Cuộc Phản Kích Số 2
C1: Tương Lai Của Anh Chỉ Có Thể Là Một Mình Em.

Tại Châu gia
Răng rắc!
Tiếng âm thanh của chiếc chìa khóa rơi xuống tựa như chiếc bật lửa đốt cháy lên những tình cảm mãnh liệt, cả hai người đều có uống chút rượu mượn men say của hơi rượu ôm lấy nhau, tựa vào bậc cửa mà ôm hôn, bởi vì không lâu trước đây cả hai vừa trao nhau vòng tay định tình, như vật quan trọng chứng kiến mối quan hệ của cả hai.
"Cao sĩ...... Đức......"
Mơ hồ gọi nhẹ một tiếng lại bị cái hôn bao phủ lấy đôi môi, phảng phất tâm linh tương thông thu hồi lấy bàn tay đang đặt phía sau lưng đối phương, chủ động bỏ đi áo sơ mi, cùng áo khoác đang mặc trên người.
Giày cùng vớ cũng bị bỏ lại dưới chân, thân là chủ nhà, Châu Thư Dật một bên hôn môi tình nhân nghiêng về một phía trực tiếp tiến về phòng khách, thuần thục mà dẫn dắt đối phương vòng qua các vật dụng trong nhà, đến gần chiếc dương cầm đặt ở sát bệ cửa sổ.
"Ngô...... Ngô ân......"
Châu Thư Dật đáp lại gắt gao dương cánh môi lên, như nhen nhóm những nhọn lửa đốt cháy người nam nhân trước mặt
Cũng không biết Cao Sĩ Đức có bao nhiêu là xúc động, chính là có chút không thể tưởng tượng được, chính mình từ trước đến nay luôn là người bình tĩnh, lý trí nhưng bây giờ lại mất khống chế đến độ này rồi, chỉ có thể lại nhịn không được mà đắc ý.
Vòng eo trần trụi dán lên phía đài cao của chiếc dương cầm lạnh lẽo, vì ổn định thân thể chống đỡ những sờ loạn của người nọ mà tay phải chống về phía sau, ngoài ý muốn chạm phải các phím đàn, làm âm thanh của dương cầm phát ra âm thanh dữ dội.
Thình lình khi xảy ra tiếng đàn, cả hai như chợt bừng tĩnh dừng lại ở những cái hôn, cùng nhìn nhau mà bật cười.

"Kế tiếp nên làm như thế nào?"
Châu Thư Dật đỏ mặt, không biết làm sao mà nhìn người trước mặt cũng đang thở dốc giống mình.
"Em......" Cao Sĩ Đức biểu lộ ngữ khí có chút không tin được, thật cẩn thận dò hỏi: "Em thật sự nguyện ý?"
"Vô nghĩa." Mặt đỏ bừng, Châu Thư Dật trừng mắt nhìn đối phương liếc mắt một cái, nói: "Nếu em không muốn, Anh có thể vào nhà em?"
Lời nói cùng với kiêu ngạo trưng ra vẻ mặt tự tin, cũng vì điều đó mà từ lần đầu gặp mặt đã bị người này thật sâu hấp dẫn lấy. Cao Sĩ Đức hít thật mạnh một hơi, khống chế tâm tình đang rối loại của mình ,Châu Thư Dật trong mắt hắn thật sự hảo soái.
"Dù sao đều như vậy rồi, liền cùng làm một lần vậy."
Châu Thư Dật làm bộ không sao cả mà nói, nhưng mà ánh mắt lại bán đứng chính mình, không khỏi có chút chột dạ, dịch chuyển tầm mắt không dám nhìn thẳng về phía người trước mặt.
Nhớ tới câu Tưởng Duật Hân nói khi đùa giỡn qua lại, hai cái nam nhân nếu bên nhau đến lúc cũng phải có một người phải nằm xuống, hắn không để bụng chính mình có phải hay không là người phải nằm xuống. Bởi vì là Cao Sĩ Đức, cho nên vô luận như thế nào hắn đều cam tâm tình nguyện, chẳng qua nên như thế nào mà nằm xuống mới là vấn đề lớn nhất.
Rốt cuộc ở phương diện này......
Cậu không hề có kinh nghiệm.
"Cảm ơn anh làm em."
Cao Sĩ Đức giơ lên mỉm cười, duỗi tay chạm lấy cơ thể người mà anh thích, cảm thụ được từ bàn tay truyền đến, thuộc về nhiệt độ của người yêu.
"Không...... Không khách khí......"
Dựa vào cầm đài Châu Thư Dật gật gật đầu, gương mặt cùng hai sườn lỗ tai trong nháy mắt hồng đến hoàn toàn.
Châu Thư Dật ngồi ở chiếc ghế màu đen của dương cầm, phía sau lưng dựa vào buông cầm, cảm giác quanh mình không khí nhiệt độ đang tăng lên nhanh chống, cảm thấy hơi thở dốc của cả hai đều bị vô hạn phóng đại, tiếng tim đập phảng phất âm thanh từ dương cầm, từ 40BPM chậm bản, bị điều biến thành 120BPM mau bản, chấn động đến cả trong lòng ngực lẫn nhau.
Cao Sĩ Đức quỳ gối trước đầu ghế của người phía trước, cởi bỏ từng nút áo sơ mi của Châu Thư Dật, đầu ngón tay lướt qua lồng ngực theo hô hấp phập phồng, lướt qua ở cơ bụng rắn chắn được rèn luyện qua bơi lội, sau đó hướng đến bộ vị của chiếc quần jean, chậm rãi kéo xuống chỗ khóa kéo phía dưới đũng quần......
Cao Sĩ Đức ngẩng đầu lên, nhìn tình nhân gương mặt đỏ ửng, biết rõ vẫn cố hỏi: "Khẩn trương sao?"
"Lại dài dòng liền đến lượt em."
Vốn là thẹn thùng đến không biết làm sao , nhưng thời điểm này vẫn không muốn bị người khác khi dễ, uy hiếp.
"Được, anh không nói lời nào."

Sủng nịch mà cong lên khóe miệng, trên mặt dào dạt cảm xúc.
Nếu thời gian lùi lại, quá khứ anh tuyệt không thể tin nổi chính mình lại có thể cùng một vương tử kiêu ngạo trở thành tình nhân mà yêu nhau. Anh minh bạch cùng Châu Thư Dật "Làm", cũng chính là đối đoạn cảm tình này có phần kiên định, cũng đối với đối phương mang bao nhiêu phần tin tưởng.
Tin tưởng "Cao Sĩ Đức" sẽ không cô phụ tín nhiệm này, tin tưởng anh sẽ đem đến hạnh phúc cùng tình yêu, giao tới trên tay "Châu Thư Dật".
Vì thế anh phục người xuống, giống như một tín đồ thành kín chậm rãi tới gần tín ngưỡng cũng là thần của anh, run rẩy hôn lấy làn da thịt nóng bỏng, hôn vào sườn eo trượt dần xuống dưới, cảm thụ không khí dần dần đầy những tiếng thở dốc nặng nề, sau đó mở miệng.
"Thư Dật, anh thích em."
"......"
Đã bị trêu chọc đến cả người nóng bỏng, lại lần nữa nghe thấy âm thanh trầm thấp nói ra những lời yêu với chính mình, ngượng ngùng mà cắn lấy cánh môi đang khô khốc, cong eo kéo gần khoảng cách lẫn nhau, câu lấy cần cổ của người nam nhân phía trước cảm thấy người nọ ở trước mặt cậu trước sau lại có chút ngốc đến đáng yêu, ghé sát lấy vành tay của anh, thận trọng nói ra những thổ lộ của chính mình.
"Cao Sĩ Đức, em càng yêu anh."
So với anh yêu em, em càng yêu anh hơn.
Bởi vì càng yêu, cho nên không để bụng nhường ra quyền chủ đạo trong tình dục, làm em chỉ thuộc về anh. Mà anh, cũng chỉ thuộc về em.
"Dật......"
Những lời nói chân thành tha thiết, làm Cao Sĩ Đức nhẹ nhàng run lên, cúi đầu hôn lấy nơi đã có phản ứng của đối phương, dùng khát vọng cùng tình cảm của chính mình sủng ái vương tử của anh.
Làm em ấy đầu óc, chỉ nhớ rõ sự tồn tại của bản thân anh, làm thân thể em ấy, nhớ kỹ cảm giác yêu nhau của cả hai.

Sau đó đứng lên bế Châu Thư Dật trên tay, đi vào phòng phía trong đặt người nọ lên chiếc giường đôi mềm mại, bỏ đi những y phục vướn víu trên người, đem chính mình phủ lên người tình nhân nóng bỏng dưới thân, khiêu khích mỗi một chỗ mẫn cảm của đối phương, nghe Châu Thư Dật phát ra âm thanh mê người, sau đó thong thả mà ôn nhu mà tiến vào, thẳng đến hai người thể lực hao hết, nằm ngửa mặc cho những hỗn độn trên giường.
"Chờ em rảnh, em liền bay đi nước Mỹ tìm anh."
Nhìn người bên cạnh đang thở dốc, Cao Sĩ Đức liền xoay người nằm nghiêng ở bên cạnh, nhìn về phía gương mặt tuấn mỹ của đối phương, nói.

"Được, anh chờ em tới.
" Một lời đã định"
Châu Thư Dật giơ lên ngón út của tay phải , đối với Cao Sĩ Đức chớp chớp mắt.
" Một lời đã định"
Cùng nhau khóa tay ưng thuận thề nguyện. Tựa như:
" Tương lai của anh, chỉ có thể là em"
" Tương lai của em, cũng sẽ chỉ có anh"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương