Cưới Vợ Ngốc
-
Chương 4
Về đến nhà Triết Phong mặt hừng hừng sát khí chết tiệt chỉ vì cô mà hắn bị giáo huấn một trận, thấy mặt hắn như vậy cô nhìn khẽ hỏi:
" Chồng sao vậy? " miệng thì hỏi nhưng tay vẫn lấy kẹo bỏ vào miệng nhai
" Hừ,... vô tích sự suất ngày chỉ ăn " nói xong hắn đẩy cửa xe đi thằng vào nhà, cô thì ngơ ngác? Cô ăn kẹo cũng bị chửi sao? Rõ ràng lúc đầu cô nói cho hắn kẹo ăn cùng mà hắn không nhận.. giờ chắc nghĩ cô keo không cho ăn chứ gì? Cái tội lúc đầu cô cho sỹ không nhận bây giờ lại vô cớ mắng cô, tên này bệnh hoạn thật! Mà mặc kệ mình cô ăn được rồi! Nghĩ xong cô đẩy cửa xe vào nhà đi sau phía hắn!
" Chào thiếu gia.. phu nhân " quản gia cúi đầu chào nhìn vẻ mặt đen như than của hắn ông khẽ cười, kẻo nào cũng bị ăn một trận mắng rồi đây!
" Bác ơi con đói quá " Tịnh Lan vừa vào nhà đã than Triết Phong nghe xong nhíu mày quay lại:
" Cô là heo à? Mới ăn nhà mẹ tôi vừa về tới đã than đói là sao? " Tịnh Lan bĩu môi đói thì đói thôi ai mà biết đâu chứ! Thật là biết kiếm chuyện với cô mà
" Em có biết đâu? Cái bụng nó kêu chứ bộ " Tịnh Lan chu mỏ đúng vậy là do cái bụng nó kêu nên cái miệng nó mới nói.. chứ cô nào có làm gì?
" Suất ngày chỉ ăn với ăn không làm được tính sự gì.. ăn nói tào lao suất ngày gây họa, tốt nhất cô nên nhịn cho não tăng xíu đi " Tịnh Lan nghe hắn nói mặt nhăn? Não cô có bị gì đâu? Nhịn đói mà não tăng là sao? Đầu cô bây giờ chỉ nghĩ đến thức ăn thôi?
" Chồng không cho vợ ăn hả? " Tịnh Lan rưng rưng nước mắt rõ ràng lúc nãy mẹ chồng nói hắn phải chăm sóc cho cô, bây giờ về đến hắn lại ức hiếp không cô ăn! Đúng là hắn thù dai chỉ không cho cục kẹo mà bây giờ không cho cô ăn
" Ăn mà não không tăng thì ăn làm gì tốt cơm " Triết Phong híp mắt nhìn cô, hắn còn chưa tính sổ chuyện hắn bị giáo huấn ở đó mà giả bộ khóc!
" Hức.. rõ ràng là lỗi tại chồng sao giờ không cho em ăn? " Tịnh Lan chu mỏ chỉ hắn nói
" Lỗi tại tôi? Cô có vấn đề hả? Là lỗi lại cô mới phải " Triết Phong trừng mắt nói hôm nay cô gan dám cãi tay đôi với hắn
" Em có làm gì đâu? Là lỗi tại chồng ý " Tịnh Lan hừ lạnh nói
" Tôi hả? Cô vấn đề nặng rồi.. là ai mà tôi bị mẹ tôi mắng hả? " Triết Phong đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Tịnh Lan còn dám nói là hắn? Không phải tại cái miệng quạ của cô mà hắn bị mẹ hắn chửi hả? Còn dám nói hắn làm!
" Rõ ràng mẹ mắng chồng em có biết gì đâu? Em chỉ nói sự thật thôi mà em nói đúng có nói sai đâu? Chồng nói em " cút " rõ rành rành ra ấy, em cũng có xin phép tại chồng đuổi em thôi " Tịnh Lan cũng không kém híp chặt mắt nhìn hắn! Cô có nói gì đâu hắn đổi thừa cô? Là mẹ chồng tự thích mắng hắn thôi cô có làm gì à? Cô chỉ ngồi ké bên ăn kẹo nhìn hắn bị mắng không lẽ cũng bị liên lụy? Cô có giúp hắn mà cơ có nói " mẹ chồng cô dẫn hắn lên phòng chửi mà ", cô giúp hắn nhiều vậy còn gì?
" Còn dám cái lý với tôi 1 tuần cầm ăn kẹo " Triết Phong tức giận hôm này dám đôi co với hắn? Ở đó mà ngốc? Ngốc mà cái lý với hắn như vậy?
" Chồng sao vậy? " miệng thì hỏi nhưng tay vẫn lấy kẹo bỏ vào miệng nhai
" Hừ,... vô tích sự suất ngày chỉ ăn " nói xong hắn đẩy cửa xe đi thằng vào nhà, cô thì ngơ ngác? Cô ăn kẹo cũng bị chửi sao? Rõ ràng lúc đầu cô nói cho hắn kẹo ăn cùng mà hắn không nhận.. giờ chắc nghĩ cô keo không cho ăn chứ gì? Cái tội lúc đầu cô cho sỹ không nhận bây giờ lại vô cớ mắng cô, tên này bệnh hoạn thật! Mà mặc kệ mình cô ăn được rồi! Nghĩ xong cô đẩy cửa xe vào nhà đi sau phía hắn!
" Chào thiếu gia.. phu nhân " quản gia cúi đầu chào nhìn vẻ mặt đen như than của hắn ông khẽ cười, kẻo nào cũng bị ăn một trận mắng rồi đây!
" Bác ơi con đói quá " Tịnh Lan vừa vào nhà đã than Triết Phong nghe xong nhíu mày quay lại:
" Cô là heo à? Mới ăn nhà mẹ tôi vừa về tới đã than đói là sao? " Tịnh Lan bĩu môi đói thì đói thôi ai mà biết đâu chứ! Thật là biết kiếm chuyện với cô mà
" Em có biết đâu? Cái bụng nó kêu chứ bộ " Tịnh Lan chu mỏ đúng vậy là do cái bụng nó kêu nên cái miệng nó mới nói.. chứ cô nào có làm gì?
" Suất ngày chỉ ăn với ăn không làm được tính sự gì.. ăn nói tào lao suất ngày gây họa, tốt nhất cô nên nhịn cho não tăng xíu đi " Tịnh Lan nghe hắn nói mặt nhăn? Não cô có bị gì đâu? Nhịn đói mà não tăng là sao? Đầu cô bây giờ chỉ nghĩ đến thức ăn thôi?
" Chồng không cho vợ ăn hả? " Tịnh Lan rưng rưng nước mắt rõ ràng lúc nãy mẹ chồng nói hắn phải chăm sóc cho cô, bây giờ về đến hắn lại ức hiếp không cô ăn! Đúng là hắn thù dai chỉ không cho cục kẹo mà bây giờ không cho cô ăn
" Ăn mà não không tăng thì ăn làm gì tốt cơm " Triết Phong híp mắt nhìn cô, hắn còn chưa tính sổ chuyện hắn bị giáo huấn ở đó mà giả bộ khóc!
" Hức.. rõ ràng là lỗi tại chồng sao giờ không cho em ăn? " Tịnh Lan chu mỏ chỉ hắn nói
" Lỗi tại tôi? Cô có vấn đề hả? Là lỗi lại cô mới phải " Triết Phong trừng mắt nói hôm nay cô gan dám cãi tay đôi với hắn
" Em có làm gì đâu? Là lỗi tại chồng ý " Tịnh Lan hừ lạnh nói
" Tôi hả? Cô vấn đề nặng rồi.. là ai mà tôi bị mẹ tôi mắng hả? " Triết Phong đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Tịnh Lan còn dám nói là hắn? Không phải tại cái miệng quạ của cô mà hắn bị mẹ hắn chửi hả? Còn dám nói hắn làm!
" Rõ ràng mẹ mắng chồng em có biết gì đâu? Em chỉ nói sự thật thôi mà em nói đúng có nói sai đâu? Chồng nói em " cút " rõ rành rành ra ấy, em cũng có xin phép tại chồng đuổi em thôi " Tịnh Lan cũng không kém híp chặt mắt nhìn hắn! Cô có nói gì đâu hắn đổi thừa cô? Là mẹ chồng tự thích mắng hắn thôi cô có làm gì à? Cô chỉ ngồi ké bên ăn kẹo nhìn hắn bị mắng không lẽ cũng bị liên lụy? Cô có giúp hắn mà cơ có nói " mẹ chồng cô dẫn hắn lên phòng chửi mà ", cô giúp hắn nhiều vậy còn gì?
" Còn dám cái lý với tôi 1 tuần cầm ăn kẹo " Triết Phong tức giận hôm này dám đôi co với hắn? Ở đó mà ngốc? Ngốc mà cái lý với hắn như vậy?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook