“Ta thích ngươi.” Thượng Quan Cẩm không thể kiềm chế, tình cảm trong đáy mắt dâng lên như thủy triều bao lấy Đường Chấn Đông, “Ngươi không ghét gần gũi với ta, tại sao không thử tiếp nhận ta?”

“Ta là nam nhân, dung mạo lại xấu xí, ngươi không nên đối xử với ta như vậy…” Đường Chấn Đông hiểu Thượng Quan Cẩm có tình cảm khác thường với mình, nhưng đột nhiên lại bày tỏ khiến hắn vô cùng hoang mang rối loạn.

“Ta không quan tâm đến giới tính và dung mạo của ngươi.” Thượng Quan Cẩm chăm chú nhìn hắn, vẻ mặt nghiêm túc đáng tin.

Đường Chấn Đông hít vào hương thơm thanh nhã trên người hắn, mồ hôi chảy thành dòng phía sau lưng, dính bết vào y phục. Tình cảm hắn dành cho Thượng Quan Cẩm không phải là kiểu tình cảm nam nữ…

Có một giọng nói trong đầu thúc dục hắn rời đi nhưng thân thể không chịu phối hợp vẫn đông cứng ở chỗ cũ. Đường Chấn Đông chỉ có thể mở to mắt nhìn Thượng Quan Cẩm cúi đầu, đôi môi mềm mại và ấm áp dán vào môi hắn, tình cảm kìm nén bấy lâu triệt để bùng nổ. Thượng Quan Cẩm vẫn nhiệt tình mà bá đạo, tham lam độc chiếm mút lưỡi Đường Chấn Đông, dường như muốn nuốt cả người hắn vào bụng. Môi lưỡi chặt chẽ triền miên quấn quýt, bàn tay giữ lấy đầu hắn không ngừng chà xát làm rối mái tóc đen của hắn.

Đường Chấn Đông bị hắn hôn đến mê loạn, ý thức thật vất vả mới trở về lại bị hỗn loạn, chỉ có thể chật vật ngửa đầu tiếp nhận nụ hôn cướp đoạt của hắn, thân thể mạnh mẽ bị hắn ép sát.

Cách lớp vải mỏng manh cảm nhận được đường cong mềm mại trên cơ thể tràn sức sống, ánh mắt sắc bén của Thượng Quan Cẩm trở nên nguy hiểm, ban đầu chỉ muốn hôn mà thôi, nhưng nơi nào đó dưới thân lại căng lên khiến hắn rất muốn tiến thêm một bước.

Bàn tay dán ở sau lưng không chỉ vuốt ve đơn thuần mà theo tấm lưng run rẩy đi xuống thắt lưng rắn chắc không chút mỡ thừa do lao động chân tay dài ngày, cởi đai lưng hắn, tùy tiện tiến nhập vào trong vạt áo, xoa nắn da thịt co dãn, những đầu nóng tay nóng bỏng chậm rãi luồn vào giữa đôi chân thon dài…

Ám chỉ quá mức cường liệt!

Đường Chấn Đông không bị khống chế mà tấn công Thượng Quan Cẩm. Thượng Quan Cẩm thuận thế buông hắn ra, tóm lấy nắm tay của hắn, nhanh đến mức mắt thường không thấy rõ, dễ dàng vắt cánh tay hắn ra phía sau lưng. Đường Chấn Đông giơ chân lên đạp cũng bị Thượng Quan Cẩm dùng đầu gối ngăn chặn, quá ba chiêu đã chế ngự hắn, hắn liền liều mạng xuất ra toàn công lực, nhưng chẳng qua chỉ là giãy chết mà thôi.

Đường Chấn Đông luôn nghĩ rằng võ công của hắn chí ít có thể bảo vệ hắn, không ngờ gặp phải cao thủ thì trở thành hư không. Hơn nữa Thượng Quan Cẩm vẫn luôn nhường hắn, chỉ là hóa giải thế tiến công hung mãnh của hắn, chế phục hắn chứ không muốn thật sự làm hắn bị thương.

Ma sát giữa lúc giãy dụa càng khiến dục vọng của Thượng Quan Cẩm phồng lên rõ ràng, Đường Chấn Đông đương nhiên cũng phát hiện ra, vì thế càng cảm thấy xấu hổ, cả người run lẩy bẩy, gào lên, “Thả ta ra!”

Thượng Quan Cẩm đè ép thân thể đang vùng vẫy của hắn, “Ngươi đang sợ cái gì? Chuyện đã đến nước này, sao ta có thể thả ngươi đi…” Dứt lời, Thượng Quan Cẩm lần thứ hai hôn Đường Chấn Đông, nụ hôn càng thêm phần mạnh mẽ hoang dại.

“Đừng… Không được…” Đường Chấn Đông hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch. Chiếc lưỡi luồn vào miệng quấn lấy lưỡi hắn, hàm răng Thượng Quan Cẩm không ngừng suồng sã cắn hắn, không hề báo trước mà lấy đi mọi hơi thở của hắn. Sức nóng cuồng nhiệt trong khoang miệng khiến Đường Chấn Đông tê liệt, không kiềm chế nổi mà giãy dụa nhưng cả người bị khóa trong vòng tay của Thượng Quan Cẩm, bàn tay giữ lấy cái ót cũng khiến hắn không thể động đậy, chỉ có thể hé miệng tiếp nhận xâm chiếm bất tận của kẻ xâm lược.

Tình cảnh không thể chịu đựng khiến Đường Chấn Đông phản kháng, nhưng Thượng Quan Cẩm đã chìm vào trong *** càng ngày càng ngang ngược, không thèm để ý đến sự chống cự của hắn, ngược lại càng hôn sâu hơn, dã man tàn bạo làm cho không ít nước bọt bị tràn ra ngoài miệng. Chẳng bao lâu sau, lúc Đường Chấn Đông bị hôn đến mức thiếu dưỡng khí thì vật cướp đoạt hô hấp của hắn mới rời đi.

“Khụ khụ…” Đột nhiên có thể hít thở bầu không khí trong lành, Đường Chấn Đông không ngừng ho nhẹ. Bởi vì giãy dụa mà y phục lộn xộn lỏng lẻo, theo khuôn ngực đang nhấp nhô kịch liệt lộ ra cơ thể nam tính.

Kích động làm cho Thượng Quan Cẩm ngày càng không khống chế được bản thân, ngay cả trong đầu chỉ còn một ý nghĩ là phải chiếm lấy hắn. Thượng Quan Cẩm nghẹ nhàng liếm làn môi sưng đỏ của Đường Chấn Đông, ánh mắt lạnh lẽo chăm chú nhìn chằm chằm vào hắn.

“Ta muốn ngươi trở thành người của ta.”

Tiếp theo đó, Đường Chấn Đông bị đè trên mặt đất, choáng váng và đau đớn khiến hắn trong phút chốc lơ đễnh. Sau đó hơi thở còn chưa hồi phục lại bình thường, y phục đã bị xé rách…

Bờ vai to rộng, tay chân thon dài, cơ thể nam nhân trưởng thành màu đồng thiếc hoàn mỹ đẹp đẽ, chỉ là trong cánh tay, vòm ngực, hai chân có vết sẹo đan xen, mỗi một vết sẹo đủ để cho người ta đau đớn cùng cực nhưng không đủ để dồn người vào chỗ chết.

Thượng Quan Cẩm đau thương nhìn hắn, lúc trước từng nhìn thấy hắn *** nên biết trên người hắn có rất nhiều vết sẹo. Tuy nhiên nhìn gần mới biết những vết sẹo này tràn ngập, sao có người lại ác độc xuống tay với hắn như vậy.

Bầu không khí trở nên im lìm.

Đường Chấn Đông nhìn thẳng vào mắt Thượng Quan Cẩm, từ trong bóng mắt thấy thân thể trần truồng của mình, trái tim giống như bị bóp nghẹt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sâu thẳm trong nội tâm hắn không muốn đối diện rõ ràng với kí ức đó. Nét mặt căng thẳng của hắn tái nhợt, hắn hoảng loạng mà che giấu cơ thể đầy vết sẹo, cố gắng thoát khỏi đau khổ nhưng không thể chống lại cảm giác áp bức và lăng nhục.

“Đừng nhìn ta!”

“Vì thế này nên mới từ chối ta sao?” Thượng Quan Cẩm nôn nóng túm cổ tay hắn, ép buộc hắn nhìn thẳng vào chính mình, nhưng lúc nhìn hắn thì càng cảm thấy tiếc thương.

Đường Chấn Đông vừa khó chịu vừa sợ hãi, “Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy buồn nôn…”

“Ta không cảm thấy buồn nôn. Không một chút nào hết.” Thượng Quan Cẩm nhận ra nguyên nhân hắn trốn tránh, vươn cánh tay ôm lấy hắn, “Mặc kệ bộ dạng ngươi thế nào, ta cũng sẽ không đẩy ngươi ra.”

Đường Chấn Đông kinh ngạc ngẩng đầu lên, giọng nói khàn khàn trầm thấp, “Ngươi thật sự nghiêm túc chứ?”

Ánh mắt Thượng Quan Cẩm mềm mại, giơ tay xoa đầu hắn, “Tình cảm của ta dành cho ngươi không hề giả tạo, ngươi có thể tin tưởng một lần.”

Viền mắt Đường Chấn Đông đỏ lên, từ khi có khuôn mặt và thân thể như vậy thì hắn đã vứt bỏ ý nghĩ tìm kiếm bạn đời. Hắn biết ngay cả bản thân hắn còn ghét thân thể này, sao người khác có thể tiếp nhận, nên hắn hoàn toàn không ngờ có người sẵn lòng chấp nhận hắn.

“Ngươi là nam nhân rất có sức hấp dẫn, ở cùng một chỗ với ngươi, ta liền không thể khống chế được dục vọng…” Thượng Quan Cẩm vừa nói vừa nắm tay Đường Chấn Đông, cương quyết đè vào chính giữa hai chân mình…

Rất nóng… Đường Chấn Đông theo phản xạ rút tay về, hoàn toàn hoảng sợ vì nhiệt độ nóng cháy đó. Hắn ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Cẩm. Thượng Quan Cẩm mang vẻ cấm dục trên gương mặt, thoạt nhìn không bị hành động của hắn ảnh hưởng nhưng đôi mắt sáng quắc luôn theo dõi hắn.

Bỗng, Đường Chấn Đông không thể nhìn thẳng vào Thượng Quan Cẩm.

Dù vậy, vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng như thiêu như đốt của hắn trên cơ thể không một mảnh vải và những vết sẹo nhiều không kể xiết của mình, trong lòng hắn chợt vùng vẫy. Thượng Quan Cẩm thấy vẻ mặt ngày càng tự ti của Đường Chấn Đông, không khỏi ép sát vào hắn, đầu lưỡi ướt át liếm lỗ tai hắn một chút, “Nếu ngươi không tin, ta sẽ liếm toàn thân ngươi…”

Trong giọng nói của hắn chứa đựng dục vọng khiến người khác lạnh sống lưng, Đường Chấn Đông bối rối đông cứng người, không ngờ Thượng Quan Cẩm cũng có thể nói ra những lời tục tĩu đến vậy, nên hắn chìm vào im lặng. Dưới ánh sáng ấm áp khuôn mặt tuấn mỹ của Thượng Quan Cẩm nhuộm vẻ quyến rũ đầy tà ác. Thượng Quan Cẩm tới gần Đường Chấn Đông, phả hơi thở ấm nóng vào lỗ tai nhạy cảm của hắn, “Trước tiên bắt đầu từ chỗ này…” Dứt lời, đôi môi tuyệt đẹp chạm vào da thịt nơi cần cổ hắn, dường như bị hương thơm sạch sẽ tươi mát trên người hắn làm cho say đắm, liếm qua liếm lại da thịt màu đồng chắc nịch *** tế…

“Đừng…” Đường Chấn Đông theo bản năng tránh né hắn nhưng cánh tay mạnh mẽ tóm chặt lấy vòng eo hắn, bất mãn bởi sự kháng cự của hắn, hàm răng trắng cố sức cắn cổ hắn, giống như loại động vật ăn thịt nào đó…

Cơn đau đớn kịch liệt từ bên cổ truyền ra, máu tập trung về nơi bị cắn, Đường Chấn Đông không khỏi bật ra tiếng rên rỉ, vô thức nắm lấy vai Thượng Quan Cẩm, “Đừng…”

Thượng Quan Cẩm rời khỏi cổ hắn, mạnh bạo hôn môi hắn, đầu lưỡi đỏ sẫm cứng rắn xâm nhập vào trong khoang miệng hắn mà cướp đoạt. Hôn đến điên cuồng mê mang, Thượng Quan Cẩm giống như con sói đói bụng đã lâu, một tay siết chặt thắt lưng hắn, một tay vững vàng ôm lấy mặt hắn, hôn hắn thật sâu. Hai cơ thể dán chặt vào nhau, đầu lưỡi ẩm ướt trơn bóng tiến ra tiến vào, thèm khát và không thể chờ đợi.

Đường Chấn Đông bị nụ hôn trắng trợn này làm cho mặt đỏ tới mang tai, hoàn toàn không theo kịp nhịp điệu của Thượng Quan Cẩm. Trong nụ hôn cuồng loạn không đủ dưỡng khí, hắn lại chống cự nhưng rồi vô thức làm hai thân thể dính càng sát vào nhau, vô cùng thân mật.

Nhiệt độ trong phòng không ngừng tăng cao, hơi thở nóng rực vấn vít xung quanh, tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ lúc trầm lúc bổng.

Thượng Quan Cẩm tách khỏi môi hắn. Đôi môi bị chà đạp sưng đỏ đến thương cảm đang run rẩy, làn môi ướt át dưới ánh sáng ấm áp rất mê người, khiến người ta muốn dùng lực mà cắn.

Thượng Quan Cẩm không cưỡng lại được mê hoặc, chậm rãi cúi đầu…

Bờ môi quyến rũ chợt hé ra, giọng nói trầm thấp mà hoảng loạn cất lên, “Ngươi không thể…”

Thượng Quan Cẩm đè ép cơ thể hắn, đôi mắt nồng nàn tình cảm nhìn thật sâu vào mắt hắn, “Ta thích ngươi, không chỉ đơn thuần là thỏa mãn dục vọng.”

Đường Chấn Đông ngạc nhiên nhìn Thượng Quan Cẩm, hắn biết nam nhân có dục vọng nhưng không được giải thoát sẽ rất khó chịu. Tuy nhiên hắn cảm thấy tiến triển quá nhanh, nhăn đầu lông mày, nói, “Có thể cho ta thêm một ít thời gian không?”

“Xin lỗi, ta không nhịn được.” Đôi mắt của Thượng Quan Cẩm đỏ lên vì ***, không ngờ sự tự kiểm soát bản thân của hắn quá yếu, hoàn toàn không điều khiển được hành vi của mình, chỉ mới hôn thôi cũng khiến hắn phi thường phấn chấn.

Đường Chấn Đông kinh hồn mở to mắt trừng hắn, “Không nhịn được?!”

“Thả lỏng, ta sẽ không làm đau ngươi.” Thượng Quan Cẩm dùng ngón tay trỏ miết lên làn môi hắn, đôi môi đầy đặn hôn lên vết sẹo trên cổ hắn, dần dần trượt xuống…

Trên người Đường Chấn Đông có rất nhiều vết sẹo, có nông có sâu, có vẻ như hắn đã phải chịu một số loại sỉ nhục, nhưng hắn không bao giờ nhắc đến nguồn gốc của vết sẹo. Thượng Quan Cẩm không hỏi không phải là do không quan tâm mà Thượng Quan Cẩm biết nếu hắn muốn nói, không hỏi hắn cũng nói cho mình biết. Thượng Quan Cẩm rất mong Đường Chấn Đông tin tưởng hắn, nên hắn vui lòng chờ, hắn không muốn ép Đường Chấn Đông nói ra.

Thượng Quan Cẩm âu yếm thân thể màu đồng rắn chắc mà mạnh mẽ của hắn, cẩn thận tỉ mỉ hôn lên từng chút trên da thịt, giống như đối đãi với báu vật quý giá, môi lưỡi để lại vết tích mờ ám, cho đến khi chạm đến hai điểm nổi trên ***g ngực, môi Thượng Quan Cẩm như mang theo lửa liếm láp gặm cắn nhiều lần, thậm chí còn ngậm trong miệng mà mút.

Sắc mặt Đường Chấn Đông thoắt cái xanh mét, đang cảm thấy xấu hổ thì đau đớn truyền từ trên ngực đến làm hắn không thể bình tĩnh phản kháng. Thế mà Thượng Quan Cẩm càng ngày càng táo tợn, đôi môi ẩm ướt ngậm một bên đầu nhũ thẳng đứng, một tay đưa lên thả sức vân vê đầu nhũ dựng đứng bên kia.

“Dừng… tay…” Đường Chấn Đông bất giác run rẩy.

Hàm răng trắng *** cắn điểm nổi lên trước ngực hắn, Thượng Quan Cẩm thở ra hơi cực nóng, ánh mắt nóng bỏng nhìn thẳng vào mắt hắn, cho đến khi hắn không chịu nổi mà nhắm mắt lại, Thượng Quan Cẩm lại thô bạo tách đôi chân đang khép chặt của hắn. Hai chân rắn chắc cân xứng, xinh đẹp không có một vết sẹo lồi, có rất ít lông cơ thể, rất gợi cảm và mê hoặc.

Thượng Quan Cẩm cúi đầu, *** đãng cắn liếm da thịt đàn hồi trên đùi, đồng thời bàn tay nóng rực chạm vào chỗ mẫn cảm giữa hai chân hắn, bắt đầu bừa bãi trêu chọc, vuốt ve, ý đồ kích thích làm cho nơi đó phản ứng.

“Ô!” Cảm giác dục vọng bị người cùng giới mặc sức đùa bỡn khiến Đường Chấn Đông choáng váng, muốn chống lại sự xấu hổ mà đẩy Thượng Quan Cẩm ra nhưng hai tay vô lực, chỉ có thể vùng vẫy lung tung, vô tình kéo dây cột tóc màu xanh lam của Thượng Quan Cẩm ra… Bỗng chốc, mái tóc đen mượt mà như tơ lụa lả tả rơi xuống, tóc đen như mực thanh nhã rớt xuống khuôn ngực nở nang. Sợi tóc lướt nhẹ qua da thịt làm Đường Chấn Đông đỏ mặt run tim, chưa kể đến chỗ bí mật truyền lên cảm giác nóng bỏng ướt át, bởi lẽ đôi môi đang cắn liếm bên trong bắp đùi chợt đi đến một chỗ tuyệt đối không thể tưởng tượng được…

“Không… Đừng…”

Đường Chấn Đông hoảng sợ bối rối thở hổn hển, cố gắng thu hồi đôi chân thon dài, không ngờ hai chân đã bị ép buộc quấn quanh thắt lưng của Thượng Quan Cẩm. Chân mở rộng ra mặc cho đầu lưỡi mềm mại ướt át liếm lên nơi yếu đuối. Đầu lưỡi cẩn thận liếm láp, ngón tay ra sức chơi đùa. Hai mắt Đường Chấn Đông nhiễm ***, cơ thể mạnh mẽ run rẩy, tuy nhiên, hắn vẫn kìm nén không bật ra một tiếng rên nào. Thượng Quan Cẩm hơi nheo lại con mắt đẹp đẽ, tiếp tục liếm láp đầu đỉnh run run của hắn. Cuối cùng khi hắn không khống chế được mà thở dốc, Thượng Quan Cẩm há miệng nuốt toàn bộ tính khí của hắn vào. Đường Chấn Đông chấn động nhìn Thượng Quan Cẩm, không ngờ hắn có thể làm được đến mức này, cảm thấy trong lòng quay cuồng, lúc hoàn hồn, theo bản năng nắm tóc Thượng Quan Cẩm, “Bẩn… Buông ra…”

Thượng Quan Cẩm không hề thả hắn ra, ngược lại mơn trớn hắn rất điêu luyện. Đường Chấn Đông xấu hổ cắn môi, liều mạng chống lại khoái cảm khi dục vọng bị khiêu khích, nhưng nhìn Thượng Quan Cẩm ở giữa hai chân hắn ra sức lấy lòng thì toàn thân hắn mềm nhũn, mãi cho đến lúc đạt cao trào…

Không khí tỏa ra mùi xạ hương độc đáo của nam nhân.

Sau khi giải phóng thân thể Đường Chấn Đông lụi xơ, con ngươi từ trước đến nay đen như mực dường như đã không còn tiêu cự, làn da màu đồng khỏe mạnh sáng bóng và những dấu hôn đỏ rải khắp trên ngực dường như đang dụ dỗ người xâm phạm.

Thượng Quan Cẩm ngước mắt nhìn dáng dấp khiêu gợi sau khi cao trào của Đường Chấn Đông, dùng tay gạt những đám tóc lộn xộn của hắn để nhìn rõ biểu cảm trên mặt hắn, “Mùi vị rất đậm, ngươi đã bao lâu không chạm vào mình rồi?”

Đường Chấn Đông mê man thở dốc, dường như không nghe thấy hắn nói gì. Thượng Quan Cẩm chăm chú nhìn hắn rồi cúi đầu hôn hắn, “Nếm thử mùi vị của ngươi…” Chưa nói xong đã hôn lên.

“Đừng…” Hương vị tanh ngọt *** đãng theo đôi môi Thượng Quan Cẩm xâm nhập vào khoang miệng hắn. Đường Chấn Đông xấu hổ trừng mắt nhìn hắn, quay đầu né nụ hôn của hắn, nhưng cằm bị nắm chặt, không thể chạy trốn, chỉ có thể bị động tiếp nhận nhiệt tình. Đợi Thượng Quan Cẩm rời khỏi môi hắn, Đường Chấn Đông chỉ còn sức để thở hổn hển. Thượng Quan Cẩm nhìn xuống, Đường Chấn Đông ngửa mặt nhìn vào đôi mắt sâu hun hút của Thượng Quan Cẩm, không hề lùi bước, ánh mắt họ va chạm bốc lửa trong không khí. Đường Chấn Đông nâng khuỷu tay muốn ngồi dậy nhưng Thượng Quan Cẩm đã đè hắn trở lại, bộ phận to lớn cứng rắn tràn ngập sự xâm lược của giống đực ép ở bắp đùi hắn, “Đã thành như vậy, còn muốn né tránh ta?”

“Không phải thế.” Đường Chấn Đông đỏ mặt tía tai lắc đầu, muốn hắn thả lỏng người tiếp nhận dục vọng của nam nhân, hắn thật sự không làm được, có thể dựa vào những gì Thượng Quan Cẩm đã làm với hắn mà trả trở lại cho Thượng Quan Cẩm, “Ta, ta dùng miệng giúp ngươi.”

Thượng Quan Cẩm sững sờ, càng tham lam sờ soạng cơ thể màu đồng khỏe khoắn của hắn, “Như thế vẫn không đủ.” Giọng nói vốn trầm thấp trong trẻo lúc này trở nên khàn khàn, hơi thở phả vào bên tai làm bỏng hắn, “Ta muốn đi vào…”

Nói xong, đôi bàn tay trắng như ngọc nâng cái mông dẻo dai mà rắn chắc của hắn lên, dính một ít chất dịch vừa mới bắn ra, Thượng Quan Cẩm không hề báo trước mà xâm nhập vào lỗ nhỏ phía sau. Cơ thể Đường Chấn Đông thoáng chốc cứng ngắc, hắn vô thức nắm tay Thượng Quan Cẩm, nhưng vừa mới giơ lên, bàn tay vừa đi sâu vào trong cơ thể hắn ác ý chọt trên đỉnh dục vọng của hắn… “A…” Đường Chấn Đông tê liệt buông tay.

“Thật chặt.” Thượng Quan Cẩm vừa khiêu gợi liếm bên tai hắn, vừa cố gắng đút ngón tay vào, mạnh mẽ kéo căng vách ruột chật hẹp, tiếp theo ngang bướng làm mềm đường ruột chặt sít, thỉnh thoảng hắn còn cong ngón tay đâm vào sâu hơn.

Cảm giác đau đớn và chật vật khiến sắc mặt Đường Chấn Đông trắng bệch, lờ mờ nghe được dưới thân truyền đến tiếng ma sát ướt át. Âm thanh tục tĩu *** ô làm hắn xấu hổ liên tiếp lắc đầu, “Có thể rồi, đừng chuẩn bị nữa…”

“Vẫn chưa được…” Thượng Quan Cẩm yên lặng nhìn hắn, nhét thêm một ngón tay vào, “Ta không muốn làm cơ thể ngươi bị thương…” Hắn mơn trớn kỹ càng xong, xác định thân thể Đường Chấn Đông đủ ẩm ướt, mới chậm rãi rút ba ngón tay chôn sâu trong cơ thể Đường Chấn Đông ra. Đường Chấn Đông còn chưa kịp phục hồi từ những đợt sóng kích thích, cái mông trần bị bàn tay mạnh mẽ nâng lên, bộ phận tràn đầy uy hiếp bỗng di chuyển, kiên cố để ở lối vào…

Dù không nhìn thấy nhưng Đường Chấn Đông vẫn cảm giác được vật kia to lớn hơn người bình thường, hắn hoảng sợ đến mức run run nói, “Không, không được đâu…” Theo bản năng hắn muốn thoát khỏi Thượng Quan Cẩm nhưng lực ép chặt hắn lại mạnh đến kinh hoàng.

Thượng Quan Cẩm như tên đã lên dây, giọng nói trầm thấp bởi vì phải dồn nén mà khàn đặc. Hắn không muốn làm Đường Chấn Đông bị thương, kiên trì vỗ về hắn, “Ngươi đừng lo, ta sẽ không làm ngươi khó chịu.”

Đường Chấn Đông gắng sức ổn định lại tâm trạng hỗn loạn, nhìn Thượng Quan Cẩm gần trong gang tấc. Khuôn mặt tuấn mỹ của Thượng Quan Cẩm đổ đầy mồ hôi hột, thân thể dũng mãnh giống như chiến thần tỏa ra hơi thở ***, đôi mắt bị dục vọng thiêu đốt lo lắng nhìn hắn, hơi thở phập phồng, hiển nhiên là Thượng Quan Cẩm đang rất nhẫn nại. Trong ngực cảm thấy xúc động, Đường Chấn Đông nhắm mắt, cố gắng thả lỏng cơ thể, “Được rồi…”

Đáy mắt Thượng Quan Cẩm lan tràn nghìn cơn rung động, hắn cúi đầu hôn môi Đường Chấn Đông thật sâu thật cẩn thận, dịu dàng triền miên như là đang ôm toàn bộ mạng sống của hắn, sau đó lưng hắn thẳng lên, bộ phận thô to bất chợt đẩy vào.

“Ô!” Đau đớn kịch liệt khiến trước mắt Đường Chấn Đông có vô số ánh sáng trắng lập lòe, toàn thân bị hung khí dữ dằn chém thành hai nửa, khi bộ phận đang gắng gượng tiến vào, hắn nhịn không được phát ra tiếng kêu rên đau đớn, ” Không… được…”

“Thả lỏng, rất nhanh sẽ không đau nữa.” Thượng Quan Cẩm vuốt ve khuôn mặt Đường Chấn Đông, con ngươi sâu thẳm lộ ra ánh nhìn rực lửa, đường ruột chật hẹp nóng bỏng chặt chẽ bao lấy dục vọng căng to của hắn, chặt đến mức hắn gần như bùng nổ. Thượng Quan Cẩm nhẫn nại tách cái mông Đường Chấn Đông ra, chậm rãi di chuyển trong cơ thể thít chặt của hắn. Bắp đùi của Đường Chấn Đông bị ép sát trước ngực Thượng Quan Cẩm, thân dưới bị nâng lên, hắn thấy rõ ràng tư thế *** loạn của mình khi bộ phận đỏ sẫm ra vào trong lỗ nhỏ.

Đường Chấn Đông giãy dụa, thân thể lại bị đè xuống, “Đừng như vậy…”

“Trước đây đã quan hệ với nam nhân chưa?” Thượng Quan Cẩm không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hắn, hơi thở nóng rực phả vào cổ hắn.

Đường Chấn Đông dừng một chút, hai tai chợt đỏ ửng, “Ta sao lại có khả năng cùng nam nhân…”

Hơi thở của Thượng Quan Cẩm càng nặng nề, bắt đầu không khống chế được mà rút ra tiến vào, va chạm mạnh mẽ giống như muốn lục ngủ ngũ tạng của Đường Chấn Đông đều bị ép ra, chất lỏng ẩm ướt dính dấp hòa lẫn với máu chảy ra từ nơi mập hợp.

Sắc mặt Đường Chấn Đông trắng bệch, hạ thân đau nhức như bị xé rách. Hắn cắn chặt răng muốn chịu đựng đau đớn nhưng nơi đang bị điên cuồng xâm phạm vừa nóng vừa đau. Đường Chấn Đông chịu đựng mà đem hai chân quấn lên lưng Thượng Quan Cẩm, không ngờ động tác nhằm giảm đau đớn lại khiến nơi kết hợp càng thêm chặt chẽ, bộ phận cực lớn xâm nhập vào càng sâu.

“Ô… Ngừng…” Mồ hôi phủ kín khuôn mặt Đường Chấn Đông, giọng nói để lộ áp lực và đau đớn.

“Khó chịu như vậy sao?” Thượng Quan Cẩm nâng cằm hắn lên, say đắm hôi môi hắn, cố gắng vuốt ve dục vọng của hắn, dùng mọi kỹ xảo mình biết để làm cho hắn thoải mái. Đường Chấn Đông nhíu mày, ngấm ngầm chịu đựng chờ kết thúc. Chậm rãi, khoái cảm dâng lên làm dịu đau đớn phía sau…

Cơ thể Đường Chấn Đông dần dần không còn cứng ngắc, mặc dù còn đau nhưng đã giảm đi rất nhiều, nên hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tuy nhiên, va chạm mãnh liệt làm hắn phải mở mắt ra, nhìn thẳng vào đôi mắt hồng lên vì ham muốn của Thượng Quan Cẩm, “Nhìn ta, ta là người đầu tiên chiếm đoạt thân thể ngươi.” Âm thanh trầm thấp, ánh mắt chuyên chú, mạnh mẽ làm cho người ta không thể chối từ.

Đường Chấn Đông bị ép nhìn Thượng Quan Cẩm, trong tầm mắt đều là Thượng Quan Cẩm, hơi thở nóng cháy mà ấm áp bao trùm toàn thân hắn, tựa như một tấm lưới màu trắng rộng lớn, vững chắc bao bọc xung quanh cơ thể hắn khiến hắn không thể nào chạy thoát.

Không biết qua bao lâu, bầu trời ngoài cửa sổ dần dần tối om. Tiếng thở dốc mãnh liệt kết hợp với tiếng thân thể va chạm vang dội trong khách phòng. Không ai biết khách phòng trong rừng tre đang tràn ngập hương vị *** ám muội và *** mỹ.

Chính giữa khách phòng thanh tịnh và đẹp đẽ, nam tử tóc đen ngồi trên thắt lưng của thanh niên, mặc cho thanh niên tuấn mỹ kịch liệt chiếm giữ. Hai chân thon dài bị mở rộng đến mức tối đa, chiếm giữ cuồng dã nóng bỏng ướt át ra vào sâu trong cơ thể hắn. Khuôn mặt nam tử lạnh lùng nghiêm nghị, mặt mày anh tuấn, mái tóc đen nhánh dính bết mồ hôi, đường cong trên cơ thể rõ ràng mà mềm dẻo, rất gợi cảm. Hắn buồn khổ ngửa đầu, thân thể màu đồng thiếc đong đưa *** loạn trong sự xâm chiếm thô bạo. Khắp người hắn đầy dấu xanh tím rực rỡ, vô cùng thê thảm, nhưng những vết tích này rất dụ dỗ, khiến thanh niên đang xâm phạm hắn càng muốn chà đạp hắn…

Thượng Quan Cẩm đong đưa thắt lưng dẻo dai, từ dưới lên trên tiến nhập vào chỗ sâu nhất, dùng hết tất cả sức lực. Dục vọng trong đáy mắt giống như dã thú nuốt chửng con mồi, hàm răng trắng muốt cắn bờ môi đỏ tươi của Đường Chấn Đông. Bàn tay trắng nõn tham lam vân vê điểm nổi lên trên ngực hắn. Chỗ đó bị đùa bỡn đến mức đỏ sẫm trong suốt, lóe ra lớp ánh sáng *** mỹ ướt át. Khi đầu nhũ của Đường Chấn Đông bị ngón tay bóp chặt, Thượng Quan Cẩm cảm thấy đường ruột hắn chợt siết chặt, kích thích đến mức dục vọng vốn bừng bừng hưng phấn của Thượng Quan Cẩm càng căng to hơn. Hắn mạnh mẽ tấn công lỗ nhỏ chặt sít đó.

“Không… muốn…”

Trong chớp mắt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Đường Chấn Đông, ngay cả vết sẹo trên mặt cũng bị mồ hôi làm cho ẩm ướt, thoạt nhìn yếu đuối nhưng gợi cảm. Hắn vươn tay chống trên ngực Thượng Quan Cẩm, cố gắng thoát khỏi ràng buộc cứng rắn.

Thượng Quan Cẩm vững vàng trói chặt thắt lưng hắn, bộ phận sung sức hung ác chạm vào chỗ sâu ở bên trong, sắp rút ra thì lại mãnh liệt đâm vào vách ruột sít chặt, tăng nhanh tốc độ di chuyển. Động tác quá mức tàn bạo tựa như muốn xuyên thủng cơ thể Đường Chấn Đông.

“Ngừng… a a…” Đường Chấn Đông không chịu nổi hoan ái kịch liệt, mười ngón tay cắm sâu vào lưng Thượng Quan Cẩm như muốn hòa tan với cơ thể hắn.

“Ngoan, một chút nữa thôi, đừng lộn xộn.” Thượng Quan Cẩm vội vàng hôn hắn, tư thế chẳng hề tao nhã như thường ngày, hai tay xuôi theo đường cong trên người hắn mà trượt xuống bụng, âu yếm dục vọng giữa hai chân hắn.

“Đừng… Đừng…” Đường Chấn Đông cố gắng kiềm chế, hạ thân nóng lên, giữa mập hợp dữ dội, nơi bị cắm vào vẫn đau đớn nhưng chỗ vô tình bị ma sát lại truyền ra khoái cảm đê mê giật khắp toàn thân. Chân tay không khống chế được mà run lẩy bẩy, tiếng rên rỉ bật ra từ cổ họng ngay cả hắn nghe cũng cảm thấy xấu hổ, “A… Ưm, a…”

Bộ phận màu đỏ trong cơ thể bỗng nhiên bị rút ra, Đường Chấn Đông cảm thấy choáng váng, thân thể bị lật lại, Thượng Quan Cẩm từ phía sau tách hai chân hắn ra, tư thế không che đậy khiến cho toàn bộ nơi riêng tư bị phơi bày trong không khí. Hắn còn chưa kịp cảm thấy nhục nhã vì tư thế này, hung khí làm hắn hoảng sợ đã đâm thật sâu vào trong, hung hăng xuyên qua hắn.

Lại bị cướp đoạt làm cho ý thức Đường Chấn Đông mơ hồ, nhưng thân thể bị đưa qua đưa lại khiến hắn không thể ngất xỉu. Khi va chạm càng mạnh thêm, hắn cũng không nhịn nổi nữa mà nức nở yếu ớt, “Đừng… tay…”

“Không được từ chối ta.” Thượng Quan Cẩm vuốt ve hắn, ấn cổ tay của hắn vào tấm thảm trắng, cơ bắp mạnh mẽ dính sát từng phần da thịt trên người hắn, tình cảm cuồng nhiệt cuồn cuộn trào dâng trong ánh mắt thâm thúy, còn có câu cáo thị giống như thần chú vang vọng trong tai hắn…

…Ta thích ngươi, thích ngươi từ lâu…

Sau khi cảm xúc cuồng điên lắng xuống, Đường Chấn Đông mê man trong lòng Thượng Quan Cẩm. Thượng Quan Cẩm rửa sạch thân thể Đường Chấn Đông, rồi đắp dược lên vết thương của hắn, lúc này mới ôm hắn lên giường nghỉ ngơi.

Hết chương 12

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương