp hoàng tráng.
Kết lại, như thường lệ, Dương tỷ tỷ cảm ơn sâu sắc đến các độc giả luôn dõi theo ta trên con đường này, nếu không có sự ủng hộ kiên trì của mọi người, tỷ tỷ ta hẳn là không có khả năng đi đến bây giờ đâu.
Chúng ta tạm biệt nhau tại đây.
Yêu cả nhà, Mê Dương tỷ tỷ kính bút.
~Lời cuối sách hoàn~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook