Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ!
-
Chương 10: Mối Tình Đầu Là Mối Tình Đẹp Nhất (10)
Ở buổi tiệc nổi bật nhất vẫn là nam chủ và nữ chủ, nhưng hôm nay ngoại lệ thêm một cặp đôi thu hút ánh mắt mọi người. Không xinh đẹp khuynh thành như cặp đôi kia mà khí chất cao quý làm hấp dẫn ánh nhìn của người khác.
Hệ thống trầm mặc, tuy ký chủ ngu ngốc nhưng thuộc tính ẩn quá cao và đại nhân bắt buộc che dấu thuộc tính để ký chủ không ỷ vào nó.
Sau một màn tóe lửa khói súng, Ngữ Kỳ buông tha cho bản thân sa vào đồ ăn. Quá lâu rồi cô không được ăn những món này tranh thủ một chút vậy, cô cũng chỉ là con sâu gạo đói mà thôi a~!
Lưu Hạ Bạch thấy cô ăn rất nhanh nhưng hoàn toàn không mất sự tao nhã, tròn mắt nhìn cô chằm chằm:
- Cô ăn nhiều như vậy sao? Lăng gia bỏ đói cô à?
Cô không nghĩ nhiều liền gật đầu vẫn nhét miếng bánh vào miệng:
- Đúng vậy, còn bị đánh nữa, sao? Thương tôi à? - Ngữ Kỳ nhếch khóe miệng lên nhìn anh với ánh mắt trêu chọc
Lưu Hạ Bạch hoàn toàn không để tâm tới lời châm chọc của cô, vén nhẹ tóc cô ra sau tai nhìn đôi mắt xinh đẹp long lanh trầm giọng:
- Nếu quá khó khăn thì có thể nhờ tôi...
- A? Khỏi đi, hiện tại cũng rất tốt rồi.
Ngữ Kỳ giải quyết nốt chiếc bánh còn lại trên đĩa, cô xong nhiệm vụ sẽ rời đi sao phải rách việc chứ?
Lưu Hạ Bạch im lặng nhìn cô không tiếp tục nói, bỗng đèn được tắt trên sân khấu MC nói liên hồi, Ngữ Kỳ cũng dừng ăn ngước mắt lên nhìn. MC một hồi luyên thuyên để cho Hạo Thiên lên phát biểu.
Anh vừa lên, ánh mắt các cô gái đều chăm chú vào, cô huýt sáo trong họng. Ai da chuẩn nam chủ a~ Sức hút thật khó cưỡng nha! Lưu Hạ Bạch thấy cô nhìn chăm chú Hạo Thiên trong lòng sinh cảm giác khó chịu
Hạo Thiên liếc qua tất cả nhìn thấy vị trí của cô rồi mới dừng ánh mắt lại, chậm dãi nói:
- Hôm nay, thật cảm ơn các vị khách quý đã tới buổi tiệc này, tôi thực sự rất vui khi nhiều người tham dự như vậy kể cả người quan trọng với tôi cũng tới nữa.
Mọi người ồ lên một tiếng, MC tóm được tin tức hay tất nhiên sẽ không bỏ qua:
- Ồ, vậy người quan trọng của Hạo tiên sinh chắc là một cô gái?
- Đúng vậy. - Hạo Thiên không phủ nhận
Lăng Oa Oa khuôn mặt đỏ bừng đứng dưới bẽn lẽn xoắn tóc mai vào tay càng thêm diễm lệ, MC tiếp tục hỏi:
- Vậy Hạo tiên sinh có thể dẫn cô gái ấy lên đây giới thiệu một chút hay mời cô ấy một điệu nhảy không?
Hạo Thiên vẫn chăm chú nhìn Ngữ Kỳ, chân bắt đầu di chuyển đi xuống khán đài. Tất cả tách ra làm hai bên đường để anh đi, ánh đèn đi theo bước chân anh. Đi qua đến đâu liền thấy ánh mắt si mê của các cô gái
Lăng Oa Oa tim đập thình thịch, khuôn mặt đỏ kiều diễm chăm chú nhìn anh. Mọi người thấy cô không tách ra liền lờ mờ đoán người con gái đó là Lăng Oa Oa.
Ngữ Kỳ nhìn một cái nhếch miệng, xoay người định bỏ đi thì một lực đạo kéo cô lại xà vào một bóng dáng ấm áp. Hạo Thiên đi lướt qua Lăng Oa Oa thấy Hạ Bạch ôm cô vào lòng thì dựng bước chân lại nhìn.
Ở đây đều là người xã hội, nhìn khung cảnh họ lập tức đoán ra đây là tình tay ba. Còn cô gái kia tưởng bở mà thôi, tiếng cười khe khẽ vang lên làm Lăng Oa Oa tức giận suýt nữa vỡ mặt nạ đáng yêu ra.
Cô ta cố hít thở bình tĩnh rồi quay người lại khoác tay vào tay Hạo Thiên ánh mắt ngấn nước:
- Thiên ca...
Ngữ Kỳ ngẩng đầu lên nhìn Lưu Hạ Bạch nhíu mày:
- Anh làm cái trò gì vậy? Anh nghĩ muốn ôm là có thể ôm sao? Tùy tiê....
Lưu Hạ Bạch ấn đầu cô vào lồng ngực không cho cô nói nhiều, mặt hơi phiếm đỏ:
- Tôi.. chỉ đang bảo vệ người yêu tôi thôi!
Cô nhíu mày, tim đập mạnh vậy sao? tay đưa lên ngực trái anh xem tim anh có sắp rớt ra ngoài không.
[Ting! Độ hảo cảm của nam phụ Lưu Hạ Bạch tăng lên 10%, hiện tại là 95%. Ký chủ thỉnh không ngừng cố gắng a~]
Mọi hành động của cô và Lưu Hạ Bạch hoàn toàn lọt vào ánh mắt của Hạo Thiên, đôi mắt của anh càng lúc càng u ám hơn...
[Ting! Độ hảo cảm của nam chủ Hạo Thiên tăng lên 5% vì ghen. Hiện tại là 90%]
Lăng Oa Oa rất tức giận, cô ta hôm nay bị bẽ mặt liền phải kéo Ngữ Kỳ xuống bẽ mặt hơn mình! Lăng Oa Oa quay đầu nhìn MC ra hiệu mở khiêu vũ. MC đang ngơ ngác nhìn tình cảnh bừng tỉnh cầm micro cười tươi nói:
- À! Bây giờ tới tiết mục khiêu vũ.
Nhạc bắt đầu du dương nổi lên, Lăng Oa Oa giọng nhỏ nhẹ đáng yêu tay vẫn ôm chặt lấy tay Hạo Thiên nhìn cô nói:
- Kỳ nhi... Cậu cũng khiêu vũ một chút nhé?
Hạo Thiên nhíu mày nhìn Lăng Oa Oa làm cô ta bối rối, cả hai cùng biết Ngữ Kỳ từ nhỏ không được học những thứ này, nhưng đó là nguyên chủ. Anh định nói đỡ không cần thì Ngữ Kỳ mỉm cười lịch sự:
- Được thôi. Hạ Bạch?
Lưu Hạ Bạch chần chừ rồi nắm lấy tay cô bắt đầu khiêu vũ, thì thầm vào tai cô:
- Cô có chắc khiêu vũ được không đấy? Đừng tự ép bản thân quá.
Ngữ Kỳ nghiêng đầu cười:
- Biết chút chút.
Cô và Lưu Hạ Bạch lưu loát khiêu vũ vô cùng đẹp mắt, chiếc váy màu trắng tung xòe trong gió, tạo lên một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ. Lăng Oa Oa từ ngạc nhiên thành giật mình trợn mắt nhìn thành nghiến răng giận dữ, Hạo Thiên ngạc nhiên nhìn cô... Cô rốt cuộc có bao nhiêu thần bí giấu anh đây...?
Kết thúc một điệu khiêu vũ, Hạo Thiên bỏ tay Lăng Oa Oa bước về phía cô, cúi người giơ tay ra:
- Liệu tiểu thư xinh đẹp đây có thể khiêu vũ với tôi một điệu?
Ngữ Kỳ ít mỉm cười nhưng lúc này mỉm cười đến đẹp đẽ, tỏa sáng lấy xung quanh hé môi...
Hệ thống trầm mặc, tuy ký chủ ngu ngốc nhưng thuộc tính ẩn quá cao và đại nhân bắt buộc che dấu thuộc tính để ký chủ không ỷ vào nó.
Sau một màn tóe lửa khói súng, Ngữ Kỳ buông tha cho bản thân sa vào đồ ăn. Quá lâu rồi cô không được ăn những món này tranh thủ một chút vậy, cô cũng chỉ là con sâu gạo đói mà thôi a~!
Lưu Hạ Bạch thấy cô ăn rất nhanh nhưng hoàn toàn không mất sự tao nhã, tròn mắt nhìn cô chằm chằm:
- Cô ăn nhiều như vậy sao? Lăng gia bỏ đói cô à?
Cô không nghĩ nhiều liền gật đầu vẫn nhét miếng bánh vào miệng:
- Đúng vậy, còn bị đánh nữa, sao? Thương tôi à? - Ngữ Kỳ nhếch khóe miệng lên nhìn anh với ánh mắt trêu chọc
Lưu Hạ Bạch hoàn toàn không để tâm tới lời châm chọc của cô, vén nhẹ tóc cô ra sau tai nhìn đôi mắt xinh đẹp long lanh trầm giọng:
- Nếu quá khó khăn thì có thể nhờ tôi...
- A? Khỏi đi, hiện tại cũng rất tốt rồi.
Ngữ Kỳ giải quyết nốt chiếc bánh còn lại trên đĩa, cô xong nhiệm vụ sẽ rời đi sao phải rách việc chứ?
Lưu Hạ Bạch im lặng nhìn cô không tiếp tục nói, bỗng đèn được tắt trên sân khấu MC nói liên hồi, Ngữ Kỳ cũng dừng ăn ngước mắt lên nhìn. MC một hồi luyên thuyên để cho Hạo Thiên lên phát biểu.
Anh vừa lên, ánh mắt các cô gái đều chăm chú vào, cô huýt sáo trong họng. Ai da chuẩn nam chủ a~ Sức hút thật khó cưỡng nha! Lưu Hạ Bạch thấy cô nhìn chăm chú Hạo Thiên trong lòng sinh cảm giác khó chịu
Hạo Thiên liếc qua tất cả nhìn thấy vị trí của cô rồi mới dừng ánh mắt lại, chậm dãi nói:
- Hôm nay, thật cảm ơn các vị khách quý đã tới buổi tiệc này, tôi thực sự rất vui khi nhiều người tham dự như vậy kể cả người quan trọng với tôi cũng tới nữa.
Mọi người ồ lên một tiếng, MC tóm được tin tức hay tất nhiên sẽ không bỏ qua:
- Ồ, vậy người quan trọng của Hạo tiên sinh chắc là một cô gái?
- Đúng vậy. - Hạo Thiên không phủ nhận
Lăng Oa Oa khuôn mặt đỏ bừng đứng dưới bẽn lẽn xoắn tóc mai vào tay càng thêm diễm lệ, MC tiếp tục hỏi:
- Vậy Hạo tiên sinh có thể dẫn cô gái ấy lên đây giới thiệu một chút hay mời cô ấy một điệu nhảy không?
Hạo Thiên vẫn chăm chú nhìn Ngữ Kỳ, chân bắt đầu di chuyển đi xuống khán đài. Tất cả tách ra làm hai bên đường để anh đi, ánh đèn đi theo bước chân anh. Đi qua đến đâu liền thấy ánh mắt si mê của các cô gái
Lăng Oa Oa tim đập thình thịch, khuôn mặt đỏ kiều diễm chăm chú nhìn anh. Mọi người thấy cô không tách ra liền lờ mờ đoán người con gái đó là Lăng Oa Oa.
Ngữ Kỳ nhìn một cái nhếch miệng, xoay người định bỏ đi thì một lực đạo kéo cô lại xà vào một bóng dáng ấm áp. Hạo Thiên đi lướt qua Lăng Oa Oa thấy Hạ Bạch ôm cô vào lòng thì dựng bước chân lại nhìn.
Ở đây đều là người xã hội, nhìn khung cảnh họ lập tức đoán ra đây là tình tay ba. Còn cô gái kia tưởng bở mà thôi, tiếng cười khe khẽ vang lên làm Lăng Oa Oa tức giận suýt nữa vỡ mặt nạ đáng yêu ra.
Cô ta cố hít thở bình tĩnh rồi quay người lại khoác tay vào tay Hạo Thiên ánh mắt ngấn nước:
- Thiên ca...
Ngữ Kỳ ngẩng đầu lên nhìn Lưu Hạ Bạch nhíu mày:
- Anh làm cái trò gì vậy? Anh nghĩ muốn ôm là có thể ôm sao? Tùy tiê....
Lưu Hạ Bạch ấn đầu cô vào lồng ngực không cho cô nói nhiều, mặt hơi phiếm đỏ:
- Tôi.. chỉ đang bảo vệ người yêu tôi thôi!
Cô nhíu mày, tim đập mạnh vậy sao? tay đưa lên ngực trái anh xem tim anh có sắp rớt ra ngoài không.
[Ting! Độ hảo cảm của nam phụ Lưu Hạ Bạch tăng lên 10%, hiện tại là 95%. Ký chủ thỉnh không ngừng cố gắng a~]
Mọi hành động của cô và Lưu Hạ Bạch hoàn toàn lọt vào ánh mắt của Hạo Thiên, đôi mắt của anh càng lúc càng u ám hơn...
[Ting! Độ hảo cảm của nam chủ Hạo Thiên tăng lên 5% vì ghen. Hiện tại là 90%]
Lăng Oa Oa rất tức giận, cô ta hôm nay bị bẽ mặt liền phải kéo Ngữ Kỳ xuống bẽ mặt hơn mình! Lăng Oa Oa quay đầu nhìn MC ra hiệu mở khiêu vũ. MC đang ngơ ngác nhìn tình cảnh bừng tỉnh cầm micro cười tươi nói:
- À! Bây giờ tới tiết mục khiêu vũ.
Nhạc bắt đầu du dương nổi lên, Lăng Oa Oa giọng nhỏ nhẹ đáng yêu tay vẫn ôm chặt lấy tay Hạo Thiên nhìn cô nói:
- Kỳ nhi... Cậu cũng khiêu vũ một chút nhé?
Hạo Thiên nhíu mày nhìn Lăng Oa Oa làm cô ta bối rối, cả hai cùng biết Ngữ Kỳ từ nhỏ không được học những thứ này, nhưng đó là nguyên chủ. Anh định nói đỡ không cần thì Ngữ Kỳ mỉm cười lịch sự:
- Được thôi. Hạ Bạch?
Lưu Hạ Bạch chần chừ rồi nắm lấy tay cô bắt đầu khiêu vũ, thì thầm vào tai cô:
- Cô có chắc khiêu vũ được không đấy? Đừng tự ép bản thân quá.
Ngữ Kỳ nghiêng đầu cười:
- Biết chút chút.
Cô và Lưu Hạ Bạch lưu loát khiêu vũ vô cùng đẹp mắt, chiếc váy màu trắng tung xòe trong gió, tạo lên một khung cảnh vô cùng đẹp đẽ. Lăng Oa Oa từ ngạc nhiên thành giật mình trợn mắt nhìn thành nghiến răng giận dữ, Hạo Thiên ngạc nhiên nhìn cô... Cô rốt cuộc có bao nhiêu thần bí giấu anh đây...?
Kết thúc một điệu khiêu vũ, Hạo Thiên bỏ tay Lăng Oa Oa bước về phía cô, cúi người giơ tay ra:
- Liệu tiểu thư xinh đẹp đây có thể khiêu vũ với tôi một điệu?
Ngữ Kỳ ít mỉm cười nhưng lúc này mỉm cười đến đẹp đẽ, tỏa sáng lấy xung quanh hé môi...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook