Cung Nữ Đấu Tranh Hàng Ngày
-
Chương 50: Ghi Hận
Tiễn Tần Phong đi, Lăng Hoan cảm thấy có chút mệt mỏi, cô trở về phòng ngủ ,đang muốn nghỉ ngơi một chút, Diệp Lan lại đi vào.
"Chủ tử, lãnh cung bên kia truyền đến tin tức."
Nói xong Diệp Lan đem tờ giấy trong tay đưa cho Lăng Hoan.
Lăng Hoan đọc nội dung trên tờ giấy, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt trầm xuống, nàng đem tờ giấy giao cho Diệp Lan đốt.
Diệp Lan nói: "Ngọc thứ nhân này quả nhiên không từ bỏ ý định, chỉ là không nghĩ tới nàng ta giấu thật sâu, móng vuốt đều vươn tới chỗ Đức phi nương nương, cũng không biết Đức phi nương nương biết sẽ có cảm giác gì? ”
"Ngọc thứ nhân và Đức phi vốn là đường tỷ muội, bên cạnh Đức phi có người của nàng cũng không có gì kỳ quái." - Lăng Hoan ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.
Ngọc thứ nhân cùng nàng bất đồng, nàng cùng Lăng Nhàn tuy rằng là tỷ muội, nhưng Lăng Nhàn là đích xuất nàng là thứ xuất, ở Hầu phủ không có ai đem thứ nữ như nàng để vào mắt, nàng cùng Lăng Nhàn cùng tiến cung, tài nguyên trong phủ toàn bộ cho Lăng Nhàn, nàng hai bàn tay trắng cái gì cũng không có. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước nàng bị Như Anh cùng Lăng Nhàn chèn ép lưu lạc thành cung nữ.
Nhưng Ngọc thứ nhân thì khác, nàng và Đức phi là đường tỷ muội, hai người đều là đích xuất, thậm chí Ngọc thứ nhân trong phủ so với Đức phi còn được sủng ái hơn, bởi vậy bên người Đức phi có người của nàng cũng không kỳ quái.
Ngọc thứ nhân lòng người hẹp hòi, tính tình xúc động lại thù hận, nhưng hết lần này tới lần khác nàng xuất thân quốc công phủ, phía sau có thế lực gia tộc chống đỡ, địch nhân như vậy thập phần đáng sợ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Hoan tình nguyện mạo hiểm cũng muốn triệt để diệt trừ nàng ta.
Nàng thế cô thế cô, lại kết tử cừu với Ngọc thứ nhân, nếu buông tha Ngọc thứ nhân ngày sau rất dễ bị cắn trả, mà có Quốc Công phủ cùng Đức phi làm chỗ dựa, nàng muốn đối phó Ngọc thứ nhân cũng không dễ dàng, trước mắt cơ hội tốt nhất chính là động tay động chân khi nàng sinh ra.
Không ai biết, sau khi Minh Liễu chết, đại cung nữ Minh Ngọc mới được Ngọc thứ nhân đề cập lên là người của nàng ta. Lúc ở Thúy Ly cung, Minh Ngọc vẫn là cung nữ tam đẳng bởi vì phạm sai lầm thiếu chút nữa bị quản sự ma ma đánh chết, cuối cùng vẫn là nàng nhìn không vừa mắt, cầm bạc đến hối lộ quản sự ma ma, lúc này mới cứu nàng ta một mạng.
Hiện tại lúc trước quản sự ma ma kia đã sớm bởi vì phạm tội mà bị xử tử, bởi vậy quan hệ giữa nàng và Minh Ngọc ngoại trừ Diệp Lan không ai biết.
Quan trọng hơn là, thân tỷ tỷ của Minh Ngọc làm việc ở Minh Nguyệt cung, không biết vì sao chọc giận Đại công chúa, bị Đức phi đánh chết.
Minh Ngọc cùng Đức phi có cừu oán, đại công chúa vu hãm Ngọc thứ nhân chính là Minh Ngọc dụ dỗ, mục đích chính là để cho Ngọc thứ nhân cùng Đức phi kết thù.
"Chủ tử, Ngọc thứ nhân muốn hại chủ tử giá họa cho Đức phi, cũng không biết nàng muốn cái gì?" Diệp Lan nghĩ không ra mạch não của Ngọc thứ nhân, theo đạo lý nói, có Đức phi ở đây, cuộc sống của nàng ta ở lãnh cung mới không khổ sở như vậy, nếu không có Đức phi, với tính tình Ngọc thứ nhân, không biết chết bao nhiêu lần.
"Ai biết được?" - Lăng Hoan cười nhạt một tiếng.
Chẳng qua là cho rằng Đức phi hại nàng ta, nàng ta muốn trả thù trở về mà thôi. Ngọc thứ nhân nói trắng ra chính là vô não, thích trêu chọc thị phi chung quanh, hết lần này tới lần khác lại lòng dạ hẹp hòi thích ghi thù, căn bản là một tai họa, quá khứ nếu không phải có Đức phi làm chỗ dựa, nàng ta có thể sống tiêu dao như vậy sao ?
Đáng tiếc, Đức phi một mảnh khổ tâm nàng ta lại không có cảm tình, hiện giờ ngược lại nuôi ra bạch nhãn lang.
Như thế cũng tốt, để cho các nàng cắn nhau, đến lúc đó nàng ngược lại thuận tiện hơn rất nhiều.
Diệp Lan giúp Lăng Hoan đem trang sức trên đầu ghỡ xuống, nói: "Cũng không biết đến lúc đó có liên lụy Minh Ngọc hay không, nàng tiếp tục ở lại bên cạnh Ngọc thứ nhân quá mạo hiểm. ”
Lăng Hoan chống giường chậm rãi nằm xuống, bây giờ thai tháng đã lớn, hành động của cô chậm chạp hơn rất nhiều: "Qua một thời gian đưa lời cho cô ấy đi, xem có thể nghĩ biện pháp rời khỏi lãnh cung hay không. ”
"Vâng."
"Chủ tử, lãnh cung bên kia truyền đến tin tức."
Nói xong Diệp Lan đem tờ giấy trong tay đưa cho Lăng Hoan.
Lăng Hoan đọc nội dung trên tờ giấy, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt trầm xuống, nàng đem tờ giấy giao cho Diệp Lan đốt.
Diệp Lan nói: "Ngọc thứ nhân này quả nhiên không từ bỏ ý định, chỉ là không nghĩ tới nàng ta giấu thật sâu, móng vuốt đều vươn tới chỗ Đức phi nương nương, cũng không biết Đức phi nương nương biết sẽ có cảm giác gì? ”
"Ngọc thứ nhân và Đức phi vốn là đường tỷ muội, bên cạnh Đức phi có người của nàng cũng không có gì kỳ quái." - Lăng Hoan ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.
Ngọc thứ nhân cùng nàng bất đồng, nàng cùng Lăng Nhàn tuy rằng là tỷ muội, nhưng Lăng Nhàn là đích xuất nàng là thứ xuất, ở Hầu phủ không có ai đem thứ nữ như nàng để vào mắt, nàng cùng Lăng Nhàn cùng tiến cung, tài nguyên trong phủ toàn bộ cho Lăng Nhàn, nàng hai bàn tay trắng cái gì cũng không có. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước nàng bị Như Anh cùng Lăng Nhàn chèn ép lưu lạc thành cung nữ.
Nhưng Ngọc thứ nhân thì khác, nàng và Đức phi là đường tỷ muội, hai người đều là đích xuất, thậm chí Ngọc thứ nhân trong phủ so với Đức phi còn được sủng ái hơn, bởi vậy bên người Đức phi có người của nàng cũng không kỳ quái.
Ngọc thứ nhân lòng người hẹp hòi, tính tình xúc động lại thù hận, nhưng hết lần này tới lần khác nàng xuất thân quốc công phủ, phía sau có thế lực gia tộc chống đỡ, địch nhân như vậy thập phần đáng sợ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Hoan tình nguyện mạo hiểm cũng muốn triệt để diệt trừ nàng ta.
Nàng thế cô thế cô, lại kết tử cừu với Ngọc thứ nhân, nếu buông tha Ngọc thứ nhân ngày sau rất dễ bị cắn trả, mà có Quốc Công phủ cùng Đức phi làm chỗ dựa, nàng muốn đối phó Ngọc thứ nhân cũng không dễ dàng, trước mắt cơ hội tốt nhất chính là động tay động chân khi nàng sinh ra.
Không ai biết, sau khi Minh Liễu chết, đại cung nữ Minh Ngọc mới được Ngọc thứ nhân đề cập lên là người của nàng ta. Lúc ở Thúy Ly cung, Minh Ngọc vẫn là cung nữ tam đẳng bởi vì phạm sai lầm thiếu chút nữa bị quản sự ma ma đánh chết, cuối cùng vẫn là nàng nhìn không vừa mắt, cầm bạc đến hối lộ quản sự ma ma, lúc này mới cứu nàng ta một mạng.
Hiện tại lúc trước quản sự ma ma kia đã sớm bởi vì phạm tội mà bị xử tử, bởi vậy quan hệ giữa nàng và Minh Ngọc ngoại trừ Diệp Lan không ai biết.
Quan trọng hơn là, thân tỷ tỷ của Minh Ngọc làm việc ở Minh Nguyệt cung, không biết vì sao chọc giận Đại công chúa, bị Đức phi đánh chết.
Minh Ngọc cùng Đức phi có cừu oán, đại công chúa vu hãm Ngọc thứ nhân chính là Minh Ngọc dụ dỗ, mục đích chính là để cho Ngọc thứ nhân cùng Đức phi kết thù.
"Chủ tử, Ngọc thứ nhân muốn hại chủ tử giá họa cho Đức phi, cũng không biết nàng muốn cái gì?" Diệp Lan nghĩ không ra mạch não của Ngọc thứ nhân, theo đạo lý nói, có Đức phi ở đây, cuộc sống của nàng ta ở lãnh cung mới không khổ sở như vậy, nếu không có Đức phi, với tính tình Ngọc thứ nhân, không biết chết bao nhiêu lần.
"Ai biết được?" - Lăng Hoan cười nhạt một tiếng.
Chẳng qua là cho rằng Đức phi hại nàng ta, nàng ta muốn trả thù trở về mà thôi. Ngọc thứ nhân nói trắng ra chính là vô não, thích trêu chọc thị phi chung quanh, hết lần này tới lần khác lại lòng dạ hẹp hòi thích ghi thù, căn bản là một tai họa, quá khứ nếu không phải có Đức phi làm chỗ dựa, nàng ta có thể sống tiêu dao như vậy sao ?
Đáng tiếc, Đức phi một mảnh khổ tâm nàng ta lại không có cảm tình, hiện giờ ngược lại nuôi ra bạch nhãn lang.
Như thế cũng tốt, để cho các nàng cắn nhau, đến lúc đó nàng ngược lại thuận tiện hơn rất nhiều.
Diệp Lan giúp Lăng Hoan đem trang sức trên đầu ghỡ xuống, nói: "Cũng không biết đến lúc đó có liên lụy Minh Ngọc hay không, nàng tiếp tục ở lại bên cạnh Ngọc thứ nhân quá mạo hiểm. ”
Lăng Hoan chống giường chậm rãi nằm xuống, bây giờ thai tháng đã lớn, hành động của cô chậm chạp hơn rất nhiều: "Qua một thời gian đưa lời cho cô ấy đi, xem có thể nghĩ biện pháp rời khỏi lãnh cung hay không. ”
"Vâng."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook