Cùng Anh Làm Ấm Giường
-
Chương 1: Mở đầu
Thượng Quan Ngọc Nhi sau khi đọc xong trang cuối cùng của truyện “Ông xã thật mãnh” thì ý nghĩ duy nhất trong đầu cô là muốn dìm chết bà tác giả bộ truyện này. Ôi, nữ phụ vĩ đại của cô, sao cô bé ấy lại bị chết oan chết uổng như thế.Không được, cô phải vào diễn đàn của bà tác giả để bình luận phê phán mới được.
Thượng Quan Ngọc Nhi vội lấy laptop trong ngăn tủ cạnh giường ra rồi mở trang truyện “Ông xã thật mãnh”, cô gõ bình luận về truyện như sau: “ Tác giả XXX tôi hận cô *biểu tượng mặt khóc*, tôi sẽ là nữ phụ trong truyện để ngày ngày nguyền rủa cô *biểu tượng mặt cười chảy nước mắt*”. Viết xong bình luận cô mới thấy an ủi được phần nào, Ngọc Nhi cất laptop rồi chùm chăn ngủ.
“Ưm…nóng quá….hức…nóng quá…ư… Sao lại nóng đến vậy….rõ ràng mình đã bật điều hòa trước khi đi ngủ rồi mà.” – Thượng Quan Ngọc Nhi vì cơ thể đột nhiên nóng một cách kì lạ mà bừng tỉnh.Cô mở mắt,với tay bật đèn ngủ ở đầu giường nhưng với mãi mà không thấy công tắc đèn đâu.
“Cạch…” – Tiếng mở cửa phòng vang lên, một bóng đen tiến về phía giường ngủ.
Thượng Quan Ngọc Nhi nghe tiếng cửa phòng mở, cô đã đề cao cảnh giác nên trên tay cô lúc này là cái gối đầu, nó đang trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng đập vào “kẻ trộm”. Thượng Quan Ngọc Nhi lẩm bẩm:
“ Ôi mẹ ơi, nhà mình có trộm rồi, chết tiệt, mình nhất định phải thoát ra khỏi đây rồi đi thăm hỏi ông bảo vệ khu chung cư này mới được, phải kiện ông ta tội bảo an không tốt, hừ”
Thấy bóng đen đã tới gần phía giường, cô nhanh tay dùng cái gối đập “ bốp, bốp” vào người “kẻ trộm”. Cô lách qua người “kẻ trộm” rồi dựa vào ánh trăng nhập nhoạng đang chiếu vào phòng mà chuẩn bị co cẳng chạy ra khỏi phòng. Nhưng chân cô còn chưa bước được bước nào thì cả người đã bị nhấc bổng lên. “Kẻ trộm” bế cô lên rồi hắn ta đặt cô xuống giường, cả người đè lên cô, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô.Giọng nói lạnh lẽo của “kẻ trộm” vang lên:
“ Em muốn đi tìm hắn ta?”
Thượng Quan Ngọc Nhi vội lấy laptop trong ngăn tủ cạnh giường ra rồi mở trang truyện “Ông xã thật mãnh”, cô gõ bình luận về truyện như sau: “ Tác giả XXX tôi hận cô *biểu tượng mặt khóc*, tôi sẽ là nữ phụ trong truyện để ngày ngày nguyền rủa cô *biểu tượng mặt cười chảy nước mắt*”. Viết xong bình luận cô mới thấy an ủi được phần nào, Ngọc Nhi cất laptop rồi chùm chăn ngủ.
“Ưm…nóng quá….hức…nóng quá…ư… Sao lại nóng đến vậy….rõ ràng mình đã bật điều hòa trước khi đi ngủ rồi mà.” – Thượng Quan Ngọc Nhi vì cơ thể đột nhiên nóng một cách kì lạ mà bừng tỉnh.Cô mở mắt,với tay bật đèn ngủ ở đầu giường nhưng với mãi mà không thấy công tắc đèn đâu.
“Cạch…” – Tiếng mở cửa phòng vang lên, một bóng đen tiến về phía giường ngủ.
Thượng Quan Ngọc Nhi nghe tiếng cửa phòng mở, cô đã đề cao cảnh giác nên trên tay cô lúc này là cái gối đầu, nó đang trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng đập vào “kẻ trộm”. Thượng Quan Ngọc Nhi lẩm bẩm:
“ Ôi mẹ ơi, nhà mình có trộm rồi, chết tiệt, mình nhất định phải thoát ra khỏi đây rồi đi thăm hỏi ông bảo vệ khu chung cư này mới được, phải kiện ông ta tội bảo an không tốt, hừ”
Thấy bóng đen đã tới gần phía giường, cô nhanh tay dùng cái gối đập “ bốp, bốp” vào người “kẻ trộm”. Cô lách qua người “kẻ trộm” rồi dựa vào ánh trăng nhập nhoạng đang chiếu vào phòng mà chuẩn bị co cẳng chạy ra khỏi phòng. Nhưng chân cô còn chưa bước được bước nào thì cả người đã bị nhấc bổng lên. “Kẻ trộm” bế cô lên rồi hắn ta đặt cô xuống giường, cả người đè lên cô, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô.Giọng nói lạnh lẽo của “kẻ trộm” vang lên:
“ Em muốn đi tìm hắn ta?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook