Cực Phẩm Song Tu
Chương 1

Trong một không gian kỳ lạ bốn bề tràn ngập ánh sáng, trên không trung là một mặt trời chỉ có hai màu đen trắng quỷ dị.

Ở vị trí trung tâm, có một gã thanh niên đang bày ra vẻ mặt chán nản.

Người này độ tầm hai mươi tuổi, mắt sáng mày kiếm, mũi cao, có lẽ vì luôn luôn chăm chỉ tập thể dục quanh năm nên thân hình cân đối, tràn đầy sinh lực.

Nếu muốn dùng một từ để tả tâm sự của Trần Phong bây giờ thì không gì đúng bằng "bế tắc", thực sự hắn đang vô cùng "bế tắc".

Từ khi đến nơi này đã được hơn một năm rồi, Trần Phong vẫn không thể tin được những gì đã diễn ra với mình.

Năm đó trong khi học đại học tại Sài Gòn, Trần Phong tương đối nổi bật, rất nhiều nữ sinh đã thầm thương trộm mến hắn, trong số đó người mà hắn yêu thích nhất chính là Nguyễn Hoàng Yến.

Cả hai đều xuất thân từ cô nhi viện, tình cảm vun đắp nhiều năm, có thể coi là một cặp thanh mai trúc mã.

Một ngày nọ, hắn cùng Nguyễn Hoàng Yến tham gia một cuộc leo núi mạo hiểm, chẳng ngờ đến giữa chừng thì xảy ra tai nạn, bị một gã tình địch trong trường ám toán, cuối cùng hắn và nàng trượt chân rơi thẳng xuống vực.

Rơi ở độ cao mấy ngàn mét bất kỳ ai cũng không thể sống sót, nhưng quái dị chính là hắn lại xuyên vào một hệ thống, tên gọi là Vô Song Hệ Thống.

Nói cho dễ hiểu là hắn đã vô tình xuyên vào một thế giới thần tiên quỷ quái mà chính bản thân hắn cũng không rõ ràng.

Bỗng một dòng thông báo cắt đứt dòng suy nghĩ của Trần Phong.

[ Danh tính: Trần Phong ]

[ Tuổi thọ: 0/0 ]

[ Danh vọng: 0/0 ]

[ Chủng tộc: Phàm nhân ]

[ Tu vi: Không ]

[ Linh căn tư chất: Không ]

[ Thể chất: Không ]

[ Thần thông: Không ]

[ Linh bảo: Không ]

[ Đánh giá vận mệnh: 0 sao ]

[ Nhấn chọn Bắt đầu để truyền tống vào nhân gian ]

[ Nhấn chọn Bỏ qua để làm mới vận mệnh ]

. . .

Nhìn qua bảng thông báo, Trần Phong càng thêm chán nản.

“Con bà nó, không phải là cái hệ thống chó chết này hỏng rồi đó chứ?”

Hắn đã ngồi đây rút thăm hơn một năm, số lượng thông báo đã lên đến mấy trăm ngàn lần nhưng không lần nào là hắn hài lòng cả.

Theo hắn được biết, linh căn tư chất bên trong thế giới Vô Song Hệ Thống phân loại theo thuộc tính ngũ hành: Kim, mộc, thổ, thuỷ, hoả.

Người sở hữu càng nhiều thuộc tính thì linh căn tư chất càng mạnh, tiềm lực tu luyện càng lớn.

Linh căn phân loại theo cấp bậc: Sơ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, hoàn mỹ tương ứng cách gọi đơn hệ, song hệ, tam hệ, tứ hệ, ngũ hệ.

Một năm, không một lần rút ra cực phẩm tư chất khiến cho Trần Phong muốn tuyệt vọng, chẳng lẽ số của ta lại đen đủi đến vậy sao?

Không được!

Thật vất vả mới có cơ hội trọng sinh làm lại cuộc đời, há lại chọn làm một phàm nhân cùi bắp?

Tiếp tục rút thăm.

Một dòng thông báo mới lập tức hiện ra.

[ Danh tính: Hạo Thiên Khuyển ]

[ Tuổi thọ: 0/0 ]

[ Danh vọng: 0/0 ]

[ Chủng tộc: Linh cẩu ]

[ Tu vi: Không ]

[ Linh căn tư chất: Không ]

[ Thể chất: Kém ]

[ Thần thông: Không ]

[ Linh bảo: Không ]

[ Đánh giá vận mệnh: 0 sao ]

[ Nhấn chọn Bắt đầu để truyền tống vào nhân gian ]

[ Nhấn chọn Bỏ qua để làm mới vận mệnh ]

“Mẹ nó! Muốn ta đi đầu thai làm chó?”

Nhìn vào hai chữ “linh cẩu”, Trần Phong mặt đen hơn cả cái đít nồi, toàn thân co giật, trong lòng không ngừng ân cần hỏi thăm 18 đời tổ tông của cái hệ thống chó má này!

Nếu đã không thể trở lại kiếp trước thì kiếp này hắn nhất định phải tu tiên!

Hắn muốn đạt đến đỉnh cao của thế giới, muốn chinh phục toàn bộ nữ nhân trong thiên hạ.

Không được!

Tiếp tục rút thăm!

[ Danh tính: Trần Phong ]

[ Tuổi thọ: 0/0 ]

[ Danh vọng: 0/0 ]

[ Chủng tộc: Phàm nhân ]

[ Tu vi: Không ]

[ Linh căn tư chất: Đơn hệ Mộc thuộc tính ]

. . .

Chỉ là đơn hệ?

Có chút tiến bộ nhưng xem ra cũng chẳng đáng đồng tiền.

Bỏ qua!

Tiếp tục rút thăm!

[ Danh tính: Hoa Ngũ Vị ]

[ Tuổi thọ: 0/0 ]

[ Danh vọng: 0/0 ]

[ Chủng tộc: Linh thảo ]

[ Tu vi: Không ]

[ Linh căn tư chất: Không ]

. . .

Đậu má!

Trần Phong tức giận đến xì khói, con mẹ nó chứ, vậy mà hệ thống lại muốn hắn đầu thai làm một cây hoa cứt lợn.

Hắn thực sự muốn bóp chết cái hệ thống khốn nạn này.

. . .

Hai năm sau.

Trần Phong thực sự đã nổi điên.

Hơn một triệu lần… Độ khó không thua kém gì mua vé số.

Đừng nói là cực phẩm linh căn mà ngay cả thượng phẩm linh căn hắn cũng chưa từng rút thăm được.

“Chẳng lẽ ta chỉ có thể là một kẻ tu tiên tư chất bình thường sao?”

Không đúng! Nhất định là hệ thống đang khảo nghiệm sự nhẫn nại của ta!

Ta tuyệt đối không đầu hàng.

Tiếp tục rút thăm!

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh…

Mới đó mà đã tròn 10 năm kể từ ngày Trần Phong xuyên vào thế giới này.

Đã có một vài lần hắn rút được thượng phẩm linh căn, nhưng sau khi đấu tranh tư tưởng liền quyết định bỏ qua.

“Nếu trời xanh đã ban cho cơ hội thứ hai thì nhất định ta phải trở thành chí tôn vương giả, tam sinh ngạo thế.”

Cũng nhờ vào luồng tín niệm này mà hắn có thể kiên trì suốt 10 năm buồn tẻ.

Một ngày nọ, Trần Phong vẫn như thường lệ điên cuồng rút thăm vận mệnh cho mình.

[ Danh tính: Trần Phong ]

[ Tuổi thọ: 0/0 ]

[ Danh vọng: 0/0 ]

[ Chủng tộc: Phàm nhân ]

[ Tu vi: Không ]

[ Linh căn tư chất: Hoàn mỹ bao gồm Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ]

[ Thể chất: Tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể ]

[ Thần thông: Không ]

[ Linh bảo: Không ]

[ Tư chất đính kèm: Đỉnh cấp luyện đan, đỉnh cấp luyện bảo ]

[ Đánh giá vận mệnh: 9 sao ]

[ Nhấn chọn Bắt đầu để truyền tống vào nhân gian ]

[ Nhấn chọn Bỏ qua để làm mới vận mệnh ]

Theo thói quen vô thức, Trần Phong đang định nhấn bỏ qua nhưng khi hắn liếc nhìn đến đánh giá 9 sao thì lập tức ngẩn người.

Trần Phong tim đập mạnh, bèn chăm chú xem lại một lượt.

Linh căn hoàn mỹ??

Thể chất tuyệt thế Cửu Dương Thần Thể?

Đỉnh cấp luyện đan, đỉnh cấp luyện bảo?

Trần Phong mừng như điên, càng xem càng hưng phấn.

“Thật là trâu bò! Ha ha… Quả nhiên ông trời không phụ người có lòng, rốt cuộc ta đã chờ đợi được đến hôm nay…”

Trần Phong ngửa mặt cười to.

Hắn không biết 9 sao đã là cực hạn vận mệnh của hệ thống chưa nhưng xem ra cũng là hàng tuyệt đỉnh lắm rồi.

“Ròng rã mười năm trời, ngày qua ngày… Chẳng lẽ ta tích tụ vận khí mười năm để bộc phát trong một lần?”

Trần Phong càng nghĩ càng thấy sung sướng.

Hắn cố gắng bình phục tâm tình, nhanh chóng lựa chọn “Bắt đầu truyền tống vào nhân gian”.

Một âm thanh trong trẻo vang lên.

[ Chúc mừng chủ nhân may mắn rút thăm được vận mệnh 9 sao, có cơ hội nhận thêm phần thưởng ngẫu nhiên. ]

“Con bà nó! Còn có thêm quà tặng nữa sao? Ta yêu cái hệ thống này chết mất!”

Tâm tình Trần Phong lúc này cực tốt, đã quên hẳn chuyện hắn vô số lần nguyền rủa hệ thống trước đó.

Nhận thưởng.

Hai cái thông báo liên tiếp của hệ thống liền hiện ra.

[ Chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng ngẫu nhiên: Mị lực tuyệt thế vô song. ]

[ Chúc mừng chủ nhân nhận được phần thưởng đính kèm: Công pháp song tu tuyệt thế Hợp Thể Âm Dương Công ]

Đọc thông báo, Trần Phong người ngây ra như phỗng.

Không phải cái hệ thống này bị hỏng rồi đó chứ? Giày vò hắn nhiều năm trời, bây giờ lại hào phóng đến thế?

Mị lực và công pháp đều là tuyệt thế?

Đáng chú ý đây lại là công pháp song tu, thật quá tuyệt vời!

Trần Phong không chút chậm trễ liền nhấn chọn nhận thưởng.

Bảng thông báo biến đổi.

Từng hàng chữ xuất hiện trước mắt Trần Phong:

[ Hệ thống bắt đầu khởi động, thời gian hoàn tất khai mở 10 năm. ]

[ Bắt đầu truyền tống vào nhân gian ]

Một cỗ lực lượng kỳ dị bao phủ lấy Trần Phong, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi không gian này.

Lần nữa mở mắt, Trần Phong toàn thân đều là mồ hôi, đầu óc có chút quay cuồng.

Trấn tĩnh lại tinh thần thì thấy bốn phía núi non trùng điệp, nước suối quanh co uốn lượn, không xa trước mặt là một ngôi làng nhỏ có hơn trăm mái nhà.

Lực lượng kỳ dị mang Trần Phong đến trước một ngôi nhà nhỏ, nghe bên trong vọng ra một hồi xôn xao.

“Vợ chồng chú ba hơn 40 tuổi cuối cùng cũng sắp có con cái, đúng là chuyện vui nhất ở trên đời.”

“Không biết đứa trẻ này sinh ra là trai hay gái?”

Trong phòng tỏa ra mùi thuốc bắc, lại nghe có tiếng phụ nữ rên rỉ.

Trần Phong nghe được như vậy liền hiểu rõ câu chuyện, biết rằng trong nhà này có người sắp sinh con.

Bỗng hắn thấy một người đàn ông trung niên đầu chít khăn, ăn mặc dân dã đi qua đi lại bên ngoài, nom biểu hiện bồn chồn lo lắng chắc hẳn là cha của đứa nhỏ sắp sinh.

“Ta đến được đây nhưng chỉ là phần hồn, không lẽ hệ thống muốn ta đầu thai vào đứa nhỏ sắp sinh sao?”

Trong lòng Trần Phong đang có chút tò mò thì lại nghe hệ thống nhắc nhở.

[ Đây là vùng đất Giao Chỉ thuộc nước Văn Lang. Cha chủ nhân là Trần Tam, mẹ là Nguyễn Thị Mộng, vốn có nhân duyên kiếp trước với ngài. ]

Trần Phong ngẩn người, đang định hỏi gì đó thì bỗng một luồng gió thô bạo mạnh đẩy tới, thân thể hắn chơi vơi trên không trung, xuyên vào bên trong gian nhà.

Tinh thần hắn hỗn loạn mờ mịt, cảm thấy trời đất tối om thì hoảng sợ kêu lớn.

“Mẹ kiếp, ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý… Mau mau kéo… ”

Nhưng rốt cuộc âm thanh của hắn bị tắc nghẹn, tiếng gào rú lập tức biến thành tiếng trẻ con khóc.

“Oa… oa… oa…”

Bà đỡ ôm lấy đứa trẻ, tươi cười nói vọng ra bên ngoài: “Chúc mừng Trần lão gia, phu nhân đã hạ sinh con trai rồi.”

Trần Tam nghe vậy cả mừng, cuống cuồng chạy vào, ôm lấy đứa nhỏ sung sướng cười to.

Vợ hắn nhẹ lau nước mắt, hạnh phúc nói: “Phu quân, người hãy đặt tên cho con của chúng ta.”

Trần Tam vui vẻ hôn lên trán vợ: “Ta đã sớm nghĩ ra tên rồi, con trai chúng ta sẽ gọi là Trần Phong…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương