Cửu Thiên Liên Sinh
-
Chương 280: Buổi họp lớp rắc rối
“Chú Trương, chú dừng ở đây chờ tôi là được rồi.” Khi còn cách khách sạn mọi người tụ hội một đoạn đường, Lâm Cửu bảo lão Trương dừng xe.
“Ngài Lâm, chỗ này còn cách khách sạn XXOO mà ngài nói một đoạn đường a.” Lão Trương quay đầu nói với người ngồi ở ghế sau.
Thái độ làm người của lão Trương rất giản dị, lần này không chỉ có thể ra tù sớm, mà còn được toàn tụ với người thân, còn có nơi công tác và chỗ ở, lão Trương đã cảm thấy hết sức thoả mãn rồi, trong lòng vô cùng cảm tạ Lâm Cửu và Diệt Thiên.
Quan hệ của Lâm Cửu và Diệt Thiên là gì, lão Trương cũng không rõ lắm, tuy thỉnh thoảng cũng có thể suy đoán ra vài phần, nhưng lão rất biết thân phận mà từ trước đến giớ đều không đề cập đến, cũng không hiếu kì đi hỏi han.
Lão Trương rất cảm tạ Diệt Thiên đã cứu lão ra khỏi vòng lao lí, nhưng nếu muốn nói người lão thích nhất, thì chính là vị Lâm Cửu bình dị gần gũi này, dù sao cảm giác Diệt Thiên mang đến cho người ta lúc lão cũng là lạnh lùng băng lãnh, thậm chí có đôi khi còn không giống người bình thường, so ra, Lâm Cửu khiến người ta có cảm giác thân thiết nhiều hơn.
Nhưng trong lòng lão Trương, lão luôn cho rằng mặc kệ là Diệt Thiên hay Lâm Cửu thì họ đều là người tốt, là đại ân nhân của Trương gia lão.
“Không, tôi xuống chỗ này.”
Lâm Cửu một mình bước xuống xe, ở đây cách khách sạn mà Triệu Hâm nói trong điện thoại khoảng chừng tầm một con phố, đi bộ kì thực cũng không quá xa, có lẽ hơn mười phút là đến.
Sở dĩ lựa chọn xuống xe ở đoạn cách khách sạn một con phố này mà không phải để lão Trương đưa đến tận nơi, lí do chủ yếu là vì Lâm Cửu cảm thấy cái xe mà Diệt Thiên chọn này khó tránh khỏi quá xịn, quá nổi bật, được rồi, y thừa nhận tên đại ma đầu Diệt Thiên kia mặc kệ là ở Xích Thổ Đại Địa hay trong thế giới này thì hắn vĩnh viễn đều rất chú trọng đến sinh hoạt.
Lâm Cửu cũng không muốn để mấy bị bạn học cũ nhìn thấy mình bước xuống từ một chiếc xe Limousine có tài xế đưa đón, y gần như có thể dự đoán được nếu như bị nhìn thấy, thì người từ trước đến nay trong mỗi lần họp lớp luôn đóng vai trò người qua đường như y đây, chắc chắn sẽ lập tức trở thành nhân vật tiêu điểm, giảm đi vài ánh mắt, cũng bớt không ít phiền.
Lâm Cửu lựa chọn đi bộ tới khách sạn, lúc đến nơi vừa khéo lại gặp mấy người bạn học cũ, có người thuê taxi tới, có người lái xe tới, nhưng thú vị chính là mấy người này cứ rành rành nhìn vào y, mà còn nhìn một hồi lâu nữa, hẳn là bọn họ còn chưa nhận ra y, trong ánh mắt hàm chứa đôi chút xa lạ.
Chuyện gì đây?
Mới một năm không gặp, mà những người này đã không nhận ra y, hay là đã trực tiếp coi y như người qua đường không thèm đếm xỉa rồi?
“Triệu Hâm!” Liếc mắt thấy người quen, Lâm Cửu lập tức đến bắt chuyện, vẫy vẫy tay về phía người bạn học cũ đã từng chăm sóc y.
Triệu Hâm nhìn về hướng phát ra thanh âm, hắn cũng chỉ nhìn thấy một người đàn ông cao gầy sạch sẽ, giữa một đống người có vẻ vô cùng nổi bật, trên người lộ ra cỗ khí chất ôn hoà thoải mái, thoạt nhìn như một vị quý tộc ưu nhã mà bình dị gần gũi, nhưng… sao người này lại ngoắc tay với hắn? Còn mỉm cười với hắn nữa?
Chờ chút…. Sao nhìn người này cứ thấy quen mắt như vậy?
“Vạn… Vạn Toàn?!” Triệu Hâm biến đổi tiếng la như gà trống của mình, lập tức mấy vị bạn học cũ bên cạnh choáng váng, chờ chút, Triệu Hâm vừa nói gì?
Vạn Toàn? Vạn Toàn là ai? Di, nghe có hơi quen tai, có vẻ như là bạn học với bọn họ!
Nhưng, nơi nào có Vạn Toàn a?
Mọi người vô cùng kì quái nhìn về phương hướng Lâm Cửu đi qua, mãi đến khi Lâm Cửu đi tới trước mặt bọn họ bắt chuyện, lại hung hăng vỗ vỗ lên vai Triệu Hâm, mọi người mới kịp phản ứng lại, người đàn ông đẹp đẽ trước mặt bọn họ này, cư nhiên lại chính là Vạn Toàn mà trước kia chưa bao giờ thèm để mắt tới!
“Nhìn gì vậy, hình dáng của mình bây giờ rất kì quái sao?” Lâm Cửu cúi đầu nhìn trang phục của mình, y cảm thấy mắt chọn đồ của Diệt Thiên rất tốt, chí ít chất liệu vải mềm mại thoải mái, mặc vào vô cùng thư thích, hơn nữa kiểu dáng giản dị này cũng rất được, nhưng dù cho y có thay đổi cách ăn mặc, tóc cũng dài hơn trước đây một chút, thì Triệu Hâm cũng không nên dùng loại ánh mắt quái dị này để nhìn y đi?
Sau khi dọn tới nhà mới, Diệt Thiên liền bắt đầu chuyển bạch liên khí trong liên hoa ngọc bội vào người Lâm Cửu, ngoại trừ đang từ từ khôi phục lại chân khí trước kia khi ở Xích Thổ Đại Địa, đến ngay cả Lâm Cửu cũng nhận thấy y đang dần dần thay đổi, đương nhiên không phải nói về diện mạo bên ngoài.
Đây là một loại cảm giác kì lạ, giống như hồi đồng tu cùng Diệt Thiên trong U Cốc ở Xích Thổ Đại Địa, trọc khí trong cơ thể y dần dần biến mất không xót lại gì, cả người như đoá bạch liên mới được trọng sinh trôi nổi trên mặt nước, đến ngay cả mái tóc dường như cũng sinh trưởng tốt hơn, mái tóc tầm tấc cỏ trước kia giờ đã dài ra không ít, toàn thân lập tức có vẻ ôn hoà hơn rất nhiều.
Có lẽ chính bởi vì như vậy, ngay đến khí chất cũng thay đổi một ít, cũng khó trách bọn Triệu Hâm một chốc một lát không thể nhận ra ngay Lâm Cửu.
“Không… rất ổn, rất ổn đấy.” Bị Lâm Cửu vỗ vỗ vai, Triệu Hâm cúi đầu hắc hắc cười hai tiếng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Lâm Cửu, sau lúc lâu mới lắc đầu cười ngây ngô nói: “Không nhận ra, quả thật là không nhận ra, cậu mới xuất viện có vài ngày, sao lại như thay đổi toàn bộ vậy.”
Triệu Hâm cũng không nói ra được là cảm giác gì, nếu nhìn kĩ, quả thật, bộ dạng người này cũng không thay đổi, nhưng nếu vừa rồi không phải Lâm Cửu chủ động nói chuyện với hắn, hắn quả thật sẽ không nhận ra người đàn ông trước mặt này chính là bạn học cũ của mình, cảm giác này đúng là rất kì quái.
Rõ ràng vẫn là người đó, nhưng hết lần này đến lần khác lại không nhận ra.
“Gì mà thay đổi toàn bộ, mình không phải vẫn là mình sao, chỉ là thay đổi cách ăn mặc mà thôi.” Lâm Cửu trêu đùa nói: “Thế nào, không tồi chứ?”
“Đâu chỉ không tồi, đơn giản mà nói thì chính là một đại soái ca a!” Người phụ nữ bên cạnh vừa cười vừa nói, “Vạn Toàn a, vừa rồi mình còn đang trò chuyện với Triệu Hâm về cậu nha, có phải sau khi cậu đại nạn không chết đã nghĩ thông suốt rồi, cũng tự biết sắm quần áo cho bản thân, đời người ngắn ngủn, có thể hưởng thụ thì cứ hưởng thụ, giống như bây giờ tốt bao nhiêu, rất đẹp trai! Nếu như hồi trước nhìn thấy bộ dạng cậu như bây giờ, mình đã không kết hôn rồi!”
Người đứng chung một chỗ với Triệu Hâm tên là Tiểu Hoa, giờ là người đã có chồng, quan hệ với Lâm Cửu trước đây không tính là tốt cũng chẳng xem là xấu, nhưng quan hệ của Tiểu Hoa và Triệu Hâm thì lại rất tốt, nhưng sau khi kết hôn, để tránh tị hiềm, cũng bớt qua lại với Triệu Hâm, nói tóm gọn lại, kì thực là một người rất tốt.
“Đừng đứng đây nữa, chúng ta vào trước đi.” Triệu Hâm vừa cười vừa nói.
“Vạn Toàn, cậu đã tìm được người yêu chưa?” Phụ nữ luôn thích buôn chuyện, mà phụ nữ đã kết hôn thì lại càng thích buôn chuyện, hôm nay nhìn thấy Lâm Cửu như đã thay đổi toàn bộ, tính bát quái của Tiểu Hoa bắt đầu nổi lên, vừa bước vào khách sạn, vừa dò hỏi cuộc sống hiện tại của Lâm Cửu.
Lâm Cửu cúi đầu cười cười, không biết nên lắc đàu hay gật đầu, nếu bảo là người yêu thì khẳng định là có, nhưng người yêu này đa số thời gian đều suy nghĩ không giống người bình thường, không chỉ là một nam nhân, lại còn là một tên đại ma đầu đến từ thế giới khác.
“Ha ha, cái biểu tình này của cậu mình hiểu.” Tiểu Hoa cực kì khẳng định mà nói, “Nhất định là có người yêu rồi ha? Có người yêu thì cũng nên giới thiệu cho bọn mình cùng gặp a, đừng cứ khư khư cất giấu, tốt xấu gì bọn mình cũng là người đã kết hôn, nói không chừng còn có thể giúp cậu xem xem người này có phù hợp với cậu hay không!”
Lâm Cửu có thể nói gì đây? Chỉ đành cảm ơn ý tốt của Tiểu Hoa.
Triệu Hâm đứng bên cạnh phụ hoạ theo: “Vạn Toàn, cậu thật sự có bạn gái rồi sao? Mình chính là anh em tốt của cậu, có bạn gái mà không thèm nói cho người anh em tốt này biết có phải là rất thiếu nghĩa khí không a! Mau mau, gọi em dâu tới cùng ăn một bữa cơm a! Mình biết rồi, cậu biến thành bộ dạng này cũng bởi vì em dâu đúng không? A! Em dâu thật lợi hại nha!”
Em dâu – Diệt Thiên?
“Phụt ——” Lâm Cửu lập tức nhịn không được mà che miệng phì cười, đối mặt với thế công mạnh mẽ của Triệu Hâm, vội vàng xua tay nói, “Được rồi, được rồi, để lát nữa nói sau, Triệu Hâm, ghế lô* của chúng ta ở đâu a?”
“Ai, cái cậu này lại chuyển trọng tâm câu chuyện nha! Đợi lát nữa cơm nước xong sẽ lại nói tiếp với cậu! Chưa thấy em dâu, bọn mình sẽ không bỏ qua a!” Triệu Hâm không chịu buông tha nói.
“Tới rồi, tới rồi. Chính là chỗ này.” Chỉ vào một gian ghế lô, Tiểu Hoa chạy trước dẫn đầu, Lâm Cửu và Triệu Hâm đi theo phía sau, Lâm Cửu còn đang thắc mặc Tiểu Hoa chạy nhanh như vậy để làm gì, thật không ngờ Tiểu Hoa cư nhiên đứng ở cửa, hô lên với người đứng bên trong.
“Ai, mọi người đoán thử xem hôm nay ai tới a! Có một bạn học cũ của chúng ta, mình tin chắc rằng các cậu nhìn thấy không thể đoán ra là ai!” Tiểu Hoa hô lên với những người trong ghế lô.
Lâm Cửu nhất thời lúng túng, hận không thể lập tức xoay người rời đi, vốn còn tưởng tuỳ tiện ăn bữa cơm, thuận tiện cảm ơn Triệu Hâm lúc trước đã chăm sóc cho mình, nhưng Tiểu Hoa cư nhiên lại đẩy y tới trước mặt mọi người.
“Tiểu Hoa…” Lâm Cửu đứng một bên phía sau gọi nhỏ.
Người trong ghế lô đều hô: “Ai a, sao nghe có vẻ huyền bí như thế?
“Mọi người nhìn thật kĩ, thật kĩ a!” Tiểu Hoa quay đầu lại nhìn thấy Lâm Cửu đang ra hiệu bảo cô đừng nói nữa, xoay người liền kéo lấy Lâm Cửu đẩy vào trong, nói: “Xem, xem, đại soái ca vừa mới xuất lò!”
“Yêu, đây là ai a?” Thật có người một chốc không nhận ra Lâm Cửu.
Thoáng cái bị mọi người nhìn chằm chằm, Lâm Cửu lập tức thấy có chút khó chịu, những người này còn không phải đều là bạn học cũ thời đại học của y sao.
“Vạn Toàn?” Thật không ngờ, cư nhiên có người nhanh chóng nhận ra Lâm Cửu.
Tiểu Hoa có chút nhụt chí nhìn thoáng qua người nói ra đáp án, lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc.
Lâm Cửu theo thanh âm phát ra nhìn qua, trên mặt lập tức tăng thêm vài phần xấu hổ.
Sao người này cũng tới…
Sao người này cũng tới?
Người đàn ông nhận ra Lâm Cửu đầu tiên và gọi tên Lâm Cửu, đã ngồi trong ghế lô, trong mắt hàm chứa vài phần sửng sốt và ngạc nhiên, có lẽ người này cũng thật không ngờ Lâm Cửu lại thay đổi nhiều như vậy. Ngoại trừ sửng sốt và kinh ngạc ra, còn cất giấu một loại tâm tình không biết tên.
“Đúng là Vạn Toàn a.”
“Trời ạ, sao lại thay đổi nhiều vậy, trước đây hoàn toàn không phát hiện hoá ra bộ dạng lại đẹp thế, hiện tại xem qua, vóc người cũng bảo trì rất tốt a…”
Mấy người bạn nữ đã kết hôn ghé đầu vào nhau thì thầm thảo luận về người vừa ngồi vào ghế lô – Lâm Cửu, Lâm Cửu có chút váng đầu, từ khi khôi phục được một ít võ công thính lực của y cũng tốt hơn rất nhiều, vốn mấy cô bạn nữ kia tiếng nói chuyện cũng không tính là nhỏ, nếu y tỉ mỉ nghe kĩ càng có thể nghe được rõ ràng mấy người đó đang nói gì.
Ai, bề ngoài một người xem ra có thể thay đổi rất nhiều chuyện a, ví như trước đây không ít người gọi y là Vạn đại đầu, cứ đại đầu trước lại đại đầu sau, hiện tại không còn ai gọi biệt hiệu của y nữa, không có người nào không gọi đúng tên y – Vạn Toàn.
“Vạn Toàn, nghe nói mới trước đây không lâu cậu xảy ra chuyện, tốt hơn chưa?” Mấy người bạn học quan tâm hỏi thăm.
“Tốt nhiều rồi, mấy ngày ở bệnh viện không có chuyện gì, phải cảm ơn Triệu Hâm đã giúp đã chiếu cố rồi.” Lâm Cửu cười đáp, trong lòng cũng hiểu rõ, chỉ sợ chuyện y rơi xuống vách núi tất cả mọi người ở đây đều đã biết, tin tức y đại nạn không chết được phát trên đài truyền hình dường như người người đều biết.
Trọng tâm câu chuyện nhanh chóng dưới sự dẫn dắt của Lâm Cửu mà kết thúc, trong mắt người khác thì chẳng qua mới chỉ không gặp có một năm mà thôi, nhưng trên thực tế, Lâm Cửu đã sống ở một thế giới khác những năm năm rồi, thời gian năm năm cũng đủ để thay đổi một con người, huống chi Lâm Cửu còn trải qua nhiều chuyện như vậy.
Vì vậy người bên ngoài Lâm Cửu “một năm không gặp” không chỉ có ăn mặc và khí chất biến đổi to lớn, ngay cả cử chỉ ăn nói cũng thay đổi rất nhiều, tựa như đề tài “truỵ nhai”, Lâm Cửu đã rất khéo léo mà rời câu chuyện đi, còn thuận tiện dẫn trọng tâm câu chuyện sang hướng khác.
Trong mắt người khác đây tuyệt đối không phải là tác phong của Lâm Cửu trước đây, kết quả là Lâm Cửu đã bất tri bất giác trở thành nhân vật tiêu điểm trong buổi họp lớp này.
Về phần nguyên nhân, tất cả võ công hay cầm kì thi hoạ mà Diệt Thiên truyền thụ cho Lâm Cửu, cũng không phải là làm không.
Lâm Cửu đột nhiên phát hiện, hoá ra y lại rất có mị lực nha! Trước đây vẫn có chút tự ti, còn không phải bởi vì bên cạnh Lâm Cửu lúc nào cũng có một tên đại ma đầu cực kì ưu tú sao.
So sánh với tên đại ma đầu sống hơn nghìn năm này, Lâm Cửu đương nhiên thường xuyên cảm thấy mình là một con người bình thường đến không thể bình thường hơn…
Ăn ăn cơm, thuận tiện nói chuyện phiếm, trong lúc ăn cơm nhận được điện thoại đến từ tên đại ma đầu nào đó, mượn cớ phải vào WC, Lâm Cửu nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tiệc, rẽ trái quẹo phải đi tới toilet.
“Ân, sẽ không, sẽ không.”
“Đúng vậy, ta ăn cơm xong sẽ quay về, tuyệt đối không lưu luyến lâu ở bên ngoài.”
“Dạ dạ dạ, ừ ừ… ha ha, được, ân, tạm biệt, ta cũng yêu ngươi…”
Thúc dục của Diệt Thiên, ngoài miệng thì Lâm Cửu cằn nhằn, nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào, dù sao khó có được trở lại thế giới không có phân tranh, y và Diệt Thiên ở chung, cho dù mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy nhau không cần làm gì, cũng có thể đủ duy trì lâu dài sánh cùng thiên địa.
Cảm tình của bọn họ, chính là như vậy.
“Là bạn gái sao?” Cửa toilet bị người đẩy ra, một nam nhân anh tuấn đi về phía Lâm Cửu, đứng bên cạnh Lâm Cửu, khom ngưởi mở vòi nước rửa tay.
Xuyên qua tấm gương, Lâm Cửu nhìn người từng là… bạn tốt nhất của mình.
Đều là đã từng…
Bề ngoài Tạ Hồng Ân anh tuấn, gia thế cũng tốt hồi học đại học lại chủ động kết bạn với Lâm Cửu, lúc đó Lâm Cửu thực sự coi người nam nhân này là bạn tốt, bao gồm cả nữ sinh Lâm Cửu đã từng thầm mến, mà chính người bạn tốt nhất thời đại học này của y sau khi biết rõ nữ sinh mà y thầm mến là ai, đã ngang nhiên nói chuyện yêu đương với nữ sinh kia, mặc dù thời gian mới chỉ có hai tháng.
Lâm Cửu còn nhớ rõ lúc đó Tạ Hồng Ân đã đàm luận với y chuyện trên giường của Tạ Hồng Ân và nữ sinh kia thế nào.
Nhưng mà cuối cùng khiến bọn họ đoạn tuyệt, chính là Tạ Hồng Ân công nhiên đoạt đi bạn gái lúc đó của Lâm Cửu, điều này đối với Lâm Cửu lúc đó mà nói, bạn bè phản bội còn khiến người ta đau lòng hơn cả người yêu chia tay.
Sau khi tốt nghiệp đại học Tạ Hồng Ân có gia thế không tồi đã đi nước ngoài, sau đó bọn họ hoàn toàn cắt đứt liện hệ, cho dù là buổi họp lớp đại học mỗi năm một lần cũng không nhìn thấy Tạ Hồng Ân, Lâm Cửu thật không ngờ người bạn tốt Tạ Hồng Ân của y cư nhiên đã trở về.
Từng ấy năm tới nay, Lâm Cửu gần như đã quên mất có một người như vậy.
Thấy Lâm Cửu không trả lời, Tạ Hồng Ân cười cười, nói: “Hay là bạn trai?”
Lâm Cửu khẽ nhíu mày, không rõ vì sao Tạ Hồng Ân lại đột nhiên hỏi ra một câu như thế, là muốn trêu đùa chế nhạo sao?
“Nghe nói cậu làm việc ở nước ngoài rất tốt, sao lại đột nhiên trở về?” Không trả lời câu hỏi của Tạ Hồng Ân, Lâm Cửu thu hồi điện thoại, mở vòi nước.
“Cậu thực sự không biết sao?” Tạ Hồng Ân nhíu nhíu mày, đóng vòi nước lại, người tựa vào bồn rửa tay rút ra một điếu thuốc châm lên, rồi nhẹ nhàng hút một hơi phun ra.
Lâm Cửu cười khẽ một tiếng, trả lời: “Trở về tiếp nhận công việc làm ăn của phụ thân?”
Tạ Hồng Ân lắc đầu, quay đầu nhìn Lâm Cửu bên cạnh, ánh mắt như dán chặt trên người nam nhân thật lâu không chịu rời đi, hắn nói: “Còn hận mình à?”
Lâm Cửu lắc đầu, nói: “Đều đã qua rồi.”
Tuổi tác càng lớn, nên cái gì cũng thấy rất mờ nhạt. Sau khi trải qua sinh li tử biệt ở Xích Thổ Đại Địa, Lâm Cửu đã thấy rõ hơn bất luận kẻ nào, mấy cái tiểu cừu tiểu hận thời đại học, căn bản không đáng để Lâm Cửu phải quải niệm trong lòng.
Huống chi, giờ đây y đã có người mình yêu thương.
Lâm Cửu chuẩn bị bỏ đi, mặc dù bọn họ từng là bạn bè, mặc dù hôm nay y đã không còn nhớ ân oán trước đây, chẳng qua vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
“Vạn Toàn, chờ chút.” Từ phía sau Tạ Hồng Ân đột nhiên kéo Lâm Cửu lại.
“Cái gì?” Lâm Cửu rút cánh tay bị Tạ Hồng Ân kéo ra, khi y đã có thói quen ở chung cùng một người nam nhân, thì bắt đầu có chút chống cự với sự tiếp xúc của người khác.
Tạ Hồng Ân cưởi khổ, vô tội nói: “Cậu hận mình như vậy sao? Cho dù chỉ là một cái nắm tay cũng khiến cậu cảm thấy mình rất bẩn ?”
“Không phải.” Không muốn giải thích quá nhiều, Lâm Cửu chỉ lắc đầu.
“Xin lỗi.” Tạ Hồng Ân đứng thẳng tắp trước mặt Lâm Cửu, nét mặt mang theo mấy phần hổ thẹn nói: “Từng ấy năm tới giờ mình vẫn muốn nói xin lỗi với cậu, lúc này trở về cũng chủ yếu là để xin lỗi cậu, hồi đại học mình đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với cậu, mình biết mình không có lí do, cũng không có tư cách để cầu cậu tha thứ.”
“Vạn Toàn, hồi đó mình quá ngây thơ, cướp đi người phụ nữ mà cậu thích, chỉ bởi vì sợ bọn họ sẽ cướp cậu ra khỏi mình, ha ha, mặc dù mình có tiền có thế, người người đều muốn làm bạn với mình, thế nhưng chỉ có mình cậu là người bạn chân chính của Tạ Hồng Ân này, không cầu danh, không mưu lợi. Vạn Toàn, mình nói cậu có thể không tin, nhưng từ khi sinh ra tới giờ, có thể xưng là bạn bè, kì thực chỉ có mình cậu.” Ngay trước mặt Lâm Cửu, Tạ Hồng Ân đã nói như vậy cùng với một loại ăn năn.
Lâm Cửu há há miệng, cuối cùng không nói gì thêm, ý có chút bất ngờ, một người nam nhân sĩ diện như Tạ Hồng Ân mà cũng có ngày tự mình xin lỗi với y, mặc dù đã qua rất nhiều năm.
Tạ Hồng Ân tiếp tục nói: “Sống ở nước ngoài nhiều năm như vậy, mỗi ngày mình đều nghĩ đến cậu, mình rất ân hận lúc đó đã làm ra nhiều chuyện có lỗi với cậu như vậy, cậu có thể tha thứ cho mình chứ?” Tạ Hồng Ân mang theo ngữ khí cầu nhìn nhìn Lâm Cửu, “Vạn Toàn, chúng ta còn có thể làm bạn nữa không?”
Lâm Cửu bất đắc dĩ cười, sau đó gật đầu, nếu chuyện đã nói hết ra, thì còn có cái gì không thể làm bạn bè chứ? Quá khứ đều nên trở thành quá khứ.
“Đương nhiên rồi, chúng ta chính là bạn bè.” Lâm Cửu vừa cười vừa nói, nghe xong lời xin lỗi Tạ Hồng Ân chủ động nói, tâm tình nam nhân cũng tốt lên không ít.
Bọn họ đã từng là những người bạn rất tốt, ngủ chung giường, đắp cùng cái chăn, Tạ Hồng Ân lúc đó cũng giới thiệu cho Lâm Cửu công việc không tồi, như vậy Lâm Cửu mới có thể có đủ tiền để học hết đại học.
“Thật tốt quá!” Nghe thấy Lâm Cửu nói, Tạ Hồng Ân kích động ôm lấy Lâm Cửu, Lâm Cửu có chút trở tay không kịp khẽ kinh hãi, cuối cũng cũng không đẩy Tạ Hồng Ân ra, chẳng qua cảm thấy hình như Tạ Hồng Ân ôm y quá chặt rồi, sắp khiến Lâm Cửu y có chút khó hô hấp.
“Được rồi, được rồi, mình sắp không thở nổi rồi.” Lâm Cửu cười vỗ cỗ vai Tạ Hồng Ân, trong ngực có vài phần không được tự nhiên, đã quen với nhiệt độ lạnh lẽo trên cơ thể Diệt Thiên, giờ không dung được khí tức của những người khác.
“Cảm ơn cậu đã tha thứ cho mình, Vạn Toàn.” Tạ Hồng Ân có chút lưu luyến không muốn buông tay khỏi Lâm Cửu trong lòng.
Buổi họp lớp năm nay, so với Lâm Cửu tưởng tượng còn “rắc rối” hơn một chút…
Cái gọi là cơm nước vừa xong sẽ tìm cách rời đi, hiển nhiên không thể thực hiện được.
Sau khi bữa ăn kết thúc, Lâm Cửu đã muốn mượn cớ để chuồn đi, nhưng trời không chiều lòng người, Lâm Cửu còn chưa kịp lấy cớ đã bị người kéo lại.
“Đi đi đi, bọn mình đã đặt phòng ở KTV OOXX rồi, ai cũng không cho về a!” Cơm no rượu say, vài người liền rủ nhau đi hát.
KTV… nơi Lâm Cửu sợ nhất, đó chính là nơi để quỷ rú, phòng dù có lớn cũng chẳng được bao nhiêu, tiếng ồn ào nhốn nháo, khói thuốc bay đầy trời, luôn có loại cảm giác khiến người ta thấy buồn bực.
“Mình, mình không đi đâu.” Rời khỏi khách sạn, Lâm Cửu xua tay nói, “Các cậu cứ đi chơi đi, nhà mình còn có chút việc cần về trước.”
“Vạn Toàn, hiếm khi có dịp ra ngoài ăn cơm cùng nhau như vậy sao chưa gì đã muốn về rồi a?” Triệu Hâm chống eo, vừa bắt xe taxi để mấy cô bạn học nữ vào trước, vừa nói với Lâm Cửu: “Mình nói cho cậu biết, không được đi trước a! Cậu mà dám đi, bọn mình sẽ tức giận, có phải do bạn gái thúc dục hay không a? Đã nói rồi, cứ gọi bạn gái cậu cùng đến chơi đi, đỡ phải để cô vợ nhỏ ở nhà buồn bực.”
Triệu Hâm đây chính là muốn xem thử xem là ai đã thay đổi Lâm Cửu thành bộ dáng tiêu sái như bây giờ.
Ở nhà không phải có bạn gái đang thúc dục, mà là một đại ma đầu đang thúc dục a… dù cho bọn họ có muốn thấy “cô vợ” của Lâm Cửu, Lâm Cửu cũng không có lá gan lôi Diệt Thiên đến chơi, chẳng may không cẩn thận, đại ma đầu kia lại biến thành tên phóng hoả thì xong.
“Vạn Toàn, nếu như bạn gái lo lắng cho cậu không bằng cứ kêu cô ấy ra đi, để bọn mình cũng gặp một lần.” Lôi kéo Lâm Cửu không cho Lâm Cửu đi, chính là Tạ Hồng Ân, gần như túm chặt lấy cánh tay Lâm Cửu không buông, kéo nam nhân đến ven đường, ở đó có một chiếc xe thể thao đang đỗ, không nghi ngờ gì, đây chính là xe của Tạ Hồng Ân.
“Việc này…” Một đống người quen ở trước mặt, Lâm Cửu cũng không thể không nể mặt bạn bè mà một mình chạy mất.
Tạ Hồng Ân mở cửa xe, không nói hai lời liền đẩy Lâm Cửu vào vị trí phó lái, cửa vừa đóng, người cũng mau chóng đi về phía vị trí lái xe, đợi Tạ Hồng Ân vừa vào, cửa xe sau lại bị người mở ra, Triệu Hâm và Tiểu Hoa cười hì hì chui vào.
Tạ Hồng Ân hơi sửng sốt, hai vị này sao cũng vào?
Tạ Hồng Ân điểu chỉnh gương chiếu hậu, nói với Triệu Hâm và Tiểu Hoa: “Các cậu nên chú ý Vạn Toàn, nếu không tên này khẳng định sẽ chạy mất.”
“Nhất định, nhất định!” Tiểu Hoa cười hì hì nói.
“Hồng Ân, xe đẹp như vầy, hẳn là rất quý ha?” Triệu Hâm vỗ vỗ lên đệm ghế mềm mại, nhìn những thiết bị xa hoa được lắp trong xe, vừa ước ao vừa tán thán.
Vừa rồi cũng may là Triệu Hâm và Tiểu Hoa nhanh mắt, sau khi nhét hết những người bạn học không có xe vào taxi, hai người vốn cũng định ngồi taxi thì vừa lúc thấy Lâm Cửu ngồi vào chiếc xe thể thao của Tạ Hồng Ân, lập tức rất chủ động chạy tới, mở cửa xe rồi ngồi vào.
Đây chính là điểu khiến Tạ Hồng Ân có chút giật mình, nam nhân này vốn không định cho bất kì ai đi nhờ, ngoại trừ Lâm Cửu.
Tạ Hồng Ân khởi động xe, sau khi nghe thấy lời Triệu Hâm nói thoải mái mỉm cười, liếc Lâm Cửu bên cạnh đang cúi đầu nhìn di động, lên tiếng: “Tàm tạm, chỉ mấy trăm vạn mà thôi.”
Mấy trăm vạn còn “mà thôi”?
Triệu Hâm và Tiểu Hoa lập tức thấy ước ao đố kị, khi Tạ Hồng Ân còn ở đại học đã luôn nổi danh là phú gia công tử rồi, lúc đó người người đều biết Tạ Hồng Ân và Lâm Cửu là bạn thân, cũng biết Tạ Hồng Ân đã từng đoạt bạn gái của Lâm Cửu, đồng thời chưa đầy hai tháng đã đá văng người ta.
Tạ Hồng Ân người đẹp trai, trong nhà lại có tiền, còn rất thông minh, duyên với con gái lại cực kì tốt, so sánh ra, người luôn ở bên cạnh lại xuất thân từ cô nhi viện như Lâm Cửu, đương nhiên mờ nhạt hơn rất nhiều.
Người nghèo, không thích nói chuyện, còn không biết chu chỉnh bản thân, hồi còn học đại học Lâm Cửu chính là một người vô cùng bình thường không có tiếng tăm gì như vậy.
Có đôi khi không phải y không đủ ưu tú, mà là bởi vì bên cạnh y luôn có một nam nhân chói mắt quá phận thế kia, cho nên khiến người ta không rảnh chú ý tới sự ưu tú và đặc biệt của Lâm Cửu.
“Ai, mấy trăm vạn a, cả đời mình đểu không thể kiếm được số tiền lớn như vậy.” Tiểu Hoa tự giễu một câu, gõ gõ cằm nhìn người vẫn cứ cúi đầu nghịch điện thoại gửi tin nhắn, dường như không hề nghe thấy nội dung trò chuyện của bọn họ, vừa cười vừa nói, “Vạn Toàn, bộ quần áo trên người cậu này không rẻ ha?”
“A?” Quá bận rộn gửi tin nhắn cho tên đại ma đầu nào đó, Lâm Cửu đột nhiên nghe hấy có người gọi tên mình, nhanh chóng ngẩng đầu lên lộ ra bộ dáng lờ mờ.
Điểu này ít nhiều gì cũng khiến cho người nào đó chịu đả kích, thì ra ngay từ đầu Lâm Cửu đã không nghe bọn họ nói chuyện, mà toàn tâm toàn ý dùng điện thoại nói chuyện phiếm với người nào đó.
Người này là ai?
Trong lòng Tạ Hồng Ân hơi khó chịu, chí ít tới tận giờ hắn chưa từng nghĩ rằng có người có thể giống như hắn lúc người ta còn chưa hề phát hiện đã nhận ra được mị lực của riêng Lâm Cửu.
Khi thấy Lâm Cửu thay đổi tạo hình giống như được trọng sinh xuất hiện trước mặt hắn, hắn đã biết, không xong rồi, có người đoạt trước hắn.
Quá tự tin với kết quả, chính là hỏng bét thế này, vốn tưởng rằng chờ khi sự nghiệp ở nước ngoài của hắn thành công trở về Lâm Cửu không thay đổi quá nhiều, nhưng khi hắn trở về lại phát hiện Lâm Cửu đã thay đổi ngoài mức dự liệu của hắn.
“Mình nói là, quần áo trên người cậu rất đắt ha, mình bán quần áo, bộ nào đắt, bộ nào rẻ mình chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.” Tiểu Hoa say sưa nhìn Lâm Cửu, vừa cười vừa nói, “Hai năm nay có phải phát tài rồi không a, cho dù mua xe thể thao cũng dư dả đúng không?”
Lâm Cửu không biết Diệt Thiên kiếm ra quần áo từ đâu, nhưng đây chỉ là mặc tạm mà thôi, quần áo mà Diệt Thiên thực sự chuẩn bị còn đang trong giai đoạn chế tác, đây là do Diệt Thiên nói.
“Ngài Lâm, chỗ này còn cách khách sạn XXOO mà ngài nói một đoạn đường a.” Lão Trương quay đầu nói với người ngồi ở ghế sau.
Thái độ làm người của lão Trương rất giản dị, lần này không chỉ có thể ra tù sớm, mà còn được toàn tụ với người thân, còn có nơi công tác và chỗ ở, lão Trương đã cảm thấy hết sức thoả mãn rồi, trong lòng vô cùng cảm tạ Lâm Cửu và Diệt Thiên.
Quan hệ của Lâm Cửu và Diệt Thiên là gì, lão Trương cũng không rõ lắm, tuy thỉnh thoảng cũng có thể suy đoán ra vài phần, nhưng lão rất biết thân phận mà từ trước đến giớ đều không đề cập đến, cũng không hiếu kì đi hỏi han.
Lão Trương rất cảm tạ Diệt Thiên đã cứu lão ra khỏi vòng lao lí, nhưng nếu muốn nói người lão thích nhất, thì chính là vị Lâm Cửu bình dị gần gũi này, dù sao cảm giác Diệt Thiên mang đến cho người ta lúc lão cũng là lạnh lùng băng lãnh, thậm chí có đôi khi còn không giống người bình thường, so ra, Lâm Cửu khiến người ta có cảm giác thân thiết nhiều hơn.
Nhưng trong lòng lão Trương, lão luôn cho rằng mặc kệ là Diệt Thiên hay Lâm Cửu thì họ đều là người tốt, là đại ân nhân của Trương gia lão.
“Không, tôi xuống chỗ này.”
Lâm Cửu một mình bước xuống xe, ở đây cách khách sạn mà Triệu Hâm nói trong điện thoại khoảng chừng tầm một con phố, đi bộ kì thực cũng không quá xa, có lẽ hơn mười phút là đến.
Sở dĩ lựa chọn xuống xe ở đoạn cách khách sạn một con phố này mà không phải để lão Trương đưa đến tận nơi, lí do chủ yếu là vì Lâm Cửu cảm thấy cái xe mà Diệt Thiên chọn này khó tránh khỏi quá xịn, quá nổi bật, được rồi, y thừa nhận tên đại ma đầu Diệt Thiên kia mặc kệ là ở Xích Thổ Đại Địa hay trong thế giới này thì hắn vĩnh viễn đều rất chú trọng đến sinh hoạt.
Lâm Cửu cũng không muốn để mấy bị bạn học cũ nhìn thấy mình bước xuống từ một chiếc xe Limousine có tài xế đưa đón, y gần như có thể dự đoán được nếu như bị nhìn thấy, thì người từ trước đến nay trong mỗi lần họp lớp luôn đóng vai trò người qua đường như y đây, chắc chắn sẽ lập tức trở thành nhân vật tiêu điểm, giảm đi vài ánh mắt, cũng bớt không ít phiền.
Lâm Cửu lựa chọn đi bộ tới khách sạn, lúc đến nơi vừa khéo lại gặp mấy người bạn học cũ, có người thuê taxi tới, có người lái xe tới, nhưng thú vị chính là mấy người này cứ rành rành nhìn vào y, mà còn nhìn một hồi lâu nữa, hẳn là bọn họ còn chưa nhận ra y, trong ánh mắt hàm chứa đôi chút xa lạ.
Chuyện gì đây?
Mới một năm không gặp, mà những người này đã không nhận ra y, hay là đã trực tiếp coi y như người qua đường không thèm đếm xỉa rồi?
“Triệu Hâm!” Liếc mắt thấy người quen, Lâm Cửu lập tức đến bắt chuyện, vẫy vẫy tay về phía người bạn học cũ đã từng chăm sóc y.
Triệu Hâm nhìn về hướng phát ra thanh âm, hắn cũng chỉ nhìn thấy một người đàn ông cao gầy sạch sẽ, giữa một đống người có vẻ vô cùng nổi bật, trên người lộ ra cỗ khí chất ôn hoà thoải mái, thoạt nhìn như một vị quý tộc ưu nhã mà bình dị gần gũi, nhưng… sao người này lại ngoắc tay với hắn? Còn mỉm cười với hắn nữa?
Chờ chút…. Sao nhìn người này cứ thấy quen mắt như vậy?
“Vạn… Vạn Toàn?!” Triệu Hâm biến đổi tiếng la như gà trống của mình, lập tức mấy vị bạn học cũ bên cạnh choáng váng, chờ chút, Triệu Hâm vừa nói gì?
Vạn Toàn? Vạn Toàn là ai? Di, nghe có hơi quen tai, có vẻ như là bạn học với bọn họ!
Nhưng, nơi nào có Vạn Toàn a?
Mọi người vô cùng kì quái nhìn về phương hướng Lâm Cửu đi qua, mãi đến khi Lâm Cửu đi tới trước mặt bọn họ bắt chuyện, lại hung hăng vỗ vỗ lên vai Triệu Hâm, mọi người mới kịp phản ứng lại, người đàn ông đẹp đẽ trước mặt bọn họ này, cư nhiên lại chính là Vạn Toàn mà trước kia chưa bao giờ thèm để mắt tới!
“Nhìn gì vậy, hình dáng của mình bây giờ rất kì quái sao?” Lâm Cửu cúi đầu nhìn trang phục của mình, y cảm thấy mắt chọn đồ của Diệt Thiên rất tốt, chí ít chất liệu vải mềm mại thoải mái, mặc vào vô cùng thư thích, hơn nữa kiểu dáng giản dị này cũng rất được, nhưng dù cho y có thay đổi cách ăn mặc, tóc cũng dài hơn trước đây một chút, thì Triệu Hâm cũng không nên dùng loại ánh mắt quái dị này để nhìn y đi?
Sau khi dọn tới nhà mới, Diệt Thiên liền bắt đầu chuyển bạch liên khí trong liên hoa ngọc bội vào người Lâm Cửu, ngoại trừ đang từ từ khôi phục lại chân khí trước kia khi ở Xích Thổ Đại Địa, đến ngay cả Lâm Cửu cũng nhận thấy y đang dần dần thay đổi, đương nhiên không phải nói về diện mạo bên ngoài.
Đây là một loại cảm giác kì lạ, giống như hồi đồng tu cùng Diệt Thiên trong U Cốc ở Xích Thổ Đại Địa, trọc khí trong cơ thể y dần dần biến mất không xót lại gì, cả người như đoá bạch liên mới được trọng sinh trôi nổi trên mặt nước, đến ngay cả mái tóc dường như cũng sinh trưởng tốt hơn, mái tóc tầm tấc cỏ trước kia giờ đã dài ra không ít, toàn thân lập tức có vẻ ôn hoà hơn rất nhiều.
Có lẽ chính bởi vì như vậy, ngay đến khí chất cũng thay đổi một ít, cũng khó trách bọn Triệu Hâm một chốc một lát không thể nhận ra ngay Lâm Cửu.
“Không… rất ổn, rất ổn đấy.” Bị Lâm Cửu vỗ vỗ vai, Triệu Hâm cúi đầu hắc hắc cười hai tiếng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Lâm Cửu, sau lúc lâu mới lắc đầu cười ngây ngô nói: “Không nhận ra, quả thật là không nhận ra, cậu mới xuất viện có vài ngày, sao lại như thay đổi toàn bộ vậy.”
Triệu Hâm cũng không nói ra được là cảm giác gì, nếu nhìn kĩ, quả thật, bộ dạng người này cũng không thay đổi, nhưng nếu vừa rồi không phải Lâm Cửu chủ động nói chuyện với hắn, hắn quả thật sẽ không nhận ra người đàn ông trước mặt này chính là bạn học cũ của mình, cảm giác này đúng là rất kì quái.
Rõ ràng vẫn là người đó, nhưng hết lần này đến lần khác lại không nhận ra.
“Gì mà thay đổi toàn bộ, mình không phải vẫn là mình sao, chỉ là thay đổi cách ăn mặc mà thôi.” Lâm Cửu trêu đùa nói: “Thế nào, không tồi chứ?”
“Đâu chỉ không tồi, đơn giản mà nói thì chính là một đại soái ca a!” Người phụ nữ bên cạnh vừa cười vừa nói, “Vạn Toàn a, vừa rồi mình còn đang trò chuyện với Triệu Hâm về cậu nha, có phải sau khi cậu đại nạn không chết đã nghĩ thông suốt rồi, cũng tự biết sắm quần áo cho bản thân, đời người ngắn ngủn, có thể hưởng thụ thì cứ hưởng thụ, giống như bây giờ tốt bao nhiêu, rất đẹp trai! Nếu như hồi trước nhìn thấy bộ dạng cậu như bây giờ, mình đã không kết hôn rồi!”
Người đứng chung một chỗ với Triệu Hâm tên là Tiểu Hoa, giờ là người đã có chồng, quan hệ với Lâm Cửu trước đây không tính là tốt cũng chẳng xem là xấu, nhưng quan hệ của Tiểu Hoa và Triệu Hâm thì lại rất tốt, nhưng sau khi kết hôn, để tránh tị hiềm, cũng bớt qua lại với Triệu Hâm, nói tóm gọn lại, kì thực là một người rất tốt.
“Đừng đứng đây nữa, chúng ta vào trước đi.” Triệu Hâm vừa cười vừa nói.
“Vạn Toàn, cậu đã tìm được người yêu chưa?” Phụ nữ luôn thích buôn chuyện, mà phụ nữ đã kết hôn thì lại càng thích buôn chuyện, hôm nay nhìn thấy Lâm Cửu như đã thay đổi toàn bộ, tính bát quái của Tiểu Hoa bắt đầu nổi lên, vừa bước vào khách sạn, vừa dò hỏi cuộc sống hiện tại của Lâm Cửu.
Lâm Cửu cúi đầu cười cười, không biết nên lắc đàu hay gật đầu, nếu bảo là người yêu thì khẳng định là có, nhưng người yêu này đa số thời gian đều suy nghĩ không giống người bình thường, không chỉ là một nam nhân, lại còn là một tên đại ma đầu đến từ thế giới khác.
“Ha ha, cái biểu tình này của cậu mình hiểu.” Tiểu Hoa cực kì khẳng định mà nói, “Nhất định là có người yêu rồi ha? Có người yêu thì cũng nên giới thiệu cho bọn mình cùng gặp a, đừng cứ khư khư cất giấu, tốt xấu gì bọn mình cũng là người đã kết hôn, nói không chừng còn có thể giúp cậu xem xem người này có phù hợp với cậu hay không!”
Lâm Cửu có thể nói gì đây? Chỉ đành cảm ơn ý tốt của Tiểu Hoa.
Triệu Hâm đứng bên cạnh phụ hoạ theo: “Vạn Toàn, cậu thật sự có bạn gái rồi sao? Mình chính là anh em tốt của cậu, có bạn gái mà không thèm nói cho người anh em tốt này biết có phải là rất thiếu nghĩa khí không a! Mau mau, gọi em dâu tới cùng ăn một bữa cơm a! Mình biết rồi, cậu biến thành bộ dạng này cũng bởi vì em dâu đúng không? A! Em dâu thật lợi hại nha!”
Em dâu – Diệt Thiên?
“Phụt ——” Lâm Cửu lập tức nhịn không được mà che miệng phì cười, đối mặt với thế công mạnh mẽ của Triệu Hâm, vội vàng xua tay nói, “Được rồi, được rồi, để lát nữa nói sau, Triệu Hâm, ghế lô* của chúng ta ở đâu a?”
“Ai, cái cậu này lại chuyển trọng tâm câu chuyện nha! Đợi lát nữa cơm nước xong sẽ lại nói tiếp với cậu! Chưa thấy em dâu, bọn mình sẽ không bỏ qua a!” Triệu Hâm không chịu buông tha nói.
“Tới rồi, tới rồi. Chính là chỗ này.” Chỉ vào một gian ghế lô, Tiểu Hoa chạy trước dẫn đầu, Lâm Cửu và Triệu Hâm đi theo phía sau, Lâm Cửu còn đang thắc mặc Tiểu Hoa chạy nhanh như vậy để làm gì, thật không ngờ Tiểu Hoa cư nhiên đứng ở cửa, hô lên với người đứng bên trong.
“Ai, mọi người đoán thử xem hôm nay ai tới a! Có một bạn học cũ của chúng ta, mình tin chắc rằng các cậu nhìn thấy không thể đoán ra là ai!” Tiểu Hoa hô lên với những người trong ghế lô.
Lâm Cửu nhất thời lúng túng, hận không thể lập tức xoay người rời đi, vốn còn tưởng tuỳ tiện ăn bữa cơm, thuận tiện cảm ơn Triệu Hâm lúc trước đã chăm sóc cho mình, nhưng Tiểu Hoa cư nhiên lại đẩy y tới trước mặt mọi người.
“Tiểu Hoa…” Lâm Cửu đứng một bên phía sau gọi nhỏ.
Người trong ghế lô đều hô: “Ai a, sao nghe có vẻ huyền bí như thế?
“Mọi người nhìn thật kĩ, thật kĩ a!” Tiểu Hoa quay đầu lại nhìn thấy Lâm Cửu đang ra hiệu bảo cô đừng nói nữa, xoay người liền kéo lấy Lâm Cửu đẩy vào trong, nói: “Xem, xem, đại soái ca vừa mới xuất lò!”
“Yêu, đây là ai a?” Thật có người một chốc không nhận ra Lâm Cửu.
Thoáng cái bị mọi người nhìn chằm chằm, Lâm Cửu lập tức thấy có chút khó chịu, những người này còn không phải đều là bạn học cũ thời đại học của y sao.
“Vạn Toàn?” Thật không ngờ, cư nhiên có người nhanh chóng nhận ra Lâm Cửu.
Tiểu Hoa có chút nhụt chí nhìn thoáng qua người nói ra đáp án, lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc.
Lâm Cửu theo thanh âm phát ra nhìn qua, trên mặt lập tức tăng thêm vài phần xấu hổ.
Sao người này cũng tới…
Sao người này cũng tới?
Người đàn ông nhận ra Lâm Cửu đầu tiên và gọi tên Lâm Cửu, đã ngồi trong ghế lô, trong mắt hàm chứa vài phần sửng sốt và ngạc nhiên, có lẽ người này cũng thật không ngờ Lâm Cửu lại thay đổi nhiều như vậy. Ngoại trừ sửng sốt và kinh ngạc ra, còn cất giấu một loại tâm tình không biết tên.
“Đúng là Vạn Toàn a.”
“Trời ạ, sao lại thay đổi nhiều vậy, trước đây hoàn toàn không phát hiện hoá ra bộ dạng lại đẹp thế, hiện tại xem qua, vóc người cũng bảo trì rất tốt a…”
Mấy người bạn nữ đã kết hôn ghé đầu vào nhau thì thầm thảo luận về người vừa ngồi vào ghế lô – Lâm Cửu, Lâm Cửu có chút váng đầu, từ khi khôi phục được một ít võ công thính lực của y cũng tốt hơn rất nhiều, vốn mấy cô bạn nữ kia tiếng nói chuyện cũng không tính là nhỏ, nếu y tỉ mỉ nghe kĩ càng có thể nghe được rõ ràng mấy người đó đang nói gì.
Ai, bề ngoài một người xem ra có thể thay đổi rất nhiều chuyện a, ví như trước đây không ít người gọi y là Vạn đại đầu, cứ đại đầu trước lại đại đầu sau, hiện tại không còn ai gọi biệt hiệu của y nữa, không có người nào không gọi đúng tên y – Vạn Toàn.
“Vạn Toàn, nghe nói mới trước đây không lâu cậu xảy ra chuyện, tốt hơn chưa?” Mấy người bạn học quan tâm hỏi thăm.
“Tốt nhiều rồi, mấy ngày ở bệnh viện không có chuyện gì, phải cảm ơn Triệu Hâm đã giúp đã chiếu cố rồi.” Lâm Cửu cười đáp, trong lòng cũng hiểu rõ, chỉ sợ chuyện y rơi xuống vách núi tất cả mọi người ở đây đều đã biết, tin tức y đại nạn không chết được phát trên đài truyền hình dường như người người đều biết.
Trọng tâm câu chuyện nhanh chóng dưới sự dẫn dắt của Lâm Cửu mà kết thúc, trong mắt người khác thì chẳng qua mới chỉ không gặp có một năm mà thôi, nhưng trên thực tế, Lâm Cửu đã sống ở một thế giới khác những năm năm rồi, thời gian năm năm cũng đủ để thay đổi một con người, huống chi Lâm Cửu còn trải qua nhiều chuyện như vậy.
Vì vậy người bên ngoài Lâm Cửu “một năm không gặp” không chỉ có ăn mặc và khí chất biến đổi to lớn, ngay cả cử chỉ ăn nói cũng thay đổi rất nhiều, tựa như đề tài “truỵ nhai”, Lâm Cửu đã rất khéo léo mà rời câu chuyện đi, còn thuận tiện dẫn trọng tâm câu chuyện sang hướng khác.
Trong mắt người khác đây tuyệt đối không phải là tác phong của Lâm Cửu trước đây, kết quả là Lâm Cửu đã bất tri bất giác trở thành nhân vật tiêu điểm trong buổi họp lớp này.
Về phần nguyên nhân, tất cả võ công hay cầm kì thi hoạ mà Diệt Thiên truyền thụ cho Lâm Cửu, cũng không phải là làm không.
Lâm Cửu đột nhiên phát hiện, hoá ra y lại rất có mị lực nha! Trước đây vẫn có chút tự ti, còn không phải bởi vì bên cạnh Lâm Cửu lúc nào cũng có một tên đại ma đầu cực kì ưu tú sao.
So sánh với tên đại ma đầu sống hơn nghìn năm này, Lâm Cửu đương nhiên thường xuyên cảm thấy mình là một con người bình thường đến không thể bình thường hơn…
Ăn ăn cơm, thuận tiện nói chuyện phiếm, trong lúc ăn cơm nhận được điện thoại đến từ tên đại ma đầu nào đó, mượn cớ phải vào WC, Lâm Cửu nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tiệc, rẽ trái quẹo phải đi tới toilet.
“Ân, sẽ không, sẽ không.”
“Đúng vậy, ta ăn cơm xong sẽ quay về, tuyệt đối không lưu luyến lâu ở bên ngoài.”
“Dạ dạ dạ, ừ ừ… ha ha, được, ân, tạm biệt, ta cũng yêu ngươi…”
Thúc dục của Diệt Thiên, ngoài miệng thì Lâm Cửu cằn nhằn, nhưng trong lòng lại thấy ngọt ngào, dù sao khó có được trở lại thế giới không có phân tranh, y và Diệt Thiên ở chung, cho dù mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy nhau không cần làm gì, cũng có thể đủ duy trì lâu dài sánh cùng thiên địa.
Cảm tình của bọn họ, chính là như vậy.
“Là bạn gái sao?” Cửa toilet bị người đẩy ra, một nam nhân anh tuấn đi về phía Lâm Cửu, đứng bên cạnh Lâm Cửu, khom ngưởi mở vòi nước rửa tay.
Xuyên qua tấm gương, Lâm Cửu nhìn người từng là… bạn tốt nhất của mình.
Đều là đã từng…
Bề ngoài Tạ Hồng Ân anh tuấn, gia thế cũng tốt hồi học đại học lại chủ động kết bạn với Lâm Cửu, lúc đó Lâm Cửu thực sự coi người nam nhân này là bạn tốt, bao gồm cả nữ sinh Lâm Cửu đã từng thầm mến, mà chính người bạn tốt nhất thời đại học này của y sau khi biết rõ nữ sinh mà y thầm mến là ai, đã ngang nhiên nói chuyện yêu đương với nữ sinh kia, mặc dù thời gian mới chỉ có hai tháng.
Lâm Cửu còn nhớ rõ lúc đó Tạ Hồng Ân đã đàm luận với y chuyện trên giường của Tạ Hồng Ân và nữ sinh kia thế nào.
Nhưng mà cuối cùng khiến bọn họ đoạn tuyệt, chính là Tạ Hồng Ân công nhiên đoạt đi bạn gái lúc đó của Lâm Cửu, điều này đối với Lâm Cửu lúc đó mà nói, bạn bè phản bội còn khiến người ta đau lòng hơn cả người yêu chia tay.
Sau khi tốt nghiệp đại học Tạ Hồng Ân có gia thế không tồi đã đi nước ngoài, sau đó bọn họ hoàn toàn cắt đứt liện hệ, cho dù là buổi họp lớp đại học mỗi năm một lần cũng không nhìn thấy Tạ Hồng Ân, Lâm Cửu thật không ngờ người bạn tốt Tạ Hồng Ân của y cư nhiên đã trở về.
Từng ấy năm tới nay, Lâm Cửu gần như đã quên mất có một người như vậy.
Thấy Lâm Cửu không trả lời, Tạ Hồng Ân cười cười, nói: “Hay là bạn trai?”
Lâm Cửu khẽ nhíu mày, không rõ vì sao Tạ Hồng Ân lại đột nhiên hỏi ra một câu như thế, là muốn trêu đùa chế nhạo sao?
“Nghe nói cậu làm việc ở nước ngoài rất tốt, sao lại đột nhiên trở về?” Không trả lời câu hỏi của Tạ Hồng Ân, Lâm Cửu thu hồi điện thoại, mở vòi nước.
“Cậu thực sự không biết sao?” Tạ Hồng Ân nhíu nhíu mày, đóng vòi nước lại, người tựa vào bồn rửa tay rút ra một điếu thuốc châm lên, rồi nhẹ nhàng hút một hơi phun ra.
Lâm Cửu cười khẽ một tiếng, trả lời: “Trở về tiếp nhận công việc làm ăn của phụ thân?”
Tạ Hồng Ân lắc đầu, quay đầu nhìn Lâm Cửu bên cạnh, ánh mắt như dán chặt trên người nam nhân thật lâu không chịu rời đi, hắn nói: “Còn hận mình à?”
Lâm Cửu lắc đầu, nói: “Đều đã qua rồi.”
Tuổi tác càng lớn, nên cái gì cũng thấy rất mờ nhạt. Sau khi trải qua sinh li tử biệt ở Xích Thổ Đại Địa, Lâm Cửu đã thấy rõ hơn bất luận kẻ nào, mấy cái tiểu cừu tiểu hận thời đại học, căn bản không đáng để Lâm Cửu phải quải niệm trong lòng.
Huống chi, giờ đây y đã có người mình yêu thương.
Lâm Cửu chuẩn bị bỏ đi, mặc dù bọn họ từng là bạn bè, mặc dù hôm nay y đã không còn nhớ ân oán trước đây, chẳng qua vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.
“Vạn Toàn, chờ chút.” Từ phía sau Tạ Hồng Ân đột nhiên kéo Lâm Cửu lại.
“Cái gì?” Lâm Cửu rút cánh tay bị Tạ Hồng Ân kéo ra, khi y đã có thói quen ở chung cùng một người nam nhân, thì bắt đầu có chút chống cự với sự tiếp xúc của người khác.
Tạ Hồng Ân cưởi khổ, vô tội nói: “Cậu hận mình như vậy sao? Cho dù chỉ là một cái nắm tay cũng khiến cậu cảm thấy mình rất bẩn ?”
“Không phải.” Không muốn giải thích quá nhiều, Lâm Cửu chỉ lắc đầu.
“Xin lỗi.” Tạ Hồng Ân đứng thẳng tắp trước mặt Lâm Cửu, nét mặt mang theo mấy phần hổ thẹn nói: “Từng ấy năm tới giờ mình vẫn muốn nói xin lỗi với cậu, lúc này trở về cũng chủ yếu là để xin lỗi cậu, hồi đại học mình đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với cậu, mình biết mình không có lí do, cũng không có tư cách để cầu cậu tha thứ.”
“Vạn Toàn, hồi đó mình quá ngây thơ, cướp đi người phụ nữ mà cậu thích, chỉ bởi vì sợ bọn họ sẽ cướp cậu ra khỏi mình, ha ha, mặc dù mình có tiền có thế, người người đều muốn làm bạn với mình, thế nhưng chỉ có mình cậu là người bạn chân chính của Tạ Hồng Ân này, không cầu danh, không mưu lợi. Vạn Toàn, mình nói cậu có thể không tin, nhưng từ khi sinh ra tới giờ, có thể xưng là bạn bè, kì thực chỉ có mình cậu.” Ngay trước mặt Lâm Cửu, Tạ Hồng Ân đã nói như vậy cùng với một loại ăn năn.
Lâm Cửu há há miệng, cuối cùng không nói gì thêm, ý có chút bất ngờ, một người nam nhân sĩ diện như Tạ Hồng Ân mà cũng có ngày tự mình xin lỗi với y, mặc dù đã qua rất nhiều năm.
Tạ Hồng Ân tiếp tục nói: “Sống ở nước ngoài nhiều năm như vậy, mỗi ngày mình đều nghĩ đến cậu, mình rất ân hận lúc đó đã làm ra nhiều chuyện có lỗi với cậu như vậy, cậu có thể tha thứ cho mình chứ?” Tạ Hồng Ân mang theo ngữ khí cầu nhìn nhìn Lâm Cửu, “Vạn Toàn, chúng ta còn có thể làm bạn nữa không?”
Lâm Cửu bất đắc dĩ cười, sau đó gật đầu, nếu chuyện đã nói hết ra, thì còn có cái gì không thể làm bạn bè chứ? Quá khứ đều nên trở thành quá khứ.
“Đương nhiên rồi, chúng ta chính là bạn bè.” Lâm Cửu vừa cười vừa nói, nghe xong lời xin lỗi Tạ Hồng Ân chủ động nói, tâm tình nam nhân cũng tốt lên không ít.
Bọn họ đã từng là những người bạn rất tốt, ngủ chung giường, đắp cùng cái chăn, Tạ Hồng Ân lúc đó cũng giới thiệu cho Lâm Cửu công việc không tồi, như vậy Lâm Cửu mới có thể có đủ tiền để học hết đại học.
“Thật tốt quá!” Nghe thấy Lâm Cửu nói, Tạ Hồng Ân kích động ôm lấy Lâm Cửu, Lâm Cửu có chút trở tay không kịp khẽ kinh hãi, cuối cũng cũng không đẩy Tạ Hồng Ân ra, chẳng qua cảm thấy hình như Tạ Hồng Ân ôm y quá chặt rồi, sắp khiến Lâm Cửu y có chút khó hô hấp.
“Được rồi, được rồi, mình sắp không thở nổi rồi.” Lâm Cửu cười vỗ cỗ vai Tạ Hồng Ân, trong ngực có vài phần không được tự nhiên, đã quen với nhiệt độ lạnh lẽo trên cơ thể Diệt Thiên, giờ không dung được khí tức của những người khác.
“Cảm ơn cậu đã tha thứ cho mình, Vạn Toàn.” Tạ Hồng Ân có chút lưu luyến không muốn buông tay khỏi Lâm Cửu trong lòng.
Buổi họp lớp năm nay, so với Lâm Cửu tưởng tượng còn “rắc rối” hơn một chút…
Cái gọi là cơm nước vừa xong sẽ tìm cách rời đi, hiển nhiên không thể thực hiện được.
Sau khi bữa ăn kết thúc, Lâm Cửu đã muốn mượn cớ để chuồn đi, nhưng trời không chiều lòng người, Lâm Cửu còn chưa kịp lấy cớ đã bị người kéo lại.
“Đi đi đi, bọn mình đã đặt phòng ở KTV OOXX rồi, ai cũng không cho về a!” Cơm no rượu say, vài người liền rủ nhau đi hát.
KTV… nơi Lâm Cửu sợ nhất, đó chính là nơi để quỷ rú, phòng dù có lớn cũng chẳng được bao nhiêu, tiếng ồn ào nhốn nháo, khói thuốc bay đầy trời, luôn có loại cảm giác khiến người ta thấy buồn bực.
“Mình, mình không đi đâu.” Rời khỏi khách sạn, Lâm Cửu xua tay nói, “Các cậu cứ đi chơi đi, nhà mình còn có chút việc cần về trước.”
“Vạn Toàn, hiếm khi có dịp ra ngoài ăn cơm cùng nhau như vậy sao chưa gì đã muốn về rồi a?” Triệu Hâm chống eo, vừa bắt xe taxi để mấy cô bạn học nữ vào trước, vừa nói với Lâm Cửu: “Mình nói cho cậu biết, không được đi trước a! Cậu mà dám đi, bọn mình sẽ tức giận, có phải do bạn gái thúc dục hay không a? Đã nói rồi, cứ gọi bạn gái cậu cùng đến chơi đi, đỡ phải để cô vợ nhỏ ở nhà buồn bực.”
Triệu Hâm đây chính là muốn xem thử xem là ai đã thay đổi Lâm Cửu thành bộ dáng tiêu sái như bây giờ.
Ở nhà không phải có bạn gái đang thúc dục, mà là một đại ma đầu đang thúc dục a… dù cho bọn họ có muốn thấy “cô vợ” của Lâm Cửu, Lâm Cửu cũng không có lá gan lôi Diệt Thiên đến chơi, chẳng may không cẩn thận, đại ma đầu kia lại biến thành tên phóng hoả thì xong.
“Vạn Toàn, nếu như bạn gái lo lắng cho cậu không bằng cứ kêu cô ấy ra đi, để bọn mình cũng gặp một lần.” Lôi kéo Lâm Cửu không cho Lâm Cửu đi, chính là Tạ Hồng Ân, gần như túm chặt lấy cánh tay Lâm Cửu không buông, kéo nam nhân đến ven đường, ở đó có một chiếc xe thể thao đang đỗ, không nghi ngờ gì, đây chính là xe của Tạ Hồng Ân.
“Việc này…” Một đống người quen ở trước mặt, Lâm Cửu cũng không thể không nể mặt bạn bè mà một mình chạy mất.
Tạ Hồng Ân mở cửa xe, không nói hai lời liền đẩy Lâm Cửu vào vị trí phó lái, cửa vừa đóng, người cũng mau chóng đi về phía vị trí lái xe, đợi Tạ Hồng Ân vừa vào, cửa xe sau lại bị người mở ra, Triệu Hâm và Tiểu Hoa cười hì hì chui vào.
Tạ Hồng Ân hơi sửng sốt, hai vị này sao cũng vào?
Tạ Hồng Ân điểu chỉnh gương chiếu hậu, nói với Triệu Hâm và Tiểu Hoa: “Các cậu nên chú ý Vạn Toàn, nếu không tên này khẳng định sẽ chạy mất.”
“Nhất định, nhất định!” Tiểu Hoa cười hì hì nói.
“Hồng Ân, xe đẹp như vầy, hẳn là rất quý ha?” Triệu Hâm vỗ vỗ lên đệm ghế mềm mại, nhìn những thiết bị xa hoa được lắp trong xe, vừa ước ao vừa tán thán.
Vừa rồi cũng may là Triệu Hâm và Tiểu Hoa nhanh mắt, sau khi nhét hết những người bạn học không có xe vào taxi, hai người vốn cũng định ngồi taxi thì vừa lúc thấy Lâm Cửu ngồi vào chiếc xe thể thao của Tạ Hồng Ân, lập tức rất chủ động chạy tới, mở cửa xe rồi ngồi vào.
Đây chính là điểu khiến Tạ Hồng Ân có chút giật mình, nam nhân này vốn không định cho bất kì ai đi nhờ, ngoại trừ Lâm Cửu.
Tạ Hồng Ân khởi động xe, sau khi nghe thấy lời Triệu Hâm nói thoải mái mỉm cười, liếc Lâm Cửu bên cạnh đang cúi đầu nhìn di động, lên tiếng: “Tàm tạm, chỉ mấy trăm vạn mà thôi.”
Mấy trăm vạn còn “mà thôi”?
Triệu Hâm và Tiểu Hoa lập tức thấy ước ao đố kị, khi Tạ Hồng Ân còn ở đại học đã luôn nổi danh là phú gia công tử rồi, lúc đó người người đều biết Tạ Hồng Ân và Lâm Cửu là bạn thân, cũng biết Tạ Hồng Ân đã từng đoạt bạn gái của Lâm Cửu, đồng thời chưa đầy hai tháng đã đá văng người ta.
Tạ Hồng Ân người đẹp trai, trong nhà lại có tiền, còn rất thông minh, duyên với con gái lại cực kì tốt, so sánh ra, người luôn ở bên cạnh lại xuất thân từ cô nhi viện như Lâm Cửu, đương nhiên mờ nhạt hơn rất nhiều.
Người nghèo, không thích nói chuyện, còn không biết chu chỉnh bản thân, hồi còn học đại học Lâm Cửu chính là một người vô cùng bình thường không có tiếng tăm gì như vậy.
Có đôi khi không phải y không đủ ưu tú, mà là bởi vì bên cạnh y luôn có một nam nhân chói mắt quá phận thế kia, cho nên khiến người ta không rảnh chú ý tới sự ưu tú và đặc biệt của Lâm Cửu.
“Ai, mấy trăm vạn a, cả đời mình đểu không thể kiếm được số tiền lớn như vậy.” Tiểu Hoa tự giễu một câu, gõ gõ cằm nhìn người vẫn cứ cúi đầu nghịch điện thoại gửi tin nhắn, dường như không hề nghe thấy nội dung trò chuyện của bọn họ, vừa cười vừa nói, “Vạn Toàn, bộ quần áo trên người cậu này không rẻ ha?”
“A?” Quá bận rộn gửi tin nhắn cho tên đại ma đầu nào đó, Lâm Cửu đột nhiên nghe hấy có người gọi tên mình, nhanh chóng ngẩng đầu lên lộ ra bộ dáng lờ mờ.
Điểu này ít nhiều gì cũng khiến cho người nào đó chịu đả kích, thì ra ngay từ đầu Lâm Cửu đã không nghe bọn họ nói chuyện, mà toàn tâm toàn ý dùng điện thoại nói chuyện phiếm với người nào đó.
Người này là ai?
Trong lòng Tạ Hồng Ân hơi khó chịu, chí ít tới tận giờ hắn chưa từng nghĩ rằng có người có thể giống như hắn lúc người ta còn chưa hề phát hiện đã nhận ra được mị lực của riêng Lâm Cửu.
Khi thấy Lâm Cửu thay đổi tạo hình giống như được trọng sinh xuất hiện trước mặt hắn, hắn đã biết, không xong rồi, có người đoạt trước hắn.
Quá tự tin với kết quả, chính là hỏng bét thế này, vốn tưởng rằng chờ khi sự nghiệp ở nước ngoài của hắn thành công trở về Lâm Cửu không thay đổi quá nhiều, nhưng khi hắn trở về lại phát hiện Lâm Cửu đã thay đổi ngoài mức dự liệu của hắn.
“Mình nói là, quần áo trên người cậu rất đắt ha, mình bán quần áo, bộ nào đắt, bộ nào rẻ mình chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.” Tiểu Hoa say sưa nhìn Lâm Cửu, vừa cười vừa nói, “Hai năm nay có phải phát tài rồi không a, cho dù mua xe thể thao cũng dư dả đúng không?”
Lâm Cửu không biết Diệt Thiên kiếm ra quần áo từ đâu, nhưng đây chỉ là mặc tạm mà thôi, quần áo mà Diệt Thiên thực sự chuẩn bị còn đang trong giai đoạn chế tác, đây là do Diệt Thiên nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook