Diệp Hải còn chưa nói xong, Thẩm Niệm Thu liền đứng lên, trực tiếp cướp điện thoại của hắn.
Nhật ký cuộc gọi vừa mới cúp chính là dãy số mà cậu quen thuộc, ngay lúc mà cậu chuẩn bị gọi lại, Thẩm Niệm Thu bỗng nhiên nhớ tới cuộc điện thoại không thoải mái ngày hôm qua, tức khắc tỉnh táo lại, trả điện thoại lại cho Diệp Hải.
Thấy Thẩm Niệm Thu vừa rồi còn gấp không chờ nổi bày ra thái độ kiên quyết, Diệp Hải vốn còn sợ Thẩm Niệm Thu đột nhiên thay đổi hoặc là thực sự có chị gái, không nghĩ tới Thẩm Niệm Thu liền cứ như vậy trả lại điện thoại, làm Diệp Hải không rõ chuyện gì đang xảy ra.
"Làm cái quỷ gì thế?Nghe lời cậu nói là điện thoại lừa đảo, vậy mà nó lại gọi lại đây!" Diệp Hải vừa mắng vừa tắt.
Trong chốc lát, Thẩm Niệm Thu đột nhiên nói: "Nghe.
"
"Nghe cái gì?" Diệp Hải nghe không rõ.
"Kêu cậu nghe điện thoại!"
"Nghe cái gì mà nghe? Tôi đã kéo vào danh sách đen rồi.
"
Hàng mày của Thẩm Niệm Thu nhăn lại, con ngươi sâu thẳm lạnh băng nhìn chằm chằm người đại diện, "Ai kêu cậu kéo vào danh sách đen?"
Cậu lại lần nữa đoạt lấy di động của Diệp Hải, kéo dãy số của Thẩm Niệm Hạ ra khỏi sổ đen, sau đó gọi lại.
Điện thoại một giây liền bắt máy.
Thẩm Niệm Thu: "Chuyện gì?"
"Cậu hiện tại ở nơi nào?" Thẩm Niệm Hạ hỏi.
"Ở studio chụp ảnh công bố.
"
"Cậu đừng chụp liền, chị lập tức tới đó, gửi địa chỉ cho chị.
"
Thẩm Niệm Thu rất ít khi thấy Thẩm Niệm Hạ vội vã như vậy, ngày thường Thẩm Niệm Hạ vẫn luôn cao lãnh xa cách, bình tĩnh, như thể thế gian này không có thứ gì khiến cô bộ lộ cảm xúc khác.
Mà đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Niệm Hạ uy quyền can thiệp vào công tác của hắn, kể cả lúc trước khi cha mẹ bọn họ cực lực khuyên can Thẩm Niệm Thu đừng tiến vào giới giải trí, Thẩm Niệm Hạ cũng chưa từng tỏ ra bất kỳ thái độ nào.
Thật kỳ lạ.
Thẩm Niệm Thu không biết cô vì cái gì mà lại có thể có hành động khác thường như vậy, đặc biệt là hôm qua cô còn không thèm để tâm việc mình coi Tiết Thiên Thiên như chị ruột mà đối đãi.
Hay là cô biết cậu bị lừa ký hợp đồng?
Thẩm Niệm Thu liền hỏi: "Chị đến đây làm gì?"
"Chúng ta gặp mặt trước đi rồi tính.
"
Thẩm Niệm Thu nhíu nhíu mày, dùng WeChat của Diệp Hải thêm Thẩm Niệm Hạ, tiện tay phát vị trí qua, sau đó lại xóa bỏ WeChat bạn tốt.
Toàn bộ quá trình thành thạo đến thuần thục, không có một chút do dự.
Một bên Diệp Hải lại trầm mặt xuống, "Đây là ai?"
Thẩm Niệm Thu không chút để ý nói: "Liên quan gì đến anh! Sạc điện thoại cho tôi đi.
"
Diệp Hải lại bị cậu chọc tức, "Không liên quan đến tôi? Tôi là người đại diện của cậu đấy! Thẩm Niệm Thu, cậu nghe cho rõ đây, hợp đồng của cậu cùng Tiết Thiên Thiên đã ký rồi, cậu đừng có gây rắc rối cho tôi nữa! Còn chưa kể sự góp mặt của Thiên Vương lão tử, cậu vẫn nên đi quay đi!"
Tâm tình Thẩm Niệm Thu chẳng dao động, thậm chí còn không để bụng mà còn ngoáy ngoáy tai, "Anh hét cái gì? Chột dạ hả?"
Diệp Hải càng nghe càng tức, "Tôi có làm chuyện gì xấu mà chột dạ?!"
Thẩm Niệm Thu lúc này mới ngước mắt lên, lạnh lùng nghiêng đầu, cậu liếc mắt một cái, "Anh nói đi?"
Nhà tạo hình vẫn còn ở đây, Diệp Hải còn muốn giữ chút mặt mũi, lại sợ Thẩm Niệm Thu thật sự nổi điên.
Vốn dĩ chương trình này không phải Thẩm Niệm Thu tự nguyện tham gia, là bọn họ chơi chút thủ đoạn, mới ép được Thẩm Niệm Thu xuất hiện ở chỗ này.
Diệp Hải đành phải hạ mình xuống.
"Dây sạc.
" Thẩm Niệm Thu nhắc nhở lần nữa.
Diệp Hải uất ức nghẹn họng, giúp cậu tìm dây sạc, cắm chân sạc vào điện thoại.
Thẩm Niệm Thu ngày hôm qua gọi điện thoại nói chuyện với Thẩm Niệm Hạ xong thì lại bực tức, di động cũng không muốn chơi, pin cũng lười đem đi sạc, một mình uống hết hai ly rượu lúc rồi ngã người đi ngủ.
Hôm nay sáng sớm, cậu đã bị Diệp Hải từ trên giường lôi đi, đưa đến bên này, di động vốn đã hết pin nên tắt máy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook