Hà Diệp hít một hơi thật sâu và nói: "Thật là ngon quá đi! Thật là một bữa ăn hết sức là chất lượng! Để ta trả ngươi tiên thạch đi ăn lúc nãy!”
Hỏa Diệc lắc đầu:
"Không cần đâu, ta mời ngươi."
"Nhưng mà..." Hà Diệp e ngại nói.
"Thôi mà," Hỏa Diệc khẽ vuốt mái tóc, "chuyện tiền thạch không quan trọng, ta không thiếu mấy viên tiên thạch đấy!”
Hà Diệp nhìn vào mắt Hỏa Diệc và thấy được sự chân thành trong lời nói của hắn ta.

Nàng gật đầu nói:
"Cảm ơn ngươi, Hỏa Diệc.

Ngươi thật tốt bụng.”
"Tất nhiên, ta là ai chứ!” Mắt Hỏa Diệc sáng lấp lánh, toát lên vẻ khoe khoang.
"Ngươi nói xem đã cùng nhau ăn một bữa rồi.

Chúng ta có tính là bạn bè chưa?” Hà Diệp bỗng hỏi Hỏa Diệc.
Hỏa Diệc nhìn Hà Diệp, vẻ mặt ngơ ngác:
"Ăn chung một bữa thì sao? Ngươi muốn làm bạn với ta à?"
"Ừ, ta muốn!" Hà Diệp gật đầu lia lịa, "Ngươi hào phóng như vậy, đúng kiểu ta muốn kết bạn.”
Hỏa Diệc thầm nghĩ, Hà Diệp tuy hay có chút ngốc nghếch, nhưng lại thật lòng tốt bụng và quan tâm đến hắn.
Hỏa Diệc trả lời:
"Ừ...!hình như vậy cũng đúng nhỉ? Thôi được rồi ta đồng ý làm bạn với người!”
"Tuyệt quá!" Nàng reo lên, "Vậy từ giờ chúng ta có thể đi ăn lẩu nấm tiên mỗi ngày rồi!"
Hỏa Diệc trợn mắt:
"Mỗi ngày?! Ngươi không chán à?"

Hà Diệp thật thà gật gật đầu: “Đúng vậy”
Hỏa Diệc không khỏi suy nghĩ có khi nào cây hành này đòi làm bạn với mình vì muốn ăn lẩu nấm tiên không đây.
"Thôi, mình cũng không thiếu mấy tiên thạch!” Hỏa Diệc nghĩ.
"Đến nơi rồi, tạm biệt nha Hỏa Diệc, mai gặp lại” Đến gần khu phòng nghỉ của các nữ tiên, Hà Diệp nói lời tạm biệt với Hỏa Diệc.
"Ừ, mai gặp lại," Hỏa Diệc gật đầu.
Hà Diệp mỉm cười và vẫy tay chào hắn ta.

Sau đó, nàng ta đi vào khu phòng nghỉ dành cho các nữ tiên.
Hỏa Diệc nhìn theo nàng ta cho đến khi nàng ta khuất khỏi tầm mắt.
Trên đường về, Hỏa Diệc không ngừng nghĩ về Hà Diệp.

Nàng ta thật kỳ lạ.

Sao lại có thể thích ăn lẩu nấm tiên đến vậy? Nhưng dù sao đi nữa, Hỏa Diệc cũng cảm thấy vui vẻ khi được làm bạn với nàng ta.

Hắn ta mong chờ được gặp lại nàng ta vào ngày mai.
Sáng hôm sau, Hỏa Diệc lại đi đến trường học.
Hắn ta nhìn thấy Hà Diệp đang đứng trước cửa phòng học, vẻ mặt vui vẻ và rạng rỡ.

Tay nàng cầm bánh bao ăn.

Hà Diệp vẫy tay chào khi nhìn thấy hắn ta.
"Chào buổi sáng, Hỏa Diệc!" nàng ta nói.
"Ừ! Chào buổi sáng" Hỏa Diệc đáp lại.
Hắn ta bước đến gần Hà Diệp và nở một nụ cười.
"Ngươi ăn gì vậy?" hắn ta hỏi.
"Bánh bao," Hà Diệp nói, "Ngươi muốn ăn không?"
Hỏa Diệc nhìn vào cái bánh bao trong tay Hà Diệp.

Bánh bao còn nóng hổi, tỏa ra mùi thơm nức mũi.
Hắn ta mỉm cười và nói:
"Cảm ơn ngươi, nhưng ta đã ăn sáng rồi."
"Vậy à," Hà Diệp nói, "Tiếc quá."
Hà Diệp thầm cảm thấy may mắn, nàng chỉ mới ăn một cái bánh bao à.

Phải ăn hai cái nàng mới no được.

Bữa sau phải mua dư một cái cho Hỏa Diệc mới được.
Nàng tiếp tục cắn một miếng bánh bao, cảm nhận hương vị thơm ngon tan chảy trong miệng.
Ăn xong bánh bao, Hà Diệp vào lớp học.
Tiếng chuông báo vang lên, đánh dấu sự bắt đầu của tiết học đầu tiên.
Hôm nay là môn Phù lục, do Hải Vân Tiên Sư giảng dạy.
Hải Vân Tiên Sư bước vào lớp học, dáng người thanh tao và khí chất thoát tục.

Nàng ta mỉm cười nhìn các đệ tử và nói:
"Chào buổi sáng, các con."
"Chào Tiên Sư," các học viên đồng thanh đáp lời.
Hải Vân Tiên Sư bắt đầu bài giảng.
Hải Vân Tiên Sư bắt đầu bằng việc giới thiệu về lịch sử của phù lục.
Nàng ta giải thích rằng phù lục là một loại pháp khí được sử dụng để hỗ trợ tu luyện và chiến đấu.
Có rất nhiều loại phù lục khác nhau, mỗi loại có công dụng riêng.
Nàng ta giới thiệu về các loại phù lục khác nhau, bao gồm phù lục tấn công, phù lục phòng thủ, phù lục di chuyển, phù lục ẩn nấp, phù lục chữa trị, v.v.
Hải Vân Tiên Sư tiếp tục giới thiệu về các loại nguyên liệu cần thiết để vẽ phù lục.
Nàng ta cũng hướng dẫn các học viên cách vẽ phù lục, từng bước một.
Các học viên chăm chú lắng nghe và ghi chép cẩn thận.
Hải Vân Tiên Sư vẽ một vài ví dụ trong không khí để các học viên dễ hiểu.
Sau khi giảng dạy xong cách vẽ phù lục, Hải Vân Tiên Sư hướng dẫn các học viên cách sử dụng phù lục trong tu luyện.
Nàng ta cho các đệ tử mỗi người một vài tờ giấy vẽ phù để luyện tập.
Các học viên háo hức thử nghiệm.
Họ vẽ phù lục, kích hoạt phù lục và quan sát tác dụng của phù lục.
Hải Vân Tiên Sư đi quanh lớp học, hướng dẫn và giải đáp thắc mắc cho các học viên.
Hải Vân Tiên Sư cũng lưu ý các đệ tử về những nguy cơ khi sử dụng phù lục.
Buổi học diễn ra trong bầu không khí sôi nổi và hào hứng.
Các học viên đều rất thích thú với môn học Phù lục.
Vào cuối buổi học, Hải Vân Tiên Sư dặn dò các học viên về bài tập về nhà.
Nàng ta cũng khuyến khích các học viên luyện tập vẽ và sử dụng phù lục thường xuyên để nâng cao kỹ năng.
Các học viên đồng thanh đáp lời "Vâng, Tiên Sư."
Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học kết thúc.
Hải Vân Tiên Sư mỉm cười và nói:
"Buổi học hôm nay đến đây là hết."
"Cảm ơn Tiên Sư," các học viên đồng thanh đáp lời.
Hải Vân Tiên Sư bước ra khỏi lớp học.
Hà Diệp cũng thu dọn sách vở và đi ra khỏi lớp học.
Nàng gặp Hỏa Diệc đang đứng ở ngoài cửa lớp.
"Đi ăn không?” Hà Diệp hỏi.

Hỏa Diệc gật đầu.
"Đi thôi," hắn ta nói.
Hỏa Diệc và Hà Diệp đi nhà ăn để ăn trưa cùng nhau.
Họ đến nhà ăn và tìm một chỗ ngồi.
Họ gọi hai tô mì sườn và một đĩa rau xào.
Mì sườn được nấu với nước dùng ngọt thanh, đậm đà.
Sườn mềm và thơm ngon.
Rau xào giòn giòn, thanh mát.
“Đói lắm luôn á! Nãy vẽ phù lục xong ta tưởng sắp ngất đến nơi!” Hà Diệp nói.
Hỏa Diệc gật đầu:
“Ta cũng vậy! Vẽ bùa chú gì mà khó khăn kinh khủng, tay ta mỏi nhừ luôn!”
Hà Diệp nhấp một ngụm nước dùng, xuýt xoa:
“May mà có mì sườn ngon như này để bù đắp lại chứ! Ta ăn ba tô cũng được nữa!”
“Ăn đi! Ta bao!” Hỏa Diệc nghiêm túc nói.
Hà Diệp tròn mắt nhìn Hỏa Diệc, nghi ngờ:
“Ngươi bao thật ư? Không lừa ta chứ?”
Hỏa Diệc khẳng định:
“Ta nói là bao thì là bao! Ăn bao nhiêu ta cũng trả được!”
"Đùa thôi chứ ta sợ mập lắm!” Hà Diệp trả lời.
Hai người tiếp tục ăn mì sườn.

Sau khi ăn xong, Hà Diệp và Hỏa Diệc cùng nhau đi ra khỏi nhà ăn.
Họ đi dạo quanh khuôn viên trường rồi trở về lớp học.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương