Sau khi xem phim xong Mễ Ly cùng Tiểu Mặc trở về nhà, cô vẫn chưa hết ám ảnh với bộ phim ma.
Nhưng không hiểu vì sao tối đó Mễ Ly lại ngủ rất ngon. Cô nằm mơ thấy cuộc sống hôn nhân sau này của Nhã Cầm rất hạnh phúc, Đông Phương Kỳ đối xử với Nhã Cầm và con cũng rất tốt...
Sáng ngày hôm sau có lịch quay nên Mễ Ly phải dậy sớm để đi đến trường quay.
Ngồi trên xe chuyên dụng, Vương Mai nhìn lịch trình nói:
"Quay phim cả ngày. Buổi tối đến tham gia buổi tiệc của công ty B, ở đó có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, còn ngày mai chỉ quay phim buổi sáng, buổi trưa đến tham gia chương trình Người nổi tiếng vào bếp, buổi chiều trống, buổi tối lại đến tham gia sự kiện."
Mễ Ly gật đầu ra vẻ hiểu rồi, sau đó Vương Mai nói tiếp:
"Tuy còn 20 ngày nữa mới đến sinh nhật em nhưng các fanpage của em đã lên kế hoạch để tổ chức cho em. Có lẽ họ biết buổi tối nhà em sẽ tổ chức tiệc để mừng sinh nhật em nên sẽ tổ chức vào buổi trưa. Tuy chỉ là do fanpage tổ chức nhưng chị muốn em đến tham gia để gây ấn tượng tốt với các fan."
"Chị đừng lo, đương nhiên là em sẽ đi, đến lúc đó mình đi xe riêng cũng được, chứ đi xe chuyên dụng dễ bị nhận ra lắm."
"Ừ, cứ thế đi."
Mễ Ly bỗng ngẩn ra, sinh nhật, ngày 27/2. Vậy là sắp kỷ niệm một năm cô đến đây rồi.
Cô nở nụ cười nhẹ, nhanh thật đấy...
Vương Mai thấy Mễ Ly ngẩn người cũng không nghĩ gì nhiều, chắc tại đang suy nghĩ cái gì đó.
Dạo này danh tiếng của Mễ Ly ngày một tăng nên các lời mời quay quảng cáo, quay phim, tham gia sự kiện càng nhiều hơn. Người làm quản lý như cô còn thấy mệt nữa là người đóng vai chính như Mễ Ly.
Đến phim trường thì mọi người đang tập diễn nên lúc Mễ Ly vào nên cũng không có ai để ý lắm.
Thấy Trình Tố Tố cười đùa rất vui vẻ với Hứa Thiên Trạch và cả những diễn viên khác của đoàn phim. Trong đó có mấy cô gái bữa đó nói xấu cô nữa, thấy cô đến, liền thân thiết ôm tay Trình Tố Tố:
"Chị Tố Tố thật tốt, tuy từ nhỏ lớn lên từ giàu có nhưng không hề kiêu ngạo mà rất hòa đồng, ai như người ta, hở tí là mắng chửi người khác."
Mễ Ly chậc lưỡi, hỏi trợ lý trang điểm:
"Này, cô có nghe con gì sủa mãi như thế không? Khó chịu chết mất. Chso dại hay sao mà mỗi lần đến đây lại nghe tiếng sủa."
Trợ lý này là trợ lý riêng của Mễ Ly, cũng khá hiểu tính của cô nên cười đáp lại:
"Chị nói đúng đấy, lúc nãy đến giờ em chứ nghe tiếng chó sủa, chắc bị dại chị ạ, chị nhớ tránh xa ra đấy."
Mễ Ly mỉm cười, không thèm để ý rằng sắc mặt của cô gái ấy đã tối sầm.
Đạo diễn Hứa tập trung mọi người lại, đến cảnh quay tiếp theo. Cảnh này là cảnh của Mễ Ly và Hứa Thiên Trạch.
Cố Long đến một buổi tiệc cho các thương nhân, lúc này đã 3 năm trôi qua, trên mặt Cố Long càng có vẻ là một người nghiêm nghị, thành đạt, bộ lễ phục mà anh mặc cũng rất đắt tiền.
Đột nhiên có tiếng vỡ, tất cả mọi người đều nhìn một người phục vụ đang hốt hoảng nhặt mảnh vỡ lên nhưng không cẩn thận làm đứt tay. Lập tức có người quản lý chạy lại, cúi đầu xin lỗi, rồi quát mắng cô gái đó vài câu.
Cố Long cảm thấy người đó rất quen, cô ta nhặt xong mảnh vỡ liền đứng dậy, đi vào trong phòng bếp.
Tuy cô ta cúi gầm đầu nhưng Cố Long vẫn biết được đó là ai. Anh định chạy đi thì Hạ Hà níu tay lại hỏi:
"Anh à, có chuyện gì thế?"
"Anh nhìn thấy người quen, em ở đây chờ anh một lát."
Hạ Hà còn chưa kịp nói cái gì thì Cố Long đã đi vào nhà bếp.
Quản lý thấy Cố Long vội quý đầu chào, nở nụ cười chuyên nghiệp hỏi:
"Không biết ngài vào đây là có chuyện gì?"
"Cô gái lúc nãy làm bể ly ở đại sảnh bây giờ đâu rồi?"
Quản lý lập tức trả lời câu hỏi của Cố Long:
"Cô ta luôn không chú tâm khi làm việc, lúc nãy còn làm bể ly ở đây nên tôi đã đuổi việc rồi."
Giọng của Cố Long có chút mất kiên nhẫn:
"Lúc nãy cô ấy đi ra từ đường nào?"
Quản lý chỉ vào cánh cửa phụ của nhà bếp.
Cố Long lập tức đuổi theo.
Đi được một lát, anh ta đã thấy bóng lưng của cô, anh kêu:
"Như Như."
Đường Như nghe có người gọi tên mình quay đầu lại, thấy là Cố Long liền chạy đi.
Nhưng cô là phụ nữ sức chạy làm sao bằng đàn ông được?
Cố Long nắm tay Đường Như quá mạnh khiến cô kêu lên.
Cố Long mới để ý vết thương do bị đứt tay lúc nãy của cô chưa được băng bó, anh liền đưa cô đến một bệnh viện nhỏ ở gần đó.
Sau đó 2 người ra một quán cafe để nói chuyện.
"Mấy năm qua em ở đâu?" Cố Long hỏi.
Đường Như cười nhẹ nói:
"Lúc chia tay anh được 5 tháng thì ông già đó phá sản, bọn đòi nợ đến ép trả nợ, nếu lúc đó không phải em chạy kịp thì đã chết lâu rồi."
Cố Long nghe thế thương xót nhìn Đường Như, mở miệng trách mắng:
"Sao lúc đó em không đến tìm anh?" Tuy là trách mắng nhưng ai cũng có thể nghe ra là đang lo lắng.
Đường Như nở nụ cười chế giễu:
"Em còn mặt mũi nào mà gặp anh nữa chứ? Hơn nữa, em còn nghe nói anh đã có vợ..."
Cố Long nghe thế chợt im lặng, anh suy nghĩ một lát rồi nói:
"Bây giờ em sống ở đâu? Hay là về nhà anh đi! Nhà anh rất rộng rãi."
Đường Như nghe thế mừng thầm trong lòng, cuối cùng cũng hỏi câu này, nhưng cô vẫn làm bộ dạng lưỡng lự:
"Nhưng em sợ vợ anh sẽ bất tiện..."
Cố Long nghe thế lắc đầu cười ha hả:
"Đừng lo, cô ấy rất rộng lượng. Đi nào, chúng ta về nhà."
Đường Như kinh ngạc, đây là khu nhà giàu mà, không ngờ bây giờ Cố Long phát tài như thế. Biết thế lúc đầu đừng chia tay anh ta cho rồi.
Tài xế mở cửa cho Cố Long, Cố Long nắm tay Đường Như đi vào nhà, người hầu thấy ông chủ dẫn về một người phụ nữ rất xinh đẹp liền cảm thấy nghi ngờ, nhưng phận của họ là tớ, sao dám hỏi chuyện của chủ.
Vừa bước vào phòng khách đã thấy Hạ Hà ở đó ngồi chờ.
Hạ Hà thấy Cố Long về đến nhà, vui mừng cho đến khi thấy cô gái bên cạnh chồng mình.
Cô hỏi:
"Chồng à, anh đi đâu thế? Đây là ai?"
Cố Long nói với người hầu là chuẩn bị phòng cho Đường Như mới trả lời câu hỏi của Hạ Hà:
"Đây là Đường Như, chúng anh cùng nhau lớn lên trong cô nhi viện. Như Như, đây là vợ anh Hạ Hà."
Đường Như ôm Hạ Hà, cảm động nói:
"Cảm ơn chị đã chăm sóc cho anh ấy thay em." Sau đó ghé sát tai Hạ Hà nói nhỏ "Chị chăm sóc anh ấy bấy nhiêu năm là đủ rồi, bây giờ chị có thể đi, tôi sẽ chăm sóc anh ấy."
Sau đó đắc ý nhìn Hạ Hà. Cố Long quan tâm hỏi Đường Như:
"Em đã ăn gì chưa? Để anh đi làm đồ ăn cho em nhé?"
Đường Như gật đầu.
Hạ Hà và Đường Như ngồi vào bàn ăn chờ Cố Long nấu. Hạ Hà kinh ngạc không thôi, không ngờ chồng mình còn có thể nấu ăn, nhưng mà mấy năm qua không hề nấu cho mình dù chỉ một bữa...
Đường Như khoe khoang với Hạ Hà:
"Chị biết không? Lúc bọn em ra khỏi cô nhi viện, anh ấy ngày nào cũng nấu ăn, làm việc nhà, không hề bắt em làm việc gì cả. Thức ăn anh ấy làm rất ngon, chắc chị ngày nào cũng như em được anh ấy nấu ăn cho nhỉ."
Hạ Hà vốn là một người phụ hiền lành, không ngờ bây giờ lại bị người tình cũ của chồng đả kích như thế cũng không thể trả lời.
Cố Long mang đồ ăn ra cho Đường Như, cười:
"Đây, món thịt lợn sốt chua ngọt mà Như Như thích nhất đây. Em mau ăn đi, thiếu thì anh sẽ làm thêm."
"Cảm ơn anh."
Sau khi hoàn thiện cảnh quay, mọi người thu dọn đồ rồi về.
Mễ Ly cũng định về thì bị Trình Tố Tố gọi. Mễ Ly cũng cảm thấy bất ngờ nhưng vẫn ở lại.
"Mễ Ly, tôi biết cô rất ghét tôi nhưng dù tôi có ác đến mức nào thì tôi cũng sẽ không hại Tiểu Mặc."
"Sao tôi phải tin cô." Mễ Ly cau mày. Trình Tố Tố định bày trò gì nữa đây?
"Cô không tin tùy cô nhưng tôi nói như thế là vì hi vọng sau này mẹ tôi ra tù mấy người không tìm để trả thù. Tuy mẹ con tôi làm ra nhiều chuyện sai trái nhưng đều đã nhận báo ứng. Tôi hi vọng cô có thể tha thứ cho chúng tôi. Bây giờ tôi còn có lịch trình, tôi đi trước đây." nói xong Trình Tố Tố liền bỏ đi.
Mễ Ly ngây người, đây là nữ chính Trình Tố Tố sao? Xem ra, qua những chuyện xảy ra, ai cũng đã trưởng thành, biết cách suy nghĩ hơn
Nhưng không hiểu vì sao tối đó Mễ Ly lại ngủ rất ngon. Cô nằm mơ thấy cuộc sống hôn nhân sau này của Nhã Cầm rất hạnh phúc, Đông Phương Kỳ đối xử với Nhã Cầm và con cũng rất tốt...
Sáng ngày hôm sau có lịch quay nên Mễ Ly phải dậy sớm để đi đến trường quay.
Ngồi trên xe chuyên dụng, Vương Mai nhìn lịch trình nói:
"Quay phim cả ngày. Buổi tối đến tham gia buổi tiệc của công ty B, ở đó có rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, còn ngày mai chỉ quay phim buổi sáng, buổi trưa đến tham gia chương trình Người nổi tiếng vào bếp, buổi chiều trống, buổi tối lại đến tham gia sự kiện."
Mễ Ly gật đầu ra vẻ hiểu rồi, sau đó Vương Mai nói tiếp:
"Tuy còn 20 ngày nữa mới đến sinh nhật em nhưng các fanpage của em đã lên kế hoạch để tổ chức cho em. Có lẽ họ biết buổi tối nhà em sẽ tổ chức tiệc để mừng sinh nhật em nên sẽ tổ chức vào buổi trưa. Tuy chỉ là do fanpage tổ chức nhưng chị muốn em đến tham gia để gây ấn tượng tốt với các fan."
"Chị đừng lo, đương nhiên là em sẽ đi, đến lúc đó mình đi xe riêng cũng được, chứ đi xe chuyên dụng dễ bị nhận ra lắm."
"Ừ, cứ thế đi."
Mễ Ly bỗng ngẩn ra, sinh nhật, ngày 27/2. Vậy là sắp kỷ niệm một năm cô đến đây rồi.
Cô nở nụ cười nhẹ, nhanh thật đấy...
Vương Mai thấy Mễ Ly ngẩn người cũng không nghĩ gì nhiều, chắc tại đang suy nghĩ cái gì đó.
Dạo này danh tiếng của Mễ Ly ngày một tăng nên các lời mời quay quảng cáo, quay phim, tham gia sự kiện càng nhiều hơn. Người làm quản lý như cô còn thấy mệt nữa là người đóng vai chính như Mễ Ly.
Đến phim trường thì mọi người đang tập diễn nên lúc Mễ Ly vào nên cũng không có ai để ý lắm.
Thấy Trình Tố Tố cười đùa rất vui vẻ với Hứa Thiên Trạch và cả những diễn viên khác của đoàn phim. Trong đó có mấy cô gái bữa đó nói xấu cô nữa, thấy cô đến, liền thân thiết ôm tay Trình Tố Tố:
"Chị Tố Tố thật tốt, tuy từ nhỏ lớn lên từ giàu có nhưng không hề kiêu ngạo mà rất hòa đồng, ai như người ta, hở tí là mắng chửi người khác."
Mễ Ly chậc lưỡi, hỏi trợ lý trang điểm:
"Này, cô có nghe con gì sủa mãi như thế không? Khó chịu chết mất. Chso dại hay sao mà mỗi lần đến đây lại nghe tiếng sủa."
Trợ lý này là trợ lý riêng của Mễ Ly, cũng khá hiểu tính của cô nên cười đáp lại:
"Chị nói đúng đấy, lúc nãy đến giờ em chứ nghe tiếng chó sủa, chắc bị dại chị ạ, chị nhớ tránh xa ra đấy."
Mễ Ly mỉm cười, không thèm để ý rằng sắc mặt của cô gái ấy đã tối sầm.
Đạo diễn Hứa tập trung mọi người lại, đến cảnh quay tiếp theo. Cảnh này là cảnh của Mễ Ly và Hứa Thiên Trạch.
Cố Long đến một buổi tiệc cho các thương nhân, lúc này đã 3 năm trôi qua, trên mặt Cố Long càng có vẻ là một người nghiêm nghị, thành đạt, bộ lễ phục mà anh mặc cũng rất đắt tiền.
Đột nhiên có tiếng vỡ, tất cả mọi người đều nhìn một người phục vụ đang hốt hoảng nhặt mảnh vỡ lên nhưng không cẩn thận làm đứt tay. Lập tức có người quản lý chạy lại, cúi đầu xin lỗi, rồi quát mắng cô gái đó vài câu.
Cố Long cảm thấy người đó rất quen, cô ta nhặt xong mảnh vỡ liền đứng dậy, đi vào trong phòng bếp.
Tuy cô ta cúi gầm đầu nhưng Cố Long vẫn biết được đó là ai. Anh định chạy đi thì Hạ Hà níu tay lại hỏi:
"Anh à, có chuyện gì thế?"
"Anh nhìn thấy người quen, em ở đây chờ anh một lát."
Hạ Hà còn chưa kịp nói cái gì thì Cố Long đã đi vào nhà bếp.
Quản lý thấy Cố Long vội quý đầu chào, nở nụ cười chuyên nghiệp hỏi:
"Không biết ngài vào đây là có chuyện gì?"
"Cô gái lúc nãy làm bể ly ở đại sảnh bây giờ đâu rồi?"
Quản lý lập tức trả lời câu hỏi của Cố Long:
"Cô ta luôn không chú tâm khi làm việc, lúc nãy còn làm bể ly ở đây nên tôi đã đuổi việc rồi."
Giọng của Cố Long có chút mất kiên nhẫn:
"Lúc nãy cô ấy đi ra từ đường nào?"
Quản lý chỉ vào cánh cửa phụ của nhà bếp.
Cố Long lập tức đuổi theo.
Đi được một lát, anh ta đã thấy bóng lưng của cô, anh kêu:
"Như Như."
Đường Như nghe có người gọi tên mình quay đầu lại, thấy là Cố Long liền chạy đi.
Nhưng cô là phụ nữ sức chạy làm sao bằng đàn ông được?
Cố Long nắm tay Đường Như quá mạnh khiến cô kêu lên.
Cố Long mới để ý vết thương do bị đứt tay lúc nãy của cô chưa được băng bó, anh liền đưa cô đến một bệnh viện nhỏ ở gần đó.
Sau đó 2 người ra một quán cafe để nói chuyện.
"Mấy năm qua em ở đâu?" Cố Long hỏi.
Đường Như cười nhẹ nói:
"Lúc chia tay anh được 5 tháng thì ông già đó phá sản, bọn đòi nợ đến ép trả nợ, nếu lúc đó không phải em chạy kịp thì đã chết lâu rồi."
Cố Long nghe thế thương xót nhìn Đường Như, mở miệng trách mắng:
"Sao lúc đó em không đến tìm anh?" Tuy là trách mắng nhưng ai cũng có thể nghe ra là đang lo lắng.
Đường Như nở nụ cười chế giễu:
"Em còn mặt mũi nào mà gặp anh nữa chứ? Hơn nữa, em còn nghe nói anh đã có vợ..."
Cố Long nghe thế chợt im lặng, anh suy nghĩ một lát rồi nói:
"Bây giờ em sống ở đâu? Hay là về nhà anh đi! Nhà anh rất rộng rãi."
Đường Như nghe thế mừng thầm trong lòng, cuối cùng cũng hỏi câu này, nhưng cô vẫn làm bộ dạng lưỡng lự:
"Nhưng em sợ vợ anh sẽ bất tiện..."
Cố Long nghe thế lắc đầu cười ha hả:
"Đừng lo, cô ấy rất rộng lượng. Đi nào, chúng ta về nhà."
Đường Như kinh ngạc, đây là khu nhà giàu mà, không ngờ bây giờ Cố Long phát tài như thế. Biết thế lúc đầu đừng chia tay anh ta cho rồi.
Tài xế mở cửa cho Cố Long, Cố Long nắm tay Đường Như đi vào nhà, người hầu thấy ông chủ dẫn về một người phụ nữ rất xinh đẹp liền cảm thấy nghi ngờ, nhưng phận của họ là tớ, sao dám hỏi chuyện của chủ.
Vừa bước vào phòng khách đã thấy Hạ Hà ở đó ngồi chờ.
Hạ Hà thấy Cố Long về đến nhà, vui mừng cho đến khi thấy cô gái bên cạnh chồng mình.
Cô hỏi:
"Chồng à, anh đi đâu thế? Đây là ai?"
Cố Long nói với người hầu là chuẩn bị phòng cho Đường Như mới trả lời câu hỏi của Hạ Hà:
"Đây là Đường Như, chúng anh cùng nhau lớn lên trong cô nhi viện. Như Như, đây là vợ anh Hạ Hà."
Đường Như ôm Hạ Hà, cảm động nói:
"Cảm ơn chị đã chăm sóc cho anh ấy thay em." Sau đó ghé sát tai Hạ Hà nói nhỏ "Chị chăm sóc anh ấy bấy nhiêu năm là đủ rồi, bây giờ chị có thể đi, tôi sẽ chăm sóc anh ấy."
Sau đó đắc ý nhìn Hạ Hà. Cố Long quan tâm hỏi Đường Như:
"Em đã ăn gì chưa? Để anh đi làm đồ ăn cho em nhé?"
Đường Như gật đầu.
Hạ Hà và Đường Như ngồi vào bàn ăn chờ Cố Long nấu. Hạ Hà kinh ngạc không thôi, không ngờ chồng mình còn có thể nấu ăn, nhưng mà mấy năm qua không hề nấu cho mình dù chỉ một bữa...
Đường Như khoe khoang với Hạ Hà:
"Chị biết không? Lúc bọn em ra khỏi cô nhi viện, anh ấy ngày nào cũng nấu ăn, làm việc nhà, không hề bắt em làm việc gì cả. Thức ăn anh ấy làm rất ngon, chắc chị ngày nào cũng như em được anh ấy nấu ăn cho nhỉ."
Hạ Hà vốn là một người phụ hiền lành, không ngờ bây giờ lại bị người tình cũ của chồng đả kích như thế cũng không thể trả lời.
Cố Long mang đồ ăn ra cho Đường Như, cười:
"Đây, món thịt lợn sốt chua ngọt mà Như Như thích nhất đây. Em mau ăn đi, thiếu thì anh sẽ làm thêm."
"Cảm ơn anh."
Sau khi hoàn thiện cảnh quay, mọi người thu dọn đồ rồi về.
Mễ Ly cũng định về thì bị Trình Tố Tố gọi. Mễ Ly cũng cảm thấy bất ngờ nhưng vẫn ở lại.
"Mễ Ly, tôi biết cô rất ghét tôi nhưng dù tôi có ác đến mức nào thì tôi cũng sẽ không hại Tiểu Mặc."
"Sao tôi phải tin cô." Mễ Ly cau mày. Trình Tố Tố định bày trò gì nữa đây?
"Cô không tin tùy cô nhưng tôi nói như thế là vì hi vọng sau này mẹ tôi ra tù mấy người không tìm để trả thù. Tuy mẹ con tôi làm ra nhiều chuyện sai trái nhưng đều đã nhận báo ứng. Tôi hi vọng cô có thể tha thứ cho chúng tôi. Bây giờ tôi còn có lịch trình, tôi đi trước đây." nói xong Trình Tố Tố liền bỏ đi.
Mễ Ly ngây người, đây là nữ chính Trình Tố Tố sao? Xem ra, qua những chuyện xảy ra, ai cũng đã trưởng thành, biết cách suy nghĩ hơn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook