Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
Chapter 278. Đám Người Học Viện Kiếm Lam

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 278: đám người học viện Kiếm Lam

 

"Tô lão sư?"

 

Sau khi Tô Bình chọn lựa được một chỗ có tầm mắt tương đối tốt, không bao lâu, bỗng nhiên có một âm thanh thở dài từ phía sau lưng truyền đến.

 

Tô Bình cùng Tô Lăng Nguyệt đồng thời quay đầu nhìn lại, Tô Lăng Nguyệt hơi kinh ngạc, không nghĩ tới ở chỗ này còn gặp phải người nhận biết Tô Bình. Số người mà ông anh trai này trêu chọc, dường còn cao hơn so với dự đoán của cô.

 

Tô Bình quay đầu nhìn lại, lập tức nhận ra người tới, chính là Phí Ngạn Bác lúc trước cùng cậu giao thủ qua, đạo sư cao cấp học viện Kiếm Lam.

 

Đối với con Thâm Uyên Ma Xà kia của ông ta, Tô Bình vẫn có chút ấn tượng, không biết hiện tại nó có liệt hay không.

 

"Thật đúng là ngươi. . ."

 

Phí Ngạn Bác nhìn thấy gương mặt Tô Bình, ánh mắt có chút phức tạp, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp Tô Bình.

 

Ban đầu ở học viện thi đấu giao lưu, ông ta bị Tô Bình dễ dàng đánh bại, thấy được thiếu niên này có được chiến lực cấp Phong Hào. Bằng chừng ấy tuổi mà có chiến lực như vậy là số ít người mà ông ta đã từng thấy trong cuộc đời, cũng lưu lại cho ông ta ấn tượng không cách nào xóa sạch.

 

"Tô đạo sư, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ." Phí Ngạn Bác cười khổ nói.

 

Sau lưng ông ta đang đứng mấy người trẻ tuổi, từng người khí tức điêu luyện, tản ra khí phách bức người nhưng mấy người kia lúc nhìn thấy Tô Bình, sắc mặt đều có chút biến hóa, khí tức trên thân cũng thu liễm rất nhiều, có chút ý sợ.

 

Ánh mắt Tô Bình liếc qua một vòng, thấy đều là những gương mặt quen thuộc lúc trước.

 

Có tên để lại cho cậu một chút ấn tượng là La Phụng Thiên, cũng có tên lúc trước rầm rĩ trêu chọc cậu là Trương Thanh Niên và mấy người khác. Ngoại trừ mấy người đó ra, bên trong còn nhiều thêm một nữ sinh mà lần trước chưa thấy qua, tư thái thon dài, tết tóc đuôi ngựa, nhìn qua khí khái hào hùng hiên ngang, vô cùng già dặn.

 

"Bọn họ chính là người dự thi lần này của học viện các ngươi sao?" Tô Bình thuận miệng hỏi.

 

Sắc mặt đám người La Phụng Thiên có chút biến hóa, hướng về phía Tô Bình cúi đầu kêu một tiếng "Tô đạo sư", xem như lễ thầy trò.

 

Mặc dù tuổi tác của Tô Bình so với bọn họ nhỏ hơn nhưng thực lực của Tô Bình lại làm cho bọn họ không thể không phục. Lúc trước ở cuộc thi đấu giao lưu học viện từng màn đối kháng đối bọn họ vẫn còn giống như chuyện xảy ra ngày hôm qua.

 

Nữ sinh bím tóc đuôi ngựa kia trông thấy La Phụng Thiên bên cạnh tư thế oai hùng cao ngất, bỗng nhiên thái độ trở nên khiêm tốn, không khỏi vô cùng kinh ngạc, hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía phía Tô Bình ngồi phía trước. Dù thế nào cũng thấy cấp bậc người này chỉ giống như em trai của mình. Tại sao lại khiến cho La học trưởng gọi là đạo sư?

 

"Ừm." Phí Ngạn Bác gật đầu, nhìn thoáng qua Tô Bình hỏi: "Ngươi cũng đến dự thi sao?"

 

Khi ông ta hỏi câu này, sắc mặt đám người La Phụng Thiên đều biến hóa. Nếu như Tô Bình cũng muốn dự thi, một khi bọn họ gặp phải cũng chỉ có thể đầu hàng nhận thua, chênh lệch quá lớn.

 

Tô Bình lắc đầu: "Tôi không dự thi, chỉ là đưa em gái tới chơi đùa."

 

"Em gái ngươi?"

 

Ánh mắt của mấy người lúc này mới chú ý tới Tô Lăng Nguyệt ở bên cạnh. Đổi lại lúc bình thường, với nhan sắc của Tô Lăng Nguyệt đã sớm có người để ý nhưng ngồi ở bên người Tô Bình thì bọn họ lại hoàn toàn không để ý đến.

 

Phí Ngạn Bác nhìn thoáng qua Tô Lăng Nguyệt, hơi kinh ngạc. Ông ta chỉ cần liếc mắt nhìn ra khí tức của thiếu nữ này, chỉ khoảng cấp bốn. Với lại dường như ông ta còn có chút ấn tượng, lúc trước thiếu nữ này từng lên đài chiến đấu qua nhưng bị học viên của bọn họ đánh bại.

 

Không nghĩ tới, thiếu nữ này đúng là em gái của Tô Bình.

 

Hai anh em nhà này nhìn tuổi tác thì chênh lệch không lớn, làm sao thực lực lại. . .

 

Ông ta không tiếp tục nhìn thêm, đối với Tô Bình gật gật đầu, nói: "Nếu Tô đạo sư đã không dự thi, vậy chúng ta ở ngay chỗ này cùng nhau thưởng thức đi."

 

"Ừm."

 

Tô Bình cũng không cự tuyệt.

 

Bên cạnh có phòng trống, Phí Ngạn Bác liền ngồi xuống ở bên cạnh.

 

Đám người La Phụng Thiên cố ý muốn cách Tô Bình xa một chút, nhưng nhìn thấy lão sư đã ngồi vào chỗ cũng chỉ có thể tìm một vị trí ở bên cạnh ngồi xuống.

 

Tô Lăng Nguyệt nhìn Phí Ngạn Bác một chút, trong lòng có chút phụng phịu, cô xem người rất chuẩn, ánh mắt lúc trước của người này rõ ràng chính là đang nói xấu về cô ở trong lòng!

 

Đáng giận!

 

"Tô đạo sư, ngươi cũng đã biết, đề thi của lần thi đấu sơ tuyển này chứ?" Sau khi ngồi vào chỗ, Phí Ngạn Bác lại cười nói với Tô Bình.

 

Mặc dù lần trước bọn họ giao chiến, là đối thủ, nhưng dù sao không có kết cừu hận quá sâu, với lại ông ta cũng không hứng thú, cùng cường giả cấp Phong Hào trẻ tuổi như Tô Bình kết thành cừu gia, trừ phi là đầu óc bị lừa đá rồi.

 

Tô Bình lắc đầu: "Không rõ lắm."

 

Thật sự là cậu không chú ý chút nào. Dù sao nhất lực phá vạn pháp, đề thi dù có loè loẹt thế nào cứ trực tiếp làm là xong việc.

 

Phí Ngạn Bác cười một tiếng, nói: "Nghe nói lần này đề thi của vòng thi đấu sơ tuyển sẽ trực tiếp đánh rớt một nhóm người dự thi dưới cấp năm, độ khó khá cao."

 

"Nha."

 

Thấy Tô Bình thờ ơ, Phí Ngạn Bác nhìn thoáng qua thiếu nữ bên cạnh, cũng không thể nói thêm gì nữa.

 

Không bao lâu, khu A1 đến rất nhiều người, nhưng người tiến vào đại đa số đều là người dự thi, từ tuổi tác có thể nhìn ra những người có người đi cùng giống Phí Ngạn Bác tương đối ít.

 

Vì Phí Ngạn Bác chủ động giới thiệu, Tô Bình mới biết được, người bình thường muốn đi vào bên trong trận, cũng không dễ dàng, trừ phi là đại sư Chiến Sủng, hoặc là có bối cảnh khá lớn mới có thể đi cùng tiến vào.

 

Nếu không, cũng chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi hoặc là về nhà xem trực tiếp.

 

Tô Bình nghĩ đến, Trình Sương Lâm đoán chừng đã coi mình thành ông lớn rồi, cho nên trực tiếp để cậu tiến vào. Ngược lại cậu không ngờ đến, chuyện này cậu tưởng rằng vốn dĩ nên như vậy lại có những uẩn khúc bên trong. Khó trách cậu không nhìn thấy phụ huynh nào khác tiến vào.

 

"Quả nhiên, cường giả đều không nhìn thấy quy tắc ngầm đấy, chỉ có kẻ yếu mới biết được 'Sương khói' chân chính trên đỉnh đầu có bao nhiêu nặng nề. . ." Tô Bình thầm nghĩ trong lòng.

 

Theo thời gian dần dần chuyển dời đến giữa trưa, mặt trời lên cao, mà phía dưới sàn thi đấu của trận quán, cũng xuất hiện bóng dáng mấy vị đại sư Chiến Sủng, đứng ở biên giới đấu trường khởi động trang bị kết giới. Một đạo kết giới màu xanh thẳm, gần như trong suốt hiện lên đem đấu trường lớn như vậy hoàn toàn bao phủ ở bên trong.

 

Diện tích đấu trường này cực lớn, so với sân bóng đá dài còn lớn hơn gấp mười lần. Toàn bộ diện tích trận quán vô cùng to lớn, đổi lại người bình thường tiến đến, nhìn thính phòng đối diện giống như cách hơn vạn mét, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy toàn đầu người, ngay cả kiểu chữ của nhà tài trợ cùng các loại biển quảng cáo lớn nhỏ trên đất cũng không thể thấy rõ.

 

"Sắp bắt đầu."

 

Đôi mắt của Phí Ngạn Bác có chút tỏa sáng.

 

Đám người La Phụng Thiên ngồi ở bên cạnh ông ta cũng đều mừng rỡ.

 

Chỉ thấy một du thuyền phi hành, đột nhiên từ bên ngoài trận quán bay vào. Trên du thuyền là một trang bị to lớn tựa như nhiệt khí cầu, bên trong là mấy người chủ trì tay cầm microphone:

 

"Các vị, Tinh Anh Liên Tái toàn cầu lần thứ 52, cuộc thi đấu tuyển chọn của căn cứ thị Long Giang, đấu trường khu Tân Nguyệt, vòng thi đấu sơ tuyển chính thức bắt đầu!"

 

Tại một cái tên được nêu ra, âm lượng của hai chữ ‘bắt đầu’ vô cùng cao, cũng làm cho toàn trường đều reo hò.

 

Sau đó, dưới những lời giải thích trầm bồng du dương sục sôi của người chủ trì, bầu không khí toàn trường đều bị khuấy động, trở nên nóng bỏng.

 

Rất nhanh, quy tắc của vòng thi đấu sơ tuyển cũng được tuyên bố.

 

Cửa thứ nhất đấu vòng loại, sẽ ngẫu nhiên rút ra một ngàn tên người dự thi, tiến vào đấu trường.

 

Tại bên trong đấu trường, sẽ đưa lên ba trăm con Huyễn Ảnh Điệp Phong, đều là kỳ thành niên có cảnh giới cấp năm Trung vị!

 

Trong đó trên thân một trăm con Huyễn Ảnh Điệp Phong sẽ mang theo một thẻ trúng tuyển thể tích cực kỳ nhỏ. Người đánh bại được Huyễn Ảnh Điệp Phong, đạt được thẻ trúng tuyển coi như thông qua vòng đấu loại thứ nhất, sau khi tiến vào thì chính là tuyển chọn chính thức!

 

Cửa thứ nhất này chính là cách dùng sóng lớn đãi cát, với lại thiết trí điểm xuất phát là cấp năm!

 

Đây là chiến lực mà đối với tuyệt đại đa số học sinh bình thường đến tham gia náo nhiệt khó mà sánh bằng, chỉ có thể chùn bước.

 

Với lại, Huyễn Ảnh Điệp Phong chẳng những có tốc độ nhanh, còn có độc châm tê liệt. Chỉ cần bị công kích trúng sẽ trực tiếp đánh mất năng lực chiến đấu!

 

Quy tắc này vừa ra, bên trong đấu trường lập tức vang lên tiếng kêu than khắp trời đất.

 

Mặt mũi của vô số học viên dự thi đã tràn đầy tuyệt vọng.

 

Đây quả thực là cơ hội đơn độc lên đài cũng không cho!

 

"Ba trăm con yêu thú cấp năm, một ngàn tuyển thủ dự thi, một trăm danh ngạch, đây là muốn ngàn dặm chọn một đấy. . ." Tô Lăng Nguyệt nghe được có chút sợ hãi thán phục, trên mặt cũng hiện ra một chút lo lắng. Mặc dù Tô Bình cho cô Ngân Sương Tinh Nguyệt Long, nhưng tự thân cô chung quy chỉ mới có chiến lực cấp bốn. Chỉ sơ suất một chút là sẽ bị người khiêng đi ra.

 

Phí Ngạn Bác bên cạnh nghe thấy Tô Lăng Nguyệt kêu lên, mỉm cười nói: "Đây cũng không phải là một ngàn chọn một, một khi Huyễn Ảnh Điệp Phong thành đàn rồi thì lực sát thương đó ngay cả một ngàn tuyển thủ dự thi chưa hẳn có thể đều may mắn thoát khỏi. Có lẽ một người thông qua cũng không có. Dù sao, sủng thú có thể kết thành đàn nhưng người dự thi thế lại cạnh tranh với nhau đấy, chẳng khác gì là 1 chọi 1300!"

 

" . . ."

 

Nghe ông ta kiểu nói này, Tô Lăng Nguyệt càng căng thẳng hơn.

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương