Cực Phẩm Chiến Thần
Chương 8: Tự Do

Ngày thứ ba, ta được đưa ra ngoài, được thông báo là ta đã chánh thức xác định là “Hắc nhân” không có hộ tịch, bắt đầu đăng kí quốc tịch, tiếp theo là chụp ảnh cùng lấy mẫu DNA.

Sau đó, một vòng kim loại được gắn trên cánh tay trái của ta, mặt trên ghi một ít chữ số cùng phù hiệu đặc biệt, từ lời đối thoại thì đồ vật này được kêu vòng thân phận, muốn xác nhận thân phận thì dùng máy dò xét sẽ biết. Mà ta chú ý tới cái vòng thân phận này chia nam trái nữ phải, nam nhân đều đeo ở bên tay trái, phụ nữ thì đeo bên tay phải.

Trong vòng thân phận của ta, cũng chỉ có mấy tin tức đơn giản, họ tên, giới tính, tuổi. Quê quán được xác định tại chỗ này: thành phố Thanh Lan, tin tức cha mẹ cùng quan hệ huyết thông gì đó đều không có. Đương nhiên công dụng vòng thân phận này không có đơn giản như vậy, có thể dùng để chứa tiền cùng mua bán giống như mấy thẻ tiền tệ cùng một số công dụng loạn thất bát tao gì đó, ta cũng không có chú ý nghe lắm.

Mà từ trong lời đối thoại của mấy tên cảnh sát kia thì ta rốt cục biết tên của nữ cảnh sát – Mộc Y Linh.

Làm xong hết thảy, Mộc Y Linh trịnh trọng tuyên bố, từ hôm nay trở đi, ta chánh thức trở thành công dân của Tân Liên Bang.

Vấn đề hộ tịch đã được giải quyết, ta lại không có phạm pháp chuyện gì, cho nên ta không thuộc vào phạm vi quản lý của cục cảnh sát, cho nên không chút khách khí bị mời ra ngoài.

Lúc ta đi ra ngoài thì nữ cảnh sát Mộc Y Linh liếc mắt nhìn ta một cái, nhưng cuối cùng lại không nói gì.

Ai, đúng là một cảnh sát nhân dân tốt, nhớ tới bộ dáng u oán của nàng, ta đều có chút cảm động.

Đi ra khỏi cửa lớn của cục cảnh sát, nhìn người qua đường lui tới ở ngoài ngã tư đường, trong lòng ta rất mờ mịt, không biết đi về hướng nào. Đới với cái thế giới này mà nói, ta là người lạ. Đối với ta mà nói, cái thế giới cũng xa lạ. Ta cùng thế giới này căn bản hoàn toàn không quen biết nhau.

Do dự một hồi lâu, rốt cục ta vẫn không có đi, thấy cách cục cảnh sát khoảng một trăm mét có chỗ ngồi liền đi tới, con mắt thỉnh thoảng nhìn về tới cửa cục cảnh sát.

Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, bầu trời ở đây và địa cầu đều là màu lam, nhưng vật và người lại không phải. Mà lúc này, ta không thể ức chế được lại bắt đầu nhớ về muội muội, nhớ tới ba mẹ mà cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp, nhớ tới hồi trung học đã từng thầm mếm mỹ nữ ngồi cùng bàn…..Ngày xưa không có lưu tâm chút nào, nhưng lúc này ta lại thấy đó là những hồi ức trân quý.

Tâm tình càng ngày càng sa sút, cái mũi đều có chút cay cay, trong lòng ta không khỏi thầm mắng một câu mẹ kiếp, trong những truyện tiểu thuyết cho những tên xuyên qua không gian đó lại phong lưu hào phóng mỹ nữ vây xung quanh, cả ngày hì hì ha ha liền phát tài cùng đi tán mỹ nữ, ta tại sao ngày càng buồn bực như vậy.

Suy nghĩ một hồi lâu, ta rốt cục đã tìm được cái lý do mà không biết có đúng là lý do không nữa, người khác đều xuyên qua không gian trở về xã hội nguyên thủy, mẹ nó vận khí của lão tử không tốt lại xuyên tới thế giới ở tương lai! Bà nội nó, tư tưởng cùng văn hóa không biết đã lạc hậu mấy ngàn năm rồi, lão tử lại không có học thức à! Người khác đều có thần công đại pháp loạn thất bát tao gì đó để luyện, té một cú cũng có nhân sâm ngàn năm ngàn năm linh chi nhảy vào miệng hắn để gia tăng công lực, lão tử chăm chỉ luyện một tiểu chu thiên cũng không được, vô địch thần công vương bá khí cái cứt gì! Hơn nữa cái thế giới này người mạnh không thể nói bằng lời à, nhìn xem trên bầu trời người ta đều bay thành một vùng. Nhìn thấy người ta bay thành từng đám từng đám trên bầu trời, cho dù người ta có tống phân vào mồm chúng ta, chúng ta cũng chỉ có thể nuốt cơn tức giận vào bụng vào mình, ai bảo chúng ta không mạnh hơn họ chứ? Ai chúng ta không vượt qua họ, đều là tai họa do thiên thạch gây ra.

Miên man suy nghĩ một hồi, bất tri bất giác đã đến năm giờ chiều. Mịa, phiền quá, không nên hỏi ta tại sao ta không có đồng hồ lại biết giờ, không có phát hiện ở đối diện trên không trung có một hình chiếu lớn đồng hồ ở đằng kia à!

Rất nhiều cảnh sát lục tà lục tục từ tòa nhà kia đi ra, đều lái xe rời đi. Ta không thể tưởng tượng, xem ra cảnh sát ở thế giới này lại giàu có như vậy.

Mà chỗ đễ xe này cũng vô cùng kì lạ, chỉ có hai vị trí để xe, mỗi vị trí có một cái giá có các tầng tương tự một cái tủ để giày dùng nguyên liệu trong suốt tạo thành, xe bay đỗ ngay ngay ngắn ngắn trên mỗi tầng đó, lúc muốn đi ra thì ấn thiết bị kiểm soát trong tay, hệ thống trí tuệ nhân tạo trong xe sẽ tự động xác định vị trí của thiết bị kiểm soát, sau đó điều khiển xe bay ra, hạ xuống trước mặt chủ nhân. Quả nhiên văn minh phát triển đúng là văn minh phát triển, đối với việc lợi dụng không gian đã không sai biệt lắm tới cực chí của nó rồi.

Nhìn giống như tới giờ tan ca, ta khẩn trương dán mắt vào lối vào, nửa giờ sau, rốt cục đã đợi được Mộc Y Linh xuất hiện, chỉ thấy nàng ấn cái gì đó ở trong tay, nhất thời một chiếc xe màu đỏ rực hình giọt nước từ không trung bay tới, sau đó hạ xuống bên người nàng.

Ta liền tận dụng thời cơ, lập tức sử dụng hết sức lực, chạy vội tới hướng Mộc Y Linh, từ miệng hét lớn:”Y Linh tỷ! Chờ một chút!”

Mộc Y Linh có chút nghi hoặc quay đầu lại.

Tình cảnh lúc này cùng lúc Đường Bá Hổ gọi Thu Hương trong đoạn (Đường Bá Hổ điểm Thu Hương) hoàn toàn giống nhau, chỉ tiếc là ta không có phong lưu hào phóng như vậy, Mộc Y Linh xinh đẹp thì có chắc rồi, nhưng tuyệt đối không có ôn nhu và sùng bái đối với Đường Bá Hổ.

Mộc Y Linh mới vừa mở cửa xe, muốn đi vào, nghe được dường như có tiếng hét chấn động cổ kim tràn ngập tình cảm, có chút nhíu mày, quay về hướng la hét, nhìn thấy là ta, nhất thời sửng sốt, nói:”Là ngươi?”

“Đúng vậy là tiểu đệ!” Ta vội vàng vẫy tay, vẻ mặt tươi cười.

“Ngươi ở nơi này làm cái gì? Không phải đã làm cho ngươi cái vòng thân phận rồi sao?” Mộc Y Linh nhíu mày nói, lập tức lộ ra nụ cười quái dị, nhìn chằm chằm làm ta có chút sợ hãi:”Có phải là Đằng Long bang phái người theo dõi ngươi, cho nên tới tìm ta tị nạn hay sao?”

“Không có, không có!” Ta vội vàng phủ nhận, vẻ mặt xấu hổ nói:”Y Linh Tỷ, ngươi biết, ta ở nơi này không có người quen, hơn nữa có rất nhiều chuyện đều không hiểu, trên người lại không có tiền, ngay cả chỗ ở cũng không có…. Ta nghĩ, có thể cho ta trụ ở nhà tỷ một đoạn thời gian được hay không?”

“Ngươi muốn ở nhà của ta?” Mộc Y Linh trừng to mắt, lập tức cười nhạo nói:”Da mặt ngươi thật là dày à, ta tự nhận đã đối với ngươi chí tình chí nghĩa, muốn giúp ngươi nhưng bản thân ngươi lại không có phối hợp, bây giờ ngươi lại đưa mặt dày tới đây cầu ta.”

Quả thật là như vậy, da mặt ta tuy là đủ dày nhưng lúc này xấu hổ không chịu được, không biết nói cái gì cho tốt. Nếu không phải bất đắc dĩ quá, ta cũng không muốn phiền toái nàng, nhưng ở cái thế giới này, nàng là người đầu tiên mà ta nhận biết, trải qua mấy ngày nay coi như là quen thuộc, cảm giác có thể tín nhiệm được, cho nên cũng chỉ có để da mặt vốn đang dày làm cho càng dày thêm nữa.

Cười khẽ một tiếng, Mộc Y Linh từ trong ví tiền lấy ra một tấm thẻ màu xanh biếc, rồi từ trong thẻ rút ra một cái bút điện tử, trên tấm thẻ viết vài con số, trước tiên là kết nối với vòng thân phận của nàng, phát ra một tiếng bíp rồi sau đó lấy tấm thẻ kết nối với vòng thân phận của ta một lúc.

Lại phát ra một tiếng bíp, Mộc Y Linh thu hồi thẻ, nói:”Tốt lắm, trong vòng thân phận của ngươi có hơn một ngàn đồng, chỉ ăn ở, không xài loạn thì đủ cho ngươi dùng trong một tuần, ta có thể giúp ngươi đến mức này thôi, bản thân ngươi tự bảo trọng, nhớ kỹ, phải thật nhanh rời khỏi thành phố Thanh Lan, đừng để cho người Đằng Long Bang tìm được ngươi.”

Nói xong, Mộc Y Linh lên xe bay.

“Y Linh tỷ, ta không phải-------“ Ta còn chưa có nói xong thì xe bay của Mộc Y Linh đã bay lên không trung rồi.

Ta xem chiếc xe đỏ rực kia biến mất trong dòng xe, trong lòng thất vọng không thôi, nhìn thoáng qua vòng thân phận trên cổ tay, cười giễu mình một tiếng.

Cũng đúng, ta đã quá đề cao mình, ta cùng nàng không thân không thích( không họ không hàng), tại sao nàng lại phải giúp ta chứ? Đối với nàng mà nói, ta chỉ bất quá là một người xui xẻo vừa mới nhận biết được vài ngày mà thôi, nàng cho ta một ngàn đồng, đã xem là tận tình tận nghĩa rồi……..bất quá mặc dù nói như vậy, ta vẫn không kìm được sự thất vọng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương