Cũng Chỉ Là Hạt Bụi
-
Chương 18: Lời cuối sách
Tôi vốn có một cảm giác sợ hãi xen lẫn kính nể đối với những người hành nghề y.
Ý tưởng về câu chuyện này lần đầu tiên nảy ra trong đầu là khi tôi đã hoàn thành Lương ngôn tả ý và trước khi viết Kí ức độc quyền, lúc ấy, tôi mới viết được khoảng năm ngàn chữ.
Quãng thời gian đó, vì lí do cá nhân nên tôi không thể giữ tâm trạng bình ổn để viết về một bác sĩ, thế nên tôi tạm gác lại, cuối cùng ngừng vô thời hạn, tôi chuyển sang viết Kí ức độc quyền. Khi bắt đầu viết tiếp Cũng chỉ là hạt bụi, thực ra trong lòng tôi vẫn chưa kịp thích ứng, từng cảm thấy vô cùng áp lực. Bởi vậy, viết được ba mươi ngàn chữ tôi liền đăng dài kì lên mạng, hy vọng nhận được sự khích lệ từ độc giả.
Thời thanh xuân của tôi gắn liền với nha sĩ. Hơn hai mươi năm đầu đời, tôi đã tiếp xúc với rất nhiều nha sĩ, trong đó có người tôi thích, có người tôi không thích; có người thấy lợi tối mắt, có người đáng để tôn trọng. Ngải Cảnh Sơ chính là hình mẫu một bác sĩ lí tưởng mà tôi và rất nhiều người trông đợi.
Ban đầu, cuốn tiểu thuyết này được định hướng là một câu chuyện về thời thanh xuân, một hồi ức không mấy tươi đẹp bị chôn sâu dưới đáy lòng, một người con trai ưu tú và một mối tình chớm nở đã lụi tàn. Tôi vốn định bắt đầu viết từ thời điểm Tăng Lý mười lăm tuổi và miêu tả quá trình cô ấy trưởng thành, đáng tiếc, bản thân không quá hài lòng, vì vậy tôi quyết định chọn thời điểm Tăng Lý hai mươi tư tuổi làm vạch xuất phát, ở giữa đan xen những đoạn kí ức ngắn.
Tôi còn muốn chia sẻ một chút về tên tiểu thuyết, cái tên bắt nguồn từ câu thơ mà tôi rất thích: “Thế giới vi trần lí, ngô ninh ái dữ tăng”*, vậy nên tôi lấy nửa đầu của câu thơ làm tên sách, viết một câu chuyện thuộc về “Ngũ – Ninh – Ngải – Vu – Tăng”*. Mong muốn của tôi là có thể dành nhiều “đất diễn” cho Ngũ Dĩnh và Ninh Phong, tiếc rằng vì vấn đề độ dài nên phải giản lược đi khá nhiều tình tiết.
*Câu thơ của nhà thơ thời Đường – Lý Thương Ẩn. Hàm ý: Thế giới quá đỗi rộng lớn, vạn vật lại quá đổi nhỏ bé, con người sống trong thế giới chỉ như một hạt bụi, hà cớ tự giày vò bản thân giữa yêu và hận?)
*Chơi chữ dựa trên hiện tượng đồng âm trong tiếng Hán. Cách phát âm năm chữ của nửa sau câu thơ ( Ngô ninh ái dự tăng ) gần giống với cách phát âm năm chữ: Ngũ (Ngũ Dĩnh), Ninh (Ninh Phong), Ngải (Ngải Cảnh Sơ), Vu (Vu Dịch), Tăng (Tăng Lý)
Tăng Lý và Vu Dịch của ngày xưa khiến người ta phải thở dài nuối tiếc, đôi khi chúng ta tưởng mình đã yêu một người, nhưng lại không biết, có lẽ không phải chúng ta yêu người đó, chỉ là một thứ cảm giác mà thôi.
Khi hồi tưởng về mối tình đầu, Tăng Lý từng hai lần nhắc tới lời thoại trong bộ phim điện ảnh Beyond the clouds.
Nếu anh nói “anh yêu em” thì sẽ thế nào?
Thì sẽ giống như thắp một ngọn nến mập mờ trong căn phòng sáng rực.
Tăng Lý cả hai lần đều hiểu lầm ý câu nói đó, về sau cô ấy mới hiểu ra: Tình yêu rất mong manh, nó chỉ như một ánh nến yếu ớt được thắp giữa căn phòng sáng rực, chẳng hề quan trọng.
Truyện còn có chi tiết Tăng Lý đọc lời thoại kia trong cuốn tạp chí, thực ra tôi cũng đã từng trong thấy nó trong tạp chí khi mười chín tuổi, đến tận bây giờ, nguyên văn những câu ấy vẫn còn mới mẻ trong kí ức của tôi.
Nếu anh nói “anh yêu em” thì sẽ thế nào?
Thì sẽ giống như thắp một ngọn nến mập mờ trong căn phòng sáng rực.
Đạo diễn Antonio đang diễn giải về khoảng cách và sự cố chấp trong quan hệ giữa người với người.
Tình yêu, có thể vô cùng vui vẻ, cũng có thể chẳng chịu nổi một cú đả kích…”.
May mắn thay, cuối cùng Tăng Lý đã gặp được Ngải Cảnh Sơ.
Và bạn, gặp được một người nào đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook