Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi
-
Chương 6: Giết chết thực nhân ma
Một lần nữa trở lại trên đường, Vương Thần cẩn thận hơn rất nhiều. Lần này, hắn đi theo bên tường, ẩn nấp dưới thân cây và rất nhanh đi về phía trước, quả nhiên, làm như vậy sẽ không kinh động nhiều tang thi. Gặp được con lạc đàn thì Vương Thần liền dùng thanh răng quỷ đói đâm chết. Gặp được nhiều thì hắn liền nhanh chóng né ra. Tuy tang thi ở sau đuổi theo, nhưng mà tốc độ của chúng rất chậm chạp cho nên căn bản không thể đuổi theo kịp hắn.
( xem ra chỉ cần không bị bao vây thì những tang thi này với ta mà nói sẽ không có gì nguy hiểm.)
Vết thương do bị tang ma cắn đã không sai biệt lắm sắp biến mất rồi, Vương Thần cảm giác một chút, một vết thương sâu chừng 1 centimet thì không đến 10 phút đồng hồ có thể hoàn toàn biến mất. Bất quá máu chảy ra từ chỗ vết thương làm cho thân thể thoáng suy yếu.
Đến siêu thị Gia Nhạc Phúc ước chừng còn 8 phần lộ trình, Vương Thần một đường chú ý đi đến đã giết không ít tang thi lạc đàn, hiện tại sinh thể năng lượng bên trong đồng hồ đã đạt đến 125 điểm. Nói cách khác, hắn một đường đi tới đã giết chết 24 con tang thi, đã sắp có thể cường hóa 2 điểm trị số thân thể.
Cửa lớn siêu thị mở ra, Vương Thần cảnh giác đi vào, phát hiện bên trong rõ ràng không có tang thi. Bất quá trong đó có không ít thi thể nhân loại, đại bộ phận đều mặc trang phục nhân viên của siêu thị. Những thi thể này rất nhiều đều là bị cắt thành hai đoạn, có người còn bảo trì tư thế chạy trốn, có người trên mặt bởi vì cực độ sợ hãi mà biểu lộ vặn vẹo làm cho người ta thoạt nhìn không rét mà run.
Xuyên qua tầng thứ nhất chính là khu thực phẩm, Vương Thần cảnh giác đi lên lầu, tuy bây giờ là ban ngày, nhưng mà ánh sáng bên trong siêu thị rất lờ mờ, có một chút dây điện đứt gãy đang lóe lên hoa lửa. Thang máy rõ ràng vẫn còn vận hành, tại bên trong siêu thị yên tĩnh phát ra thanh âm ầm ầm.
Đi lên lầu hai, ánh mắt Vương Thần lập tức co lại, chỉ thấy một con quái vật toàn thân không có da, cơ thể màu đỏ bạo lộ bên ngoài, trên đầu đại não màu xám trắng khủng bố trở mình ở bên ngoài, quái vật có lợi trảo cực lớn đang ghé vào một cái hàng khung trên mặt, đầu lưỡi dài hơn hai mét đang xuyên qua một cái thân ảnh nho nhỏ, cảm giác được Vương Thần đi đến, con quái vật này đem thân ảnh trên đầu lưỡi thoáng một tý bỏ qua, từ hàng khung nhảy tới trên trần nhà, dùng tốc độ nhanh chóng hướng về hắn lao đến.
"Thực nhân ma!" (licker)
Tạo hóa đồng hồ đã cấp ra tên gọi của con quái vật này, thực nhân ma có tốc độ nhanh đáng sợ, cơ hồ so với phản ứng Vương Thần nhanh chẳng kém, thân hình năm mét cực lớn của nó đã sắp vọt tới trước mặt Vương thần, nó mở cái miệng rộng ra, bên trong đầy hàm răng cá mập bén nhọn, một đầu lưỡi từ trong đó bắn ra, lập tức đâm xuyên qua bả vai của Vương Thần.
( nếu không phải mình đã trải qua cường hóa của huyết thống bất tử điểu, tốc độ phản ứng thần kinh đã vượt qua người bình thường rất nhiều, hơi chút né về phía bên trái, thì chỉ sợ lần này trái tim cũng đã bị nó đâm xuyên qua...)
Trong nội tâm Vương Thần lập tức tràn đầy sợ hãi, so với cái con thực nhân ma cực lớn này thì con quỷ đói mà mình đã giết chết căn bản chưa tính là cái gì, khuôn mặt của con thực nhân ma trước mắt cực kì kinh khủng, cơ thể màu đỏ, còn có cái đại não chán ghét bên ngoài kia, tất cả đều làm cho con người ta có cảm giác tuyệt vọng.
Thực nhân ma thấy không thể đâm chết Vương Thần, đầu lưỡi lập tức thu trở về, móng vuốt cực lớn vung lên, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, Vương Thần cảm giác được mình tựa như là bị ô tô đang chạy đụng phải, thân thể bay ra ngoài, yết hầu ngòn ngọt, một búng máu phun ra.
(lực lượng cường đại như vậy, còn có tốc độ vừa rồi khi chạy tới, thêm móng vuốt sắc nhọn, đầu lưỡi có thể lập tức xuyên trái tim, ta có thể giết chết con quái vật như vậy sao? Ta làm sao có thể giết chết quái vật như vậy đây!)
Đầu lưỡi của con Thực nhân ma lại hướng phía trái tim của Vương Thần mà bắn tới. Lúc này, Vương Thần đang té trên mặt đất nên không có cách nào trốn tránh, tinh thần của hắn trống rỗng, vô ý thức đem kiếm thép hoa văn trong tay ngăn cản ở vị trí trái tim, chỉ nghe "Đương" một tiếng, đầu lưỡi của con thực nhân ma bị ngăn lại rồi, nhưng mà trên thân kiếm cũng xuất hiện một vết rạn.
( rõ ràng bằng vào lực lượng của đầu lưỡi mà có thể khiến cho thanh kiếm cứng rắn như vậy có vết rạn, con thực nhân ma này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào! Không được, ta không phải là đối thủ của cái con quái vật này, nhanh chạy thôi. Bất quá, với tốc độ hiện tại của nó thì ta làm sao có thể đào tẩu thành công...)
Vương Thần không kịp tự hỏi, thừa dịp con thực nhân ma dừng lại trong nháy mắt đó, hắn liền từ dưới đất bò lên, đem hàng khung bên cạnh đẩy ngã, ý đồ ngăn cản con quái vật này một thoáng, nhưng mà móng vuốt của con thực nhân ma đã vung lên, thoáng một cái đã đem hàng khung cực lớn đánh bay ra ngoài.
( không được, ngay cả ngăn cản một chút cũng làm không được, làm sao có thể đào tẩu đây, mẹ kiếp, liều mạng, cùng lắm thì ta chết, đại não xám trắng trên đầu của con thực nhân ma kia hiển nhiên chính là nhược điểm, chỉ cần có thể công kích được đại não thì ta sẽ có hi vọng sống sót!)
Vương Thần nổi giận gầm lên một tiếng, giơ thanh trường kiếm trong tay hướng đại não của con thực nhân ma mà đâm tới, nhưng mà động tác của nó nhanh hơn, 2 cái móng vuốt của nó, một phát đã bắt được thanh hoa văn kiếm thép, Vương Thần chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khó có thể kháng cự truyền đến, kiếm trong tay thoáng cái liền bị đoạt mất, "Rắc" một tiếng, thanh hoa văn thép kiếm liền bị gãy thành hai nửa ném đi rất xa, con thực nhân ma lại hướng phía Vương Thần đánh tới.
"Răng quỷ đói!"
Vương Thần dùng hai cánh tay giơ thanh răng quỷ đói lên, nhắm ngay về phía trước đầu của con thực nhân ma mà nhào tới, mắt thấy đầu óc của nó sắp bị thanh răng quỷ đói sắc bén đâm tới, nhưng mà đầu lưỡi của con thực nhân ma đã lập tức bắn ra, đem thanh răng quỷ đói cuốn tới, sau đó mạnh mẽ hất lên, cái món vũ khí này đâm sâu vào trong vách tường. Móng vuốt của con quái lại hung hăng vung tại bên hông Vương Thần, lực lượng khổng lồ này khiến cho Vương Thần lại ngã văng ra ngoài.
( hiện tại đã hiểu rõ những người bên dưới kia vì cái gì đều là bị cắt thành hai nửa rồi, nguyên lai là bị lực lượng khổng lồ cùng móng vuốt sắc bén củacon thực nhân ma này ngạnh sanh vung đoạn...)
Phần eo Vương Thần bị móng vuốt dẫn rơi xuống một khối lớn, tựa như đã hoàn toàn bị cắt đứt, ngoại trừ đau đớn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nào khác, căn bản hắn vô pháp khống chế cơ thể tự mình đứng lên.
Con thực nhân ma lại lần nữa đánh tới, mà hiện tại, trong tay Vương Thần không có bất kỳ vũ khí nào, cũng không có sức lực để đứng lên chạy trốn, mắt thấy con thực nhân ma sắp nhảy lên trên người của mình, cái cự trảo sắc bén kia đối diện với đầu của mình, mà trong miệng nó có hàm răng bén nhọn, cùng với đầu lưỡi đưa ra ngoài, mặt trên còn chảy xuôi ra chất lỏng khiến người buồn nôn...
( ta sắp chết phải không? Sắp chết phải không?)
Trong đầu Vương Thần chỉ còn lại có một loại ý niệm như vậy...
Một hồi tê liệt và đau đớn đã đem Vương Thần từ trong sự sợ hãi kéo ra ngoài, con thực nhân ma dùng móng vuốt cực lớn cầm lấy thân thể của hắn, cái trảo bén nhọn kia đâm thật sâu vào da của hắn, miệng nó há lớn, tựa hồ đang chuẩn bị một ngụm đem đầu Vương Thần cắn xuống.
( không được, ta sẽ không bị nó ăn tươi, ta sẽ không bị loại quái vật xấu như vậy ăn tươi, có biện pháp, nhất định có biện pháp để sống sót!)
Tại thời điểm tiếp cận tử vong, tinh thần Vương Thần vậy mà thần kỳ bình tĩnh lại, hắn cảm giác được thời gian tựa hồ như trở nên chậm chạp, miệng của con thực nhân ma cắn xuống phảng phất biến thành động tác chậm trong phim ảnh, thậm chí gân cùng bắp thịt ngay trên đầu lưỡi màu đỏ vươn ra cũng đều vô cùng rõ ràng.
Trong nháy mắt, Vương Thần thấy bên trái mình có một đầu dây điện, hắn mãnh liệt đem cái đầu dây điện này túm lấy, lúc cái răng lớn của con thực nhân ma đã sắp cắn lấy đầu của hắn, có thể cảm giác tinh tường được hàm răng bén nhọn đâm rách tầng da thịt bên ngoài, đâm vào phía trên đầu lâu, vẫn còn hướng về chỗ sâu trong cắm vào...
( nếu lúc này đem dây điện đặt tại trên người liếm thực người, đầu của ta cũng sẽ bị hoàn toàn cắn, xem ra chỉ có như vậy...)
Vương Thần phảng phất tiến nhập một cái trạng thái kỳ diệu giống như ở ngoài đứng xem, trong nội tâm tỉnh táo phân tích, hiện tại hắn đang tính toán thời gian có thể làm ra động tác gì, hắn dùng một tay nắm chặt dây điện lóe ra hoa lửa. Lập tức, nương theo thanh âm "Tư tư", màu xanh da trời loang loáng theo dây điện truyền đến trên thân thể Vương Thần, cùng lúc đó, móng vuốt cùng hàm răng của con thực nhân ma đã tiếp xúc thân thể của Vương Thần, cũng toát ra hoa lửa màu xanh da trời...
( Thực nhân ma tuy sở hữu lực lượng cùng tốc độ đều vượt xa người bình thường, nhưng mà có một cái nhược điểm lớn, chính là não của nó nằm bên ngoài xương đầu, dưới tình huống như thế thì chỉ cần đầu bị tổn thương thì sẽ mang đến thương tổn trí mạng, xem ra lúc cuối cùng bản thân mình cũng đã có lựa chọn chính xác.
Vương Thần suy yếu nằm trên mặt đất, chỗ tay cầm dây điện đã trở nên một mảnh cháy đen, phát tán ra mùi khét. Hắn cảm giác thương thế trên người: phần eo bị lợi trảo túm rơi xuống một khối lớn, thân thể cũng bị hai cái cự trảo trọng kích, vết thương ở bộ vị khác thì khỏi nói. Còn có vừa rồi bị điện giật, may mắn thân thể của mình cơ hồ là gấp hai người bình thường, lại có hiệu quả tự lành của huyết thống bất tử điểu, bằng không đã sớm chết rồi.
( xem ra chỉ cần không bị bao vây thì những tang thi này với ta mà nói sẽ không có gì nguy hiểm.)
Vết thương do bị tang ma cắn đã không sai biệt lắm sắp biến mất rồi, Vương Thần cảm giác một chút, một vết thương sâu chừng 1 centimet thì không đến 10 phút đồng hồ có thể hoàn toàn biến mất. Bất quá máu chảy ra từ chỗ vết thương làm cho thân thể thoáng suy yếu.
Đến siêu thị Gia Nhạc Phúc ước chừng còn 8 phần lộ trình, Vương Thần một đường chú ý đi đến đã giết không ít tang thi lạc đàn, hiện tại sinh thể năng lượng bên trong đồng hồ đã đạt đến 125 điểm. Nói cách khác, hắn một đường đi tới đã giết chết 24 con tang thi, đã sắp có thể cường hóa 2 điểm trị số thân thể.
Cửa lớn siêu thị mở ra, Vương Thần cảnh giác đi vào, phát hiện bên trong rõ ràng không có tang thi. Bất quá trong đó có không ít thi thể nhân loại, đại bộ phận đều mặc trang phục nhân viên của siêu thị. Những thi thể này rất nhiều đều là bị cắt thành hai đoạn, có người còn bảo trì tư thế chạy trốn, có người trên mặt bởi vì cực độ sợ hãi mà biểu lộ vặn vẹo làm cho người ta thoạt nhìn không rét mà run.
Xuyên qua tầng thứ nhất chính là khu thực phẩm, Vương Thần cảnh giác đi lên lầu, tuy bây giờ là ban ngày, nhưng mà ánh sáng bên trong siêu thị rất lờ mờ, có một chút dây điện đứt gãy đang lóe lên hoa lửa. Thang máy rõ ràng vẫn còn vận hành, tại bên trong siêu thị yên tĩnh phát ra thanh âm ầm ầm.
Đi lên lầu hai, ánh mắt Vương Thần lập tức co lại, chỉ thấy một con quái vật toàn thân không có da, cơ thể màu đỏ bạo lộ bên ngoài, trên đầu đại não màu xám trắng khủng bố trở mình ở bên ngoài, quái vật có lợi trảo cực lớn đang ghé vào một cái hàng khung trên mặt, đầu lưỡi dài hơn hai mét đang xuyên qua một cái thân ảnh nho nhỏ, cảm giác được Vương Thần đi đến, con quái vật này đem thân ảnh trên đầu lưỡi thoáng một tý bỏ qua, từ hàng khung nhảy tới trên trần nhà, dùng tốc độ nhanh chóng hướng về hắn lao đến.
"Thực nhân ma!" (licker)
Tạo hóa đồng hồ đã cấp ra tên gọi của con quái vật này, thực nhân ma có tốc độ nhanh đáng sợ, cơ hồ so với phản ứng Vương Thần nhanh chẳng kém, thân hình năm mét cực lớn của nó đã sắp vọt tới trước mặt Vương thần, nó mở cái miệng rộng ra, bên trong đầy hàm răng cá mập bén nhọn, một đầu lưỡi từ trong đó bắn ra, lập tức đâm xuyên qua bả vai của Vương Thần.
( nếu không phải mình đã trải qua cường hóa của huyết thống bất tử điểu, tốc độ phản ứng thần kinh đã vượt qua người bình thường rất nhiều, hơi chút né về phía bên trái, thì chỉ sợ lần này trái tim cũng đã bị nó đâm xuyên qua...)
Trong nội tâm Vương Thần lập tức tràn đầy sợ hãi, so với cái con thực nhân ma cực lớn này thì con quỷ đói mà mình đã giết chết căn bản chưa tính là cái gì, khuôn mặt của con thực nhân ma trước mắt cực kì kinh khủng, cơ thể màu đỏ, còn có cái đại não chán ghét bên ngoài kia, tất cả đều làm cho con người ta có cảm giác tuyệt vọng.
Thực nhân ma thấy không thể đâm chết Vương Thần, đầu lưỡi lập tức thu trở về, móng vuốt cực lớn vung lên, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, Vương Thần cảm giác được mình tựa như là bị ô tô đang chạy đụng phải, thân thể bay ra ngoài, yết hầu ngòn ngọt, một búng máu phun ra.
(lực lượng cường đại như vậy, còn có tốc độ vừa rồi khi chạy tới, thêm móng vuốt sắc nhọn, đầu lưỡi có thể lập tức xuyên trái tim, ta có thể giết chết con quái vật như vậy sao? Ta làm sao có thể giết chết quái vật như vậy đây!)
Đầu lưỡi của con Thực nhân ma lại hướng phía trái tim của Vương Thần mà bắn tới. Lúc này, Vương Thần đang té trên mặt đất nên không có cách nào trốn tránh, tinh thần của hắn trống rỗng, vô ý thức đem kiếm thép hoa văn trong tay ngăn cản ở vị trí trái tim, chỉ nghe "Đương" một tiếng, đầu lưỡi của con thực nhân ma bị ngăn lại rồi, nhưng mà trên thân kiếm cũng xuất hiện một vết rạn.
( rõ ràng bằng vào lực lượng của đầu lưỡi mà có thể khiến cho thanh kiếm cứng rắn như vậy có vết rạn, con thực nhân ma này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào! Không được, ta không phải là đối thủ của cái con quái vật này, nhanh chạy thôi. Bất quá, với tốc độ hiện tại của nó thì ta làm sao có thể đào tẩu thành công...)
Vương Thần không kịp tự hỏi, thừa dịp con thực nhân ma dừng lại trong nháy mắt đó, hắn liền từ dưới đất bò lên, đem hàng khung bên cạnh đẩy ngã, ý đồ ngăn cản con quái vật này một thoáng, nhưng mà móng vuốt của con thực nhân ma đã vung lên, thoáng một cái đã đem hàng khung cực lớn đánh bay ra ngoài.
( không được, ngay cả ngăn cản một chút cũng làm không được, làm sao có thể đào tẩu đây, mẹ kiếp, liều mạng, cùng lắm thì ta chết, đại não xám trắng trên đầu của con thực nhân ma kia hiển nhiên chính là nhược điểm, chỉ cần có thể công kích được đại não thì ta sẽ có hi vọng sống sót!)
Vương Thần nổi giận gầm lên một tiếng, giơ thanh trường kiếm trong tay hướng đại não của con thực nhân ma mà đâm tới, nhưng mà động tác của nó nhanh hơn, 2 cái móng vuốt của nó, một phát đã bắt được thanh hoa văn kiếm thép, Vương Thần chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khó có thể kháng cự truyền đến, kiếm trong tay thoáng cái liền bị đoạt mất, "Rắc" một tiếng, thanh hoa văn thép kiếm liền bị gãy thành hai nửa ném đi rất xa, con thực nhân ma lại hướng phía Vương Thần đánh tới.
"Răng quỷ đói!"
Vương Thần dùng hai cánh tay giơ thanh răng quỷ đói lên, nhắm ngay về phía trước đầu của con thực nhân ma mà nhào tới, mắt thấy đầu óc của nó sắp bị thanh răng quỷ đói sắc bén đâm tới, nhưng mà đầu lưỡi của con thực nhân ma đã lập tức bắn ra, đem thanh răng quỷ đói cuốn tới, sau đó mạnh mẽ hất lên, cái món vũ khí này đâm sâu vào trong vách tường. Móng vuốt của con quái lại hung hăng vung tại bên hông Vương Thần, lực lượng khổng lồ này khiến cho Vương Thần lại ngã văng ra ngoài.
( hiện tại đã hiểu rõ những người bên dưới kia vì cái gì đều là bị cắt thành hai nửa rồi, nguyên lai là bị lực lượng khổng lồ cùng móng vuốt sắc bén củacon thực nhân ma này ngạnh sanh vung đoạn...)
Phần eo Vương Thần bị móng vuốt dẫn rơi xuống một khối lớn, tựa như đã hoàn toàn bị cắt đứt, ngoại trừ đau đớn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác nào khác, căn bản hắn vô pháp khống chế cơ thể tự mình đứng lên.
Con thực nhân ma lại lần nữa đánh tới, mà hiện tại, trong tay Vương Thần không có bất kỳ vũ khí nào, cũng không có sức lực để đứng lên chạy trốn, mắt thấy con thực nhân ma sắp nhảy lên trên người của mình, cái cự trảo sắc bén kia đối diện với đầu của mình, mà trong miệng nó có hàm răng bén nhọn, cùng với đầu lưỡi đưa ra ngoài, mặt trên còn chảy xuôi ra chất lỏng khiến người buồn nôn...
( ta sắp chết phải không? Sắp chết phải không?)
Trong đầu Vương Thần chỉ còn lại có một loại ý niệm như vậy...
Một hồi tê liệt và đau đớn đã đem Vương Thần từ trong sự sợ hãi kéo ra ngoài, con thực nhân ma dùng móng vuốt cực lớn cầm lấy thân thể của hắn, cái trảo bén nhọn kia đâm thật sâu vào da của hắn, miệng nó há lớn, tựa hồ đang chuẩn bị một ngụm đem đầu Vương Thần cắn xuống.
( không được, ta sẽ không bị nó ăn tươi, ta sẽ không bị loại quái vật xấu như vậy ăn tươi, có biện pháp, nhất định có biện pháp để sống sót!)
Tại thời điểm tiếp cận tử vong, tinh thần Vương Thần vậy mà thần kỳ bình tĩnh lại, hắn cảm giác được thời gian tựa hồ như trở nên chậm chạp, miệng của con thực nhân ma cắn xuống phảng phất biến thành động tác chậm trong phim ảnh, thậm chí gân cùng bắp thịt ngay trên đầu lưỡi màu đỏ vươn ra cũng đều vô cùng rõ ràng.
Trong nháy mắt, Vương Thần thấy bên trái mình có một đầu dây điện, hắn mãnh liệt đem cái đầu dây điện này túm lấy, lúc cái răng lớn của con thực nhân ma đã sắp cắn lấy đầu của hắn, có thể cảm giác tinh tường được hàm răng bén nhọn đâm rách tầng da thịt bên ngoài, đâm vào phía trên đầu lâu, vẫn còn hướng về chỗ sâu trong cắm vào...
( nếu lúc này đem dây điện đặt tại trên người liếm thực người, đầu của ta cũng sẽ bị hoàn toàn cắn, xem ra chỉ có như vậy...)
Vương Thần phảng phất tiến nhập một cái trạng thái kỳ diệu giống như ở ngoài đứng xem, trong nội tâm tỉnh táo phân tích, hiện tại hắn đang tính toán thời gian có thể làm ra động tác gì, hắn dùng một tay nắm chặt dây điện lóe ra hoa lửa. Lập tức, nương theo thanh âm "Tư tư", màu xanh da trời loang loáng theo dây điện truyền đến trên thân thể Vương Thần, cùng lúc đó, móng vuốt cùng hàm răng của con thực nhân ma đã tiếp xúc thân thể của Vương Thần, cũng toát ra hoa lửa màu xanh da trời...
( Thực nhân ma tuy sở hữu lực lượng cùng tốc độ đều vượt xa người bình thường, nhưng mà có một cái nhược điểm lớn, chính là não của nó nằm bên ngoài xương đầu, dưới tình huống như thế thì chỉ cần đầu bị tổn thương thì sẽ mang đến thương tổn trí mạng, xem ra lúc cuối cùng bản thân mình cũng đã có lựa chọn chính xác.
Vương Thần suy yếu nằm trên mặt đất, chỗ tay cầm dây điện đã trở nên một mảnh cháy đen, phát tán ra mùi khét. Hắn cảm giác thương thế trên người: phần eo bị lợi trảo túm rơi xuống một khối lớn, thân thể cũng bị hai cái cự trảo trọng kích, vết thương ở bộ vị khác thì khỏi nói. Còn có vừa rồi bị điện giật, may mắn thân thể của mình cơ hồ là gấp hai người bình thường, lại có hiệu quả tự lành của huyết thống bất tử điểu, bằng không đã sớm chết rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook