Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Lời cuối sách.... 

Tính cách là nhân tố quyết định chúng ta sẽ lựa chọn như thế nào. Dương Nghị dũng cảm cuối cùng ôm được mỹ nhân về, Tô Diệp kiên quyết khiến cô cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc, mà Tống Minh Viễn, hắn tâm tư kín đáo, tình cảm trong sáng, săn sóc chu đáo, suy nghĩ chu toàn, nhưng ngược lại có chút bốc đồng, đối với thần kinh không đủ nhạy bén như Tô Diệp, đây hoàn toàn là vết thương trí mệnh! 

Hắn thật ra giống như một người anh hàng xóm, có chút khôi hài, thân thiết ôn hòa, cũng không biết từ lúc nào, dấu diếm một phần tâm sự, lặng lẽ trả giá, chỉ tiếc tiểu muội nhà bên không có nảy sinh tình cảm với mình, phụ hắn một lời yêu.

Tôi yêu thích Dương Nghị, cũng có lẽ dựa theo cốt chuyện đã xây dựng trước, tôi đem tất cả những phẩm chất mà mình yêu thích nhất dành cho anh, dũng cảm nhưng không lỗ mãng, thẳng thắn nhưng không cố chấp, cơ trí linh hoạt, bên cạnh đó lại có chút nghịch ngợm, biết cách đối nhân xử thế, biết nấu ăn, yêu chiều bạn gái, đây đều là những gì mà chúng ta quen thuộc nhất. 

Như vậy xem xét, Tô Diệp khó tránh khỏi có chút không đủ tư cách, cô nóng nảy vội vàng, dễ xao động, không đủ dũng cảm, cũng không đủ thông minh, thậm chí có chút ngờ nghệch, thỉnh thoảng còn cố tình gây sự, làm nũng sai khiến, không có lý tưởng khát vọng to lớn, không phải phong cách quý phái. Nhưng cô suy nghĩ đơn thuần, dễ tha thứ, biết cách thỏa hiệp, biết cách nhượng bộ, biết suy nghĩ cho người khác, biết người biết ta, mặc dù khuyết điểm nhiều hơn, nhưng cũng có nhiều mặt tốt, cũng được coi là đáng yêu. 

Tôi đối với Tô Diệp không thể nghi ngờ là có chút ưu ái, vì cô sau bao nhiều khó khăn vấp ngã mà tìm được một người đàn ông ưu tú, có một tình yêu viên mãn, cũng coi như một tay góp sức, ngửa mặt lên trời cười to ( ha ha). 

Đối với tình yêu, hoàn cảnh xuất thân, tính cách và lối sống khác nhau sẽ gây cản trở. Vì thế không nên ép buộc, tốt nhất là tự bản thân thấy phù hợp.

https://www.wattpad.com/user/thuuyen20797

Lúc này, tôi nghĩ đến Tô Diệp và Trần Thần, đều nói thiếu nữ hoài xuân, đối với mối tình đầu ngây thơ thì mọi cô gái đều có khát vọng, dựa trên ý nguyện của mình, phác hoạ một bức chân dung, gắn cho hắn tính tình phẩm chất mà bản thân yêu nhất, hồn nhiên yêu say đắm, ngày nhớ đêm mong, có khi chỉ là một cái liếc nhìn hay vài hành động nhỏ đều có thể miêu tả tinh tế. Nhưng mà, người này cuối cùng chỉ là hình ảnh, chỉ là một loại cảm giác, chỉ tồn tại ở trong ảo tưởng, còn trong cuộc sống, chúng ta vĩnh viễn sẽ không tìm được một người như vậy, cũng chính vì thế mới càng ôm hy vọng. 

Nếu như có đủ may mắn, có lẽ sẽ gặp được một người như vậy, mới liếc nhìn, liền giống tới bảy tám phần chúng ta tưởng tượng, cái gọi là vừa thấy đã yêu, tôi nghĩ đại khái là như thế. 

Tô Diệp là may mắn, bởi vì cô gặp Trần Thần, miễn cưỡng được coi là vừa thấy đã yêu, nhưng mà, cô còn rất ngây thơ, giống như một tờ giấy trắng, tùy ý vẽ loạn, mà hắn đã trải qua thăng trầm, lại càng không thích cô, kết quả là không thể đến với nhau. Nhưng dù có ra sao nó cũng là một kỷ niệm, đúng như những gì Tô Diệp nói với Chu Hiểu Tô "Chị tuy không thể quên, nhưng vẫn có thể buông bỏ", bởi vì chúng ta cuối cùng sẽ lớn lên, nhưng vĩnh viễn không cách nào quên những tháng ngày tươi đẹp đó.

Cảm ơn mọi người đã cùng mình đi hết bộ chuyên này. Mong mọi người ủng hộ những dự án tiếp theo của mình. -Neko.U-

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương