Mễ Ly rửa chén xong nói:
“ Anh Hàn, anh coi nhà nhé. Em tắm một chút.”
Mộ Thế Hàn sửng sốt một chút rồi nói:
“ Ừ, em yên đi.”
“ Được.”
Mộ Thế Hàn tiếp tục xem TV, thì chuông điện thoại lại vang lên:
“ Có chuyện gì?”- Mộ Thế Hàn khó chịu hỏi.
“ Thiếu chủ, Nam Cung Nhu Nhu đến làm loạn, nhưng bọn thuộc hạ không thể đuổi ra, làm sao đây ạ?” Giọng nói bên kia của A Thành hoảng loạn nói.
“ Nói với cô ta là tôi đang bị thương đi.”
“ Thuộc hạ nói rồi nhưng cô ta không chịu, cô ta nói đến khi nào thiếu chủ về rồi mới...”
“ Nói với cô ta là nếu còn làm loạn nữa thì cắt tiền trợ cấp sẽ bị cắt, nếu còn chưa sợ thì bảo từ bây giờ trở đi đừng đến Mộ Thế nữa.”
“ Vâng, thuộc hạ biết rồi.”
Mộ Thế Hàn tắt điện thoại, nghe tiếng nước chảy. Tự nhiên lại suy nghĩ đến bầu ngực căng tròn cỡ D đó. Đêm qua hắn đã quan sát thân thể của cô, phải nói là cực phẩm, số đo cực chuẩn với 96-58-95. Nghĩ đến đó phần bụng dưới của hắn trướng lên. Chết tiệt! Hắn từ khi nào mà dễ mất kiểm soát như vậy?
Mộ Thế Hàn mệt mỏi, tốt nhất là hắn nên đi ngủ.
--- ------ ------ --------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ---
Mễ Ly tắm xong thoải mái bước ra ngoài thấy Mộ Thế Hàn đang nằm trên ghế sofa. Cô thở dài, rõ ràng Mộ Thế Hàn trong nguyên tác rất lạnh
lùng, tàn nhẫn chỉ đối xử tốt với Bạch Liên Hoa thôi mà. Sao bây giờ lại
như vậy? Cô lấy chăn cẩn thận đắp cho hắn rồi mở máy tính ra.
Cô vào trang web của KL để tìm thời gian đăng kí tuyển sinh, thì thấy dòng chữ in đậm to:
“ Năm nay tuyển thực tập sinh sẽ không cho phép đăng kí ở trên trang web mà phải đến tận công ty. Nếu các bạn đọc được, xin hãy đến công ty ngay, nhớ cầm theo chứng minh thư và bằng tốt nghiệp đại học.”
Đọc xong dòng chữ đó, Mễ Ly hốt hoảng chạy đi tìm chứng minh thư cùng bằng tốt nghiệp đại học. Trước khi đi còn không quên ghi lại lời chú thích cho Mộ Thế Hàn.
--- ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ -------
Mễ Ly xuống Taxi, vội chạy vào sảnh. Tiếp tân nhìn bộ dạng của Mễ Ly là biết đi đăng ký, nhưng vẫn quy củ hỏi:
“ Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách?”
“ Vâng, tôi muốn đến đăng ký tuyển thực tập sinh.” Mễ Ly bình tĩnh nói.
“ Vâng, xin tiểu thư lên tầng 6. Ở đó sẽ có người hướng dẫn. Và buổi loại trực tiếp sẽ là lúc 3h chiều.”
“ Vâng, cảm ơn cô.” Mễ Ly nhìn đồng hồ may quá mới có 2h30. Vẫn còn kịp. Nhưng thấy thang máy đang dịnh đóng lại vội nói to:
“ Tôi cũng muốn lên thang máy.”
Người đàn ông đó nghe thế liền bấm nút giữ.Mễ Ly vội chạy vào thang máy nói:
“ Cảm ơn anh.” Sau đó nhấn vào số 6.
Người đàn ông đó thấy vậy nói:
“ Cô đến tuyển thực tập sinh sao?”
“ Vâng.” Mễ Ly lơ đãng trả lời
Đông Phương Kỳ cảm thấy kì lạ, bình thường các cô gái đến đăng kí
đều rất hồi hộp, có khi còn sợ đến ngất, nhưng cô gái này dường như rất bình tĩnh.
“ Cô không lo lắng sao?”
“ Không có.”
“ Hả? Tại sao? Tôi thấy bình thường mọi cô gái đều rất hoảng sợ mà?”- Đông Phương Kỳ kì lạ hỏi.
“ Bởi vì, nếu tôi hoảng sợ tôi cũng sẽ giống các cô gái ấy, tôi sẽ không thể nổi bật được. Đó là điều mẹ tôi nói với tôi.” Mễ Ly định nói là: tại vì vòng này chỉ có xem xét các tiêu chuẩn bình thường thôi. Nhưng cô đâu thể nói thế được.
Đông Phương Kỳ tiếp tục hỏi:
“ Mẹ cô là ai?”
Mễ Ly chán nản, thấy sắp đến tầng 6 rồi, nói:
“ Tạm biệt anh. Tôi rất cảm kích vì anh giữ thang máy giùm nhưng anh hỏi nhiều quá rồi. Tôi là Kiều Mễ Ly. Có gì chúng ta sẽ gặp lại sau.”
Nói xong liền ra khỏi thang máy để lại Đông Phương Kỳ ngơ ngác đúng đó. Đây là lần đầu tiên hắn bị người khác nói như vậy.
“ Kiều Mễ Ly? Tốt thôi.”
Mễ Ly đi vào phòng đăng kí, thấy trống trơn liền cảm thấy lạ, hỏi:
“ Xin chào, tôi đến đây để đăng kí.”
“ Vâng. Mời cô đeo số báo danh này trước ngực rồi vào trong ngồi. Phải nói hôm nay cô rất may mắn đây.”
“ Vì sao?”
“ Bởi vì hôm nay chỉ nhận 2000 thí sinh tham gia mà cô là người thứ 2000. Nếu cô đến muộn hơn chút nữa là lần sau mới được ghi danh.”
“ Vậy sao? Cảm ơn cô” Mễ Ly kinh ngạc, 2000 thôi ư?
“ Không có gì.”
Lúc Mễ Ly chuẩn bị tiến vào liền có mấy người chạy đến đăng kí và đương nhiên là bị từ chối.
Mễ Ly bước vào căn phòng, các cô gái đang chăm chú trang điểm lại. Mễ Ly cũng không để ý, tìm một ghế trống rồi ngồi xuống, dù gì cô cũng quen để mặt mộc rồi.
Một cô gái ngồi bên cô nói:
“ Oa, mặt mộc cậu đẹp thật, hình như không có lỗ chân lông đúng không?”
Cô gái đó chính là Diệp Như Ý, tuy bề ngoài ngây thơ nhưng bên trong không khác gì rắn độc, cũng giống như Trình Tố Tố vậy. Mà lời của Diệp Như Ý vùa mới nói ra mấy thí sinh đều quay mặt nhìn cô, thầm quan sát: chiếc váy đơn giản, cùng mái tóc xoăn hạt dẻ xoăn nhẹ cùng mặt mộc không tì vết. Khiến cho các cô gái khác ghen tị.
Mễ Ly khó chịu vì bị soi mói thì cửa được mở ra.
1 nam, 1 nữ tiến vào. Đó chính là cựu ảnh hậu An Nguyệt, tuy bà đã gần 50 nhưng vì được chăm sóc kĩ nên vẫn giống như thời mói nổi tiếng.
Người còn lại là đạo diễn Kim, 1 đạo diễn đã tạo nên nhiều bộ phim tuyệt vời.
An Nguyệt ngồi xuống ghế giám khảo nói:
“ Hôm nay, Doãn tổng, Lộ ảnh đế, cùng Đông Phương Kỳ có việc riêng nên không đến được. Nên chúng tôi sẽ tự kiểm chứng, tôi đọc đến số báo danh nào thì lên trước, tôi sẽ không đọc theo thứ tự.” An Nguyệt nghiêm túc nói
Mọi cô gái đều thất vọng chen lẫm hoảng sợ. Đạo diễn Kim nói:
“ Thôi nào, bà cứ làm cho người khác sợ.”
“ Ông nói nhiều quá rồi đây.” An Nguyệt hừ lạnh hô to “ Số 895.”
Cô gái số 895 run run đi lên, đưa chứng minh thư và bằng tốt nghiệp đại học cho người phụ trách. Người phụ trách đọc to:
“ Hàn Nhu. 24 tuổi, tốt nghiệp đại học kinh doanh?”
An Nguyệt nhíu mày nói:
“ Đại học kinh doanh? Cô đang đùa tôi đấy à?”
“ Không có.” Cô gái tên Hàn Nhu đó run sợ.
“ Cô không xem thể lể tuyển chọn sao? Chỉ có học đại học ngành điện ảnh mới được tham gia. Những cô gái giống như cô ta tự động bước ra ngay.” An Nguyệt tức giận nói.
Mễ Ly lập tức nhớ ra, công ty KL không giống những công ty điện ảnh khác. Công ty KL chỉ chấp nhận thực tập sinh đã có bằng đại học điện ảnh.
Lập túc phải có hơn 500 người ra ngoài. Mễ Ly ớn lạnh từ 2000 thí sinh chỉ còn lại hơn 1400 người ỏ lại.
Các cô gái ở đó cũng bắt đầu hoảng sợ,nhưng không ai thể hiện ra ngoài.
“ Tốt, tiếp theo: số 126.” An Nguyệt nói
Số 126 chính là Diệp Như Ý. Diệp Như Ý tự tin bước lên đem đồ cho người phụ trách.
“ Diệp Như Ý, 22 tuổi. Tốt nghiệp trường đại học điện ảnh S, hạng A.”
Đạo diễn Kim cùng An Nguyệt quan sát Diệp Như Ý. Cuối cùng đạo diễn Kim nói:
“ Cô đã được chọn. Chúng tôi sẽ thông báo cho cô khi vòng loại chính thức bắt đầu.”
“ Cảm ơn, đạo diễn.”
Diệp Như Ý đắc ý nhìn mấy người còn lại.
Số 625, 569, 365, 478,1542,1987,... Đến lượt Mễ Ly là chỉ còn lại hơn 10 người chưa được gọi.
Mễ Ly bước lên, cả đạo diễn Kim cùng An Nguyệt đều kinh ngạc. An Nguyệt còn không nhịn được mà thốt:
“ Yên Yên.”
Đạo diễn Kim vội nói:
“ An Nguyệt.”
An Nguyệt mới lấy lại bình tĩnh. Mễ Ly đưa mấy tờ giấy cho người phụ trách.
“ Kiều Mễ Ly. 22 tuổi. Tốt nghiệp đại học điện ảnh A, hạng A.”
Mọi người trầm trồ, đại học điện ảnh A là một trong những ngôi trường lớn, chuyên đào tạo các ngôi sao, mà cô ta còn được xếp hạng A.
An Nguyệt nói:
“ Chúng tôi rất hài lòng với thành tích của em. Em đã được chọn, chúng tôi sẽ liên lạc sau với em.”
“ Cảm ơn cô.” Mễ Ly cười nói.
Mấy cô gái đó có chút ghen tị, các cô gái được chọn đều do đạo diễn Kim nói.
Diệp Như Ý trong mắt hiện ra sự ghen tị nhưng rất nhanh liền biến mất. Chào hỏi:
“ Cậu giỏi thật đó nha.”
“ Cảm ơn cậu.”
Diệp Như Ý thấy Mễ Ly hình như không muốn làm quen với mình đành phải nói:
‘ Bố mẹ cậu làm gì? Bố tớ có một doanh nghiệp nhỏ đang trong thời gian phát triển đấy.”
Mễ Ly nhún vai một cái, cô ta khinh thường mình quá rồi. Sau đó ra vẻ hâm mộ nói:
“ Oa, vậy sao? Bố cậu giỏi thật.”
Diệp Như Ý thấy Mễ Ly ra vẻ ghen tị như thế thì hài lòng, nói:
“ Vậy khi nào rảnh thì cậu đến nhà tớ chơi nhé.”
“ Ừ, cảm ơn cậu. Tớ nhất định cũng sẽ mời cậu đến nhà tớ. Nhưng nhà tớ nhỏ lắm, cậu đừng chê nhé.”
“ Không sao, đều là bạn bè với nhau cả mà.” Trong lời nói của Diệp Như Ý có chút khinh thường.
Mễ Ly cười khinh bỉ, tính cách cô ta rất giống với Bạch Liên Hoa nhưng chỉ khác ở điều là cô ta quá ngu ngốc.
An Nguyệt nói
“ 2000 thí sinh mà chỉ có đúng 485 người được tuyển chọn. Vì thế cần phải cố gắng hơn. Tuy nói vậy nhưng vẫn còn một lần tuyển phụ nữa.”
Đạo diễn Kim tiếp lời:
“ Bây giờ các bạn hãy về đi, chúng tôi sẽ thông báo khi có lịch tuyển chọn chính thức.”
Sau đó mọi người ùa ra ngoài, người phụ trách lúc nãy thấy Mễ Ly hỏi:
“ Sao rồi cô bé, có được chọn không?”
“ Có, chị nói rất đúng. Hôm nay là ngày may mắn của em.” Mễ Ly cười nói.
Ra khỏi công ty, Mễ Ly mới phát hiện bây giờ là 8h tối rồi. Buổi tuyển chọn kéo dài suốt 5 tiếng liên tục. Cô lo lắng, không biết Mộ Thế Hàn đã ăn chưa? Cô vội gọi Taxi rồi về nhà.
--- ------ ------ ------ -----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------
Mộ Thế Hàn sau khi tỉnh dậy thấy Mễ Ly không có ở nhà, chỉ thấy tờ giấy note trên bàn, mở ra xem liền biết công ty KL tuyển thực tập sinh.
Hắn đành phải ôm bụng đói chờ Mễ Ly về.
Mễ Ly trên đường về liền gọi tiệm cơm đem đến phong, sợ Mộ Thế Hàn đang bị thương không nhịn đói được.
Mễ Ly vừa về đến cửa nhà là người đưa cơm cũng đến. Cô trả tiền rồi vào nhà, thấy Mộ Thế Hàn đang nghịch điện thoại nói:
“ Em xin lỗi, buổi tuyển chọn diễn ra lâu quá.”
“ Không sao, em có được chọn không?”
“ Có, anh vào ăn đi. Em có mua cơm hộp rồi.”
“ Ăn mừng bằng cơm hộp sao?” Mộ Thế Hàn cười hỏi.
“ Anh thật là.” Mễ Ly tức giận nói.
--- ------ ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
BT Kiều gia
“ Tố Tố, hôm nay có buổi tuyển chọn thực tập sinh của công ty KL đấy, con không đăng ký sao?” Trình Tố Ninh hốt hoảng hỏi.
“ Mẹ thật là, con đã nói với Hạo rồi. Anh ấy sẽ lo cho con hết. Chỉ cần chờ đến buổi loại chính thức thôi.”
“ Ra vậy. Hình như vài ngày nữa ông ta định đến đón con tiện nhân đó nữa.”
“ Cái gì? Không thể như thế được, khó khăn lắm con mới lấy được họ Kiều, nếu cô ta biết được cô ta nhất định sẽ phá nó.”
“ Tố Tố, con bình tĩnh đã. Con nói xem, cô ta bỏ nhà đi 4 năm rồi. Ông ta đến đón cô ta về cũng phải hơn 100 lần, nhưng cô ta có vể lần nào đâu?”
“ Nhưng,...”
“ Con đừng lo, mẹ sẽ có cách. Nên con cứ làm việc của mình đi.”
“ Vâng.”
--- ------ ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
Công ty KL:
“ Vậy là chúng ta đã có 485 người được tuyển chọn.” Đạo diễn Kim nói.
“ Còn phải chờ buổi tuyển chọn vào tuần sau nữa.” An Nguyệt nói.
Đông Phương Kỳ như nhớ ra nói:
“ Cô gái tên Kiều Mễ Ly có được chọn không?”
“ Cậu hỏi như thế làm gì?” Lộ Vĩ Phong hỏi.
“ Tôi có nói chuyện qua với cô ta. Thấy cô ta cũng thú vị.” Đông Phương Kỳ nói.
“ Có, cô ta có thể sẽ rất nhanh chóng nổi tiếng.” An Nguyệt khẳng định nói.
Đạo diễn Kim cũng gật đầu. Đông Phương Kỳ hỏi:
“ Hai người nói thế là có ý gì?”
“ Cậu sẽ sớm biết thôi.” An Nguyệt nói.
Đông Phương Kỳ cùng Lộ Vĩ Phong khó hiểu nhìn nhau. An Nguyệt nói thế là có ý gì?"
“ Anh Hàn, anh coi nhà nhé. Em tắm một chút.”
Mộ Thế Hàn sửng sốt một chút rồi nói:
“ Ừ, em yên đi.”
“ Được.”
Mộ Thế Hàn tiếp tục xem TV, thì chuông điện thoại lại vang lên:
“ Có chuyện gì?”- Mộ Thế Hàn khó chịu hỏi.
“ Thiếu chủ, Nam Cung Nhu Nhu đến làm loạn, nhưng bọn thuộc hạ không thể đuổi ra, làm sao đây ạ?” Giọng nói bên kia của A Thành hoảng loạn nói.
“ Nói với cô ta là tôi đang bị thương đi.”
“ Thuộc hạ nói rồi nhưng cô ta không chịu, cô ta nói đến khi nào thiếu chủ về rồi mới...”
“ Nói với cô ta là nếu còn làm loạn nữa thì cắt tiền trợ cấp sẽ bị cắt, nếu còn chưa sợ thì bảo từ bây giờ trở đi đừng đến Mộ Thế nữa.”
“ Vâng, thuộc hạ biết rồi.”
Mộ Thế Hàn tắt điện thoại, nghe tiếng nước chảy. Tự nhiên lại suy nghĩ đến bầu ngực căng tròn cỡ D đó. Đêm qua hắn đã quan sát thân thể của cô, phải nói là cực phẩm, số đo cực chuẩn với 96-58-95. Nghĩ đến đó phần bụng dưới của hắn trướng lên. Chết tiệt! Hắn từ khi nào mà dễ mất kiểm soát như vậy?
Mộ Thế Hàn mệt mỏi, tốt nhất là hắn nên đi ngủ.
--- ------ ------ --------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ---
Mễ Ly tắm xong thoải mái bước ra ngoài thấy Mộ Thế Hàn đang nằm trên ghế sofa. Cô thở dài, rõ ràng Mộ Thế Hàn trong nguyên tác rất lạnh
lùng, tàn nhẫn chỉ đối xử tốt với Bạch Liên Hoa thôi mà. Sao bây giờ lại
như vậy? Cô lấy chăn cẩn thận đắp cho hắn rồi mở máy tính ra.
Cô vào trang web của KL để tìm thời gian đăng kí tuyển sinh, thì thấy dòng chữ in đậm to:
“ Năm nay tuyển thực tập sinh sẽ không cho phép đăng kí ở trên trang web mà phải đến tận công ty. Nếu các bạn đọc được, xin hãy đến công ty ngay, nhớ cầm theo chứng minh thư và bằng tốt nghiệp đại học.”
Đọc xong dòng chữ đó, Mễ Ly hốt hoảng chạy đi tìm chứng minh thư cùng bằng tốt nghiệp đại học. Trước khi đi còn không quên ghi lại lời chú thích cho Mộ Thế Hàn.
--- ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ -------
Mễ Ly xuống Taxi, vội chạy vào sảnh. Tiếp tân nhìn bộ dạng của Mễ Ly là biết đi đăng ký, nhưng vẫn quy củ hỏi:
“ Xin chào, tôi có thể giúp gì cho quý khách?”
“ Vâng, tôi muốn đến đăng ký tuyển thực tập sinh.” Mễ Ly bình tĩnh nói.
“ Vâng, xin tiểu thư lên tầng 6. Ở đó sẽ có người hướng dẫn. Và buổi loại trực tiếp sẽ là lúc 3h chiều.”
“ Vâng, cảm ơn cô.” Mễ Ly nhìn đồng hồ may quá mới có 2h30. Vẫn còn kịp. Nhưng thấy thang máy đang dịnh đóng lại vội nói to:
“ Tôi cũng muốn lên thang máy.”
Người đàn ông đó nghe thế liền bấm nút giữ.Mễ Ly vội chạy vào thang máy nói:
“ Cảm ơn anh.” Sau đó nhấn vào số 6.
Người đàn ông đó thấy vậy nói:
“ Cô đến tuyển thực tập sinh sao?”
“ Vâng.” Mễ Ly lơ đãng trả lời
Đông Phương Kỳ cảm thấy kì lạ, bình thường các cô gái đến đăng kí
đều rất hồi hộp, có khi còn sợ đến ngất, nhưng cô gái này dường như rất bình tĩnh.
“ Cô không lo lắng sao?”
“ Không có.”
“ Hả? Tại sao? Tôi thấy bình thường mọi cô gái đều rất hoảng sợ mà?”- Đông Phương Kỳ kì lạ hỏi.
“ Bởi vì, nếu tôi hoảng sợ tôi cũng sẽ giống các cô gái ấy, tôi sẽ không thể nổi bật được. Đó là điều mẹ tôi nói với tôi.” Mễ Ly định nói là: tại vì vòng này chỉ có xem xét các tiêu chuẩn bình thường thôi. Nhưng cô đâu thể nói thế được.
Đông Phương Kỳ tiếp tục hỏi:
“ Mẹ cô là ai?”
Mễ Ly chán nản, thấy sắp đến tầng 6 rồi, nói:
“ Tạm biệt anh. Tôi rất cảm kích vì anh giữ thang máy giùm nhưng anh hỏi nhiều quá rồi. Tôi là Kiều Mễ Ly. Có gì chúng ta sẽ gặp lại sau.”
Nói xong liền ra khỏi thang máy để lại Đông Phương Kỳ ngơ ngác đúng đó. Đây là lần đầu tiên hắn bị người khác nói như vậy.
“ Kiều Mễ Ly? Tốt thôi.”
Mễ Ly đi vào phòng đăng kí, thấy trống trơn liền cảm thấy lạ, hỏi:
“ Xin chào, tôi đến đây để đăng kí.”
“ Vâng. Mời cô đeo số báo danh này trước ngực rồi vào trong ngồi. Phải nói hôm nay cô rất may mắn đây.”
“ Vì sao?”
“ Bởi vì hôm nay chỉ nhận 2000 thí sinh tham gia mà cô là người thứ 2000. Nếu cô đến muộn hơn chút nữa là lần sau mới được ghi danh.”
“ Vậy sao? Cảm ơn cô” Mễ Ly kinh ngạc, 2000 thôi ư?
“ Không có gì.”
Lúc Mễ Ly chuẩn bị tiến vào liền có mấy người chạy đến đăng kí và đương nhiên là bị từ chối.
Mễ Ly bước vào căn phòng, các cô gái đang chăm chú trang điểm lại. Mễ Ly cũng không để ý, tìm một ghế trống rồi ngồi xuống, dù gì cô cũng quen để mặt mộc rồi.
Một cô gái ngồi bên cô nói:
“ Oa, mặt mộc cậu đẹp thật, hình như không có lỗ chân lông đúng không?”
Cô gái đó chính là Diệp Như Ý, tuy bề ngoài ngây thơ nhưng bên trong không khác gì rắn độc, cũng giống như Trình Tố Tố vậy. Mà lời của Diệp Như Ý vùa mới nói ra mấy thí sinh đều quay mặt nhìn cô, thầm quan sát: chiếc váy đơn giản, cùng mái tóc xoăn hạt dẻ xoăn nhẹ cùng mặt mộc không tì vết. Khiến cho các cô gái khác ghen tị.
Mễ Ly khó chịu vì bị soi mói thì cửa được mở ra.
1 nam, 1 nữ tiến vào. Đó chính là cựu ảnh hậu An Nguyệt, tuy bà đã gần 50 nhưng vì được chăm sóc kĩ nên vẫn giống như thời mói nổi tiếng.
Người còn lại là đạo diễn Kim, 1 đạo diễn đã tạo nên nhiều bộ phim tuyệt vời.
An Nguyệt ngồi xuống ghế giám khảo nói:
“ Hôm nay, Doãn tổng, Lộ ảnh đế, cùng Đông Phương Kỳ có việc riêng nên không đến được. Nên chúng tôi sẽ tự kiểm chứng, tôi đọc đến số báo danh nào thì lên trước, tôi sẽ không đọc theo thứ tự.” An Nguyệt nghiêm túc nói
Mọi cô gái đều thất vọng chen lẫm hoảng sợ. Đạo diễn Kim nói:
“ Thôi nào, bà cứ làm cho người khác sợ.”
“ Ông nói nhiều quá rồi đây.” An Nguyệt hừ lạnh hô to “ Số 895.”
Cô gái số 895 run run đi lên, đưa chứng minh thư và bằng tốt nghiệp đại học cho người phụ trách. Người phụ trách đọc to:
“ Hàn Nhu. 24 tuổi, tốt nghiệp đại học kinh doanh?”
An Nguyệt nhíu mày nói:
“ Đại học kinh doanh? Cô đang đùa tôi đấy à?”
“ Không có.” Cô gái tên Hàn Nhu đó run sợ.
“ Cô không xem thể lể tuyển chọn sao? Chỉ có học đại học ngành điện ảnh mới được tham gia. Những cô gái giống như cô ta tự động bước ra ngay.” An Nguyệt tức giận nói.
Mễ Ly lập tức nhớ ra, công ty KL không giống những công ty điện ảnh khác. Công ty KL chỉ chấp nhận thực tập sinh đã có bằng đại học điện ảnh.
Lập túc phải có hơn 500 người ra ngoài. Mễ Ly ớn lạnh từ 2000 thí sinh chỉ còn lại hơn 1400 người ỏ lại.
Các cô gái ở đó cũng bắt đầu hoảng sợ,nhưng không ai thể hiện ra ngoài.
“ Tốt, tiếp theo: số 126.” An Nguyệt nói
Số 126 chính là Diệp Như Ý. Diệp Như Ý tự tin bước lên đem đồ cho người phụ trách.
“ Diệp Như Ý, 22 tuổi. Tốt nghiệp trường đại học điện ảnh S, hạng A.”
Đạo diễn Kim cùng An Nguyệt quan sát Diệp Như Ý. Cuối cùng đạo diễn Kim nói:
“ Cô đã được chọn. Chúng tôi sẽ thông báo cho cô khi vòng loại chính thức bắt đầu.”
“ Cảm ơn, đạo diễn.”
Diệp Như Ý đắc ý nhìn mấy người còn lại.
Số 625, 569, 365, 478,1542,1987,... Đến lượt Mễ Ly là chỉ còn lại hơn 10 người chưa được gọi.
Mễ Ly bước lên, cả đạo diễn Kim cùng An Nguyệt đều kinh ngạc. An Nguyệt còn không nhịn được mà thốt:
“ Yên Yên.”
Đạo diễn Kim vội nói:
“ An Nguyệt.”
An Nguyệt mới lấy lại bình tĩnh. Mễ Ly đưa mấy tờ giấy cho người phụ trách.
“ Kiều Mễ Ly. 22 tuổi. Tốt nghiệp đại học điện ảnh A, hạng A.”
Mọi người trầm trồ, đại học điện ảnh A là một trong những ngôi trường lớn, chuyên đào tạo các ngôi sao, mà cô ta còn được xếp hạng A.
An Nguyệt nói:
“ Chúng tôi rất hài lòng với thành tích của em. Em đã được chọn, chúng tôi sẽ liên lạc sau với em.”
“ Cảm ơn cô.” Mễ Ly cười nói.
Mấy cô gái đó có chút ghen tị, các cô gái được chọn đều do đạo diễn Kim nói.
Diệp Như Ý trong mắt hiện ra sự ghen tị nhưng rất nhanh liền biến mất. Chào hỏi:
“ Cậu giỏi thật đó nha.”
“ Cảm ơn cậu.”
Diệp Như Ý thấy Mễ Ly hình như không muốn làm quen với mình đành phải nói:
‘ Bố mẹ cậu làm gì? Bố tớ có một doanh nghiệp nhỏ đang trong thời gian phát triển đấy.”
Mễ Ly nhún vai một cái, cô ta khinh thường mình quá rồi. Sau đó ra vẻ hâm mộ nói:
“ Oa, vậy sao? Bố cậu giỏi thật.”
Diệp Như Ý thấy Mễ Ly ra vẻ ghen tị như thế thì hài lòng, nói:
“ Vậy khi nào rảnh thì cậu đến nhà tớ chơi nhé.”
“ Ừ, cảm ơn cậu. Tớ nhất định cũng sẽ mời cậu đến nhà tớ. Nhưng nhà tớ nhỏ lắm, cậu đừng chê nhé.”
“ Không sao, đều là bạn bè với nhau cả mà.” Trong lời nói của Diệp Như Ý có chút khinh thường.
Mễ Ly cười khinh bỉ, tính cách cô ta rất giống với Bạch Liên Hoa nhưng chỉ khác ở điều là cô ta quá ngu ngốc.
An Nguyệt nói
“ 2000 thí sinh mà chỉ có đúng 485 người được tuyển chọn. Vì thế cần phải cố gắng hơn. Tuy nói vậy nhưng vẫn còn một lần tuyển phụ nữa.”
Đạo diễn Kim tiếp lời:
“ Bây giờ các bạn hãy về đi, chúng tôi sẽ thông báo khi có lịch tuyển chọn chính thức.”
Sau đó mọi người ùa ra ngoài, người phụ trách lúc nãy thấy Mễ Ly hỏi:
“ Sao rồi cô bé, có được chọn không?”
“ Có, chị nói rất đúng. Hôm nay là ngày may mắn của em.” Mễ Ly cười nói.
Ra khỏi công ty, Mễ Ly mới phát hiện bây giờ là 8h tối rồi. Buổi tuyển chọn kéo dài suốt 5 tiếng liên tục. Cô lo lắng, không biết Mộ Thế Hàn đã ăn chưa? Cô vội gọi Taxi rồi về nhà.
--- ------ ------ ------ -----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------
Mộ Thế Hàn sau khi tỉnh dậy thấy Mễ Ly không có ở nhà, chỉ thấy tờ giấy note trên bàn, mở ra xem liền biết công ty KL tuyển thực tập sinh.
Hắn đành phải ôm bụng đói chờ Mễ Ly về.
Mễ Ly trên đường về liền gọi tiệm cơm đem đến phong, sợ Mộ Thế Hàn đang bị thương không nhịn đói được.
Mễ Ly vừa về đến cửa nhà là người đưa cơm cũng đến. Cô trả tiền rồi vào nhà, thấy Mộ Thế Hàn đang nghịch điện thoại nói:
“ Em xin lỗi, buổi tuyển chọn diễn ra lâu quá.”
“ Không sao, em có được chọn không?”
“ Có, anh vào ăn đi. Em có mua cơm hộp rồi.”
“ Ăn mừng bằng cơm hộp sao?” Mộ Thế Hàn cười hỏi.
“ Anh thật là.” Mễ Ly tức giận nói.
--- ------ ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
BT Kiều gia
“ Tố Tố, hôm nay có buổi tuyển chọn thực tập sinh của công ty KL đấy, con không đăng ký sao?” Trình Tố Ninh hốt hoảng hỏi.
“ Mẹ thật là, con đã nói với Hạo rồi. Anh ấy sẽ lo cho con hết. Chỉ cần chờ đến buổi loại chính thức thôi.”
“ Ra vậy. Hình như vài ngày nữa ông ta định đến đón con tiện nhân đó nữa.”
“ Cái gì? Không thể như thế được, khó khăn lắm con mới lấy được họ Kiều, nếu cô ta biết được cô ta nhất định sẽ phá nó.”
“ Tố Tố, con bình tĩnh đã. Con nói xem, cô ta bỏ nhà đi 4 năm rồi. Ông ta đến đón cô ta về cũng phải hơn 100 lần, nhưng cô ta có vể lần nào đâu?”
“ Nhưng,...”
“ Con đừng lo, mẹ sẽ có cách. Nên con cứ làm việc của mình đi.”
“ Vâng.”
--- ------ ------ ------ ----Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
Công ty KL:
“ Vậy là chúng ta đã có 485 người được tuyển chọn.” Đạo diễn Kim nói.
“ Còn phải chờ buổi tuyển chọn vào tuần sau nữa.” An Nguyệt nói.
Đông Phương Kỳ như nhớ ra nói:
“ Cô gái tên Kiều Mễ Ly có được chọn không?”
“ Cậu hỏi như thế làm gì?” Lộ Vĩ Phong hỏi.
“ Tôi có nói chuyện qua với cô ta. Thấy cô ta cũng thú vị.” Đông Phương Kỳ nói.
“ Có, cô ta có thể sẽ rất nhanh chóng nổi tiếng.” An Nguyệt khẳng định nói.
Đạo diễn Kim cũng gật đầu. Đông Phương Kỳ hỏi:
“ Hai người nói thế là có ý gì?”
“ Cậu sẽ sớm biết thôi.” An Nguyệt nói.
Đông Phương Kỳ cùng Lộ Vĩ Phong khó hiểu nhìn nhau. An Nguyệt nói thế là có ý gì?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook