Cuộc Sống Biến Thái Của Hủ Nam
-
Chương 23: Tức giận rời trận
Sau đó Á Sâm ngửa ra sau cả người tựa vào thành ghế.
Thật sự chỉ là tâm sự sao......
” Hai ly Cappuccino.” Bồi bàn tiến tới đặt hai ly cà phê trước mặt chúng ta.
Á Sâm nhấp sơ một ngụm, nói với ta “Ngươi...... Nên biết hắn thực thích ngươi đi?”
“...... Ai?”
“An Thịnh Hi.”
“...... Ân.”
“A, ” Á Sâm thoáng cười, “Ta lần đầu tiên thấy hắn...... thích một người như vậy.”
“Thích?”
“Đúng” Á Sâm gật đầu.
“Ta không cảm thấy...... Hắn ngày hôm qua còn mặt dày mày dạn ở lại nhà của ta.”
“Ta đã nói rồi a, hắn thích ngươi.”
“Áo......”
“Ngươi sẽ chấp nhận hắn sao?”
“Tới đâu hay tới đó đi”
“Tới đâu hay tới đó? Như vậy sao được?” Á Sâm không hờn giận nhíu mày ” cái gì tới đâu hay tới đó chấp nhận thì đồng ý không chấp nhận thì bỏ đi, nào có tới đâu hay tới đó!”
“...... Ta cùng hắn hiện tại chính là thử kết giao a...... Hơn nữa hắn nói...... Trừ phi ta cảm thấy được thực vừa lòng, thực yêu hắn, mới có thể bắt đầu chân chính kết giao a......”
“Thử kết giao? Ngươi đem tình yêu của Thịnh Hi đối với ngươi thành cái gì?”
“Ta có thể coi như cái gì a......”
“Ta hy vọng ngươi có thể hảo hảo đối đãi.”
“Ân...... Kia, ta muốn quay về công ty.” Trong lòng ta vô cùng tức giận cầm áo lên, xoay người bỏ chạy.
Kết quả vừa mở cửa liền đụng vào một người. Ngẩng đầu đã thấy vẽ mặt lo lắng của Thịnh Hi ca ca, trong lòng ủy khuất muốn chết liền nhào vào người hắn thiếu chút nữa khóc ra.
“Á Sâm...... Ngươi......”
“Ta nói chuyện quá mức kích động.”
“...... Quên đi. Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”
“Ân.” Người nào đó kéo ta ra khỏi quán cà phê, leo lên xe của mình, nâng mặt ta lên nói với ta: “Nhược Nhược...... Thực xin lỗi a...... Ta không biết hắn đi tìm ngươi......”
“Hắn để tại sao nói như vậy với ta......”
“Hắn...... Hôm nay hình như thực kích động......”
“Hắn có thể kích động cái gì a......” trong xe yên lặng một hồi.
Thịnh Hi ca ca khuôn mặt sa sầm “”Nhược Nhược...... Hắn thích ta......” 0. 0
Ta hóa đá
“Áo...... Vậy các ngươi ở cùng nhau tốt lắm.”
“Không cần...... Ta thích ngươi!”
“Ta biết a......”
“Hơn nữa chúng ta không phải đang thử kết giao sao?”
“Đúng vậy......”
“Hơn nữa chúng ta ước định tốt lắm, chỉ cần ngươi vừa lòng, chúng ta liền kết hôn không phải sao?”
“Đúng vậy......”
“Vậy ngươi như thế nào vứt bỏ ta......” Người nào đó đôi mắt mặc lục sắc sa sầm lại
“Ta không vứt bỏ ngươi a......” Lòng ta mềm nhũn.
“Vậy ngươi làm sao......”
“Ta sinh khí không được a! Ngươi kia cái gì bằng hữu a! Dựa vào cái gì nói ta như vậy a!”
“...... Ách...... Ta trở về giáo huấn một chút hắn nha...... Ngoan nào ~ đừng không vui nha ~”
“Áo......”
Như thế như thế, ta liền tha thứ mỗ mỗ mỗ.(Mỗ:chỉ một người hay một vật có tên nhưng không nói ra)
Kết quả ngày hôm sau mỗ mỗ mỗ liền đến đây giải thích với ta. Đương nhiên rồi, người nào đó vẫn còn đứng ở bên cạnh ta, hung tợn nhìn chằm chằm Á Sâm. Á Sâm tự nhiên cũng không dám tái nói bậy rồi, vì thế Á Sâm thở dài một hơi, nói với ta:
“Nhược Nhược...... chuyện đó, ngày hôm qua...... Là ta quá kích động.”
“Không có việc gì không có việc gì!” Ta thực khoan hồng độ lượng đi~ (ugui: phi, phi!=..=)
Ánh mắt Á Sâm phiêu về hướng Thịnh Hi: “Kia...... Thịnh Hi ta lên lớp trước. Ngươi......”
“Giúp ta xin phép, hôm nay ta muốn bồi Nhược Nhược của ta.” thịnh Hi ca ca không chút do dự tiếp lời. O(∩_∩)o......
“Nhược Nhược của ta”~~ ha ha ha ha ha ha ha ~
“Thịnh Hi ca ca hôm nay tự nhiên muốn đi đâu?” Hôm nay ta được nghỉ~
“Hồ bơi? Vùng ngoại thành? Ngươi chọn đi”
“Ta muốn đi vùng ngoại thành!!!!”
“Đi a.” Người nào đó ôm ta lên xe, xuất phát hướng vùng ngoại thành. *(^0^)*
Được người ôm cảm giác thật tốt, bất quá niết~ ta lập tức rất mất mặt......vừa ngủ...... Lại chảy một hàng nước miếng...... Kết quả là, ta lại bị hung hăng dạy bảo một chút T^T
OH~YEAH~ đến vùng ngoại thành rồi ~
Thật sự chỉ là tâm sự sao......
” Hai ly Cappuccino.” Bồi bàn tiến tới đặt hai ly cà phê trước mặt chúng ta.
Á Sâm nhấp sơ một ngụm, nói với ta “Ngươi...... Nên biết hắn thực thích ngươi đi?”
“...... Ai?”
“An Thịnh Hi.”
“...... Ân.”
“A, ” Á Sâm thoáng cười, “Ta lần đầu tiên thấy hắn...... thích một người như vậy.”
“Thích?”
“Đúng” Á Sâm gật đầu.
“Ta không cảm thấy...... Hắn ngày hôm qua còn mặt dày mày dạn ở lại nhà của ta.”
“Ta đã nói rồi a, hắn thích ngươi.”
“Áo......”
“Ngươi sẽ chấp nhận hắn sao?”
“Tới đâu hay tới đó đi”
“Tới đâu hay tới đó? Như vậy sao được?” Á Sâm không hờn giận nhíu mày ” cái gì tới đâu hay tới đó chấp nhận thì đồng ý không chấp nhận thì bỏ đi, nào có tới đâu hay tới đó!”
“...... Ta cùng hắn hiện tại chính là thử kết giao a...... Hơn nữa hắn nói...... Trừ phi ta cảm thấy được thực vừa lòng, thực yêu hắn, mới có thể bắt đầu chân chính kết giao a......”
“Thử kết giao? Ngươi đem tình yêu của Thịnh Hi đối với ngươi thành cái gì?”
“Ta có thể coi như cái gì a......”
“Ta hy vọng ngươi có thể hảo hảo đối đãi.”
“Ân...... Kia, ta muốn quay về công ty.” Trong lòng ta vô cùng tức giận cầm áo lên, xoay người bỏ chạy.
Kết quả vừa mở cửa liền đụng vào một người. Ngẩng đầu đã thấy vẽ mặt lo lắng của Thịnh Hi ca ca, trong lòng ủy khuất muốn chết liền nhào vào người hắn thiếu chút nữa khóc ra.
“Á Sâm...... Ngươi......”
“Ta nói chuyện quá mức kích động.”
“...... Quên đi. Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”
“Ân.” Người nào đó kéo ta ra khỏi quán cà phê, leo lên xe của mình, nâng mặt ta lên nói với ta: “Nhược Nhược...... Thực xin lỗi a...... Ta không biết hắn đi tìm ngươi......”
“Hắn để tại sao nói như vậy với ta......”
“Hắn...... Hôm nay hình như thực kích động......”
“Hắn có thể kích động cái gì a......” trong xe yên lặng một hồi.
Thịnh Hi ca ca khuôn mặt sa sầm “”Nhược Nhược...... Hắn thích ta......” 0. 0
Ta hóa đá
“Áo...... Vậy các ngươi ở cùng nhau tốt lắm.”
“Không cần...... Ta thích ngươi!”
“Ta biết a......”
“Hơn nữa chúng ta không phải đang thử kết giao sao?”
“Đúng vậy......”
“Hơn nữa chúng ta ước định tốt lắm, chỉ cần ngươi vừa lòng, chúng ta liền kết hôn không phải sao?”
“Đúng vậy......”
“Vậy ngươi như thế nào vứt bỏ ta......” Người nào đó đôi mắt mặc lục sắc sa sầm lại
“Ta không vứt bỏ ngươi a......” Lòng ta mềm nhũn.
“Vậy ngươi làm sao......”
“Ta sinh khí không được a! Ngươi kia cái gì bằng hữu a! Dựa vào cái gì nói ta như vậy a!”
“...... Ách...... Ta trở về giáo huấn một chút hắn nha...... Ngoan nào ~ đừng không vui nha ~”
“Áo......”
Như thế như thế, ta liền tha thứ mỗ mỗ mỗ.(Mỗ:chỉ một người hay một vật có tên nhưng không nói ra)
Kết quả ngày hôm sau mỗ mỗ mỗ liền đến đây giải thích với ta. Đương nhiên rồi, người nào đó vẫn còn đứng ở bên cạnh ta, hung tợn nhìn chằm chằm Á Sâm. Á Sâm tự nhiên cũng không dám tái nói bậy rồi, vì thế Á Sâm thở dài một hơi, nói với ta:
“Nhược Nhược...... chuyện đó, ngày hôm qua...... Là ta quá kích động.”
“Không có việc gì không có việc gì!” Ta thực khoan hồng độ lượng đi~ (ugui: phi, phi!=..=)
Ánh mắt Á Sâm phiêu về hướng Thịnh Hi: “Kia...... Thịnh Hi ta lên lớp trước. Ngươi......”
“Giúp ta xin phép, hôm nay ta muốn bồi Nhược Nhược của ta.” thịnh Hi ca ca không chút do dự tiếp lời. O(∩_∩)o......
“Nhược Nhược của ta”~~ ha ha ha ha ha ha ha ~
“Thịnh Hi ca ca hôm nay tự nhiên muốn đi đâu?” Hôm nay ta được nghỉ~
“Hồ bơi? Vùng ngoại thành? Ngươi chọn đi”
“Ta muốn đi vùng ngoại thành!!!!”
“Đi a.” Người nào đó ôm ta lên xe, xuất phát hướng vùng ngoại thành. *(^0^)*
Được người ôm cảm giác thật tốt, bất quá niết~ ta lập tức rất mất mặt......vừa ngủ...... Lại chảy một hàng nước miếng...... Kết quả là, ta lại bị hung hăng dạy bảo một chút T^T
OH~YEAH~ đến vùng ngoại thành rồi ~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook