Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 275. Thi Đấu Sơ Tuyển
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
"Nguyệt Nguyệt, thứ hạng này của cậu hơi thấp đấy."
Bên trong cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch, trên chiếc ghế sofa trong khu nghỉ ngơi có hai thiếu nữ đang ngồi. Một người là Tô Lăng Nguyệt, một người khác chính là bạn thân cùng lớp với cô, Tưởng Tinh Vũ.
Ở trong học viện, Tưởng Tinh Vũ cũng là một nữ thần nhỏ. Luận về giá trị nhan sắc, dáng người hay gia thế đều hết sức ưu tú. Mặc dù ở trong học viện thành tích không bằng Tô Lăng Nguyệt nhưng cũng là người đứng đầu trong niên cấp.
Đoạn thời gian trước cửa hàng sủng thú Phi Phàm cùng cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch cạnh tranh, huyên náo xôn xao, hai cửa hàng đều muốn cửa hàng mình công bố ra một phần danh sách bảo lãnh. Cửa hàng Tiểu Tinh Nghịch đã công bố ra nhân tuyển bảo lãnh quán quân là Tô Lăng Nguyệt.
Có vài người hiểu chuyện lập tức bới ra được ảnh chụp cùng tư liệu của Tô Lăng Nguyệt, khiến cho Tô Lăng Nguyệt ở căn cứ thị Long Giang, cũng coi như có chút danh tiếng, hấp dẫn không ít người chú ý.
Khi nhìn đến vị ‘Phách lối’ mua sắm bảo lãnh quán quân này lại là một thiếu nữ xinh đẹp như thế thì rất nhiều dân mạng táo bạo lập tức lựa chọn tha thứ...
Một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu như vậy đương nhiên là phải tha thứ cho người ta chứ!
Thậm chí có không ít người, lập tức chuyển biến trở thành fan của Tô Lăng Nguyệt, trở thành fan trung thành trên mạng của cô. . .
Giờ phút này, Tô Lăng Nguyệt cùng Tưởng Tinh Vũ đang liếc nhìn từng phiếu bầu sắp xếp tổng hợp trên các nền tảng.
Số phiếu của Tô Lăng Nguyệt không hề lạc quan. Cô xếp ở vị trí thứ 82, số phiếu chỉ có hơn ba vạn điểm.
Mà những người xếp hạng ở mười vị trí đầu kia, số phiếu thấp nhất cũng đều đã hơn triệu!
Nhìn thấy xếp hạng như vậy, Tô Lăng Nguyệt có chút đỏ mặt, nhất là nghĩ đến mình bị Tô Bình đẩy ra, phủ lên cái mác bảo lãnh quán quân, kết quả lại có số phiếu như bây giờ, nói rõ là căn bản không có ai coi cô ra gì, chỉ xem như tăng phần náo nhiệt.
Điều này khiến cô có chút xấu hổ, cũng có chút nhụt chí.
...
Nơi xa, Tô Bình đứng sau quầy, thể chất phi phàm khiến cậu có thể nhẹ nhõm nghe hết toàn bộ câu chuyện mà hai cô gái nhỏ nói với nhau. Cậu liếc qua, dùng khăn lau trong tay xoa xoa tay, thuận tiện lại xoa xoa quầy hàng, giờ phút này đúng lúc không có khách hàng, cậu bèn lách qua quầy hàng đi tới.
"Vị trí là dựa vào thực lực, cũng không phải dựa vào mấy số phiếu này, nhìn cái này có ích gì?" Tô Bình tức giận nói ra, ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha, cũng nghỉ ngơi một chút.
Bây giờ thi đấu vòng tròn sắp bắt đầu, số lượng khách hàng trong cửa hàng đang dần dần giảm bớt, dù sao thi đấu vòng tròn sắp mở ra, rất nhiều tuyển thủ dự thi đều đang làm các bước chuẩn bị chiến đấu sau cùng. Việc làm ăn hot nhất hai ngày này không phải cửa hàng sủng thú mà là Sảnh Chiến Đấu.
Bên trong mỗi Sảnh Chiến Đấu, sân bãi dường như bùng nổ, tuyệt đối không còn chỗ trống.
Nhìn thấy Tô Bình tới, Tưởng Tinh Vũ hướng về phía cậu nhìn đi qua, trong mắt có chút sùng bái, lúc trước Tô Bình ở học viện đảm nhiệm chức vụ đạo sư cao cấp. Cô chỉ thấy Tô Bình còn trẻ như vậy đã là đạo sư cao cấp là chuyện gần như không tồn tại. Tuổi tác chỉ tương đương với học viên mà đã lên làm đạo sư, lại còn là đạo sư cao cấp thực sự quá ưu tú.
Về sau lúc học viện bị học viện Kiếm Lam đến gây chuyện, Tô Bình đứng ra lại dễ dàng đánh bại đối thủ, cũng lưu lại ấn tượng cực sâu trong lòng cô. Nhất là kỹ năng một tay ngự không mà đi phi phàm kia đã làm kinh sợ toàn trường.
Đối với việc Tô Lăng Nguyệt có một người anh trai như vậy, đáy lòng cô tràn đầy hâm mộ.
"Lúc này còn ngồi ở đây nhìn cái bảng xếp hạng nhàm chán thế kia, không bằng trở về cùng Ngô đại sư luyện tập một chút. Người ta chính là cấp Phong Hào, đủ cho em học cả đời rồi." Tô Bình tức giận nói với Tô Lăng Nguyệt.
Tô Lăng Nguyệt cứ thế nói: "Làm sao anh biết thầy Ngô là..."
Cô tưởng rằng chuyện này chỉ có chính mình biết, giống như hôm Ngô lão sư dạy học muộn bị mẹ mời ở lại nhà ăn cơm, Tô Bình ngồi cùng bàn ăn, nhìn thái độ Tô Bình chẳng hề để ý đến ông ấy. Cô cứ nghĩ người anh trai này không biết được thầy của cô đáng sợ thế nào.
Nhưng không nghĩ tới, Tô Bình lại biết!
Biết rồi mà vẫn tỏ thái độ với ông ấy như vậy sao?
Tô Bình hừ nhẹ một tiếng, nói: "Người ta mặc dù chỉ dạy em phương diện kỹ năng trị liệu, nhưng phương diện chiến lực, người ta dù sao cũng là cấp Phong Hào. Nếu em không có việc gì thì cố mà moi chút kỹ năng khác để học cho tốt. Không hiểu cứ hỏi, người bình thường muốn thầy cấp Phong Hào dạy kèm cũng không được đâu!"
Tô Lăng Nguyệt sửng sốt, gia hỏa này bình thường từ trước tới giờ không hỏi đến học tập của mình. Đối với cô sự xuất hiện của vị Ngô lão sư cũng không có chút hiếu kỳ nào, nhưng không ngờ rằng anh ấy lại biết tất cả mọi chuyện, ngay cả cô đang học cái gì cũng đều hiểu được!
"Anh..." Vẻ mặt cô nghiêm túc nhìn Tô Bình, bỗng nhiên trên mặt lộ ra vẻ ngờ vực: "Có phải đang len lén chú ý em hay không?"
"Cút!"
"Hừ!"
Tô Lăng Nguyệt hờn dỗi nghiêng đầu sang chỗ khác.
Tưởng Tinh Vũ nhìn hai anh em này có chút buồn cười, bờ môi cô nở nụ cười yếu ớt nhìn về phía Tô Bình, trong đôi mắt có từng điểm từng điểm dị sắc, luôn cảm thấy Tô đạo sư như vậy thì càng chân thực, càng bình dị gần gũi.
Tô Bình nhìn hai cốc nước trái cây trên bàn nói với các cô: "Ăn xong thì đi đi, trở về luyện thật giỏi, không có việc gì thì đừng đến cửa hàng lười biếng."
Tô Lăng Nguyệt xoay đầu lại, hừ nhẹ nói: "Ngân Sương Tinh Nguyệt Long không phải ở chỗ của anh sao? Sủng thú của em luyện thế nào rồi? Còn nữa anh đào tạo Long sủng của em kiểu gì mà em có cảm giác Kim Lân trên người nó càng ngày càng nhiều. Chắc không phải là cho nó ăn hoóc-môn kích thích gì chứ?"
Tô Bình tức giận liếc mắt: "Anh nghĩ là đầu óc em mới ăn hoóc-môn kích thích đấy."
"Đầu óc anh mới ăn hoóc-môn kích thích đó."
"Em ăn hoóc-môn kích thích."
"Anh mới ăn."
"Em ăn!"
...
"Được rồi, khách tới rồi." Đường Như Yên ở bên cạnh lạnh mặt nói, có chút không chịu nổi đối với hai anh em ngây thơ này.
Tưởng Tinh Vũ bị kẹp ở giữa, biểu lộ cũng ngượng ngùng gượng cười.
Tô Bình hừ nhẹ một tiếng, quay người rời đi tiếp đãi khách hàng.
Tô Lăng Nguyệt cầm lấy nước trái cây trên bàn, uống một hơi cạn sạch, thở phì phò nói: "Đi thôi Tinh Vũ, mình phải trở về tu luyện, chúng ta không thèm ở trong cửa hàng của gia hỏa này."
Tưởng Tinh Vũ cười khổ, đành phải cùng cô rời đi. Trước khi đi còn nhìn Tô Bình mãi.
Tô Bình chiêu đãi khách hàng, lấy tiền xong, Đường Như Yên bu lại, cười lạnh trêu chọc nói: "Cô bé đi cùng em của anh lúc nãy hình như có ý đối với anh đúng không?"
"Có ý gì?" Tô Bình hỏi.
"Chính là coi trọng anh rồi." Đường Như Yên cười lạnh nói.
Tô Bình nói: "Đây không phải chuyện rất bình thường sao. Tôi đẹp trai, người đẹp coi trọng tôi hẳn là rất nhiều chứ."
Khóe miệng Đường Như Yên có chút run rẩy.
Đủ... Vô sỉ!
Tô Bình hơi tò mò nhìn Đường Như Yên, nói: "Còn chưa kịp hỏi cô, cô thật sự là Thiếu chủ của Đường gia à, làm sao treo biển hành nghề ở đây nhiều ngày như vậy mà vẫn không có người đến đón cô vậy?"
"Anh mới treo biển hành nghề đấy, cả nhà anh đều treo biển hành nghề!" Đường Như Yên lập tức táo bạo.
Tô Bình dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ một cái lên trán của cô, Đường Như Yên nhất thời trung thực lại trừng mắt tức giận nhìn Tô Bình.
Tô Bình sớm đã xem quen với vẻ mặt này của cô, khẽ cười nói: "Xem ra Đường gia các cô cũng chỉ đến thế thôi. Thiếu chủ mất tích lâu như vậy, tôi còn công khai rõ ràng rồi mà còn không tìm đến, khiến cho người ta rất thất vọng đấy."
Đường Như Yên nghiến răng nghiến lợi, nói: "Ai mà biết được cái cửa hàng này của các anh ở nơi thâm sơn cùng cốc rách nát gì chứ!"
"Chậc chậc." Tô Bình lắc đầu cảm khái, quay người bỏ đi.
Đường Như Yên tức giận đến dậm chân. Lúc mới bắt đầu đợi trong cửa hàng của Tô Bình, cô cảm thấy lập tức sẽ có người của Đường gia tìm tới, nhưng một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua... đến một tuần trôi qua, cô vẫn không thấy người của Đường gia tới.
Cô rất hoài nghi có phải trước kia mình đeo khăn che mặt đã che chắn quá tốt, khiến cho mình trở nên quá thần bí, những ngày này cô thấy khách hàng nhiều đến mức đếm không hết, vậy mà không một ai nhận ra cô. Chuyện này quá bất khả tư nghị.
Tất cả những thứ này cô chỉ có thể đổ cho nơi này của Tô Bình thực sự quá nhỏ, tất cả đều là sâu kiến!
Một bầy kiến hôi sao lại biết chân phượng chứ?
...
Ba ngày đảo mắt vội vàng trôi qua.
Dưới sự chú ý của toàn dân, bên trong tranh luận náo nhiệt, Tinh Anh Liên Tái toàn cầu, cuộc thi đấu tuyển chọn giữa các căn cứ thị rốt cuộc chính thức mở ra!
Thi đấu tuyển chọn ở căn cứ thị này phân thành mấy giai đoạn, đầu tiên là thi đấu sơ tuyển!
Ở căn cứ thị có từng địa vực khác biệt, chia làm đại khu, đều thiết lập thi đấu sơ tuyển, phân loại đấu trường, tất cả có mười hai phân loại đấu trường!
Trong đó, các khu nội thành tổng cộng có mười phân loại đấu trường, mà khu dân nghèo chỉ có hai cái!
Trên thực tế, diện tích đất của khu dân nghèo cũng không ít hơn so với nội thành, ngược lại còn lớn hơn nhưng bởi vì tài nguyên cằn cỗi, nhân tài khan hiếm, cho nên chỉ phân cho hai đấu trường. Điều này sẽ khiến cho rất nhiều người ở những khu dân nghèo khác không thể không đi đường suốt đêm, tiến về nơi thiết lập đấu trường trước.
Một cái đấu trường thiết lập ở khu dân nghèo dồi dào nhất Tân Nguyệt Khu, một cái là khu dân nghèo khu Cấm Thương.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook