( Chương này sẽ có nam chính thứ 2 xuất hiện nhé.)
Mễ Ly mệt mỏi ngồi dậy, bên kia Tô Nhã Cầm vẫn đang ngủ. Cô mệt mỏi rời giường, đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân rồi làm bữa sáng.
Cô thở dài, đêm qua ngủ chẳng ngon tú nào, có thể là vì lạ giường hoặc do bị Doãn Thiên Hạo ám ảnh.
Vừa làm xong bữa sáng, Mễ Ly đi vào phòng gọi Tô Nhã Cầm ra ăn sáng, nhưng vừa vào phòng đã thấy Tô Nhã Cầm chăm chú nhìn điện thoại. Mễ Ly thắc mắc liền hỏi:
“ Nhã Cầm, có chuyện gì vậy?”
“Mễ Ly, cậu biết tin gì chưa? Lộ ảnh đế sẽ là 1 trong 5 vị giám khảo trong buổi tuyển chọn thực tập sinh sắp tới. Mà đến bây giờ vẫn chưa có lịch tuyển thí sinh.”- Nhã Cầm phấn khích nói.
“ Ừ, nhưng cậu học ngành thiết kế mà. Làm sao đi thi được.Với lại, ngay cả nói dối mà cậu cũng làm không xong chứ nói gì đi thi.” Mễ Ly châm chọc.
“ Hừ, biết thế lúc đầu tớ cũng đăng kí vào ngành điện ảnh như cậu cho rồi. Bây giờ hối hận quá. ”- Tô Nhã Cầm than khóc nói.
“ Thôi được rồi, cậu vào đánh răng rồi ra ăn sáng đi.”
“ Ok.”
Mễ Ly dọn bữa sáng đã làm rồi ngồi xuống chờ Nhã Cầm. Nhã Cầm đi ra kinh ngạc nó :
“ Cậu thực sự là Kiều Mễ Ly tớ quen biết chứ?”
“ Biết rồi cậu không ăn mau là khỏi đi mua sắm đấy. 10h sáng rồi.”
Tô Nhã Cầm bĩu môi nói :
“ Tớ biết rồi. Hở tí là dọa người khác.”
Mễ Ly không khỏi cười thầm, nhưng lại cảm thấy tội nghiệp cho Tô Nhã Cầm trong nguyên bản. Cũng là vật hi sinh để làm nền cho nữ chính.
--- ------ -------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ------ ----
Mễ Ly cùng Nhã Cầm cùng đến khu mua sắm P, 2 người vừa bước vào đã khiến cho người ta có cảm giác ghen tị, tự ti và ham muốn. Nhã Cầm, mang vẻ đẹp ngọt ngào, ngây thơ, khiến người ta muốn yêu thương. Còn Mễ Ly lại mang vẻ quyến rũ, sắc sảo, khiến cho mọi người không thể không nhìn.
Nhã Cầm kéo Mễ Ly đến quầy bán bikini, Mễ Ly thấy vậy liền hỏi:
“ Nhã Cầm, bây giờ là tháng 3 cậu kéo tớ vào đây làm gì vậy?”
“ Thì sao? Bây giờ đang có đồ đẹp, nên tớ mới đến. Chờ 2,3 tháng nữa là vừa hết đồ đẹp.”
Mễ Ly thở dài, Nhã Cầm là bạn thân nhất của Kiều Mễ Ly, cô đành phải làm theo thôi.
Không chỉ dừng lại ở hàng bikini, Nhã Cầm còn kéo Mễ Ly đến nhiều nơi khác. Chẳng mấy chốc túi đồ đã lên đến hơn 10 túi. Địa điểm cuối cùng là quán KFC ngay trong khu mua sắm.
Mễ Ly nhíu mày hỏi:
“ Cậu rất thích ăn KFC sao?”
“ Ừ, ba mẹ tớ không cho ăn, nên nhân dịp họ đi vắng đương nhiên phải ăn rồi ”
Mễ Ly thở dài, món gì chứ, chứ món này suốt hồi đi học cô ăn hoài. Bây giờ chán chết đi được.
Ngược lại với thái độ chán nản của Mễ Ly, Tô Nhã Cầm lại rất hào hứng gọi món.
Sau khi ăn xong, tài xế của Tô Nhã Cầm chở Mễ Ly về nhà.
Mễ Ly mệt mỏi đem đồ lên phòng, cô mở TV xem tin tức mấy ngày nay. Cũng không có gì đặc biệt, chỉ có vài vụ linh tinh mà thôi. Mễ Ly mệt mỏi ngủ lúc nào không biết.
--- ------ --------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ------ ---
“Ưm.” Mễ Ly mệt mỏi tỉnh dậy, thấy trời đã tối, cô liền thắc mắc mình đã ngủ bao lâu rồi.
Mễ Ly lết cái thân xác mệt mỏi đi rửa mặt rồi quyết định ra ngoài đi dạo.
Mễ Ly thoải mái bước đi trên con đường không có ai trong công viên.
“ Soạt.” Tiếng động vang lên làm Mễ Ly giật mình. Là ai? Ăn trộm hay biến thái? Chẳng lẽ là ma???
Mễ Ly run run đi về phía sau cái cây phát ra tiếng động. Cô lập tức kinh ngạc, là một người đàn ông đang bất tỉnh. Mễ Ly vội gọi:
“ Anh gì ơi, anh có làm sao không?”
Không có tiếng trả lời, Mễ Ly bất đắc dĩ phải đem người đàn ông đó về phòng mình, may mắn là công viên này chỉ cách chung cư 300m.
Mễ Ly đưa chàng trai đó về đến nhà thì cả khuôn mặt cũng đỏ bùng vì khó thở. Mễ Ly đưa hắn nằm trên ghế sofa, cởi áo ra để lau vết thương thì
“ Tạch.” Một giọt máu mũi chảy xuống. Mặt Mễ Ly đỏ bừng, đây là soái ca nha. Bụng 6 múi không thể chối từ. Mễ Ly liền lấy khăn ướt lau khuôn mặt dính máu của hắn.
“ Tạch.” Giọt thứ 2 tiếp tục chảy. Vâng, vậy là bản chất sắc nữ của Mễ Ly đã trỗi dậy. Mễ Ly cảm thán, người đàn ông này quá đẹp trai đi.
Chắc chắn Chris Pratt cũng phải ghen tị với thân hình sáu mũi này.
Mễ Ly vội định thần, người ta đang bị thương, phải băng bó trước. Mễ Ly kiểm tra vết thương không quá sâu sau lưng rồi băng bó, may mắn là kiếp trước cô học ngành Y. Sau khi băng xong Mễ Ly liền ra ngoài mua thịt gà để cho hắn ăn.
Mễ Ly vừa đóng cửa lại, người đàn ông trên sofa liền mở mắt ra. Hắn khó chịu ngồi dậy, quan sát căn hộ mà mình được người khác cứu về. Hắn lấy điện thoại ra bấm vào một dãy số rồi, nói:
“ Đã xử hết bọn chúng chưa?”
“ Rồi ạ. Nhưng thiếu chủ đang ở đâu? Để thuộc hạ sai người đến đón.”
“ Không cần, tôi đã có nơi ở rồi. Trong lúc tôi đi vắng cứ quản lí Mộ Thế cho tốt là được. Tôi sẽ ở đây vài ngày đã.”- Nói xong liền cúp máy.
Người đàn ông đó chính là nam chính thứ hai của chúng ta- Mộ Thế Hàn. Mộ Thế Hàn nằm xuống, có thể cô gái đó sắp về rồi. Hắn đang bị bang khác truy tìm nên bị đâm, mệt quá liền dựa vào thân cây chờ đến sáng mai gọi bọn thuộc hạ đến. Ai ngờ từ đâu xuất hiện ra cô gái phiền phức đem hắn về đây. Hắn cười dịu dàng, cô gái này là tốt bụng hay ngu ngốc khi đem hắn về nhà đây?
“ Cạch.” Tiếng mở cửa vang lên. Mộ Thế Hàn liền nhắm mắt lại. Mễ Ly bước vào thấy Mộ Thế Hàn nhíu mày lẩm bẩm “ Sao vẫn chưa tỉnh lại nhỉ? Vết thương có quá sâu đâu?”
Mễ Ly không nói nữa vào bếp cất gà rồi vào ngủ để còn mai dậy sớm chăm sóc hắn.
Mễ Ly mệt mỏi nằm xuống giường, cô cũng cảm thấy lạ, rõ ràng mình đã ngủ mấy tiếng rồi, sao còn buồn ngủ được? Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, tắt đèn rồi nằm xuống ngủ.
Mộ Thế Hàn đứng trước phòng ngủ, nghe thấy tiếng hít thở đều đều mới bước vào trong rồi nằm xuống bên cạnh Mễ Ly. Ngửi thấy mùi thơm tự nhiên trên người Mễ Ly hắn liền cảm thấy dễ chịu. Bao lâu rồi hắn mới có cảm giác như thế?
Mễ Ly mệt mỏi ngồi dậy, bên kia Tô Nhã Cầm vẫn đang ngủ. Cô mệt mỏi rời giường, đi vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân rồi làm bữa sáng.
Cô thở dài, đêm qua ngủ chẳng ngon tú nào, có thể là vì lạ giường hoặc do bị Doãn Thiên Hạo ám ảnh.
Vừa làm xong bữa sáng, Mễ Ly đi vào phòng gọi Tô Nhã Cầm ra ăn sáng, nhưng vừa vào phòng đã thấy Tô Nhã Cầm chăm chú nhìn điện thoại. Mễ Ly thắc mắc liền hỏi:
“ Nhã Cầm, có chuyện gì vậy?”
“Mễ Ly, cậu biết tin gì chưa? Lộ ảnh đế sẽ là 1 trong 5 vị giám khảo trong buổi tuyển chọn thực tập sinh sắp tới. Mà đến bây giờ vẫn chưa có lịch tuyển thí sinh.”- Nhã Cầm phấn khích nói.
“ Ừ, nhưng cậu học ngành thiết kế mà. Làm sao đi thi được.Với lại, ngay cả nói dối mà cậu cũng làm không xong chứ nói gì đi thi.” Mễ Ly châm chọc.
“ Hừ, biết thế lúc đầu tớ cũng đăng kí vào ngành điện ảnh như cậu cho rồi. Bây giờ hối hận quá. ”- Tô Nhã Cầm than khóc nói.
“ Thôi được rồi, cậu vào đánh răng rồi ra ăn sáng đi.”
“ Ok.”
Mễ Ly dọn bữa sáng đã làm rồi ngồi xuống chờ Nhã Cầm. Nhã Cầm đi ra kinh ngạc nó :
“ Cậu thực sự là Kiều Mễ Ly tớ quen biết chứ?”
“ Biết rồi cậu không ăn mau là khỏi đi mua sắm đấy. 10h sáng rồi.”
Tô Nhã Cầm bĩu môi nói :
“ Tớ biết rồi. Hở tí là dọa người khác.”
Mễ Ly không khỏi cười thầm, nhưng lại cảm thấy tội nghiệp cho Tô Nhã Cầm trong nguyên bản. Cũng là vật hi sinh để làm nền cho nữ chính.
--- ------ -------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ------ ----
Mễ Ly cùng Nhã Cầm cùng đến khu mua sắm P, 2 người vừa bước vào đã khiến cho người ta có cảm giác ghen tị, tự ti và ham muốn. Nhã Cầm, mang vẻ đẹp ngọt ngào, ngây thơ, khiến người ta muốn yêu thương. Còn Mễ Ly lại mang vẻ quyến rũ, sắc sảo, khiến cho mọi người không thể không nhìn.
Nhã Cầm kéo Mễ Ly đến quầy bán bikini, Mễ Ly thấy vậy liền hỏi:
“ Nhã Cầm, bây giờ là tháng 3 cậu kéo tớ vào đây làm gì vậy?”
“ Thì sao? Bây giờ đang có đồ đẹp, nên tớ mới đến. Chờ 2,3 tháng nữa là vừa hết đồ đẹp.”
Mễ Ly thở dài, Nhã Cầm là bạn thân nhất của Kiều Mễ Ly, cô đành phải làm theo thôi.
Không chỉ dừng lại ở hàng bikini, Nhã Cầm còn kéo Mễ Ly đến nhiều nơi khác. Chẳng mấy chốc túi đồ đã lên đến hơn 10 túi. Địa điểm cuối cùng là quán KFC ngay trong khu mua sắm.
Mễ Ly nhíu mày hỏi:
“ Cậu rất thích ăn KFC sao?”
“ Ừ, ba mẹ tớ không cho ăn, nên nhân dịp họ đi vắng đương nhiên phải ăn rồi ”
Mễ Ly thở dài, món gì chứ, chứ món này suốt hồi đi học cô ăn hoài. Bây giờ chán chết đi được.
Ngược lại với thái độ chán nản của Mễ Ly, Tô Nhã Cầm lại rất hào hứng gọi món.
Sau khi ăn xong, tài xế của Tô Nhã Cầm chở Mễ Ly về nhà.
Mễ Ly mệt mỏi đem đồ lên phòng, cô mở TV xem tin tức mấy ngày nay. Cũng không có gì đặc biệt, chỉ có vài vụ linh tinh mà thôi. Mễ Ly mệt mỏi ngủ lúc nào không biết.
--- ------ --------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ------ ------ ------ ---
“Ưm.” Mễ Ly mệt mỏi tỉnh dậy, thấy trời đã tối, cô liền thắc mắc mình đã ngủ bao lâu rồi.
Mễ Ly lết cái thân xác mệt mỏi đi rửa mặt rồi quyết định ra ngoài đi dạo.
Mễ Ly thoải mái bước đi trên con đường không có ai trong công viên.
“ Soạt.” Tiếng động vang lên làm Mễ Ly giật mình. Là ai? Ăn trộm hay biến thái? Chẳng lẽ là ma???
Mễ Ly run run đi về phía sau cái cây phát ra tiếng động. Cô lập tức kinh ngạc, là một người đàn ông đang bất tỉnh. Mễ Ly vội gọi:
“ Anh gì ơi, anh có làm sao không?”
Không có tiếng trả lời, Mễ Ly bất đắc dĩ phải đem người đàn ông đó về phòng mình, may mắn là công viên này chỉ cách chung cư 300m.
Mễ Ly đưa chàng trai đó về đến nhà thì cả khuôn mặt cũng đỏ bùng vì khó thở. Mễ Ly đưa hắn nằm trên ghế sofa, cởi áo ra để lau vết thương thì
“ Tạch.” Một giọt máu mũi chảy xuống. Mặt Mễ Ly đỏ bừng, đây là soái ca nha. Bụng 6 múi không thể chối từ. Mễ Ly liền lấy khăn ướt lau khuôn mặt dính máu của hắn.
“ Tạch.” Giọt thứ 2 tiếp tục chảy. Vâng, vậy là bản chất sắc nữ của Mễ Ly đã trỗi dậy. Mễ Ly cảm thán, người đàn ông này quá đẹp trai đi.
Chắc chắn Chris Pratt cũng phải ghen tị với thân hình sáu mũi này.
Mễ Ly vội định thần, người ta đang bị thương, phải băng bó trước. Mễ Ly kiểm tra vết thương không quá sâu sau lưng rồi băng bó, may mắn là kiếp trước cô học ngành Y. Sau khi băng xong Mễ Ly liền ra ngoài mua thịt gà để cho hắn ăn.
Mễ Ly vừa đóng cửa lại, người đàn ông trên sofa liền mở mắt ra. Hắn khó chịu ngồi dậy, quan sát căn hộ mà mình được người khác cứu về. Hắn lấy điện thoại ra bấm vào một dãy số rồi, nói:
“ Đã xử hết bọn chúng chưa?”
“ Rồi ạ. Nhưng thiếu chủ đang ở đâu? Để thuộc hạ sai người đến đón.”
“ Không cần, tôi đã có nơi ở rồi. Trong lúc tôi đi vắng cứ quản lí Mộ Thế cho tốt là được. Tôi sẽ ở đây vài ngày đã.”- Nói xong liền cúp máy.
Người đàn ông đó chính là nam chính thứ hai của chúng ta- Mộ Thế Hàn. Mộ Thế Hàn nằm xuống, có thể cô gái đó sắp về rồi. Hắn đang bị bang khác truy tìm nên bị đâm, mệt quá liền dựa vào thân cây chờ đến sáng mai gọi bọn thuộc hạ đến. Ai ngờ từ đâu xuất hiện ra cô gái phiền phức đem hắn về đây. Hắn cười dịu dàng, cô gái này là tốt bụng hay ngu ngốc khi đem hắn về nhà đây?
“ Cạch.” Tiếng mở cửa vang lên. Mộ Thế Hàn liền nhắm mắt lại. Mễ Ly bước vào thấy Mộ Thế Hàn nhíu mày lẩm bẩm “ Sao vẫn chưa tỉnh lại nhỉ? Vết thương có quá sâu đâu?”
Mễ Ly không nói nữa vào bếp cất gà rồi vào ngủ để còn mai dậy sớm chăm sóc hắn.
Mễ Ly mệt mỏi nằm xuống giường, cô cũng cảm thấy lạ, rõ ràng mình đã ngủ mấy tiếng rồi, sao còn buồn ngủ được? Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, tắt đèn rồi nằm xuống ngủ.
Mộ Thế Hàn đứng trước phòng ngủ, nghe thấy tiếng hít thở đều đều mới bước vào trong rồi nằm xuống bên cạnh Mễ Ly. Ngửi thấy mùi thơm tự nhiên trên người Mễ Ly hắn liền cảm thấy dễ chịu. Bao lâu rồi hắn mới có cảm giác như thế?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook