Cuộc Sống Ở Tiên Giới Của Hành Nhỏ
-
15: Luyện Đan
Hà Diệp bước vào lớp học, nụ cười vẫn còn nở trên môi.
Nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc và mãn nguyện sau bữa trưa ngon miệng.
Lớp học đã dần đông đúc học viên.
Tiếng ồn ào, náo nhiệt vang vọng khắp phòng.
Tiếng chuông reo báo hiệu giờ học bắt đầu.
Tiên sư bước vào lớp, nụ cười hiền hậu trên môi.
Tiên sư chào học sinh và bắt đầu bài giảng.
Chiều nay, tiên sư giảng về chủ đề "Luyện Đan".
Tiên sư giải thích cặn kẽ về các loại thảo dược, cách thu thập và bảo quản thảo dược, cách thức luyện chế đan dược và những công dụng của đan dược.
Nàng biết rằng luyện đan là một kỹ năng vô cùng quan trọng.
Đan dược có thể giúp tiên nhân tăng cường tu vi, phục hồi sinh lực và nhiều công dụng khác nữa.
Nếu học tốt môn này có khi còn kiếm được bộn tiên thạch, tha hồ mà ăn ngon.
Tuy nhiên, Hà Diệp cũng nhận ra rằng luyện đan là một môn học vô cùng khó khăn.
Để luyện chế được một viên đan dược thành công, cần phải có sự kết hợp của nhiều yếu tố như kiến thức về thảo dược, kỹ năng thu thập và bảo quản thảo dược, kỹ thuật luyện chế đan dược và sự kiên trì nhẫn nại.
Bài giảng kết thúc, tiên sư giao bài tập về nhà cho học viên.
Bài tập yêu cầu học viên phải trả lời một số câu hỏi về các loại thảo dược, cách thu thập và bảo quản thảo dược, kỹ thuật luyện chế đan dược và những công dụng của đan dược.
Hà Diệp cẩn thận thu dọn sách vở và rời khỏi lớp học.
Ánh nắng chiều tà rực rỡ nhuộm đỏ cả bầu trời, tạo nên một khung cảnh vô cùng đẹp mắt.
Đến nhà ăn, Hà Diệp gọi món "Lẩu nấm tiên".
Đây là một món ăn nổi tiếng của nhà ăn tại trường Thiên Linh.
Mùi hương thơm nức của nước lẩu tỏa ra khiến Hà Diệp cảm thấy vô cùng thèm thuồng.
Nàng nhanh chóng tìm một chỗ ngồi và gọi thêm một số loại rau củ mà nàng yêu thích như rau cải thảo, rau muống, rau cải ngọt, bông cải xanh, măng chua, đậu hũ, váng đậu, mì sợi…
“Chắc đây không phải họ hàng của bạn bè mình ở Thiên Dược Viên đâu nhỉ?” Hà Diệp thầm nghĩ.
Chỉ một lát sau, nồi lẩu nấm tiên nghi ngút khói đã được mang ra.
Suy nghĩ trên nhanh chóng trôi theo nồi lẩu.
Nước lẩu trong veo, có màu vàng óng ánh, được nấu từ xương hầm và các loại thảo mộc như gừng, sả, hành tây.
Trên mặt nước lẩu nổi đầy những loại nấm quý hiếm như nấm hương, nấm linh chi, nấm đông cô, nấm bào ngư, nấm kim châm...
Mùi thơm của nấm hòa quyện với mùi thơm của nước lẩu tạo nên một hương vị vô cùng hấp dẫn.
Hà Diệp nhúng một miếng nấm vào nồi lẩu và thưởng thức.
"Chà, vị ngon không thể tả nổi!" Hà Diệp nhắm mắt thưởng thức, cảm nhận vị ngọt thanh của nước lẩu hòa quyện cùng vị giòn dai của nấm.
Vị ngọt thanh của nước lẩu, vị giòn dai của nấm và vị mềm mại của rau củ hòa quyện vào nhau tạo nên một hương vị vô cùng tuyệt vời.
Nàng ăn một miếng rồi lại ăn tiếp một miếng, không thể nào dừng lại được.
Hà Diệp không hề biết rằng, trong một góc khuất của nhà ăn, có một đôi mắt đang âm thầm dõi theo từng cử chỉ của nàng.
Hôm nay, Hỏa Diệc lại tình cờ nhìn thấy Hà Diệp đang ăn lẩu nấm tiên.
Nàng ăn với vẻ mặt ngon lành, hạnh phúc, khiến Liệt Minh không khỏi bật cười.
"Đây có tính là đang ăn đồng loại không, ngốc thật!” Hỏa Diệc nghĩ.
Bữa tối kết thúc, Hà Diệp cảm thấy vô cùng no nê nhưng cũng khá đau túi.
Bữa tối này của nàng tốn tận 130 tiên thạch, một khoản tiền không hề nhỏ đối với một cây hành như nàng.
Nàng tự nhủ bản thân cần phải tiết kiệm hơn trong những ngày tới.
Nàng vừa đi vừa suy nghĩ về những kế hoạch cho tối nay.
Nàng dành cả buổi tối để đọc bài giảng và trả lời các câu hỏi được tiên sư giao về nhà.
Nàng định chiều mai được nghĩ sẽ đi tìm kiếm thêm tài liệu về luyện đan từ thư viện của trường.
Đã khuya, Hà Diệp bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Nàng khép lại sách vở và đi ngủ.
Sáng hôm sau, Hà Diệp thức dậy sớm và chuẩn bị đi học.
Kết thúc buổi học, Hà Diệp ăn trưa nhanh chóng, sau đó đi đến thư viện của trường.
Thư viện của trường Thiên Linh là một kho tàng tri thức khổng lồ, với vô số sách vở về mọi lĩnh vực.
Hà Diệp dành cả buổi chiều để tìm kiếm và đọc sách về luyện đan.
Nàng men theo những dãy kệ sách cao ngút, lướt qua những tựa sách đầy màu sắc.
Cuối cùng, nàng dừng chân trước một khu vực dành riêng cho sách về luyện đan.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, ánh mặt trời dần dần tắt nắng.
Hà Diệp ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bầu trời đã nhuộm một màu đỏ rực rỡ, những tia nắng cuối ngày len lỏi qua tán cây, tạo nên những mảng sáng lung linh trên sàn nhà.
Nàng biết rằng, đã đến lúc phải đi ăn tối.
Hà Diệp thu dọn đồ đạc và rời khỏi thư viện.
Nàng bước ra ngoài trời, cảm nhận làn gió mát lành thổi qua mái tóc.
Nàng mỉm cười và thầm nghĩ: "Hôm nay mình đã học được rất nhiều điều mới mẻ.
Ăn xong tối về làm bài tập thôi nào.”
Nàng vội vàng đi về phía nhà ăn của trường.
Đến nhà ăn, Hà Diệp chọn một suất ăn đơn giản gồm cơm, canh và một món rau.
Sau khi ăn xong, nàng về phòng để học bài.
Nàng mở sách vở ra, bắt đầu làm bài tập về nhà.
Nàng tập trung cao độ, cố gắng hoàn thành bài tập.
Cuối cùng, nàng cũng hoàn thành hết bài tập.
Nàng nộp bài tập cho tiên sư và mong chờ được nhận xét.
Vài ngày sau, tiên sư trả bài tập cho học viên.
Dù không đạt điểm cao nhất, nhưng Hà Diệp cũng cảm thấy hài lòng với kết quả của mình.
Tiên sư khen ngợi Hà Diệp vì sự chăm chỉ và nỗ lực của nàng.
Tiên sư cũng chỉ ra một số lỗi sai trong bài tập của Hà Diệp và hướng dẫn nàng cách sửa chữa.
Hà Diệp ghi chép cẩn thận những lời khuyên của tiên sư và quyết tâm sẽ cố gắng hơn nữa trong những bài tập tiếp theo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook