Cực Phẩm Chiến Thần
-
Chương 5: Tiến Vào Cục Cảnh Sát
“Y Linh tỷ!” Mấy vị tiểu thư tiếp tân thấy nữ cảnh sát tiến đến thì đều chào hỏi. Trong có hai thanh âm rất ngọt ngào làm cho đầu khớp xương của ta cũng có chút nhũn đi.
“Y Linh tỷ, hắn phạm vào tội gì vậy, phải làm phiền đích thân tỷ đi bắt?” Một cô gái có tướng mạo động lòng người hỏi.
“Hắn đó à?” Nữ cảnh sát khinh thường liếc mắt ta một cái, ánh mắt ấy như đang nhìn thứ gì đó đã bị tiêu hoá hoàn toàn, "Đừng nhìn hắn bề ngoài hiền lành thật thà như vậy, hắn đúng thực vốn xuất thân từ gia đình nghệ thuật, khỏa thân đứng ở trên đường đó!”
Vốn ta đang bảo trì mỉm cười đối với mấy cô gái kia, tranh thủ lấy ít hảo cảm, nghe vậy lập tức cười không ra, ngay sau đó cảm giác khóe mắt có chút co quắp. Ta miễn cưỡng duy trì khuôn mặt cười, trong lòng lại hận đến nghiến răng ken két, cái xú bà nương này không biết kiếp trước có thù oán gì với ta không nữa?
Xem như ngươi lợi hại! Tương lai không nên rơi vào tay ta!
Từ trong mắt mấy cô gái lóe ra tinh mang, ánh mắt quỷ dị nhìn từ trên xuống dưới từ dưới lên trên đến nổi ta phải dùng tay che lại hạ bộ, sau đó đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn nữ cảnh sát.
Trong đó có một cô gái nói xong thiếu chút nữa làm cho ta ngất xỉu, nàng nói là:”Thật là lợi hại nha! Y Linh tỷ! Vậy là tháng này tỷ bắt được hơn mười tên biếи ŧɦái rồi!”
Nụ cười ta đã cứng ngắt, hoàn toàn hóa thành đá.
Biến…..biếи ŧɦái?
“Hừ hừ!” Nữ cảnh sát đắc ý hừ một tiếng, lại miệt thị liếc mắt ta một cái, oai phong lẫm liệt nói:”Nhân loại đang tiến bộ, xã hội đang phát triển, những người như bọn họ chính là sản phẩm phụ của nền văn minh, tác dụng của cảnh sát chúng chính là muốn quét dọn hoàn toàn những sản phẩm phụ này.
Mấy cô gái lập tức vỗ tay:”Y Linh tỷ thật là lợi hại nha.”
“Muội rất sùng bái tỷ nha!”
“Quá tuyệt với, nói rất đúng à!”
“Ta ORZ!” (ngôn ngữ 9x tỏ vẻ khâm phục)
“Đi thôi!” Nữ cảnh sát lại đẩy một phát.
Ta lảo đảo một chút, trong lòng thầm mắng, bây giờ ta dám khẳng định, đây là thói quen xấu được sinh ra trong khi làm cảnh sát!
“Có biết bay hay không?” Nữ cảnh sát đột nhiên hỏi ta.
“Bay, bay?” Ta ngây ngốc nhìn nàng.
Nữ cảnh sát thấy ta có một bộ dáng mờ tịt, khinh bỉ nhìn ta rồi kéo ta vào một cái gì đó như thang máy.
Thế giới này thật sự có thang máy, trong ấn tượng thì thang máy này không giống, không có cảm giác được có siêu trọng, hơn nữa từ trong thang máy có thể thấy bốn phía ở bên ngoài.
Tốc độ đi lên của thang máy rất nhanh, theo độ cao ngày càng cao, cảnh vật của thành phố này đã hiện ra trước mắt ta. Những kiến trúc có trong mộng ảo thay nhau xuất hiện, khắp nơi đều là xe bay người bay, mãnh liệt đánh sâu vào thị giác ta làm cho thật sự bị rung động thật lớn, mắt đã không kịp nhìn.
Mà ta cũng chú ý tới, thật ra mặc dù có nhiều ở trên trời bay, nhưng đại bộ phận ngươi vẫn đi bộ trên mặt đất, điều này cho ta tìm lại một ít thăng bằng, nếu mỗi người trên thế giới này đều biết bay, ta đây thật sự trở thành chim cánh cụt sao.
Lòng hiếu kỳ đã thúc giục ta, khi thì nhìn bên này khi thì chạy qua bên kia nhìn, một bộ dáng hăng hái bừng bừng, nữ cảnh sát nhịn không được nói:”Ngươi chưa bao giờ đi thang máy sao, chạy tới chạy lui hoài!”
“Đã đi qua, đã đi qua!” Ta thuận miệng trả lời. Ta thật sự đã đi qua, là ở trên mặt đất đi thang máy.
Nữ cảnh sát nhẹ giọng nói:”Bộ dáng ngu ngốc!” Trong mắt lại có mỉm cười.
Thang máy dừng lại, ta cùng nữ cảnh sát đi ra khỏi thang máy, nữ cảnh sát thỉnh thoảng chào hỏi với mấy người cảnh sát đi ngang qua. Ta phát hiện, cơ hồ tất cả cảnh sát đều bay trong trụ sở. Đám người này vô thanh vô tức lướt qua người ta, làm cho ta cảm giác đây là thế giới của u linh.
Mà nguyên bổn lúc đầu ta cùng nữ cảnh sát cao không sai biệt lắm, nàng bắt đầu bay lên, lập tức cao hơn ta một cái đầu. Ta hoài nghi nàng làm vậy là cố ý, bởi vì những cảnh sát khác đâu có bay cao như nàng. Đàn bà này, không biết kiếp trước ta cùng nàng có cừu oán gì hay không, quả nhiên đều không buông tha một cơ hội nào để đả kích ta.
Đi vào một phòng có vẻ giống phòng thẩm vấn, có một cái bàn, hai ghế huỳnh quang, ta lại bị vòng sáng trói lại.
Sau đó bắt đầu ghi chép, không, hẳn nhiên gọi là khẩu cung mới đúng, lời của ta nói ra giống như bi một máy tính tự động chuyển hóa thành văn tự, mà nữ cảnh sát ôm hai tay trước ngực đặt từng câu hỏi.
Nhìn cặp hào nhũ kia ép tới cao ngất, ta âm thàm nuốt nước bọt, nghĩ thầm ai mà vận tốt như vậy có thể lấy cái đàn bà này, nhân sinh phải vì những con sóng lớn mà xông pha, đáng giá nha!
“Họ tên?”
“Dương Đào.”
“Giới Tính”
Ta liếc mắt khinh thường nói:”Nam”
“Tuổi”
“Mười sáu.”
“Quê quán.”
“Không biết.”
Nữ cảnh sát nhíu đôi lông mày, giọng nói có vẻ bất thiện:”Không biết? Ngươi nên suy nghĩ cho rõ ràng rồi trả lời lại.” Sau đó phát ra hai tiếng cười lạnh.
Bộ dáng nàng như vậy làm cho ta cảm giác được nàng chờ ta phản kháng đã lâu lắm rồi.
Ta cũng rất bất đắc dĩ, cái thế giới này ta một khiếu không thông, địa danh cũng không biết, muốn bịa đặt cũng không bịa được, không thể làm gì khác hơn là giả bộ ngu nói:”Không biết tức là không biết, ngươi không phải cảnh sát sao? Ngươi giúp ta tra xét đi, tra ra được ta còn cảm tạ ngươi nữa.”
Nữ cảnh sát cười lạnh nói:”Ngươi cho rằng ngươi không nói thì chúng ta không tra ra được sao?”
Vừa nói xong thì không biết nàng ấn cái nút ở nơi nào, mặt bàn bay lên một ống tiêm nhỏ, sau đó nàng dùng ống tiêm này chích tay ta một phát, lấy một ít da. Sau đó nữ cảnh sát cẩn thận đem mảnh da này bỏ vào một cái bình, nắp bình đóng lại, vài giây sau đó phát ra vài tia sáng màu đỏ.
Nữ cảnh sát cười lạnh nhìn ta, bộ dáng có chút đắc ý nói:”Cái máy này dùng để phân tích gen, là vật chuyên dùng cảnh sát, nó có khả năng đối chiếu với DNA có trong tư liệu công
dân của tân liên bang, ngươi muốn bịa chuyện thì cũng không làm được.”
Ta vẫn rất bất đắc dĩ, nghĩ không ra khoa học kỹ thuật của thế giới này phát triển tới trình độ như vậy, hiển nhiên lại dùng phương pháp nghiệm chứng DNA, bất quá ta khẳng đinh không tra ra được gì, tra cũng vô ích, ta chỉ có thể vẻ mặt vô tội mà nhìn nàng.
Sau khi một tiếng tích, kết quả đã có, nữ cảnh sát đắc ý liếc mắt ta một cái, tầm mắt lại chuyển qua hình kết quả. Như ta sở liệu, nữ cảnh sát lúc nhìn tới thì vẻ mặt đắc ý trong nháy mắt cứng lại, lập tức mở to hai mắt nhìn, một bộ dáng không dám tin tưởng.
Ai, một người đáng thương nha, không biết thì không có tội àh, ta sẽ rộng lượng mà bỏ qua cho ngươi.
Nữ cảnh sát trừng ta một cái rồi thông báo tình huống về tư liệu của ta qua máy liên lạc.
Không quá bao lâu sau liền có hai nam cảnh sát tiến đến, xác nhận máy tính không vấn đề gì, xác định ta có phải là thuộc dạnh “Hắc Nhân” hay không, cho nên tiến hành thẩm vấn ta lần nữa.
Ta chỉ nói mình từ nhỏ bị một người nhặt về nuôi dưỡng, chưa thấy qua thế giới bên ngoài, có một ngày kia ăn hết một vật gì đó rồi hôn mê đi, tỉnh lại phát hiện mình ở trên đường, còn ngoài ra thì không biết gì nữa.
Thẩm vấn không có kết quả, bởi vì nữ cảnh sát còn hoài nghi cho nên quyết định đưa ta vào phòng giam tạm thời giam giữ, như ta sở liệu, dựa theo lời nói bọn họ, nếu xác nhận ta là “Hắc Nhân” thì không nghi ngờ gì nữa sẽ đăng kí DNA sau đó chánh thức trở thành công dân của tân liên bang.
Mà thời gian điều tra là đúng ba ngày, cho nên, ba ngày này ta phải bị giam giữ trong cục cảnh sát.
Kỳ thật ra cũng có chỗ tốt, bây giờ ta không quen không biết, vừa lại không có tiền, đừng nói kiếm chỗ ở bên ngoài mà cái ăn cũng không có, bây giờ thật ra lại tiện lợi cho ta.
Tạm thời ở trong phòng giam giữ có năm người, khi ta đi vào thì bên trong đã có bốn.
Thấy bắp thịt của mấy vị huynh đài kia rất phát triển, khuôn mặt dữ tợn, cùng với nụ cười không có chút hảo ý, nguyên bổn vẻ mặt còn rất đắc ý bây giờ chuyển sang không còn chút máu.
“Y Linh tỷ, hắn phạm vào tội gì vậy, phải làm phiền đích thân tỷ đi bắt?” Một cô gái có tướng mạo động lòng người hỏi.
“Hắn đó à?” Nữ cảnh sát khinh thường liếc mắt ta một cái, ánh mắt ấy như đang nhìn thứ gì đó đã bị tiêu hoá hoàn toàn, "Đừng nhìn hắn bề ngoài hiền lành thật thà như vậy, hắn đúng thực vốn xuất thân từ gia đình nghệ thuật, khỏa thân đứng ở trên đường đó!”
Vốn ta đang bảo trì mỉm cười đối với mấy cô gái kia, tranh thủ lấy ít hảo cảm, nghe vậy lập tức cười không ra, ngay sau đó cảm giác khóe mắt có chút co quắp. Ta miễn cưỡng duy trì khuôn mặt cười, trong lòng lại hận đến nghiến răng ken két, cái xú bà nương này không biết kiếp trước có thù oán gì với ta không nữa?
Xem như ngươi lợi hại! Tương lai không nên rơi vào tay ta!
Từ trong mắt mấy cô gái lóe ra tinh mang, ánh mắt quỷ dị nhìn từ trên xuống dưới từ dưới lên trên đến nổi ta phải dùng tay che lại hạ bộ, sau đó đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn nữ cảnh sát.
Trong đó có một cô gái nói xong thiếu chút nữa làm cho ta ngất xỉu, nàng nói là:”Thật là lợi hại nha! Y Linh tỷ! Vậy là tháng này tỷ bắt được hơn mười tên biếи ŧɦái rồi!”
Nụ cười ta đã cứng ngắt, hoàn toàn hóa thành đá.
Biến…..biếи ŧɦái?
“Hừ hừ!” Nữ cảnh sát đắc ý hừ một tiếng, lại miệt thị liếc mắt ta một cái, oai phong lẫm liệt nói:”Nhân loại đang tiến bộ, xã hội đang phát triển, những người như bọn họ chính là sản phẩm phụ của nền văn minh, tác dụng của cảnh sát chúng chính là muốn quét dọn hoàn toàn những sản phẩm phụ này.
Mấy cô gái lập tức vỗ tay:”Y Linh tỷ thật là lợi hại nha.”
“Muội rất sùng bái tỷ nha!”
“Quá tuyệt với, nói rất đúng à!”
“Ta ORZ!” (ngôn ngữ 9x tỏ vẻ khâm phục)
“Đi thôi!” Nữ cảnh sát lại đẩy một phát.
Ta lảo đảo một chút, trong lòng thầm mắng, bây giờ ta dám khẳng định, đây là thói quen xấu được sinh ra trong khi làm cảnh sát!
“Có biết bay hay không?” Nữ cảnh sát đột nhiên hỏi ta.
“Bay, bay?” Ta ngây ngốc nhìn nàng.
Nữ cảnh sát thấy ta có một bộ dáng mờ tịt, khinh bỉ nhìn ta rồi kéo ta vào một cái gì đó như thang máy.
Thế giới này thật sự có thang máy, trong ấn tượng thì thang máy này không giống, không có cảm giác được có siêu trọng, hơn nữa từ trong thang máy có thể thấy bốn phía ở bên ngoài.
Tốc độ đi lên của thang máy rất nhanh, theo độ cao ngày càng cao, cảnh vật của thành phố này đã hiện ra trước mắt ta. Những kiến trúc có trong mộng ảo thay nhau xuất hiện, khắp nơi đều là xe bay người bay, mãnh liệt đánh sâu vào thị giác ta làm cho thật sự bị rung động thật lớn, mắt đã không kịp nhìn.
Mà ta cũng chú ý tới, thật ra mặc dù có nhiều ở trên trời bay, nhưng đại bộ phận ngươi vẫn đi bộ trên mặt đất, điều này cho ta tìm lại một ít thăng bằng, nếu mỗi người trên thế giới này đều biết bay, ta đây thật sự trở thành chim cánh cụt sao.
Lòng hiếu kỳ đã thúc giục ta, khi thì nhìn bên này khi thì chạy qua bên kia nhìn, một bộ dáng hăng hái bừng bừng, nữ cảnh sát nhịn không được nói:”Ngươi chưa bao giờ đi thang máy sao, chạy tới chạy lui hoài!”
“Đã đi qua, đã đi qua!” Ta thuận miệng trả lời. Ta thật sự đã đi qua, là ở trên mặt đất đi thang máy.
Nữ cảnh sát nhẹ giọng nói:”Bộ dáng ngu ngốc!” Trong mắt lại có mỉm cười.
Thang máy dừng lại, ta cùng nữ cảnh sát đi ra khỏi thang máy, nữ cảnh sát thỉnh thoảng chào hỏi với mấy người cảnh sát đi ngang qua. Ta phát hiện, cơ hồ tất cả cảnh sát đều bay trong trụ sở. Đám người này vô thanh vô tức lướt qua người ta, làm cho ta cảm giác đây là thế giới của u linh.
Mà nguyên bổn lúc đầu ta cùng nữ cảnh sát cao không sai biệt lắm, nàng bắt đầu bay lên, lập tức cao hơn ta một cái đầu. Ta hoài nghi nàng làm vậy là cố ý, bởi vì những cảnh sát khác đâu có bay cao như nàng. Đàn bà này, không biết kiếp trước ta cùng nàng có cừu oán gì hay không, quả nhiên đều không buông tha một cơ hội nào để đả kích ta.
Đi vào một phòng có vẻ giống phòng thẩm vấn, có một cái bàn, hai ghế huỳnh quang, ta lại bị vòng sáng trói lại.
Sau đó bắt đầu ghi chép, không, hẳn nhiên gọi là khẩu cung mới đúng, lời của ta nói ra giống như bi một máy tính tự động chuyển hóa thành văn tự, mà nữ cảnh sát ôm hai tay trước ngực đặt từng câu hỏi.
Nhìn cặp hào nhũ kia ép tới cao ngất, ta âm thàm nuốt nước bọt, nghĩ thầm ai mà vận tốt như vậy có thể lấy cái đàn bà này, nhân sinh phải vì những con sóng lớn mà xông pha, đáng giá nha!
“Họ tên?”
“Dương Đào.”
“Giới Tính”
Ta liếc mắt khinh thường nói:”Nam”
“Tuổi”
“Mười sáu.”
“Quê quán.”
“Không biết.”
Nữ cảnh sát nhíu đôi lông mày, giọng nói có vẻ bất thiện:”Không biết? Ngươi nên suy nghĩ cho rõ ràng rồi trả lời lại.” Sau đó phát ra hai tiếng cười lạnh.
Bộ dáng nàng như vậy làm cho ta cảm giác được nàng chờ ta phản kháng đã lâu lắm rồi.
Ta cũng rất bất đắc dĩ, cái thế giới này ta một khiếu không thông, địa danh cũng không biết, muốn bịa đặt cũng không bịa được, không thể làm gì khác hơn là giả bộ ngu nói:”Không biết tức là không biết, ngươi không phải cảnh sát sao? Ngươi giúp ta tra xét đi, tra ra được ta còn cảm tạ ngươi nữa.”
Nữ cảnh sát cười lạnh nói:”Ngươi cho rằng ngươi không nói thì chúng ta không tra ra được sao?”
Vừa nói xong thì không biết nàng ấn cái nút ở nơi nào, mặt bàn bay lên một ống tiêm nhỏ, sau đó nàng dùng ống tiêm này chích tay ta một phát, lấy một ít da. Sau đó nữ cảnh sát cẩn thận đem mảnh da này bỏ vào một cái bình, nắp bình đóng lại, vài giây sau đó phát ra vài tia sáng màu đỏ.
Nữ cảnh sát cười lạnh nhìn ta, bộ dáng có chút đắc ý nói:”Cái máy này dùng để phân tích gen, là vật chuyên dùng cảnh sát, nó có khả năng đối chiếu với DNA có trong tư liệu công
dân của tân liên bang, ngươi muốn bịa chuyện thì cũng không làm được.”
Ta vẫn rất bất đắc dĩ, nghĩ không ra khoa học kỹ thuật của thế giới này phát triển tới trình độ như vậy, hiển nhiên lại dùng phương pháp nghiệm chứng DNA, bất quá ta khẳng đinh không tra ra được gì, tra cũng vô ích, ta chỉ có thể vẻ mặt vô tội mà nhìn nàng.
Sau khi một tiếng tích, kết quả đã có, nữ cảnh sát đắc ý liếc mắt ta một cái, tầm mắt lại chuyển qua hình kết quả. Như ta sở liệu, nữ cảnh sát lúc nhìn tới thì vẻ mặt đắc ý trong nháy mắt cứng lại, lập tức mở to hai mắt nhìn, một bộ dáng không dám tin tưởng.
Ai, một người đáng thương nha, không biết thì không có tội àh, ta sẽ rộng lượng mà bỏ qua cho ngươi.
Nữ cảnh sát trừng ta một cái rồi thông báo tình huống về tư liệu của ta qua máy liên lạc.
Không quá bao lâu sau liền có hai nam cảnh sát tiến đến, xác nhận máy tính không vấn đề gì, xác định ta có phải là thuộc dạnh “Hắc Nhân” hay không, cho nên tiến hành thẩm vấn ta lần nữa.
Ta chỉ nói mình từ nhỏ bị một người nhặt về nuôi dưỡng, chưa thấy qua thế giới bên ngoài, có một ngày kia ăn hết một vật gì đó rồi hôn mê đi, tỉnh lại phát hiện mình ở trên đường, còn ngoài ra thì không biết gì nữa.
Thẩm vấn không có kết quả, bởi vì nữ cảnh sát còn hoài nghi cho nên quyết định đưa ta vào phòng giam tạm thời giam giữ, như ta sở liệu, dựa theo lời nói bọn họ, nếu xác nhận ta là “Hắc Nhân” thì không nghi ngờ gì nữa sẽ đăng kí DNA sau đó chánh thức trở thành công dân của tân liên bang.
Mà thời gian điều tra là đúng ba ngày, cho nên, ba ngày này ta phải bị giam giữ trong cục cảnh sát.
Kỳ thật ra cũng có chỗ tốt, bây giờ ta không quen không biết, vừa lại không có tiền, đừng nói kiếm chỗ ở bên ngoài mà cái ăn cũng không có, bây giờ thật ra lại tiện lợi cho ta.
Tạm thời ở trong phòng giam giữ có năm người, khi ta đi vào thì bên trong đã có bốn.
Thấy bắp thịt của mấy vị huynh đài kia rất phát triển, khuôn mặt dữ tợn, cùng với nụ cười không có chút hảo ý, nguyên bổn vẻ mặt còn rất đắc ý bây giờ chuyển sang không còn chút máu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook