Cực Phẩm Song Tu
-
Chương 3
“Chào sư huynh, ta là Trần Phong, không biết xưng hô với sư huynh thế nào?
Trần Phong liền tiến tới chào hỏi đối phương.
Gã mập thấy đối phương còn nhỏ tuổi mà ăn nói đĩnh đạc, trông diện mạo lại rất đẹp liền cảm thấy thuận mắt, liền chỉ tay về một khu vườn không xa nói:
“Ta là Lê Hoàng, hiện đang phụ trách chăm sóc dược viên này.”
“Ồ, nói như vậy sư huynh chính là nhân vật thiên kiêu quan trọng bậc nhất của Lạc Thần Môn ta rồi. Tiểu đệ thất kính, thất kính…”
Nói xong Trần Phong cảm thấy mình thật là đê tiện, gã mập này chỉ là tôm tép trông coi dược viên bé tí thì quan trọng cái con mẹ gì chứ?
Nhưng bản thân hắn mới đến đây, lạ nước lạ cái, không thể không lấy lòng đối phương.
Lê Hoàng nghe hắn bợ đít thì mặt mày hớn hở, cười tươi như hoa.
“Sư đệ tuổi còn nhỏ mà đã có con mắt nhìn người. Trong dược viên này ta là lớn nhất, sau này sẽ chiếu cố cho ngươi.”
Ngừng một chút hắn lại cẩn thận bồi thêm:
“Có điều Lạc Thần Môn quy củ nghiêm ngặt, sau này không có việc gì chớ có chạy loạn ra ngoài.”
Hừ! Thằng mập ngu ngốc này cũng thật dễ dụ.
Trần Phong gật gù đồng tình:
“Đa tạ hảo ý của sư huynh! Vân sư bá cũng đã căn dặn ta chuyện này, nhất định sẽ chú ý.”
Lê Hoàng cả kinh:
“Sư bá? Phạm Vân trưởng lão có quan hệ với nhà ngươi sao?”
Trần Phong vốn trải qua một kiếp người, lấy kinh nghiệm của hắn thì sao không nhận ra thái độ dửng dưng của Phạm Vân đối với tên mập này.
Sẵn dịp hắn cáo mượn oai hùm một phen, coi như kiếm lại chút tiền lời từ Vân trưởng lão.
“Sư bá đã căn dặn muốn tôi luyện ta. Xin sư huynh chớ tiết lộ ra ngoài, nếu không sư bá nổi giận thì...”
Xem ông đây chơi chết thằng mập ngươi!
Trần Phong trong lòng cười đểu cáng.
Lê Hoàng đổ mồ hôi lạnh, nhớ lại lời nói của Phạm Vân, đúng là có nhắc hắn phải chiếu cố tốt cho đối phương.
Hơn nữa Trần Phong diện mạo phi phàm, phong thái ung dung không giống những đứa nhỏ lần đầu đặt chân vào đất tiên gia, hẳn là xuất thân không tầm thường.
“Phong hiền đệ, sau này cứ gọi ta là Hoàng huynh. Nếu có cơ hội, nhờ hiền đệ nói dùm vài câu tốt đẹp trước mặt Vân trưởng lão.”
Mới đó mà đã chuyển qua xưng hô “hiền đệ” rất thuận miệng.
Thằng mập này đúng là rất có phong phạm của Phong ca ta, hắc hắc…
Trần Phong thản nhiên nói:
“Chuyện này không vội, để lần sau có cơ hội ta sẽ cân nhắc. Chỉ là tiểu đệ mới đến, không biết sư huynh có thể chỉ điểm đôi chút về Lạc Thần Môn hay chăng?
“Có gì mà không thể chứ, Lạc Thần Môn ta vốn là đại phái…”
Gã Hoàng mập nhiệt tình giới thiệu, càng nói càng hăng đến độ nước miếng văng tứ tung.
Theo như lời gã, Lạc Thần Môn chính là một trong những thế lực đứng đầu vùng đất Giao Chỉ.
Môn phái này phân chia thành nội môn và ngoại môn, mà cao tầng thế lực cùng đám thiên kiêu chi tử dĩ nhiên đều tập trung ở nội môn. Đệ tử ngoại môn muốn tiến nhập vào nội môn phải trải qua khảo hạch, có điều yêu cầu rất cao.
Ngoài ra tất cả các tông môn, gia tộc… lớn nhỏ trong phạm vi mấy ngàn dặm đều phụ thuộc vào Lạc Thần Môn mà sinh tồn.
Nghe gã bô bô cái miệng như cái loa phóng thanh, Trần Phong thầm khinh bỉ vài câu.
Hừ! Đại phái cái rắm!
Đến ngay cả ngoại môn trưởng lão còn phải đích thân bôn ba thu nhận đồ đệ thì cũng hiểu môn phái này đã sa sút đến nước nào rồi.
. . .
Trăng lên rồi hạ…
Kể từ ngày Trần Phong gia nhập ngoại môn Lạc Thần Môn tính ra đã được một năm.
Một năm này kể ra hắn cũng vô cùng nhàn rỗi, bởi vì Lê Hoàng có chút kiêng kỵ thân phận bí ẩn của hắn mà không hề quấy rầy, còn hăng hái sắp xếp cho hắn một động phủ rộng rãi, thỏa mái.
Bất kỳ vấn đề gì Trần Phong hỏi đến đều được gã mập nhiệt tình giới thiệu.
Mà lời Hoàng mập nói không sai, ở đây gã ta là lớn nhất, bởi vì… mẹ kiếp, cái dược viên này chỉ có đúng một mình hắn trong coi, không lớn nhất là gì?
Có thêm sự xuất hiện của Trần Phong nhân số mới tăng được lên hai.
Thi thoảng vài ba tháng mới có thêm đệ tử nội môn đến đây thu thập thảo dược, mà những người này căn bản không coi Hoàng mập và Trần Phong vào trong mắt nên cũng lười bắt chuyện.
Đệ tử nội môn có ai không phải hàng tinh anh?
Còn hàng đệ tử ngoại môn… Phế vật!
Trần Phong cũng dò la được gã mập này đã gia nhập ngoại viện 8 năm, hắn có linh căn sơ phẩm nhưng tư chất cực kém, cho đến nay chỉ mới tu luyện đến cảnh giới Luyện khí tầng thứ hai. Nếu không có đại cơ duyên thì cả đời này cũng đừng mong đột phá lên Trúc Cơ kỳ cảnh giới.
Đúng là tên mập cùi bắp!
Đợi đến lúc Phong ca ta bộc phát xem có hù chết ngươi hay không?
Có điều gã mập đối xử với hắn không tệ, nếu sau này có cơ hội sẽ hỗ trợ gã đôi chút.
Trần Phong thực sự rất mong chờ đến ngày hệ thống hoàn toàn khai mở.
Ngày qua ngày…
Buồn chán không có việc gì làm, Trần Phong bèn tìm Hoàng mập dò hỏi thông tin về các loại dược thảo, đan dược và luyện bảo. Dẫu sao thì hắn cũng có tư chất đỉnh cấp trong luyện đan, luyện bảo cho nên muốn tận dụng chút thời gian nhỏ này xây dựng nền móng.
Đáng tiếc là Hoàng mập chức vụ không cao cho nên mấy chuyện này ngay cả bản thân gã ta cũng không nắm được quá nhiều thông tin.
. . .
Một buổi sáng, Trần Phong yên lặng chờ đợi trong động phủ, bởi vì theo hắn tính toán thì hôm nay chính là thời khắc 10 năm hệ thống khai mở.
Quả nhiên, khoảng nửa canh giờ sau, trong đầu Trần Phong hiện lên thông báo đã lâu không xuất hiện.
[ Vô Song Hệ thống hoàn tất khai mở ]
[ Chủ nhân có muốn kiểm tra thông tin cá nhân ]
Trần Phong lập tức kiểm tra.
[ Danh tính: Trần Phong ]
[ Tuổi thọ: 10/79 ]
[ Danh vọng: 0/0 ]
[ Chủng tộc: Phàm nhân ]
[ Tu vi: Không ]
[ Linh căn tư chất: Hoàn mỹ bao gồm Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ]
[ Thể chất: Tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể ]
[ Thần thông: Không ]
[ Linh bảo: Không ]
[Tư chất đính kèm: Đỉnh cấp luyện đan, đỉnh cấp luyện bảo ]
[ Mị lực tuyệt thế vô song. ]
[ Công pháp song tu tuyệt thế: Hợp Thể Âm Dương Công ]
[ Đánh giá vận mệnh: 9 sao ]
Trong nháy mắt, một nguồn lực lượng kì bí bộc phát ở trong cơ thể hắn.
Cả người Trần Phong thoáng hoảng hốt.
“Nhất định là thuộc tính linh căn và thể chất của ta đã được đánh thức.”
Kiểm tra mấy lượt thấy không có gì sai sót, Trần Phong hoàn toàn hài lòng.
Quả nhiên hệ thống vẫn là uy tín nhất!
Có điều hắn nhìn đến tuổi thọ của mình thì khẽ cau mày, nói vậy nếu như hắn yên ổn sống kiếp phàm nhân không tu luyện gì thì sẽ sống đến năm 79 thôi sao?
Ít phút sau, lại có thêm một thông báo xuất hiện.
[ Chúc mừng chủ nhân đã thức tỉnh thành công hệ thống, có cơ hội nhận được linh quyết công pháp tương ứng linh căn tư chất hoàn mỹ ]
Muốn bắt đầu tu luyện cần có linh quyết.
Trần Phong mừng rỡ, đây là thứ mà hắn đang chờ đợi.
Hắn nhanh chóng xác nhận.
[ Chúc mừng chủ nhân nhận được linh quyết: Ngũ Hành Âm Dương Quyết ]
[ Ngũ Hành Âm Dương Quyết là linh quyết thượng cổ, do một vị đại năng sáng tạo, chỉ người sở hữu linh căn hoàn mỹ mới có thể tu luyện. Lấy lực lượng 5 loại thuộc tính ngũ hành Kim, mộc, thổ, thủy, hỏa có thể gia tăng tốc độ tu luyện và năng lực bộc phá của chủ nhân gấp 5 lần tu sĩ đơn hệ. Ngoài ra còn có thể vận chuyển lực lượng âm dương ẩn giấu tu vi, khiến đối phương không thể nhìn thấu bản thân. ]
Quá bá đạo!
Tốc độ tu luyện và năng lực bộc phá gấp 5 lần tu sĩ đơn hệ?
Còn có thể che giấu tu vi?
Lần này thì lời to rồi, quả nhiên không khổ công ta bỏ ra 10 năm để rút thăm vận mệnh.
Trần Phong sung sướng cực độ, thiếu chút thì nhảy cẫng lên.
Bình ổn lại tâm trí, hắn liền tiếp thu truyền thừa Ngũ Hành Âm Dương Quyết.
Một nguồn thông tin khổng lồ nhanh chóng tràn vào não bộ khiến Trần Phong có phần hốt hoảng.
“Biến tinh thành khí, luyện khí hóa thần”.
Đây chính là câu đầu tiên nằm trong Ngũ Hành Âm Dương Quyết.
Tinh, khí, thần là tam bảo của con người, qua quá trình tu luyện để trở nên tăng tiến, sung mãn.
Ngũ Hành Âm Dương Quyết dựa vào năm loại ngũ hành thuộc tính mà tu luyện, một khi toàn bộ 5 loại thuộc tính đạt tới cực hạn thì hắn mới có thể đột phá lên cảnh giới cao hơn.
Trần Phong là người thông minh nhưng Ngũ Hành Âm Dương Quyết lại vô cùng uyên thâm nên nhất thời không thể nào hiểu hoàn toàn.
Cho đến hai ngày sau, rốt cuộc hắn cũng thấu triệt toàn bộ nội dung.
“Không hổ là linh quyết có từ thời thượng cổ, tu luyện đại thành có thể đạt đến cảnh giới Độ Kiếp Kỳ.”
Trần Phong nóng lòng bèn lập tức tiến hành tu luyện Ngũ Hành Âm Dương Quyết.
Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, nhoáng cái đã qua một ngày.
Trong cơ thể Trần Phong lờ mờ xuất hiện một tầng khí, tuy yếu ớt song hắn vẫn có thể cảm nhận rất rõ ràng.
Ba ngày sau, luồng khí trở lên to dày và ngưng thực hơn.
Đối chiếu thông tin trên Ngũ Hành Âm Dương Quyết, Trần Phong mừng rỡ biết đây chính là linh khí do hắn hấp thụ bên ngoài đưa vào cơ thể.
Một lát, Trần Phong đột nhiên khẽ động, thần sắc đang bình ổn bỗng phấn khích, khóe miệng hơi nhếch lên.
Lúc này, trong cơ thể luồng chân linh khí to dày đang dần dần chuyển động, theo ý chí mà từ từ di chuyển vào đan điền.
Đan điền vốn là nơi tập trung khí lực, sau khi rót linh khí vào sẽ chuyển hóa sang một dạng gọi là linh lực, sau này chỉ cần dùng ý niệm, thông qua pháp thuật thần thông liền tuỳ thời thao túng dòng linh lực ấy.
Hơn một tuần trà, cuối cùng Trần Phong mở mắt hoan hỉ.
“Mất bốn ngày để đột phá vào luyện khí kỳ tầng một. Xem như không tệ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook