Gương mặt của Khương Tuệ Lương hiện lên trước mắt của Tạ Triết quả thật rất sống động, bây giờ cô còn muốn chủ động ngồi bên trên anh nữa chứ, còn chưa gì đã định xong là sẽ sinh ba đứa con... Chỉ mới nghĩ đến chuyện trong Tạ gia sẽ có thêm một Tiểu Lương Lương, một Tiểu Triết Triết và một Tiểu Triết Lương là cũng đủ làm cho Tạ Triết thấy hài lòng rồi.

Nhưng chuyện khiến anh hài lòng hơn chưa dừng lại ở đó, khi này Khương Tuệ Lương đã chủ động đem hạ bộ đang kêu gào đói khát kia đi vào nơi tư mật non mền, còn chưa đợi anh thích ứng kịp thì cô đã bắt đầu di chuyển. Một nơi vừa ấm áp lại còn ẩm ướt càng làm cho anh thấy phấn khích hơn.

Nhưng Tạ Triết cũng không muốn để yên như thế, lúc này anh lại cố ý ngồi dậy rồi ôm lấy cô vì sự di chuyển đột ngột nên hạ bộ lại càng thúc sâu vào bên trong cô hơn, gương mặt nhỏ của Khương Tuệ Lương cũng đỏ lên không ít, không những vậy mà cô còn bám chặt lấy cơ thể anh mà rên rỉ.

- Ha...ah... Tạ Triết... Sâu quá... Anh đi vào sâu quá... Ha...ah... Không được... Sâu quá...

- Lương Lương, em lừa anh như vậy, vui không?

- Không vui... Không vui chút nào... Ha...a... Tạ Triết... A...a...Ah...

Đến đây Tạ Triết còn ôm chặt lấy cô, cố ý đưa hạ bộ đi vào nơi sâu nhất có thể, không những thế mà anh còn để lại trên cơ thể của cô không biết bao nhiêu là vết xanh đỏ, còn Khương Tuệ Lương cũng không có vừa, nếu như không đấu được với anh thì mình cắn người! Nghĩ là làm, cô liền cắn lên vai anh một cái, Tạ Triết cũng chỉ nhíu mày, nhưng anh không la đau, thay vào đó anh lại hành hạ nơi vách thịt mềm mại kia hơn, mỗi lần va chạm đều làm đầu óc điên đảo, cô bây giờ thật sự không nghĩ được gì nữa rồi.


Tuy nhiên, lúc này Tạ Triết lại nói:

- Lương Lương, nếu như không phải em và Phó Âu Trực hẹn hò, thì anh đã cưới em từ lâu rồi.

Khương Tuệ Lương có chút mơ màng, nghe thì cũng chỉ là chữ được chữ mất, nhưng cô có nghe được ba chữ "Phó Âu Trực", không biết ai xui ai khiến, mà cô lại nỉn non.

- Âu Trực... Phó Âu Trực...

Với Tạ Triết mà nói thì anh không hề thích Lương Lương của mình nhắc tên người đàn ông khác, hơn nữa là còn đang trong tình huống như thế này, ba chữ "Phó Âu Trực" chính là điều làm cho Tạ Triết thấy nhức nhối.

Anh còn tưởng rằng Khương Tuệ Lương đang nghĩ đến Phó Âu Trực trong khi làm tình với mình, ngay lập tức Tạ Triết liền đem cô đè xuống, hung hăng va chạm đến mức Khương Tuệ Lương chỉ biết ôm chặt lấy tấm lưng lớn của anh, cô còn muốn nói gì đó nhưng lại bị anh chặn miệng, cứ như thế mà bao nhiêu lời muốn nói đều phải nuốt lại hết vào bụng. Trong cổ họng cũng chỉ phát ra được những âm thanh rên rỉ gợi tình.

Hôn nhau triền miên được một lúc, Khương Tuệ Lương cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cô liền muốn đẩy anh ra, nhưng anh lại càng hung hăng xâm nhập hơn, không chỉ vậy mà còn không biết xấu hổ, nói:

- Là ai làm em sướng hơn?

- Ha...a... Đừng hỏi những câu...a...a... Nhưng câu xấu hổ như vậy chứ... Ha...ưm...a...

- Trả lời anh... Ai làm em sướng hơn!

Tuy rằng muốn cô trả lời mình, nhưng có vẻ sự ghen tuông đã che mờ lý trí, Tạ Triết không cho cô cơ hội trả lời, hạ bộ cứ liên tục thúc vào chỗ khiến cô phải rên rỉ. Đến một chút, khi ở bên dưới anh cảm nhận được có gì đó rất ấm áp đang chảy ra thì anh lại càng hung hăng hơn, mỗi lần va chạm đều khiến cô trở nên điên đảo.


Lúc này Tạ Triết lại nói:

- Lương Lương ngoan... Nói xem ai làm em sướng hơn?

- Tạ Triết... Chỉ có Tạ Triết thôi...ah...a... Đừng thúc vào chỗ đó nữa...a... Không được... Em... Em hỏng rồi... Hỏng rồi...

Nghe được câu trả lời hài lòng, Tạ Triết cũng dần giảm tốc độ lại, nhưng vẫn thúc sâu vào bên trong, còn hôn lấy môi cô.

Ở bên trên thì môi lưỡi quấn quýt không rời, ở nơi giao hợp cũng bị anh hung hăng xiên xỏ đến đáng thương. Có vẻ như Khương Tuệ Lương lần này không xong thật rồi...

Đến đây, cô lại thấy Tạ Triết gia tăng tốc độ luân động, mỗi lần đi vào đều đi vào đều khiến cô phải há hốc, đến một lúc sau cô lại cảm nhận được một dòng nước ấm chảy qua cơ thể mình.

Toàn thân của cô có chút co giật nhẹ, còn Tạ Triết thì lại rất thoải mái mà đem mầm mống phóng thích ở bên trong cô. Khi này Khương Tuệ Lương đã mệt đến mức muốn đi ngủ nhưng Tạ Triết lại trực tiếp ôm cô ngồi dậy, không chỉ vậy mà anh còn xoay người cô lại, để cô nằm sấp trên giường, lại một lần đi vào bên trong cô.

Nơi vách thịt vẫn còn nhạy cảm lại bị anh làm tiếp cũng khiến cho Khương Tuệ Lương thấy giật mình. Nhưng rồi sau đó cô lại rên rỉ nói:


- Đừng di chuyển nữa... A...ưm... Tạ Triết... Đừng đẩy nữa... Đừng mà...

- Vợ à, chúng ta phải cố gắng sinh Tiểu Lương Lương chứ, không chỉ vậy mà còn có Tiểu Triết Triết và Tiểu Triết Lương nữa mà. Chúng ta phải cố gắng hơn!

Dứt lời thì Tạ Triết càng cố ý đẩy vào sâu hơn, cô hối hận rồi! Vốn dĩ cô không nên hứa với anh mới đúng!

Hối hận rồi... Hối hận muốn chết rồi.

#Yu~




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương