Edit: Mẫu Tử Song Linh

Beta: Đào Sindy

Sáng sớm hôm sau, Hàng Tiểu Ý vừa mở mắt ra đã mò mẫm điện thoại, quả nhiên, tất cả các trang báo đều đưa tin về Hàng Vũ Hằng, phần lớn các bài báo đều nói vòng đấu loại diễn ra hoàn hảo, dù sao Hàng Thi Thi cũng không lọt vào chung kết, nên họ không tìm được chuyện gì để phóng đại lên, chẳng qua là thực sự cần một bản báo cáo về chút chuyện xảy ra vào đêm khuya này.

Tất nhiên cũng có những trang báo khác, xấu xa nói Hàng Vũ Hằng vốn muốn giúp đỡ em gái mình lọt vào vòng trong, nhưng trên sân khấu lại gặp vấn đề, nên Hàng Thi Thi không được vào trận chung kết, nhưng cũng không khiến mọi người quan tâm lắm.

Hàng Tiểu Ý lên weibo, tất nhiên bình luận ở weibo của Hàng Vũ Hằng nhiều hơn bình thường mấy nghìn, nhưng mà họ bình luận cũng không giống như Hàng Tiểu Ý tưởng tượng, phần lớn người hâm mộ đều rất lí trí nói ủng hộ thần tượng nhà mình, để yên cho anh đóng phim, đọc phần bình luận của người hâm mộ, Hàng Tiểu Ý chạm vào tên weibo của Hàng Thi Thi.

Từ trước đến nay Hàng Tiểu Ý không hề biết tên weibo của Hàng Thi Thi là “Chị ngốc đáng yêu bán manh” Ách, cái tên này nói về người khác thì có lẽ đáng yêu thật, nhưng nghĩ đến cái tên này dùng cho Hàng Thi Thi, thứ lỗi cho cô không thể chấp nhận nổi.

Bình luận phía dưới của Hàng Thi Thi nhiều đến mấy ngàn cái, tất cả là bình luận của người hâm mộ Hàng Vũ Hằng, trái ngược với việc người hâm mộ Hàng Vũ Hằng bình luận ôn hoà, weibo của Hàng Thi Thi lại đang diễn ra một trận chiến ác liệt, người hâm mộ Hàng Vũ Hằng phân ra hai phe, một phe theo chủ nghĩa ‘ Yêu ai yêu cả đường đi lối về’ nên đến đây ngắm cảnh, thuận tiện nói cô ta cố lên, phe còn lại đại diện cho suy nghĩ kín đáo của người hâm mộ, xem xong tin tức phát hiện ra dấu vết, trực tiếp mắng cô ta, nói Hàng Thi Thi lợi dụng Hàng Vũ Hằng để nổi tiếng, vu oan Hàng Vũ Hằng, yêu cầu vụ việc này Hàng Thi Thi phải tự giải quyết êm đẹp.

Hàng Tiểu Ý lần lượt mở thêm bình luận, cô đọc một cái của ‘Tôi yêu anh Vũ Hằng nhất’ viết: “Em gái ruột của Vũ Hằng người ta còn chưa lên tiếng, cô là em họ mà lại muốn bon chen nhảy vào, thật lẳng lơ mà? Chỗ này có người không biết xấu hổ, phiền các người bắt cô ta lại.”

Hàng Tiểu Ý thầm khen, quá đúng, cô mới là em gái ruột đây.

Hàng Vũ Tề đi đến nhà chú ba, hỏi han về Hàng Thi Thi, vì vậy mới biết được âm mưu nhỏ của Hàng Thi Thi chính là do bạn trai cô ta bày ra, nghĩ lại cũng đúng, với chỉ số thông minh của Hàng Thi Thi, làm sao cô ta nghĩ ra được “một nghìn tám trăm chiêu diệt địch” được chứ.

Tính Hàng Vũ Tề không nóng nảy như hàng Vũ Hằng, mà anh khá chín chắn, nhưng sau khi trở về từ nhà Hàng Thi Thi, tức giận đến mức xém lật bàn, Hàng Tiểu Ý không cần hỏi cũng biết Hàng Thi Thi và mợ ba nói gì, muốn bọn họ buông tha cây đại thụ Hàng Vũ Hằng, chắc chắn là không thể.

Hàng Vũ Tề hung dữ nói, “Từ nay về sau, nhà họ làm ra những chuyện hư đốn như thế, anh không quản nữa, cho họ muốn làm gì thì làm.”

Quả nhiên, vài ngày sau, Hàng Thi Thi update weibo của mình, có lúc là bức ảnh hồi bé của cô ta, còn kèm theo vài dòng tâm sự nói đây là quà tặng lúc cô ta từ tiểu học lên trung học cơ sở Hàng Vũ Hằng đưa cho cô ta.” Cô ta vẫn không ngừng dựa vào Hàng Vũ Hằng để nổi tiếng.

Nếu cô ta đăng cái khác, chắc chắn là ảnh chụp ngày xưa của cô ta và Hàng Vũ Hằng, liên tục nhắc đến Hàng Vũ Hằng đẹp trai.

Hàng Vũ Hằng xử lí lạnh nhạt, chưa từng cho cô ta có cơ hội đáp lại, lúc mới bắt đầu có rất nhiều fan trả lời lại, nhưng về sau bọn họ thấy Hàng Vũ Hằng không quan tâm, cũng vơi đi hơn phân nửa, thêm vài ngày nữa, Hàng Thi Thi cũng dừng việc tìm cho mình con đường chết này, chẳng qua cô ta đã nổi tiếng thật rồi, được kí hợp đồng làm ca sĩ.

Anh hai không lấy vợ.

Hàng Tiểu Ý và Hàng Vũ Tề thấy như vậy, cũng không quan tâm nữa, cô ta muốn hành hạ mình ra sao thì làm, dù sao cũng không liên quan đến bọn họ.

Mấy ngày nay Thiệu Thành Hi rất bận, ngoại trừ vào buổi tối lúc đi đón Hàng Tiểu Ý khi tan ca, bình thường không thấy mặt đâu.

Hôm nay Hàng Tiểu Ý xin nghỉ một buổi, hẹn Thiệu Thành Hi ở một nhà hàng Trung mới mở, vào giữa trưa Hàng Tiểu Ý không bận, thì đến trước để chọn chỗ.

Hàng Tiểu Ý đến chỗ hẹn sớm hơn một giờ đồng hồ, ngồi tại chỗ chờ Thiệu Thành Hi, Thiệu Thành Hi gọi cho cô, nói trên đường đang kẹt xe, có lẽ sẽ đến muộn một chút, bảo cô ăn đồ lót dạ trước đi.

Hàng Tiểu Ý gọi một ly nước chanh, bộ dáng buồn chán ngồi nghịch điện thoại.

“Tiểu Tiểu.” Một giọng nữ quen thuộc vang lên.

Hàng Tiểu Ý nghe có người gọi tên mình, ngẩng đầu lên, hơi kinh ngạc nói, “Tổng biên tập Phan.” Trước mặt là người phụ nữ vẻ mặt tinh tế sắc sảo, quần áo gọn gàng - người phụ nữ nổi danh là chủ biên của tạp chí tình cảm 《 Như Tố 》, chị ấy làm cùng công ty với Ngô Tư Tư, chẳng qua là khác ngành mà thôi.

Trên tạp chí của chị ấy có chuyên mục của Hàng Tiểu Ý, vì vậy hai người cũng coi như có quen biết.

Phan Tĩnh Xảo có chút ngạc nhiên, “Mấy ngày qua chị còn muốn hẹn em đi ăn cơm, thật không ngờ lại gặp nhau ở chỗ này, em đi một mình sao?”

Hàng Tiểu Ý đứng lên, “Em đi ăn cùng bạn, nhưng trên đường bạn em bị kẹt xe nên sẽ đến hơi muộn.”

“À.” Phan Tĩnh Xảo trùng hợp gật đầu, quay sang người phụ nữ bên cạnh, dùng giọng nói chỉ hai người nghe thấy nói, “Chị, đây chính là Hàng Tiểu Ý em đã từng kể với chị.”

Đứng bên cạnh Phan Tĩnh Xảo là một người có khuôn mặt trung niên nhưng lại nữ tính dịu dàng, mặc một bộ váy thanh lịch, vẻ mặt ôn hoà, mang theo khí chất uyển chuyển, khéo léo.

“Tiểu Tiểu, đây là chị của chị.” Phan Tĩnh Xảo giới thiệu hai người với nhau.

Hàng Tiểu Ý không biết phải xưng hô như thế nào, liền gật đầu với bà ấy, người phụ nữ kia đánh giá cô một lượt rồi mỉm cười.

Phan Tĩnh Xảo nhìn thấy ánh mắt của hai người, bà đảo mắt, “Tiểu Tiểu, dù sao thì bạn em cũng chưa đến, hay là chúng ta ngồi xuống tiếp tục bàn về bản thảo, em thấy sao?”

Hàng Tiểu Ý vội lắc đầu, “Em không ngại, hai người mau ngồi xuống đi, hai người muốn uống chút gì không?”

Hai người bọn họ ngồi đối diện Hàng Tiểu Ý, Phan Tĩnh Xảo gọi hai ly cà phê, bàn với Hàng Tiểu Ý về chuyện bản thảo.

Thật sự Hàng Tiểu Ý thấy hơi buồn bực, từ trước tới nay chuyện bản thảo đều do một biên tập viên khác bàn với cô, sao bây giờ đúng dịp Phan Tĩnh Xảo lại để ý đến nó thế.

Nhưng mà Hàng Tiểu Ý cũng không nói gì, phối hợp nói về chủ đề của Phan Tĩnh Xảo, chị của Phan Tĩnh Xảo thì nhất quyết ngồi một bên cười nhạt nghe hai người nói chuyện.

Khi nói chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã nửa tiếng trôi qua, Phan Tĩnh Xảo nhìn đồng hồ đeo tay của mình, “Tiểu Tiểu, sao bạn của em còn chưa đến, chẳng lẽ có chuyện nên không đến được rồi, hay là chúng ta ăn cơm cùng nhau đi?”

Hàng Tiểu Ý nhìn điện thoại trên tay mình, “Có thể là kẹt xe lâu quá thôi ạ, có thể ngay lập tức….”

“Con trai, sao con lại ở đây? Đến ăn cơm sao?” Đột nhiên giọng nói mang theo chút vui mừng của chị gái Phan Tĩnh Xảo vang lên.

Hàng Tiểu Ý theo bản năng quay người nhìn ra đằng sau, thì cô thấy một người đàn ông dáng người cao thẳng mặc tây trang màu đen đang đi tới.

Vì bị cận nên đôi mắt dài nhỏ hơi híp lại theo thói quen, vẻ mặt ôn hoà, gương mặt luôn đẹp trai như vậy.

Hàng Tiểu Ý hoảng sợ, cô nhìn hai người ngối đối diện mình, xác minh ánh mắt của hai người họ, mà họ không nhìn lầm, cô và bọn họ đều nhìn một người.

“Mẹ, dì, sao hai người lại ở đây?” Thiệu Thành Hi đi tới, liếc qua sắc mặt đã hơi trắng bệch của Hàng Tiểu Ý.

“Dì với mẹ con đi dạo phố, đúng lúc lại gặp bạn của dì, chúng ta ngồi xuống nói chuyện vài câu, không ngờ có thể gặp được con, con đến đây ăn cơm một mình sao?” Phan Tĩnh Xảo thấy sau lưng anh không có người khác.

Hàng Tiểu Ý bị khiếp sợ tột độ, vậy mà lại gặp được mẹ của Thiệu Thành Hi?

Thiệu Thành Hi nhìn Hàng Tiểu Ý đầy thâm thuý, trong mắt anh mang theo ý tứ chỉ có hai người hiểu.

Hàng Tiểu Ý vội vàng cúi đầu xuống, giả bộ như đang nghịch điện thoại.

Khoé miệng Thiệu Thành Hi cong lên, sau đó nhìn mẹ mình và Phan Tĩnh Xảo, “Vâng, con đến đây một mình.”

Phan Tĩnh Xảo nghe vậy thì rất vui vẻ, vẻ mặt mang theo hi vọng nhìn Hàng Tiểu Ý, “Tiểu Tiểu, bạn của em có đến nữa không?”

Hàng Tiểu Ý cảm thấy thật đau lòng, cô có thể nói bạn của cô đã đến sao?

Suy nghĩ vẫn là suy nghĩ, còn thực tế mới là sự thật, Hàng Tiểu Ý quơ quơ tay, cười gượng gạo, “.... Anh ấy vừa mới nhắn tin cho em nói là không thể tới được, bảo em ăn một mình đi.”

Phan Tĩnh Xảo vui vẻ vỗ tay, “Ra vậy, hay là chúng ta ăn cùng một bàn đi, mọi người thấy thế nào?”

Thiệu Thành Hi vui vẻ trả lời, “Được ạ.”

Hàng Tiểu Ý không thể từ chối, “.... Dạ được.”

Không hiểu sao bốn người lại gặp nhau, không hiểu hết được các mối quan hệ, không hiểu sao lại ngồi cùng một bàn, đến bây giờ Hàng Tiểu Ý đã thực sự tin, trên đời này sự trùng hợp có thể xảy ra liên tiếp.

“Tiểu Tiểu, để chị giới thiệu với em, đây là cháu trai của chị, Thiệu Thành Hi.”

“Còn đây là người sở hữu chuyên mục trên tạp chí của dì, Hàng Tiểu Ý, làm chủ một tiết mục radio.” Phan Tĩnh Xảo nhiệt tình giới thiệu hai người với nhau.

Hàng Tiểu Ý trùng hợp đổi chỗ ngồi với Phan Tĩnh Xảo, thành ngồi vào vị trí đối diện với Thiệu Thành Hi, cô vươn tay ra, “Anh Thiệu, chào anh, hân hạnh được gặp mặt.”

Thiệu Thành Hi tựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, miễn cưỡng nâng mi mắt lên, “Xin lỗi, tôi không có thói quen bắt tay cùng người lạ.”

Tay của Hàng Tiểu Ý vẫn để trong không trung, không khí tràn đầy lúng túng, lông mày mẹ Thiệu nhíu lại, vỗ cánh tay Thiệu Thành Hi, nhỏ giọng quát, “Con đang làm gì vậy? Bất lịch sự.”

“Xin lỗi, cô Hàng, nhiều lúc con trai dì xấu hổ, cháu đừng để tâm.”

Hàng Tiểu Ý rút tay về, bộ dáng điềm tĩnh nở nụ cười, ngoan ngoãn nói, “Không sao đâu ạ, dì, mỗi người đều có cách ứng xử khác nhau, cháu không quan tâm đâu, với cả, dì gọi cháu là Tiểu Tiểu đi ạ, dì đừng khách khí với cháu.”

Mẹ Thiệu hài lòng liên tục gật đầu, mặt cười vui vẻ, “Tốt tốt, đúng là đứa bé ngoan ngoãn mà.”

Tuy trên mặt là nụ cười nhưng ở dưới bàn, Hàng Tiểu Ý hung dữ dùng chân dẫm mạnh chân Thiệu Thành Hi mấy cái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương