Vậy thì! để Uông Chấn Kỳ và Ôn Thanh Hành làm người có tình cuối cùng cũng nên duyên phu thê đi.

Bản thân nàng, giờ đây không còn rảnh rỗi, cũng không còn ngốc nghếch như xưa.

Kiếp trước, chuyện hôm nay phát triển rất hỗn loạn!
Tuy rằng Uông Chấn Kỳ muốn hối hôn, nhưng cuối cùng, dưới sự kiên trì của Đào gia, Uông gia vẫn đồng ý sẽ tiếp tục thực hiện hôn ước, nhưng hôm nay lại không tới dạm lễ.

Chuyện náo loạn rất khó coi, Uông Chấn Kỳ và Ôn Thanh Hành bỏ đi rồi, tất nhiên sẽ không tiếp tục những nghi thức dạm lễ nữa.


Hơn nữa, còn chưa đợi nàng chính thức gả vào cửa, Uông gia vì có liên quan đến việc mưu phản với phiên vương mà chịu tội, bị đày đến Mạc Bắc.

Mà nàng, là thê tử chưa cưới của Uông Chấn Kỳ, cũng phải bị đày đi!
Tin tức như thế đối với Đào gia mà nói quả thực là sét đánh ngang tai!
Mặc dù Đào gia cố gắng tìm kiếm quan hệ, nhưng Uông gia một mực khẳng định thân phận của nàng, cuối cùng nàng chỉ có thể đi theo con đường lưu đày.

Nào là muôn vàn trắc trở trên đường đi, nào là muôn vàn khó khăn ở Mạc Bắc, lại còn bị Uông gia xem là sao chổi, vừa mới định thân với Uông Chấn Kỳ, liền khiến Uông gia bị tội bị đày, cũng là nguyên nhân khiến nàng hoàn toàn mất đi địa vị ở Uông gia, cơ bản bị xem như nha hoàn.


Tuy gặp bất công, nhưng Đào Tiêu Nguyên vẫn còn nhớ tới chút quan tâm của Uông Đại Quý dành cho nàng trước kia, nguyện ý vì Uông gia mà cố gắng làm việc, còn phải mang theo bệnh tật đi tìm đồ ăn, nuôi sống cả nhà bọn họ.

Thế nhưng Uông gia đối xử rất tốt với Ôn Thanh Hành nguyện ý đi đày đến Mạc Bắc, được xem là người có tình có nghĩa, lại cực kỳ quan tâm chăm sóc nàng ta.

Về sau, Uông gia gặp được đại xá, đầu nhập vào phủ Bành vương, có cơ hội phục hưng gia tộc, lập tức đuổi nàng ra khỏi cửa, chỉ vì muốn cho Ôn Thanh Hành một danh phận chính thất!
Đến lúc ấy, Đào Tiêu Nguyên mới biết được hôn ước không được thừa nhận, ngay cả báo cáo sửa đổi hộ tịch cũng không có!
Nàng vất vả bao nhiêu năm, tất cả chỉ là một trò cười, là một nha hoàn của Uông gia bọn họ, còn mang tiếng xấu là tự mình dâng hiến không biết xấu hổ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương