Cực Phẩm Mỹ Nữ Bảo Tiêu
-
Chương 5: Đầu mối duy nhất
Lý Tưởng thu lại tư thái cười đùa cợt nhả, nghiêm mặt nói: “Điều thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, chính là giữ bí
mật. Điều này cùng điều thứ hai bất đồng, ta không để cô biết chuyện, cô không được phép lén lút điều tra, làm được sao?”
“Được, ta đáp ứng ngươi.” Điều khó khăn nhất, nàng đều đáp ứng Lý Tưởng rồi, một điều này chẳng qua là giữ bí mật, sẽ không làm nàng vi phạm nguyên tắc, không chút nghĩ ngợi đáp ứng Lý Tưởng.
“Ba điều kiện của ngươi ta dều đáp ứng, bây giờ ta muốn ngươi đáp ứng ta một điều kiện.” Nhã Kỳ xấu hổ đỏ mặt nói.
“Cái gì? Chẳng nhẽ lại muốn làm bạn gái của ta?” Lý Tưởng rút ra điếu thuốc hút, phả ra một trận khói mù, lại cười nói.
Nhã Kỳ cắn môi nói: “Nam nữ khác biệt, sau này ta tắm, ngươi, ngươi không được nhìn lén, còn nữa, không có ta đồng ý, ngươi không thể tiến vào phòng của ta, lại càng không được nhìn chằm chằm ngực ta.”
“Đây không phải là một điều kiện, là ba điều kiện a!” Lý Tưởng búng tàn thuốc, mỉm cười nói.
“Ngươi có đáp ứng hay không?” Nhã Kỳ sắp nóng nảy, hung hãn trợn mắt nhìn Lý Tưởng một cái.
“Ha ha, được, ta đáp ứng cô.” Lý Tưởng dập tắt tàn thuốc, đứng lên nói “Đem phòng của ta dọn dẹp đi.” Cầm khăn tắm của Nhã Kỳ trên ghế salon liền đi vào phía trong.
“Ngươi muốn đi đâu?” Nhã Kỳ gấp gáp đứng lên hỏi.
“Ta phải đi tắm, cô muốn đi cùng sao?” Lý Tưởng cười đểu hỏi.
“Cút.” Nhã Kỳ mặt mỏng đỏ lên, hồi lâu phun ra một chữ.
Lý Tưởng cười haha một tiếng, không tỏ vẻ như thế nào cả.
Sau khi tiến vào phòng tắm, Lý Tưởng lại thấy được một cảnh làm hắn phải phun máu.
Có lẽ Nhã Kỳ đi tương đối gấp, quần áo nàng thay ra, áo lót cùng với quần con đều đặt ở trong giỏ trong phòng tắm, làm cho người ta không thể dừng suy nghĩ được.
Nhất là thấy quần con cùng áo lót Nhã Kỳ mặc, lại là loại có viền, lộ ra một loại mị lực vô hình, càng làm cho Lý Tưởng nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi.
« Ài, thật là một cô bé ngây thơ a ! Như vậy có thể làm trợ thủ cho ta sao ? » Lý Tưởng cười khổ lắc đầu một cái, đem khăn tắm trên người che lên, như vậy hắn sẽ không thấy nữa.
Nhã Kỳ đang muốn đi dọn dẹp phòng Lý Tưởng, bỗng nhiên nhớ ra điều gì, nàng hoảng sợ đẩy cửa phòng tắm ra, kêu lên : « Không cho phép nhìn. »
Vừa vặn lúc Lý Tưởng cởi áo cùng quần ngoài, chỉ mặc một cái quần lót, Nhã Kỳ vừa vọt vào liền thấy một màn không nên thấy, trong nháy mắt tiếng kêu chói tai phát ra.
« Ngươi không mặc quần áo ! » Nhã Kỳ hoảng sợ kêu lên.
Lý Tưởng ngoáy ngoáy lỗ tai, không tới một giờ, liền bị âm lượng 120 đêxiben của Nhã Kỳ đả thương 2 lần, nữ nhân, thật là không dễ chọc.
« Cô có thấy ai tắm còn mặc quần áo không ? » Lý Tưởng buồn cười, tính ra, lần này là hắn bị thua thiệt, nơi có thể nhìn trên người cơ bản bị Nhã Kỳ nhìn một lần hết sạch, hắn không kêu nàng phụ trách đã là khoan hồng độ lượng rồi.
« Ngươi là đồ lưu manh. » Nhã Kỳ cặp mắt mở ra một kẽ hở nhỏ, đi tới bên giỏ, vứt bỏ khăn tắm phía trên, cầm quần áo của mình chạy.
“Này, người đẹp, dù sao cũng nhìn sạch trơn rồi, cùng tắm đi, còn có thể tiết kiệm nước đó.” Lý Tưởng cười nói.
“Cút!!!” Xa xa truyền tới tiếng rống giận của Nhã Kỳ.
“Ha ha...” Lý Tưởng lắc đầu một cái, thật lòng cảm thấy Nhã Kỳ là một cô gái nhỏ ngây thơ, đóng cửa phòng tắm lại, chắc chắn Nhã Kỳ sẽ không đi vào nữa.
Tắm xong, Lý Tưởng trở về phòng, Nhã Kỳ đã sớm thay hắn dọn dẹp xong, ngay cả đồ trên giường cũng thay xong, trong lòng ấm lên, cảm thấy có một trợ thủ cũng là không sai.
Bất quá, Nhã Kỳ vẫn còn tức giận hắn, trốn ở trong phòng của mình không chịu đi ra.
Lý Tưởng không nghĩ nhiều như vậy, lau khô nước trên tóc, mở túi du lịch ra, cầm máy tính xách tay lên, sau khi treo QQ liền mở hộp thư lên.
Hộp thư này, trải qua cài đặt của hắn, tính bí mật vô cùng cao, cho dù là hacker cao cấp của thế giới muốn phá mở hộp thư của hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.
Phó Nghị đem tình báo điều tra được gần đây gửi đến hộp thư của hắn, xem kết quả điều tra của Phó Nghị, sự kiện lần này rõ ràng là có người ở sau lưng làm ra, từng bước liên kết từng bước, lồng ghép vào nhau.
Đầu tiên là để cho người ta tìm được bọn họ, chấp nhận dùng số tiền lớn, yêu cầu bọn họ bảo vệ một bức tranh cổ đến một hoàng thất nước nào đó ở châu Phi.
Sau đó, có người đem đồ vật bọn họ bảo vệ tiết lộ cho liên minh lính đánh thuê quốc tế, vì vậy, toàn bộ lính đánh thuê quốc tế đều đi đánh lén bọn họ.
Ngay sau đó, người phía sau giết người liên lạc, cắt hết đầu mối của bọn họ, coi như bọn họ nghi ngờ điều gì, muốn đi điều tra, người liên lạc chết cũng sẽ không điều tra được người phía sau.
Lý Tưởng cẩn thận xem xét, trong đầu suy nghĩ lại chuyện từ đầu đến cuối, rút ra một điếu thuốc hút, chậm rãi thở ra một trận khói mù.
Lần này bọn họ bỏ ra giá quá lớn, lính đánh thuê Lang Nha, được xem là vương bài lính đánh thuê số một của liên minh lính đánh thuê quốc tế, mười ba anh em, người người trải qua bách chiến, không người nào không phải là binh vương trong bộ đội đặc chủng của các quốc gia.
Nhưng mà, mười ba anh em, đã từng vào sinh ra tử, những anh em đối xử chân thành với nhau, sống sót, chỉ còn lại năm người bọn họ.
Tám người còn lại, tính mạng bị lưu lại ở rừng mưa nhiệt đới châu Phi, ngay cả thi thể cũng không cách nào giữ lấy được.
Vừa nghĩ tới anh em đã chết, Lý Tưởng mắt hổ rưng rưng, tay cầm thuốc lá cũng run run, đột nhiên, trong mắt hàn quang hiện lên, nắm tay bóp lại phát ra tiếng rắc rắc, âm lãnh nói: “Ta bất kể ngươi là ai, cũng không để ý mục đích của ngươi là gì, động tới anh em của ta, chết!”
Hồi lâu, Lý Tưởng mới bình tĩnh lại, bắt đầu cẩn thận suy tính vấn đề.
Rõ ràng, người đứng sau rất hiểu hắn, ngay cả ưu nhược điểm của lính đánh thuê Lang Nha cũng rõ ràng, bằng không cũng không có khả năng đem toàn bộ kế hoạch an bài chu đáo như vậy, ngay cả hắn cũng lừa qua.
Rốt cuộc là ai?
Tại sao phải làm như vậy?
Diệt trừ lính đánh thuê Lang Nha, đối với hắn có ích lợi gì?
Hoặc là, mục đích thật sự của hắn là lính đánh thuê Lang Nha sao?
Một điếu thuốc cũng hút xong, Lý Tưởng cũng không tìm được một đầu mối nào, manh mối quá ít, trừ biết kế hoạch an bài của đối phương bên ngoài, còn lại bất kỳ manh mối có giá trị nào cũng không có, duy nhất biết, người liên lạc là người Trung Quốc, hắn là đại biểu của một tập đoàn Trung Quốc thế lực nào đó.
Cho nên, sau khi hắn dưỡng thương một năm, không để ý hết thảy trở về nước, mục đích chính là muốn điều tra ra người ở phía sau.
Bất quá, Phó Nghị điều tra được một cái manh mối có giá trị, đó là trước khi người liên lạc liên lạc với bọn họ, tập đoàn Khải Lý Trung Quốc từng chuyển qua một khoản tiền cho người liên lạc.
Cái manh mối này rất trọng yếu, phàm là tìm bọn họ thuê thi hành nhiệm vụ, tiền hoa hồng tuyệt đối sẽ không thấp, huống chi, nhiệm vụ lần này nguy hiểm rất lớn, tiền hoa hồng dĩ nhiên là nhiều gấp bội.
Tập đoàn Khải Lý từng chuyển qua một khoản tiền cho người liên lạc, hơn nữa lại không nhỏ, chẳng nhẽ cái tập đoàn Khải Lý này cùng sự kiện lần này có quan hệ sao?
“Tập đoàn Khải Lý...” Lý Tưởng nhíu mày một cái, từ trong ví da cầm ra danh thiếp Dương Tư Niệm đưa cho hắn, nàng chính là CEO tập đoàn Khải Lý, hay chính là cao tầng của tập đoàn Khải Lý.
“Được, ta đáp ứng ngươi.” Điều khó khăn nhất, nàng đều đáp ứng Lý Tưởng rồi, một điều này chẳng qua là giữ bí mật, sẽ không làm nàng vi phạm nguyên tắc, không chút nghĩ ngợi đáp ứng Lý Tưởng.
“Ba điều kiện của ngươi ta dều đáp ứng, bây giờ ta muốn ngươi đáp ứng ta một điều kiện.” Nhã Kỳ xấu hổ đỏ mặt nói.
“Cái gì? Chẳng nhẽ lại muốn làm bạn gái của ta?” Lý Tưởng rút ra điếu thuốc hút, phả ra một trận khói mù, lại cười nói.
Nhã Kỳ cắn môi nói: “Nam nữ khác biệt, sau này ta tắm, ngươi, ngươi không được nhìn lén, còn nữa, không có ta đồng ý, ngươi không thể tiến vào phòng của ta, lại càng không được nhìn chằm chằm ngực ta.”
“Đây không phải là một điều kiện, là ba điều kiện a!” Lý Tưởng búng tàn thuốc, mỉm cười nói.
“Ngươi có đáp ứng hay không?” Nhã Kỳ sắp nóng nảy, hung hãn trợn mắt nhìn Lý Tưởng một cái.
“Ha ha, được, ta đáp ứng cô.” Lý Tưởng dập tắt tàn thuốc, đứng lên nói “Đem phòng của ta dọn dẹp đi.” Cầm khăn tắm của Nhã Kỳ trên ghế salon liền đi vào phía trong.
“Ngươi muốn đi đâu?” Nhã Kỳ gấp gáp đứng lên hỏi.
“Ta phải đi tắm, cô muốn đi cùng sao?” Lý Tưởng cười đểu hỏi.
“Cút.” Nhã Kỳ mặt mỏng đỏ lên, hồi lâu phun ra một chữ.
Lý Tưởng cười haha một tiếng, không tỏ vẻ như thế nào cả.
Sau khi tiến vào phòng tắm, Lý Tưởng lại thấy được một cảnh làm hắn phải phun máu.
Có lẽ Nhã Kỳ đi tương đối gấp, quần áo nàng thay ra, áo lót cùng với quần con đều đặt ở trong giỏ trong phòng tắm, làm cho người ta không thể dừng suy nghĩ được.
Nhất là thấy quần con cùng áo lót Nhã Kỳ mặc, lại là loại có viền, lộ ra một loại mị lực vô hình, càng làm cho Lý Tưởng nhiệt huyết sôi trào, kích động không thôi.
« Ài, thật là một cô bé ngây thơ a ! Như vậy có thể làm trợ thủ cho ta sao ? » Lý Tưởng cười khổ lắc đầu một cái, đem khăn tắm trên người che lên, như vậy hắn sẽ không thấy nữa.
Nhã Kỳ đang muốn đi dọn dẹp phòng Lý Tưởng, bỗng nhiên nhớ ra điều gì, nàng hoảng sợ đẩy cửa phòng tắm ra, kêu lên : « Không cho phép nhìn. »
Vừa vặn lúc Lý Tưởng cởi áo cùng quần ngoài, chỉ mặc một cái quần lót, Nhã Kỳ vừa vọt vào liền thấy một màn không nên thấy, trong nháy mắt tiếng kêu chói tai phát ra.
« Ngươi không mặc quần áo ! » Nhã Kỳ hoảng sợ kêu lên.
Lý Tưởng ngoáy ngoáy lỗ tai, không tới một giờ, liền bị âm lượng 120 đêxiben của Nhã Kỳ đả thương 2 lần, nữ nhân, thật là không dễ chọc.
« Cô có thấy ai tắm còn mặc quần áo không ? » Lý Tưởng buồn cười, tính ra, lần này là hắn bị thua thiệt, nơi có thể nhìn trên người cơ bản bị Nhã Kỳ nhìn một lần hết sạch, hắn không kêu nàng phụ trách đã là khoan hồng độ lượng rồi.
« Ngươi là đồ lưu manh. » Nhã Kỳ cặp mắt mở ra một kẽ hở nhỏ, đi tới bên giỏ, vứt bỏ khăn tắm phía trên, cầm quần áo của mình chạy.
“Này, người đẹp, dù sao cũng nhìn sạch trơn rồi, cùng tắm đi, còn có thể tiết kiệm nước đó.” Lý Tưởng cười nói.
“Cút!!!” Xa xa truyền tới tiếng rống giận của Nhã Kỳ.
“Ha ha...” Lý Tưởng lắc đầu một cái, thật lòng cảm thấy Nhã Kỳ là một cô gái nhỏ ngây thơ, đóng cửa phòng tắm lại, chắc chắn Nhã Kỳ sẽ không đi vào nữa.
Tắm xong, Lý Tưởng trở về phòng, Nhã Kỳ đã sớm thay hắn dọn dẹp xong, ngay cả đồ trên giường cũng thay xong, trong lòng ấm lên, cảm thấy có một trợ thủ cũng là không sai.
Bất quá, Nhã Kỳ vẫn còn tức giận hắn, trốn ở trong phòng của mình không chịu đi ra.
Lý Tưởng không nghĩ nhiều như vậy, lau khô nước trên tóc, mở túi du lịch ra, cầm máy tính xách tay lên, sau khi treo QQ liền mở hộp thư lên.
Hộp thư này, trải qua cài đặt của hắn, tính bí mật vô cùng cao, cho dù là hacker cao cấp của thế giới muốn phá mở hộp thư của hắn cũng không phải chuyện dễ dàng.
Phó Nghị đem tình báo điều tra được gần đây gửi đến hộp thư của hắn, xem kết quả điều tra của Phó Nghị, sự kiện lần này rõ ràng là có người ở sau lưng làm ra, từng bước liên kết từng bước, lồng ghép vào nhau.
Đầu tiên là để cho người ta tìm được bọn họ, chấp nhận dùng số tiền lớn, yêu cầu bọn họ bảo vệ một bức tranh cổ đến một hoàng thất nước nào đó ở châu Phi.
Sau đó, có người đem đồ vật bọn họ bảo vệ tiết lộ cho liên minh lính đánh thuê quốc tế, vì vậy, toàn bộ lính đánh thuê quốc tế đều đi đánh lén bọn họ.
Ngay sau đó, người phía sau giết người liên lạc, cắt hết đầu mối của bọn họ, coi như bọn họ nghi ngờ điều gì, muốn đi điều tra, người liên lạc chết cũng sẽ không điều tra được người phía sau.
Lý Tưởng cẩn thận xem xét, trong đầu suy nghĩ lại chuyện từ đầu đến cuối, rút ra một điếu thuốc hút, chậm rãi thở ra một trận khói mù.
Lần này bọn họ bỏ ra giá quá lớn, lính đánh thuê Lang Nha, được xem là vương bài lính đánh thuê số một của liên minh lính đánh thuê quốc tế, mười ba anh em, người người trải qua bách chiến, không người nào không phải là binh vương trong bộ đội đặc chủng của các quốc gia.
Nhưng mà, mười ba anh em, đã từng vào sinh ra tử, những anh em đối xử chân thành với nhau, sống sót, chỉ còn lại năm người bọn họ.
Tám người còn lại, tính mạng bị lưu lại ở rừng mưa nhiệt đới châu Phi, ngay cả thi thể cũng không cách nào giữ lấy được.
Vừa nghĩ tới anh em đã chết, Lý Tưởng mắt hổ rưng rưng, tay cầm thuốc lá cũng run run, đột nhiên, trong mắt hàn quang hiện lên, nắm tay bóp lại phát ra tiếng rắc rắc, âm lãnh nói: “Ta bất kể ngươi là ai, cũng không để ý mục đích của ngươi là gì, động tới anh em của ta, chết!”
Hồi lâu, Lý Tưởng mới bình tĩnh lại, bắt đầu cẩn thận suy tính vấn đề.
Rõ ràng, người đứng sau rất hiểu hắn, ngay cả ưu nhược điểm của lính đánh thuê Lang Nha cũng rõ ràng, bằng không cũng không có khả năng đem toàn bộ kế hoạch an bài chu đáo như vậy, ngay cả hắn cũng lừa qua.
Rốt cuộc là ai?
Tại sao phải làm như vậy?
Diệt trừ lính đánh thuê Lang Nha, đối với hắn có ích lợi gì?
Hoặc là, mục đích thật sự của hắn là lính đánh thuê Lang Nha sao?
Một điếu thuốc cũng hút xong, Lý Tưởng cũng không tìm được một đầu mối nào, manh mối quá ít, trừ biết kế hoạch an bài của đối phương bên ngoài, còn lại bất kỳ manh mối có giá trị nào cũng không có, duy nhất biết, người liên lạc là người Trung Quốc, hắn là đại biểu của một tập đoàn Trung Quốc thế lực nào đó.
Cho nên, sau khi hắn dưỡng thương một năm, không để ý hết thảy trở về nước, mục đích chính là muốn điều tra ra người ở phía sau.
Bất quá, Phó Nghị điều tra được một cái manh mối có giá trị, đó là trước khi người liên lạc liên lạc với bọn họ, tập đoàn Khải Lý Trung Quốc từng chuyển qua một khoản tiền cho người liên lạc.
Cái manh mối này rất trọng yếu, phàm là tìm bọn họ thuê thi hành nhiệm vụ, tiền hoa hồng tuyệt đối sẽ không thấp, huống chi, nhiệm vụ lần này nguy hiểm rất lớn, tiền hoa hồng dĩ nhiên là nhiều gấp bội.
Tập đoàn Khải Lý từng chuyển qua một khoản tiền cho người liên lạc, hơn nữa lại không nhỏ, chẳng nhẽ cái tập đoàn Khải Lý này cùng sự kiện lần này có quan hệ sao?
“Tập đoàn Khải Lý...” Lý Tưởng nhíu mày một cái, từ trong ví da cầm ra danh thiếp Dương Tư Niệm đưa cho hắn, nàng chính là CEO tập đoàn Khải Lý, hay chính là cao tầng của tập đoàn Khải Lý.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook