Cực Phẩm Mỹ Nữ Bảo Tiêu
-
Chương 4: Người đẹp, đây là ba điều kiện
"Ha ha , được, đại ca, vậy ta gọi điện
thoại nói rõ với nàng cho." Người nọ nghiêm mặt nói, "Đại ca, ba ta rất
thưởng thức ngươi, hắn luôn muốn mời ngươi vào cục quốc an, nhưng đều bị ngươi cự tuyệt. Sự kiện lần này, tình huống so với ngươi suy nghĩ còn
muốn phức tạp và nghiêm trọng, lúc cần thiết, ta hy vọng đại ca có thể
cùng cục quốc an hợp tác."
"Ta là một người vô kỷ luật, không thích bị quy củ trói buộc." Lý Tưởng ngắt lời người kia, nhàn nhạt nói, "Lúc nào trở về cục quốc an, nói cho ta một tiếng, ta làm một nghi lễ tiễn biệt cho ngươi. Về phần ta, còn không có ý định gia nhập cục quốc an." Nói xong, liền cúp điện thoại, uể oải dựa vào trên ghế sa lon, tự nhiên hút thuốc.
"Hai con cọp, hai con cọp, một con không có lỗ tai, một con không có cái đuôi, thật là kỳ quái, thật là kỳ quái."
Điện thoại của cô gái vang lên, nhưng lại là một bài nhạc chuông trẻ con như vậy, Lý Tưởng không nhịn được cười, nhưng nhìn ánh mắt bất thiện của cô gái đành phải đem nụ cười giấu ở trong lòng.
Cô gái tiếp nhận điện thoại người kia, cả người đứng thẳng, cung kính nói: "Thủ trưởng, ta là Ngả Kỳ, mời ngươi chỉ thị."
"Lãnh đạo mới của ngươi đã trở về, bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải làm tốt công việc trợ thủ cho hắn, đồng thời, cũng phải bảo đảm thân phận của mình không tiết lộ ra ngoài, có khó khăn gì không?" Người nọ trầm giọng hỏi.
"Báo cáo thủ trưởng, không có." Ngả Kỳ nghiêm mặt nói.
" Được, hắn kêu Lý Tưởng, các ngươi làm quen một chút." Người kia nói xong liền cúp điện thoại.
Ngả Kỳ sau khi để điện thoại xuống, thần sắc cổ quái nhìn Lý Tưởng, hỏi: "Ngươi chính là Lý Tưởng?"
" Đúng, ngoan, gọi lãnh đạo đi." Lý Tưởng ha ha cười nói.
Ngả Kỳ cắn môi một cái, phun ra một chữ: "Cút."
Lý Tưởng lắc đầu một cái, nói: "Người đẹp, không nên vô lễ với lãnh đạo, cẩn thận ta tố cáo cô đó."
"Ngươi..." Ngả Kỳ không nói được gì.
"Người đẹp..." Lý Tưởng đột nhiên thần sắc cổ quái kêu lên.
"Chuyện gì?" Ngả Kỳ không phát hiện tình trạng khác thường, tức giận đáp lại.
"Khăn tắm của cô rớt, lại lộ ra hết trơn rồi." Lý Tưởng chỉ Ngả Kỳ nói.
"A! ! !" Ngả Kỳ phát ra thanh âm 120 đêxiben, cấp tốc vọt vào phòng, hung hãn đóng cửa phòng cái “rầm”.
"Ha ha!" Lý Tưởng cười to mấy câu, đi tới cửa phòng của Ngả Kỳ, gõ cửa phòng một cái.
"Chuyện gì?" Ngả Kỳ tức giận hỏi.
Lý Tưởng cười đễu nói: "Người đẹp, ta muốn nói cho cô, da cô thật là trơn a, dùng thương hiệu sữa tắm nào đó?"
"Cút." Cửa phòng đột nhiên mở, Ngả Kỳ đem khăn tắm vứt ra ngoài.
Lý Tưởng liền đón lấy, lỗ mũi ngửi được mùi thơm của cơ thể xử nử, không nhịn được ha ha cười to.
Trên phòng khách, Ngả Kỳ mặc bộ đồ ngủ rộng lớn, thế nhưng đồ ngủ rộng lớn vẫn không che giấu được vóc người ngạo nhân của nàng, nhất là một đôi núi cao, khi thở ra làm người khác muốn nhào tới, Lý Tưởng nhìn đến ngây cả người.
"Ngươi, ngươi nhìn cái gì?" Ngả Kỳ thấy ánh mắt muốn ăn sống người của Lý Tưởng, có chút sợ hãi, không khỏi dùng hai tay che ngực, trừng mắt nhìn Lý Tưởng hỏi.
"Không có gì, chỉ là muốn nói cho cô, bộ đồ ngủ này sau này đừng nên mặc, có chút cám dỗ đó." Lý Tưởng cười nói.
"Ta xem qua sơ yếu lý lịch của ngươi, nói thật, ta rất bội phục ngươi." Ngả Kỳ cắn môi một cái, chuyển một cái đề tài, lạnh nhạt nói, "Nhưng là, ta phải nói cho ngươi, công việc là công việc, trong công tác, ta sẽ hết sức phối hợp ngươi, nhưng trừ những thứ này ra, ngươi không nên có bất kỳ ý nghĩ không an phận nào."
"Ý nghĩ không an phận gì chứ ?" Lý Tưởng cố ý giả bộ nghe không hiểu.
"Ngươi..." Ngả Kỳ không nói được gì nữa, tên Lý Tưởng thật có chút vô lại.
Một tồn tại truyền kỳ như vậy, hành động cử chỉ có lúc giống như đứa trẻ, điều này làm cho nàng đối với Lý Tưởng có một chút hứng thú.
"Được rồi, ta không nói giỡn cùng cô nữa." Lý Tưởng vừa thu lại nụ cười, khuôn mặt lần nữa đổi thành cương ngạnh, không có nửa điểm cười đùa cợt nhả mới vừa rồi, nghiêm mặt nói, "Ta không biết tiểu tử Phó Nghị kia tại sao lại đem cô đặt ở bên người ta, bất quá, cô là người cục quốc an, làm bất cứ chuyện gì đều có kỷ cương pháp luật, mà ta thì bất đồng, chỉ cần vì đạt được mục đích, ta có thể không từ thủ đoạn nào."
"Vậy thì thế nào?" Ngả Kỳ nghiêm mặt nói, "Nếu là có một ngày, ta phát hiện ngươi gây nguy hại đến quốc gia, làm chuyện có lỗi với đất nước, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, là người đầu tiên muốn mạng ngươi."
"Có rồi hãy nói." Lý Tưởng từ trước đến giờ làm việc tùy tâm sở dục, phiền nhất chính là quy củ trói buộc, đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn một mực cự tuyệt gia nhập cục quốc an, "Mặt mũi của Phó Nghị, ta sẽ cho. Nhưng lần này ta trở về nước là có chuyện. Cho nên, cô cùng ta, tốt nhất là nước giếng không phạm nước sông, song phương làm chuyện riêng của mình. Chờ tiểu tử Phó Nghị kia trở lại, ta sẽ ở trước mặt hắn nói tốt cho cô vài câu."
"Không cần, ta nhận được mệnh lệnh, chính là nghe theo lệnh của ngươi, phục tùng ngươi an bài, ngươi bảo ta làm chuyện gì, ta sẽ làm cái đó, dĩ nhiên, ta sẽ đem các mệnh lệnh của ngươi ghi chép vào hồ sơ, nộp lên cho lãnh đạo cục quốc an, lưu làm chứng cứ." Ngả Kỳ đem chuyện nào ra chuyện đó nói.
"Người đẹp, không cần phải vậy đi, cô làm chuyện của cô, ta làm chuyện của ta, mọi người không phạm nhau, không phải tốt hơn sao?" Lý Tưởng mỉm cười nói.
"Thật xin lỗi, quân lệnh như sơn, ta cũng xem như quân nhân, phải phục tùng mệnh lệnh." Ngả Kỳ rất cố chấp, bất kể Lý Tưởng nói cái gì, nàng cũng tuyệt đối thi hành lệnh của thượng cấp.
"Cô thật là bướng bỉnh." Lý Tưởng vỗ trán một cái, không có biện pháp nào nắm bắt Ngả Kỳ, cuối cùng, chỉ có thể thỏa hiệp, bất đắc dĩ nói, "Được, tùy tiện cô, bất quá, cô muốn đi theo bên người ta, chúng ta phải quy ước ba điều."
"Ba điều gì?" Ngả Kỳ có chút sợ hãi nhìn Lý Tưởng, hai tay không nhịn được bảo vệ ngực mình.
"Yên tâm đi, ta đối với cô a, không có hứng thú." Lý Tưởng nhún nhún vai , nói, "Thứ nhất, cô phải nghe theo lệnh của ta, ta bảo cô làm gì, cô làm cái đó, làm được sao?"
" Được, ta là ngươi trợ thủ, nhất định sẽ phục tùng lệnh của ngươi." Ngả Kỳ không chút suy nghĩ, liền đáp ứng điều kiện của Lý Tưởng.
"Thứ hai là..." Lý Tưởng cười có chút quỷ dị, nói, "Thứ hai thì đơn giản thôi, ta làm gì, cô đều không thể ghi chép vào hồ sơ, không có được đồng ý của ta, cô không thể phản ánh với thượng cấp lãnh đạo của cô, nhớ chưa?"
Ngả Kỳ trầm mặc, điều này nàng rất khó đáp ứng Lý Tưởng, nàng là người cục quốc an, làm việc dĩ nhiên là phải dựa theo quy củ của cục quốc an, nhưng điều kiện này của Lý Tưởng, rõ ràng là làm cho nàng vi phạm quy tắc làm việc của cục quốc an, trong lúc nhất thời, làm cho nàng do dự khó quyết định.
"Thế nào, khó khăn sao? Ta cũng không miễn cưỡng, cô nếu không làm được, bây giờ liền có thể đi." Lý Tưởng bắt hai tay lại với nhau, hài hước nhìn Ngả Kỳ.
" Được, ta đáp ứng ngươi, không có đồng ý của ngươi, ta sẽ không đem chuyện của ngươi báo lên cho lãnh đạo." Ngả Kỳ quyết định, cắn răng nói.
Lý Tưởng có chút ngoài ý muốn, hắn cho là Ngả Kỳ sẽ không đáp ứng điều kiện này của hắn, như vậy hắn liền có lý do để cho Ngả Kỳ rời đi.
Nhưng là, Ngả Kỳ lại đồng ý, làm cho hắn đối với cô gái này có cái nhìn khác đi.
"Ta là một người vô kỷ luật, không thích bị quy củ trói buộc." Lý Tưởng ngắt lời người kia, nhàn nhạt nói, "Lúc nào trở về cục quốc an, nói cho ta một tiếng, ta làm một nghi lễ tiễn biệt cho ngươi. Về phần ta, còn không có ý định gia nhập cục quốc an." Nói xong, liền cúp điện thoại, uể oải dựa vào trên ghế sa lon, tự nhiên hút thuốc.
"Hai con cọp, hai con cọp, một con không có lỗ tai, một con không có cái đuôi, thật là kỳ quái, thật là kỳ quái."
Điện thoại của cô gái vang lên, nhưng lại là một bài nhạc chuông trẻ con như vậy, Lý Tưởng không nhịn được cười, nhưng nhìn ánh mắt bất thiện của cô gái đành phải đem nụ cười giấu ở trong lòng.
Cô gái tiếp nhận điện thoại người kia, cả người đứng thẳng, cung kính nói: "Thủ trưởng, ta là Ngả Kỳ, mời ngươi chỉ thị."
"Lãnh đạo mới của ngươi đã trở về, bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải làm tốt công việc trợ thủ cho hắn, đồng thời, cũng phải bảo đảm thân phận của mình không tiết lộ ra ngoài, có khó khăn gì không?" Người nọ trầm giọng hỏi.
"Báo cáo thủ trưởng, không có." Ngả Kỳ nghiêm mặt nói.
" Được, hắn kêu Lý Tưởng, các ngươi làm quen một chút." Người kia nói xong liền cúp điện thoại.
Ngả Kỳ sau khi để điện thoại xuống, thần sắc cổ quái nhìn Lý Tưởng, hỏi: "Ngươi chính là Lý Tưởng?"
" Đúng, ngoan, gọi lãnh đạo đi." Lý Tưởng ha ha cười nói.
Ngả Kỳ cắn môi một cái, phun ra một chữ: "Cút."
Lý Tưởng lắc đầu một cái, nói: "Người đẹp, không nên vô lễ với lãnh đạo, cẩn thận ta tố cáo cô đó."
"Ngươi..." Ngả Kỳ không nói được gì.
"Người đẹp..." Lý Tưởng đột nhiên thần sắc cổ quái kêu lên.
"Chuyện gì?" Ngả Kỳ không phát hiện tình trạng khác thường, tức giận đáp lại.
"Khăn tắm của cô rớt, lại lộ ra hết trơn rồi." Lý Tưởng chỉ Ngả Kỳ nói.
"A! ! !" Ngả Kỳ phát ra thanh âm 120 đêxiben, cấp tốc vọt vào phòng, hung hãn đóng cửa phòng cái “rầm”.
"Ha ha!" Lý Tưởng cười to mấy câu, đi tới cửa phòng của Ngả Kỳ, gõ cửa phòng một cái.
"Chuyện gì?" Ngả Kỳ tức giận hỏi.
Lý Tưởng cười đễu nói: "Người đẹp, ta muốn nói cho cô, da cô thật là trơn a, dùng thương hiệu sữa tắm nào đó?"
"Cút." Cửa phòng đột nhiên mở, Ngả Kỳ đem khăn tắm vứt ra ngoài.
Lý Tưởng liền đón lấy, lỗ mũi ngửi được mùi thơm của cơ thể xử nử, không nhịn được ha ha cười to.
Trên phòng khách, Ngả Kỳ mặc bộ đồ ngủ rộng lớn, thế nhưng đồ ngủ rộng lớn vẫn không che giấu được vóc người ngạo nhân của nàng, nhất là một đôi núi cao, khi thở ra làm người khác muốn nhào tới, Lý Tưởng nhìn đến ngây cả người.
"Ngươi, ngươi nhìn cái gì?" Ngả Kỳ thấy ánh mắt muốn ăn sống người của Lý Tưởng, có chút sợ hãi, không khỏi dùng hai tay che ngực, trừng mắt nhìn Lý Tưởng hỏi.
"Không có gì, chỉ là muốn nói cho cô, bộ đồ ngủ này sau này đừng nên mặc, có chút cám dỗ đó." Lý Tưởng cười nói.
"Ta xem qua sơ yếu lý lịch của ngươi, nói thật, ta rất bội phục ngươi." Ngả Kỳ cắn môi một cái, chuyển một cái đề tài, lạnh nhạt nói, "Nhưng là, ta phải nói cho ngươi, công việc là công việc, trong công tác, ta sẽ hết sức phối hợp ngươi, nhưng trừ những thứ này ra, ngươi không nên có bất kỳ ý nghĩ không an phận nào."
"Ý nghĩ không an phận gì chứ ?" Lý Tưởng cố ý giả bộ nghe không hiểu.
"Ngươi..." Ngả Kỳ không nói được gì nữa, tên Lý Tưởng thật có chút vô lại.
Một tồn tại truyền kỳ như vậy, hành động cử chỉ có lúc giống như đứa trẻ, điều này làm cho nàng đối với Lý Tưởng có một chút hứng thú.
"Được rồi, ta không nói giỡn cùng cô nữa." Lý Tưởng vừa thu lại nụ cười, khuôn mặt lần nữa đổi thành cương ngạnh, không có nửa điểm cười đùa cợt nhả mới vừa rồi, nghiêm mặt nói, "Ta không biết tiểu tử Phó Nghị kia tại sao lại đem cô đặt ở bên người ta, bất quá, cô là người cục quốc an, làm bất cứ chuyện gì đều có kỷ cương pháp luật, mà ta thì bất đồng, chỉ cần vì đạt được mục đích, ta có thể không từ thủ đoạn nào."
"Vậy thì thế nào?" Ngả Kỳ nghiêm mặt nói, "Nếu là có một ngày, ta phát hiện ngươi gây nguy hại đến quốc gia, làm chuyện có lỗi với đất nước, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi, là người đầu tiên muốn mạng ngươi."
"Có rồi hãy nói." Lý Tưởng từ trước đến giờ làm việc tùy tâm sở dục, phiền nhất chính là quy củ trói buộc, đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn một mực cự tuyệt gia nhập cục quốc an, "Mặt mũi của Phó Nghị, ta sẽ cho. Nhưng lần này ta trở về nước là có chuyện. Cho nên, cô cùng ta, tốt nhất là nước giếng không phạm nước sông, song phương làm chuyện riêng của mình. Chờ tiểu tử Phó Nghị kia trở lại, ta sẽ ở trước mặt hắn nói tốt cho cô vài câu."
"Không cần, ta nhận được mệnh lệnh, chính là nghe theo lệnh của ngươi, phục tùng ngươi an bài, ngươi bảo ta làm chuyện gì, ta sẽ làm cái đó, dĩ nhiên, ta sẽ đem các mệnh lệnh của ngươi ghi chép vào hồ sơ, nộp lên cho lãnh đạo cục quốc an, lưu làm chứng cứ." Ngả Kỳ đem chuyện nào ra chuyện đó nói.
"Người đẹp, không cần phải vậy đi, cô làm chuyện của cô, ta làm chuyện của ta, mọi người không phạm nhau, không phải tốt hơn sao?" Lý Tưởng mỉm cười nói.
"Thật xin lỗi, quân lệnh như sơn, ta cũng xem như quân nhân, phải phục tùng mệnh lệnh." Ngả Kỳ rất cố chấp, bất kể Lý Tưởng nói cái gì, nàng cũng tuyệt đối thi hành lệnh của thượng cấp.
"Cô thật là bướng bỉnh." Lý Tưởng vỗ trán một cái, không có biện pháp nào nắm bắt Ngả Kỳ, cuối cùng, chỉ có thể thỏa hiệp, bất đắc dĩ nói, "Được, tùy tiện cô, bất quá, cô muốn đi theo bên người ta, chúng ta phải quy ước ba điều."
"Ba điều gì?" Ngả Kỳ có chút sợ hãi nhìn Lý Tưởng, hai tay không nhịn được bảo vệ ngực mình.
"Yên tâm đi, ta đối với cô a, không có hứng thú." Lý Tưởng nhún nhún vai , nói, "Thứ nhất, cô phải nghe theo lệnh của ta, ta bảo cô làm gì, cô làm cái đó, làm được sao?"
" Được, ta là ngươi trợ thủ, nhất định sẽ phục tùng lệnh của ngươi." Ngả Kỳ không chút suy nghĩ, liền đáp ứng điều kiện của Lý Tưởng.
"Thứ hai là..." Lý Tưởng cười có chút quỷ dị, nói, "Thứ hai thì đơn giản thôi, ta làm gì, cô đều không thể ghi chép vào hồ sơ, không có được đồng ý của ta, cô không thể phản ánh với thượng cấp lãnh đạo của cô, nhớ chưa?"
Ngả Kỳ trầm mặc, điều này nàng rất khó đáp ứng Lý Tưởng, nàng là người cục quốc an, làm việc dĩ nhiên là phải dựa theo quy củ của cục quốc an, nhưng điều kiện này của Lý Tưởng, rõ ràng là làm cho nàng vi phạm quy tắc làm việc của cục quốc an, trong lúc nhất thời, làm cho nàng do dự khó quyết định.
"Thế nào, khó khăn sao? Ta cũng không miễn cưỡng, cô nếu không làm được, bây giờ liền có thể đi." Lý Tưởng bắt hai tay lại với nhau, hài hước nhìn Ngả Kỳ.
" Được, ta đáp ứng ngươi, không có đồng ý của ngươi, ta sẽ không đem chuyện của ngươi báo lên cho lãnh đạo." Ngả Kỳ quyết định, cắn răng nói.
Lý Tưởng có chút ngoài ý muốn, hắn cho là Ngả Kỳ sẽ không đáp ứng điều kiện này của hắn, như vậy hắn liền có lý do để cho Ngả Kỳ rời đi.
Nhưng là, Ngả Kỳ lại đồng ý, làm cho hắn đối với cô gái này có cái nhìn khác đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook