“Ngoan… trước tiên cậu phải làm… chị ướt một chút… được không… nếu không sẽ rất đau…”

Biết cậu kìm nén không được, Trang Du Mộng nhẹ giọng an ủi bên tai cậu, thích ứng với ngón tay thịt mềm cũng bắt đầu tự động bao bọc ngón tay cậu từ trên xuống dưới. Lục Tinh ngoan ngoãn gật đầu, hoàn toàn nghe theo tất cả mọi yêu cầu của cô, dùng ngón tay dính ướt tiến vào bên trong vài phần, phối hợp với tiết tấu của cô nông nông sâu sâu mà thọc vào rút ra.

Cậu đại khái có thể hiểu, chạm vào ngực và bên dưới thân cô có thể làm cho cô trở nên ướt hơn, dễ dàng tiếp nhận mình hơn.

Hai bầu v* căng tròn trước mặt không ngừng lắc lư theo động tác của cô, như giọt nước trong suốt và mềm mại muốn rơi mà không rơi được. Cậu nhịn không được ngậm một viên vào trong miệng, bằng cách kết hợp động tác cũng dần trở nên quen thuộc hơn.

Lần đầu tiên cao trào không tự chủ được phía trên phía dưới đều phun. Hai giọt nước trong mắt chảy ra, bên trong điên cuồng hút cắm run rẩy ép hết d*m thuỷ thừa ra, chảy xuống một vũng trong lòng bàn tay thiếu niên. Trang Du Mộng bắt đầu tưởng tượng rằng sẽ không lâu nữa thiếu niên ngây thơ trước mặt sẽ dễ dàng đùa bỡn mình cao trào liên tục.

Nghĩ đến đã cảm thấy vô cùng kích thích. “Chị thích như này sao?”

Nghe có vẻ như không phải một câu hỏi đùa, mà Trang Du Mộng lại nghe ra một câu nói trần trụi câu dẫn.

“Ưm… thích… rất thoải mái…”

Khuôn mặt ửng hồng tựa vào trong lồng ngực cậu nghỉ ngơi một lát, bàn tay mềm mại đưa dọc theo cơ bụng xuống phía dưới chỗ dựng thành lều trại cứng ngắc, Trang Du Mộng nâng mắt nhìn thiếu niên dường như thở không nổi, đầu ngón tay mang theo ý xấu kéo quần xuống.

“Muốn cùng tôi sao?” “Ừm…”

“Cởi quần áo ra, rồi lên giường…” Cuối cùng thì vẫn cảm thấy da mặt chưa đủ dày, hai chữ ” làm càn” này bị cô nuốt trở lại.

“Được.”

Một chú cá voi trắng ở phương diện cởi quần áo nhất định tích cực hơn nhiều là mặc quần áo.

Vào phòng ngủ, Trang Du Mộng bảo cậu nằm ngửa trên giường, nắm chặt bàn tay đi qua nằm lên trên người cậu.

Mím chặt môi cởi bỏ lớp vải cuối cùng trên người cậu, bộ phận sinh dục của nam thanh niên thoát khỏi sự trói buộc nháy mắt tự nhiên dựng thẳng lên, thân gậy th*t hồng nhạt che kín những đường vân máu, nhưng phần đầu lại tiết không ngừng, tràn ra vài vỆt dịch màu trắng đục.

Thứ này trông giống như của những người khác, nhưng trắng nõn lạ thường. Chỉ không biết liệu sau khi trở thành “cá voi”…

Lấy bao cao su trong tủ đầu giường ra, cô bắt đầu cảm thấy may mắn bản thân ngày thường dùng những món đồ chơi nhỏ tự an ủi còn thừa.

Nhưng kích thước này …

“Đừng sợ, mặc cái này là để bảo vỆ cho chị, khả năng sẽ hơi chật, lần sau sẽ mua cho cậu loại thích hợp hơn.”

Sự nghi hoặc và bất an trong mắt Lục Tinh không thể xem nhẹ khiến cô cảm thấy tâm tình phức tạp, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn gật đầu đồng ý với cô, giao cho cô trăm phần trăm quyền quyết định.

Có lẽ trong mắt cậu, hành vi kỳ lạ này của con người thực sự khó lý giải. Nhưng để bảo vỆ cô, cậu cũng chọn cách tiếp thu tất cả những thói quen này.

Quá trình mang bao hiển nhiên khiến thiếu niên khó chịu, côn th*t vừa mới được phóng thích lại bị nhốt trong lồng kín không một kẽ hở, cho dù là ai cũng không thích cảm giác này.

Nhưng mà Lục Tinh chỉ nhíu mày không lên tiếng, im lặng chờ cô hoàn thành xong mọi việc chuẩn bị.

Lại một lần nữa ngồi khoá ngồi trên người cậu, Trang Du Mộng dường như cắn xé vô số quyết tâm háo hức, từng bước một gắng gượng nuốt lấy sự côn th*t cứng ngắc của cậu. Trên đường cô từng có mấy lần tính toán rút lui, lại bắt gһp ánh mắt vô cùng chờ mong thèm khát của Lục Tinh, gánh nặng lần nữa được trút bỏ.

Quá trình này không tính là suôn sẻ, nhưng kết quả lại rất thoả mãn. Khi tiến vào tám phần, Trang Du Mộng nghe thấy tiếng thở dốc ẩn nhẫn của thiếu niên

tràn ra trên môi, hai tay có chút bối rối nắm lấy ga trải giường dưới thân như thể đang hưởng thụ lại như cật lực nhẫn nại.

“Ưm…”

“Cậu… đừng thở như vậy…”

Cô bị tiếng thở trầm thấp nhiễu loạn tâm hồn, sắc mặt hồng nhuận như muốn ra máu, giữa chân lại thành thật hơn có chút lầy lội ướt át.

Dị vật to gấp mấy lần ngón tay xâm nhập thành công, Trang Du Mông lại không dám tùy ý di chuyển lộn xộn, giống như không muốn rút dây động rừng khoái cảm mãnh liệt. Nhưng Lục Tinh lại kìm nén không được, sự ấm áp chặt chẽ bao lấy khiến cậu không cách nào phản kháng, cả người tựa như đắm chìm trong nước biển tự do tự tại lại chịu lực cản. Nhẹ nhàng đẩy eo hướng lên phía trên vài cái, bên tai cậu lập tức vang lên tiếng cô gái như khóc lóc mềm mại.

“Hừm… còn có chút… trướng… a… chậm hơn…”

Thủy triều bị cậu khuấy động không ngừng dâng lên cuồn cuộn lật úp, dưới tình huốngbTrang Du Mộng mất quyền chủ động phải phối hợp với các động tác phập phồng bên dưới của cậu. Cô dần dần có hứng thú, đặt hai tay lên vùng bụng rắn chắc của thiếu niên để chống đỡ thân thể, đung đưa mông bắt đầu thăm dò góc độ thoải mái nhất, nheo mắt đắm chìm trong hương vị nhẹ nhàng của tình dục, không muốn thoát ra.

Lục Tinh nhìn ra cô yêu thích sờ soạng đùa nghịch mình, vì vậy cậu hơi vươn người về phía trước đỡ lấy eo cô, hết lần này đến lần khác ấn thân thể mềm mại của cô lên côn th*t cứng ngắc. Khi các cơ ở eo đang phát huy sức mạnh, vùng bụng sẽ luôn thể hiện nhịp điệu luân động, trông đầy sức mạnh gợi tình hoang dại.

Chưa bao giờ nghĩ tới chú cá voi trắng bên ngoài đáng yêu ngoan manh cũng sẽ hấp dẫn và mê người phóng túng đến thế. Trang Du Mộng có cảm giác như đang phi ngựa về phía trước trong cơn sóng biển đang cuộn trào, một khi không cẩn thận sẽ bị thủy triều nuốt chửng.

“A … không được… không thể đâm hu hu… ở đó…”

Phần cuối của cây gậy vô tình va vào một khu vực đặc biệt, khoảnh khắc giọng nói của cô gái thay đổi âm sắc khi chạm vào nó, rơi vào tai Lục Tinh lại không còn rõ ràng nữa. Toàn bộ giác quan của cậu đều tập trung trong miệng núi lửa đó, cùng với sự co rút vô hạn của cô, tư thế bắt đầu phun trào.

Cuối cùng vào được vài cái có chút lộn xộn lại nhiều lần va chạm đúng vào vị trí mà trái tim của Trang Du Mộng đang hồi hộp nhất. Cô cắn chặt môi vẫn không thể nuốt được hết tiếng rên rỉ mỏng manh yêu kiều, thân thể không tự chủ mà run rẩy, sức lực dần dần tiêu tán khiến cô khó có thể chống đỡ phần trên của mình.

Trước mắt mọi vật đều mất vài phần góc cạnh, sương mù mênh mông khó có thể phân biệt. Bên tai cô chỉ còn lại tiếng tim đập không tự chủ được của Lục Tinh, cùng với lòng bàn tay ấm áp của cậu chạm vào vai và lưng của mình.

Tính khí đặc biệt của cậu thế mà còn biết học cách an ủi cô? “Sao cậu… vẫn cứng?”

Khi Trang Du Mộng đứng dậy khỏi người cậu mới nhận ra cậu vừa mới bắn, bao cao su cũng tràn đầy tinh d*ch. Nhưng cảm giác trong cơ thể này thực sự rất cứng rắn.

“Thích chị… thật thoải mái…”

Xong đời, vì cậu bắt đầu cọ cọ cổ mình để làm nũng, Trang Du Mộng biết chuyện này vẫn chưa kết thúc…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương