Trở lại Cảnh Thành, hơ khô thẻ tre, công tác quay chụp tiền kỳ của ( Nghịch Tiên) liền xong, Quý Trạch An cùng Du Dịch nghỉ ngơi trong tứ hợp viện ba ngày, Quý Trạch An liền đầu nhập vào chế tác hậu kỳ ( Nghịch Tiên), quá trình này Du đại sư không tham dự, vì để phối hợp hành trình của Quý Trạch An liền bắt đầu tiếp những công tác thoải mái, mỗi ngày đúng giờ vui mừng chuẩn bị một ngày ba bữa cho một người không chú ý thời gian nào đó. (ở đây có một câu nhưng tui ko rõ nghĩa với cả hình như lời tác giả nên tui bỏ nhá ai xem qt rồi thì đừng thấy lạ)

( Nghịch Tiên) cũng không có giao cho công ty chuyên môn chế tạo, mà là đặt ở bên trong ban ngành gồm những nhân tài về phương diện chế tác xây dựng mà bọn họ mời tới, Quý Trạch An ôm ấp nhiệt tình rất lớn đối với bộ phim quay chụp đầu tiên của mình nên tự nhiên cũng dấn thân vào trong đó, một bên phát huy sở học, một bên tiếp tục học tập, bận bịu không thể phân thân.

Sau khi quan sát tư liệu quay chụp sống, đem trình tự buổi diễn cùng ống kính vốn là an bài dựa theo lịch trình quay chụp một lần nữa dựa theo trình tự phân cảnh bản thảo sửa sang lại, tiếp theo liền thu thập những tư liệu sống cuối cùng. Sau nữa là đi vào quá trình cắt nối biên tập phim nhựa, đầu tiên tự nhiên là tiến hành cắt thô, trọng yếu là phải chỉnh sửa lại lần nữa.

Điều chỉnh màu sắc hình ảnh, đặc hiệu, phối âm…

Quá trình này dài dằng dặc lại khiến người ta tập trung.

Quý Trạch An đều quên kế hoạch ban đầu, chưa từng nhớ tới Nghiêm Cẩm dù chỉ một giây đồng hồ, mà lại không có quên Du Dịch.

Du tiên sinh đảm đương địa vị “Nam bảo mẫu” trong gia đình bọn họ không chỉ chủ nội, chủ ngoại hắn cũng việc đáng làm thì làm, có Quý Trạch An “Uỷ quyền”, hắn những đã nhiều lần nhúng tay vào trong đó, còn có một cái Tiểu Yến hỗ trợ đánh vào nội bộ, hắn muốn dằn vặt Nghiêm Cẩm thế nào liền dằn vặt thế đó. Điều này cũng làm cho Du Dịch bị Quý Trạch An bởi vì công tác mà quên không ít tìm được một nơi phát tiết.

Chén Trà Nhỏ vây xem không ít chuyện ‘︰(tロt)σ cứu mạng! Đây tuyệt đối không phải lão công ta nhìn trúng! Mau giao chồng ta ra đây!’

Du Dịch chưa bao giờ là người hiền lành, rõ ràng trong chuyện này lại thêm một Chén Trà Nhỏ thương tâm.

Quý Trạch An bận bịu bỏ ra hơn một năm làm hậu kỳ, Còn Nghiêm Cẩm thì một bên lẫn vào vòng giải trí một bên bị Du tiên sinh tinh thần lực nhiều không có chỗ tiêu xài hành hạ, có thể nói là d*c tiên d*c tử.

Chân trước vừa nhận được một hợp đồng tốt, chân sau đã có người giành lấy chỉ có thể tiếc nuối, chuyện như vậy liên tục nhiều lần, ngay cả một ngôi sao chân chính đều sẽ bị hào quang đại bài che lại, vô hình chung độ quan tâm của phóng viên đối với hắn càng ngày càng ít, ánh đèn sót ở trên người hắn cũng càng ngày càng ít, liền xuất môn cũng không cần lo không cẩn thận có người đụng vào mình… Các loại sự tình diễn ra bất tận.

Nhưng cố tình vẫn có một hai hợp đồng tình cờ sót ở trên người hắn, thật giống như muốn hắn tiêu cơn giận, làm cho hắn không thể hoàn toàn hết hy vọng, vọng tưởng bắt lấy thu được càng nhiều danh tiếng.

Danh tiếng, fan cuồng, hợp đồng, ánh đèn…

Hắn luôn theo đuổi rất nhiều rất nhiều.

Nếu không tham lam, hắn liền không phải là Nghiêm Cẩm, hắn vẫn luôn bị nguồn sức mạnh này của chính mình thúc đẩy đi tới, càng ngày càng buông tha nhiều đồ vật, hắn làm thế nào có thể cam tâm hạ xuống như vậy.

Mãi đến tận một người bí ẩn xuất hiện, tất cả những thứ này mới bắt đầu giảm bớt.



Du Dịch cau mày, thần xui xẻo hắn đưa tới trên người Nghiêm Cẩm bị người đuổi đi, Nghiêm Cẩm gần đây bắt đầu thuận buồm xuôi gió. Sự tình hắn gây ngột ngạt cho Nghiêm Cẩm lại có thể có người bắt đầu xen vào hoạt động trong đó, làm hành vi của hắn trở nên chật vật, nhưng cố tình trợ lý Tiểu Yến của Nghiêm Cẩm lại chưa từng thấy bên người Nghiêm Cẩm xuất hiện người đặc biệt gì.

Cho dù là như vậy, Du Dịch vẫn tìm được thân ảnh cái người kia, sau khi biết được tên, Du Dịch liền ý thức được chuyện này cũng không dễ giải quyết như vậy, nước này càng ngày càng vẩn đục, đối phương nếu muốn khuấy lên, Du Dịch cũng không muốn hỗ trợ thêm lửa.

Thời gian Tiểu Yến theo Nghiêm Cẩm không ngắn, cũng thu thập chỉnh tề rất nhiều việc xấu xa ngấm ngầm của hắn, Du Dịch đã có chuẩn bị toàn bộ.

Liền như Quý Trạch An năm đó bị người đăng lên trên internet, trong một đêm, che ngợp bầu trời, các loại tin tức các loại □□ có chứng minh rõ ràng liên quan cùng Nghiêm Cẩm liền trào ra.

Có người xóa, sẽ có người phát.

Có người muốn mượn tin tức khác che giấu, sẽ có người thả tin càng nặng.

Tốc độ truyền lưu của Internet cực nhanh, luôn có hài tử nhanh tay du tẩu ở trong đó.

Trong lúc nhất thời, internet vô cùng náo nhiệt.

Bất quá, kiểu phong bế hơn nửa như Quý Trạch An một chút cũng không biết, bận rộn một năm rưỡi, rốt cục kết thúc chế tác hậu kỳ, sự tình tiếp theo căn bản không liên quan quá lớn đến cậu, thẩm tra có Ninh Văn Ngạn hỗ trợ, chuyện phát hành có Sầm Ân Thư tiếp nhận toàn bộ, bốn tháng trước áp phích quảng cáo cùng tin tức cũng đã sớm bắt đầu đổ bộ tại mỗi cái thành thị, các loại app phần mềm trong điện thoại di động cũng đặt ở trang đầu, còn có video tuyên truyền phát tin tại các đài lớn cùng các website video lớn.

Thủ đoạn tuyên truyền này rất có phong cách vô cùng bạo tay của Sầm Ân Thư, Quý Trạch An không có chuyện gì, liền thoải mái hơn.

Quý Trạch An quyết định hảo hảo bồi bồi đại bảo bối nhà cậu, mấy ngày nay cơ hồ mỗi ngày cậu vừa kề sát giường liền gục đầu ngủ, lạnh nhạt đại bảo bối nhà cậu không ít, lúc này cần phải bồi thường lại.

“Ta đã trở về.” Quý Trạch An đẩy cửa ra, giương lên khuôn mặt tươi cười tiến vào nhà.

Đại môn ︰( e✿) hoan nghênh trở về, ngày hôm nay thật sớm, chủ nhân chờ ngươi ở nhà nha!

Vào cửa, đại môn liền hoan nghênh Quý Trạch An về nhà trước tiên, cũng tiết lộ vị trí Du tiên sinh, Quý Trạch An cười cười, cởi áo khoác, liền đi thẳng đến nhà bếp.

Trong phòng khách không có ai, trên bàn ăn đã sửa sang xong, thời gian bữa trưa, Du tiên sinh hiền lành nhà cậu nhất định đang nấu ăn tại nhà bếp.

Cửa phòng bếp vừa mở ra, mùi thơm của thức ăn lập tức xông tới mặt, Quý Trạch An đi tới không chút nào ngượng ngùng ôm chầm nam nhân buộc tạp dề vung muôi xào rau đứng ở bên cạnh nồi, cảnh tượng như thế này vô luận xem bao nhiêu lần đều sẽ làm Quý Trạch An cảm động, loại cảm giác hạnh phúc này sẽ chồng chất một tầng lại một tầng ở đáy lòng.

“Rửa tay.”

Du Dịch đối loại hiện tượng này tập mãi thành quen, tại trong nháy mắt cánh tay Quý Trạch An ôm chầm eo hắn, ánh mắt của hắn liền nhu hòa xuống.

“Ừm.” Quý Trạch An có chút hưng phấn đem mặt cà cà tại trên lưng của Du Dịch, nằm úp sấp một hồi mới phát hiện trở ngại hắn hoạt động, lúc này mới tự giác rời nhà bếp trực tiếp đến phòng rửa tay, bắt tay liên tục chà rửa nhiều lần, lúc này mới đi phòng thay đồ thay quần áo, đem quần áo bỏ vào bên trong máy giặt, lần thứ hai về phòng rửa tay làm một chút việc, lúc này mới trở lại nhà bếp, đem món ăn Du tiên sinh nhà cậu làm tốt bưng đến trên bàn ăn.

Hai người ngồi ở bàn ăn, vừa ăn vừa tán gẫu.

Phần lớn là Quý Trạch An nói, Du Dịch nghe, đồng thời nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng sẽ nói hai câu, Quý Trạch An cũng không cảm thấy chính mình bị lạnh nhạt, nhảy nhót trên mặt một chút cũng không ít đi, rèn luyện nhiều năm như thế, mặc dù không nói vô cùng biết rõ, nhưng chín phần là tuyệt đối đoán không sai.

Trừ phi tình huống đặc biệt, Du Dịch người này đều không nhiều lời.

Thế nhưng một khi hắn quan tâm một người, toàn bộ lực chú ý của hắn sẽ rơi vào trên thân thể người kia, cho dù không có âm thanh đáp lại, nhưng cậu vừa ngẩng đầu tuyệt đối có thể nhìn thấy mắt hắn nhìn sang.

Quý Trạch An đột nhiên ngừng lại, nhìn cặp mắt kia nhếch miệng cười không lên tiếng, trong lúc nhất thời ngược lại dừng động tác ăn cơm.

Từ cấp ba đến đại học, lại tới tốt nghiệp đại học đi ra làm phim đến thời gian hơn hai năm chế tác điện ảnh, tổng cộng bảy năm.

Bảy năm đã qua, không có thất niên chi dương, lão phu lão phu hai người trước sau như một, nếu nói có cái gì bất đồng thì là trong âm thầm thời gian hai người dính chặt càng ngày càng nhiều. Quý Trạch An luôn không chỉ bị động, chỉ cần có thời gian nghỉ ngơi cậu liền yêu thích quấn lấy đại bảo bối nhà cậu. Cậu phát hiện so với bản thân cậu Du tiên sinh nhà cậu thật ra là một người càng không có cảm giác an toàn hơn, chỉ là niên kỉ hai người sai biệt bày ở phía trước, hắn liền vì chính mình lập một cái thân phận người lớn, rất nhiều chuyện đều giấu rất sâu.

“Không hợp khẩu vị?” Du Dịch nhìn thấy Quý Trạch An để đũa xuống, lập tức liền bắt đầu truy hỏi.

“Làm sao có thể.” Quý Trạch An thuận miệng tiếp lời, này phảng phất là một loại bản năng thân thể.

Rũ mắt xuống, một bàn món ăn tất cả đều là thứ cậu thích ăn, những năm này, đặc biệt một năm chế luyện hậu kỳ này, Du tiên sinh nhà cậu thành công bắt được dạ dày cậu. Còn thân cậu, cậu không phải sớm chính là vật trong túi người này sao? Hai người đều vậy, coi đối phương là bảo vật, một cái bảo vật không thể không có, phảng phất như không khí.

Cơm trưa kết thúc, hai người làm bạn đi dạo tiêu cơm ở trong viện nửa giờ, sau đó liền chán ngán làm ổ ở trên ghế sa lon.

Trước bởi vì Quý Trạch An bận quá, rất nhiều chuyện đều cố ý không nói cho cậu biết, bây giờ không có công tác quấy nhiễu, Du Dịch tự nhiên nói rõ ràng ra, hắn không thích giữa hai người có mảy may ngăn cách gì.

” Người sư đệ kia của ngươi cư nhiên giúp Nghiêm Cẩm?” Quý Trạch An hơi kinh ngạc, cậu cũng không biết đến cùng hai người này quậy thế nào. Ấn tượng của Quý Trạch An đối Hoắc Tiệp chỉ có một, hơn nữa cực kỳ ác liệt, cậu chán ghét người kia không biết suy xét an nguy của Du Dịch, tự cho là đúng đưa Du Dịch vào hiểm địa.

“Ừm.” Du Dịch tin tưởng mình, cũng đoán được người kia là tại sao, mặc dù biết tính tình người kia trừng mắt tất báo, chỉ là những chuyện đã làm cũng không coi là đáng kể, chỉ là không nghĩ tới người kia biết chính mình đối phó Nghiêm Cẩm liền lập tức trở tay hỗ trợ, đây là xem địch nhân của địch nhân thành bằng hữu? Cũng không tránh khỏi quá để mắt đến Nghiêm Cẩm.

“…” Quý Trạch An không khỏi trầm mặc một hồi.

Cậu cũng không biết rõ Hoắc Tiệp, chỉ có thể nghĩ đến nguyên nhân hắn nhằm vào hai bọn họ là vì cậu năm đó nhúng tay không để cho Du Dịch giúp hắn. Bất quá lấy tình hình bây giờ, còn có lẽ cả tình hình tương lai, Quý Trạch An cũng không hối hận hành động ngày đó.

Không ai sẽ để người mình chân tâm yêu thích vì giúp người khác đặt bản thân vào chỗ nguy hiểm.

Quý Trạch An là người bình thường, tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ, cậu chỉ không nghĩ tới Hoắc Tiệp lại là loại hình “Quân tử báo thù mười năm không muộn”, chuyện đến nước này bắt đầu quay đầu tính sổ, người này so với cậu tưởng tượng càng ác liệt hơn.

Nghiêm Cẩm là một cái bị thịt trong lòng Quý Trạch An, cái bị này nhất định là phải bị đâm thủng, nước mủ mới có thể chảy ra, cậu không muốn để cho cái cặn bã này lưu lại tại trong lòng cậu suốt hai đời. Mà người như Hoắc Tiệp cũng không thể buông tha dễ dàng, Quý Trạch An không phải Hoắc Tiệp, sẽ không chủ động làm cho người ngột ngạt, nhưng người này tìm tới phiền toái cậu cũng sẽ không làm như không thấy.

“Đừng lo lắng.” Du Dịch thân thủ nặn nặn sau gáy cứng ngắc của Quý Trạch An để cho cậu yên tâm.

Thân thể Quý Trạch An tùy theo cái tay trên lưng mà thả lỏng, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh một chút, đem nghiêm túc trên mặt quét một cái sạch sành sanh.

Cũng đúng, lo lắng không giải quyết được vấn đề, binh tới tướng đỡ nước đến đất ngăn đi…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương