Cuộc Đời Thằng Nhóc 15
-
Chương 10
Nó nhìn đám này ước tính gần 30chục thím, anh nào anh nấy trăm trổ đầy mình nhìn nào là rồng rắn giun chó chim sẻ đại bàng diều hâu chim sâu...đủ loại hình thù,nhìn rất hổ báo.
1 bác tầm 20t đứng lên phía trước, có vẻ là đại ca.
-Chú mày có phải là V Hiv? Hắn hất hàm hỏi nó.
-Clgt? Sao lại là Hiv. Nó trố mắt ngạc nhiên trc câu nói của hắn.
-Nghe nói chú mày như con nghiện nhưng đánh ng thì rất điên nên mọi ng gọi là V Hiv.
-Ờ là tôi đấy, có việc j ko. Nó câng mặt lên nhìn hắn.
Bọn đàn em đằng sau hình như khó chịu với thái độ của nó nhao nhao lên phía trc. Hắn thấy thế dơ ngang cánh tay trái lên cản bọn đệ đang điên tiết...nhìn rất giống trong bụi đời chợ lớn."chẳng lẽ chúng nó định đóng phim bụi đời version HN ak?".
-Bọn anh đến đây chỉ muốn cảm ơn chú thôi. Hắn cười nói với nói.
-Cảm ơn? Nó khó hiểu.
-Chú còn nhớ mấy hôm trc ko có đưa 1 thanh niên vào viện ko?,anh là anh của nó.
Say 1 hồi suy nghĩ nó "a" lên như vỡ lẽ:
-Anh là người gọi lúc ý đúng ko?
-Ờ đúng rồi, hê hê anh tới đây để mời chú làm vài ly coi như cảm ơn việc cứu mạng thằng em đc ko? Hắn cười tươi.
-Ừm cũng đc, nhưng để hôm khác đc ko? Nó bảo.
-Ôkê, anh lưu số anh vào đây rồi, bao giờ chú mày sẵn sàng thì phone anh. Hắn cười cười đưa nó chiếc dế êu ip5s "đù đại ja ip cũng cho đc".
Nó nhẫn lấy chiếc máy.
- Ak mà chú mày biết dùng ko? Nó diễu cợt.
-Thế anh em mình cần làm và tấm tự sướng post fb câu like ko? Nó nhìn hắn cười lại.
-Anh bắt đầu thích chú rồi đấy, khi nào muốn thì phone anh, jờ thì anh đi đây,bye chú em. Hắn chào nó.
-Ừ bye. Nó chào lại.
"hôhô! Cứu ng đc hẳn ip, cứu thêm mấy mạng nữa chắc chỗ mình làm đại lý ip mất". Nó cầm đt tung tăng chạy về.
Về đến nơi,bọn trẻ đã ngủ rồi, nó chụp chúng 1 tấm làm hình nền để làm kỉ niệm. Hôm nay trăng sáng thật lại còn tròn nữa, hình nư là rằm thì phải? Những lúc này thì gđ nó đang quây quần trong mâm cơm ấm cúng rồi. Nhắc về gđ nó lại nhớ bố mẹ, 2tuần rồi đấy...2tuần nó xa nhà...2tuần mang đến cho nó bao cảm xúc vui buồn...ko biết sau này sẽ ra sao nữa...liệu bố mẹ còn nhớ nó ko? chắc hẳn họ sẽ buồn rồi đau ai mất con lại vui được chứ.
1 giọt nước mắt lại lăn dài trên má nó xuống môi...mặn quá...vị mặn vì nỗi nhớ bố mẹ cũng như nước mặt của họ dành cho nó."Cha mẹ ơi, hãy đợi thằng bất hiếu này trở về nhé, con nhớ cơm của mẹ lắm, con nhớ những lời khuyên răn của bố lắm, con nhớ mọi ng lắm, hu...hu...".Nó lại bật khóc rồi, đã 1tuần nó cố gắng cứng cỏi để ngăn dòng nước mắt nhưng tại sao những lúc yên tĩnh cô đơn thế này nó lại ko cầm đc lòng mình?
"Phải cứng rắn, phải cứng cỏi, ko thứ j có thể làm ta gục ngã, làm ta khóc đc". Nó tự nhủ với lòng.
Đứng lên cầu hóng mát nó cảm nhận đc từng cơn gió thổi qua mặt nó mát rượi. Từ đây nó có thể nhìn thấy được mảnh đất thủ đô 2 bên đầu cầu, đèn điện sáng trưng đủ màu sắc nào là đèn đường đèn quán xá...v.v... Thật đúng với câu HN đẹp nhất về đêm. Trên cầu lúc này nhiều đôi trai gái tay trong tay cười nói vui vẻ đi dạo, trông họ thật đẹp đôi, mong sẽ vựt qua sóng gió để được ở bên nhau như kết thúc Happy ending của 1 truyện tình đẹp...bao giờ nó mới tìm đc nửa kia của mình nhỉ?...hì,nó khẽ cười.
Nhìn màn hình đt gần 11h rồi, trời bắt đầu trở lạnh, nó xuống dưới cầu nơi bọn trẻ đang yên giấc. Cảnh vật xung quanh thật tĩnh mịch, tiếng xe cộ trên cầu cũng bớt dần mà thay vào đó là tiếng ếch nhái gần đây. Khẽ nằm xuống thật nhẹ nhàng,nó cố để cho bọn trẻ ko bị đánh thức, ngửa mặt lên trời lại ngắm sao cho đến khi ngủ lúc nào ko hay...
Hôm sau, Mai lại đến chơi, vẫn nhí nhảnh như mọi ngày. Liệu cô có biết ngày nào nó cũng luôn mong muốn cô tới chơi. Ặc sao lại là"luôn mong muốn" hay là nó đã "thích" cô mất rồi,phải ko ta?.
Khi ra về, nó tiễn cô,lúc gần tới quán càfê cô nói với nó.
-V này?
-Gì thế,Mai?
-V đến nhà tớ chơi đi? Mắt cô long lanh nhìn nó đợi chờ 1 câu trả lời.
-Cũng đc nhưng...
-Nhưng ngại bố mẹ Mai chứ j, Mai đã kể về việc V cứu Mai rồi, bố muốn gặp V. Cô đã đánh trúng tim đen của nó.
-Ờ vậy thì đi. Nó gãi đầu cười trừ.
Dắt xe ra, Mai đèo nó đi vê nhà cô. Đến nơi,trời,đập vào mắt nó là 1chiếc biệt thự xây theo kiểu nước ngoài, trc nhà có mảnh sân rộg trồg đủ loại cây, lại còn có gara nữa...hay là Mai dẫn nóvề ra mắt bố vợ nhỉ,lại ảo tưởg như trog truyện rồi.
Đi vào trong nhà, có 1 ng đàn ông đang ngồi đọc báo.Thấy nó, ông trừng mắt...
1 bác tầm 20t đứng lên phía trước, có vẻ là đại ca.
-Chú mày có phải là V Hiv? Hắn hất hàm hỏi nó.
-Clgt? Sao lại là Hiv. Nó trố mắt ngạc nhiên trc câu nói của hắn.
-Nghe nói chú mày như con nghiện nhưng đánh ng thì rất điên nên mọi ng gọi là V Hiv.
-Ờ là tôi đấy, có việc j ko. Nó câng mặt lên nhìn hắn.
Bọn đàn em đằng sau hình như khó chịu với thái độ của nó nhao nhao lên phía trc. Hắn thấy thế dơ ngang cánh tay trái lên cản bọn đệ đang điên tiết...nhìn rất giống trong bụi đời chợ lớn."chẳng lẽ chúng nó định đóng phim bụi đời version HN ak?".
-Bọn anh đến đây chỉ muốn cảm ơn chú thôi. Hắn cười nói với nói.
-Cảm ơn? Nó khó hiểu.
-Chú còn nhớ mấy hôm trc ko có đưa 1 thanh niên vào viện ko?,anh là anh của nó.
Say 1 hồi suy nghĩ nó "a" lên như vỡ lẽ:
-Anh là người gọi lúc ý đúng ko?
-Ờ đúng rồi, hê hê anh tới đây để mời chú làm vài ly coi như cảm ơn việc cứu mạng thằng em đc ko? Hắn cười tươi.
-Ừm cũng đc, nhưng để hôm khác đc ko? Nó bảo.
-Ôkê, anh lưu số anh vào đây rồi, bao giờ chú mày sẵn sàng thì phone anh. Hắn cười cười đưa nó chiếc dế êu ip5s "đù đại ja ip cũng cho đc".
Nó nhẫn lấy chiếc máy.
- Ak mà chú mày biết dùng ko? Nó diễu cợt.
-Thế anh em mình cần làm và tấm tự sướng post fb câu like ko? Nó nhìn hắn cười lại.
-Anh bắt đầu thích chú rồi đấy, khi nào muốn thì phone anh, jờ thì anh đi đây,bye chú em. Hắn chào nó.
-Ừ bye. Nó chào lại.
"hôhô! Cứu ng đc hẳn ip, cứu thêm mấy mạng nữa chắc chỗ mình làm đại lý ip mất". Nó cầm đt tung tăng chạy về.
Về đến nơi,bọn trẻ đã ngủ rồi, nó chụp chúng 1 tấm làm hình nền để làm kỉ niệm. Hôm nay trăng sáng thật lại còn tròn nữa, hình nư là rằm thì phải? Những lúc này thì gđ nó đang quây quần trong mâm cơm ấm cúng rồi. Nhắc về gđ nó lại nhớ bố mẹ, 2tuần rồi đấy...2tuần nó xa nhà...2tuần mang đến cho nó bao cảm xúc vui buồn...ko biết sau này sẽ ra sao nữa...liệu bố mẹ còn nhớ nó ko? chắc hẳn họ sẽ buồn rồi đau ai mất con lại vui được chứ.
1 giọt nước mắt lại lăn dài trên má nó xuống môi...mặn quá...vị mặn vì nỗi nhớ bố mẹ cũng như nước mặt của họ dành cho nó."Cha mẹ ơi, hãy đợi thằng bất hiếu này trở về nhé, con nhớ cơm của mẹ lắm, con nhớ những lời khuyên răn của bố lắm, con nhớ mọi ng lắm, hu...hu...".Nó lại bật khóc rồi, đã 1tuần nó cố gắng cứng cỏi để ngăn dòng nước mắt nhưng tại sao những lúc yên tĩnh cô đơn thế này nó lại ko cầm đc lòng mình?
"Phải cứng rắn, phải cứng cỏi, ko thứ j có thể làm ta gục ngã, làm ta khóc đc". Nó tự nhủ với lòng.
Đứng lên cầu hóng mát nó cảm nhận đc từng cơn gió thổi qua mặt nó mát rượi. Từ đây nó có thể nhìn thấy được mảnh đất thủ đô 2 bên đầu cầu, đèn điện sáng trưng đủ màu sắc nào là đèn đường đèn quán xá...v.v... Thật đúng với câu HN đẹp nhất về đêm. Trên cầu lúc này nhiều đôi trai gái tay trong tay cười nói vui vẻ đi dạo, trông họ thật đẹp đôi, mong sẽ vựt qua sóng gió để được ở bên nhau như kết thúc Happy ending của 1 truyện tình đẹp...bao giờ nó mới tìm đc nửa kia của mình nhỉ?...hì,nó khẽ cười.
Nhìn màn hình đt gần 11h rồi, trời bắt đầu trở lạnh, nó xuống dưới cầu nơi bọn trẻ đang yên giấc. Cảnh vật xung quanh thật tĩnh mịch, tiếng xe cộ trên cầu cũng bớt dần mà thay vào đó là tiếng ếch nhái gần đây. Khẽ nằm xuống thật nhẹ nhàng,nó cố để cho bọn trẻ ko bị đánh thức, ngửa mặt lên trời lại ngắm sao cho đến khi ngủ lúc nào ko hay...
Hôm sau, Mai lại đến chơi, vẫn nhí nhảnh như mọi ngày. Liệu cô có biết ngày nào nó cũng luôn mong muốn cô tới chơi. Ặc sao lại là"luôn mong muốn" hay là nó đã "thích" cô mất rồi,phải ko ta?.
Khi ra về, nó tiễn cô,lúc gần tới quán càfê cô nói với nó.
-V này?
-Gì thế,Mai?
-V đến nhà tớ chơi đi? Mắt cô long lanh nhìn nó đợi chờ 1 câu trả lời.
-Cũng đc nhưng...
-Nhưng ngại bố mẹ Mai chứ j, Mai đã kể về việc V cứu Mai rồi, bố muốn gặp V. Cô đã đánh trúng tim đen của nó.
-Ờ vậy thì đi. Nó gãi đầu cười trừ.
Dắt xe ra, Mai đèo nó đi vê nhà cô. Đến nơi,trời,đập vào mắt nó là 1chiếc biệt thự xây theo kiểu nước ngoài, trc nhà có mảnh sân rộg trồg đủ loại cây, lại còn có gara nữa...hay là Mai dẫn nóvề ra mắt bố vợ nhỉ,lại ảo tưởg như trog truyện rồi.
Đi vào trong nhà, có 1 ng đàn ông đang ngồi đọc báo.Thấy nó, ông trừng mắt...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook