Edit: Cải Trắng

“Hả?”

Tiếng “tút tút tút”ở đầu bên kia làm Ngô Nguyệt hoang mang.

Hôm nay tổ tông làm sao thế? Mới nãy không phải anh bảo cô nàng và ông Trương đừng xuất hiện sao? Có ý riêng ở lại tới muộn như này, không phải anh muốn đi về cùng chị Nguyễn à? Vừa rồi chẳng qua là cô nàng tùy tiện gọi thử một cuộc thôi, vì nghĩ lên xe rồi mà anh không còn gì phân phó nữa thì cô nàng và ông Trương sẽ đi về.

Thời tiết lạnh thế này, cô nàng nhớ ổ chăn của mình lắm rồi.

“Sao thế? Cậu Cố nói gì vậy?” Ông Trương, người tài xế thấy không ổn lắm nên hỏi lại.

“Cháu đâu biết? Chắc là bị đá rồi.” Ngô Nguyệt nhìn màn hình điện thoại tối đen, bĩu môi lẩm bẩm một câu.

Không thì sao lửa giận của tổ tông lại bùng lên như này?

Muốn đi luôn quá! Nhưng mà, cô nàng không thể mặc kệ vị tổ tông kia được. Nói qua với ông Trương, xe liền quay đầu lại chạy về phía phim trường.

Tuy đã sớm đoán được nhưng khi nhìn thấy Cố Húc đen mặt đứng trong gió lạnh, Ngô Nguyệt vẫn hơi hoảng sợ. Ha, thế mà bị cô nàng nói trúng thật. Nhưng dựa theo tính cách của chị Nguyễn, chị ấy đâu giống người sẽ “ném” anh Cố ở đây? Tình huống này là sao? Cô nàng không dám nghĩ nhiều. Khi xe dừng lại, cô nàng lập tức mở cửa ra gọi: “Anh Cố.”

Cố Húc không nói gì. Xe vừa dừng lại, anh lập tức lên xe.

Ngoài trời nhiệt độ dưới không, anh chỉ mặc mỗi cái áo gió đứng bên ngoài, mặt mày đông cứng lại cả rồi, tay chân cũng chẳng còn tri giác.

Thấy anh như vậy, Ngô Nguyệt không dám hỏi nhiều, đưa bình nước ấm qua rồi bảo ông Trương mở nhiệt độ điều hòa cao lên một chút. Đợi khi sắc mặt anh hòa hoãn hơn, cô nàng mới mở miệng hỏi: “Anh Cố, chị Nguyễn…”

Vừa nghe được cái tên này, Cố Húc mặt lạnh lại sầm mặt xuống.

Anh không nói gì, chỉ hơi nhịp tay trên phần tay dựa. Qua một lúc, anh mới hỏi: “Gần đây sức hút của tôi giảm rồi đúng không?”

“Hả?”

Ngô Nguyệt cứ tưởng mình nghe nhầm, ngẩn ngơ quay sang nhìn anh: “Anh Cố, anh nói cái gì cơ?”

Cố Húc liếc nhìn cô nàng rồi lặp lại câu hỏi.

Ồ…

Mình không nghe nhầm.

Khóe miệng Ngô Nguyệt hơi giật. Cô nàng theo Cố Húc được mấy năm rồi nhỉ? Sáu năm rồi. Đây là lần đầu tiên cô nàng nghe được những lời này từ miệng anh. Nghĩ tới việc hôm nay tâm trạng anh không ổn, cô nàng đành nói lời khen ngợi đã nghẹn trong lòng: “Anh là đứa con được vũ trụ tạo ra. Đôi mắt anh cất giấu sao trời một sợi lông mi thôi cũng đủ để khiến người khác thét chói tai. Fan bà xã của anh có thể quấn quanh trái đất ba mươi vòng đó. Sức hút của anh đâu có giảm xuống?”

“Mấy hôm trước không phải còn có topic bàn xem ai là người đàn ông quyến rũ nhất giới giải trí sao? Anh dẫn đầu với con số rất cao đấy. Còn nữa, cái topic hỏi xem bạn muốn gả cho ai nhất trong giới giải trí, bao nhiêu năm qua anh vẫn đứng nhất đó thôi.”

“Vậy nên anh Cố à, anh đừng lo lắng quá. Dù vài chục năm nữa, sức quyến rũ của anh cũng không giảm xuống!”

Một đống rắm cầu vồng(1) thế này cũng chẳng dỗ vị tổ tông kia vui được. Ngược lại, anh còn nhíu mày, trầm ngâm: “Thế, sao bé con lại liều mạng muốn cắt đứt quan hệ với tôi?”

(1)Rắm cầu vồng: Các bạn có thể hiểu là một đống lời nịnh hót =)) đây là từ gốc trong bản raw.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh để mặc fan cp. Không ngờ, người khác còn chưa nói gì, cô gái nhỏ đã muốn tự tay hủy cp đi. Thậm chí, vì muốn rũ bỏ quan hệ mà tự bôi đen bản thân?

Không muốn có liên quan gì tới anh đến vậy sao?

Đúng là kẻ lừa đảo.

“Anh đang nói…chị Nguyễn ạ?” Ngô Nguyệt nhẹ nhàng hỏi một câu. Thấy người kia không phản bác là cô nàng biết mình đã đoán đúng. Cô nàng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng tâm trạng tổ tông không tốt, mấy người bọn họ cũng đừng nghĩ tới việc được nghỉ ngơi tử tế. Thế nên, cô nàng đành mặt dày hỏi: “Có chuyện gì vậy ạ? Hay là anh nói cho em biết đi, em góp ý cho?”

“Cô?”

Cố Húc lười biếng nhìn cô nàng, nói với giọng điệu ghét bỏ: “Cẩu độc thân như cô thì định góp ý với tôi cái gì?”

Ngô Nguyệt: Mẹ nó chứ!

Cô nàng không nên nhanh mồm thế mới đúng!

Phải làm cho tên cục súc này khó chịu mới đúng.

“Thôi…”

Cố Húc thở dài.

Tuy ghét bỏ Ngô Nguyệt nhưng tính tới việc có thể vận dụng chút, anh mở miệng nói: “Chiều nay, tôi nhìn thấy trong di động cô ấy…”

“Thế nên anh lạnh mặt cả chiều nay?” Ngô Nguyệt ngẩn người nghe Cố Húc kể xong hết, không nhịn được hỏi luôn.

Cố Húc lạnh nhạt nhìn cô nàng, không nói gì cũng chẳng gật đầu. Đôi mắt phượng hơi liếc mang tới cảm giác uy nghi thiên hạ, trên mặt anh như có chữ: “Tôi nói lâu vậy rồi mà như nói cho heo nghe.” Tràn đầy cảm giác ghét bỏ.

Ngô Nguyệt không phải heo.

Nhưng cô nàng nghĩ rất có thể Cố Húc là heo. Đã thế còn là một con heo ngu ngốc không có não.

Với cái EQ này, nhiều năm nay vẫn ế là chuyện bình thường.

Nhưng nói thế nào thì Cố Húc cũng là cha mẹ, là cơm áo gạo tiền của cô nàng và hơn hết đó là sếp lớn. Nghĩ tới tiền lương, cô nàng nhịn. Vì vậy, Ngô Nguyệt tốt tình trưng mặt ra, nói: “Nếu chuyện là như vậy thì em nghĩ anh đã trách oan chị Nguyễn rồi. Em thấy chị Nguyễn vẫn quan tâm tới anh lắm.”

“Trước đó, chuyện liên quan tới Lý Thiên Trân, chị ấy sợ nó ảnh hưởng tới lợi ích của anh nên đã trực tiếp đi uy hiếp người ta. Em nghĩ chị ấy sợ anh biết việc kia sẽ không vui nên mới làm như vậy.”

Điều cô nàng vừa nói, Cố Húc cũng từng tỉ mỉ suy nghĩ tới. Cũng đúng. Cô gái nhỏ luôn đứng ở phía của anh để suy xét vấn đề. Lần trước cô còn dám uy hiếp cả công ty cơ mà. Có lẽ, lần này cô cũng sợ anh biết xong sẽ không vui nên mới tự bôi nhọ mình để hủy cp.

Suy nghĩ kỹ càng xong, khuôn mặt u ám của Cố Húc trở nên rực rỡ hẳn.

Anh biết mà, bé con không có khả năng không quan tâm tới anh.

Cố Húc ngồi vắt chân một cách tùy ý, trườn cả người ra, nhìn Ngô Nguyệt, thuận miệng hỏi: “Thế bây giờ tôi phải làm thế nào?”

“Làm người phải tốt đến cùng, tiễn Phật phải tiễn tới Tây Thiên”, Ngô Nguyệt làm đúng theo phương châm đó, tiếp tục góp ý: “Anh cứ thể hiện cho chị ấy thấy là mình không ngại khi có fan cp như thế, bảo chị ấy không cần để ý tới việc này.” Nói xong, cô nàng nhớ tới một video rất nổi tiếng trên weibo dạo vừa rồi. Nhanh trí, cô nàng tìm luôn cái video đó.

“Video này cắt ghép cuộc sống của anh và chị Nguyễn ở ba kiếp khác nhau, nó cũng là video khiến cho nhiều fan sa hố làm fan cp.”

Cố Húc liếc mắt nhìn qua.

Video này anh ngẫu nhiên xem được một lần rồi nhưng trước đó thì không chú ý lắm. Bây giờ nghiêm túc xem lại mới thấy được cắt ghét không tồi. Sau đó, nghĩ tới những gì Ngô Nguyệt vừa nói, anh mở weibo ra, trực tiếp chia sẻ đoạn video đó luôn.

**

Lúc này, trong một chiếc xe bảo mẫu khác.

“Chị Tinh, chị đừng khó chịu nữa, em nghĩ là do hôm nay tâm trạng của Cố ảnh đế không tốt…” Từ lúc lên xe tới giờ, tâm trạng của Nguyễn Tinh Trầm rất sa sút, Lâm Hạ vắt hết óc để an ủi: “Gần đây anh ấy rất quan tâm đến chị mà, hơn nữa chị chẳng làm gì cả. Cho nên, nguyên nhân không phải xuất phát từ chị đâu.”

“Vậy em nói xem, anh ấy không vui vì lý do gì?” Nguyễn Tinh Trầm tựa đầu vào cửa sổ xe, nói với giọng nhẹ tênh.

Người có thân phận như Cố Húc, ai có thể chọc anh khó chịu?

“Hay là có chuyện trong nhà?” Nghĩ vậy, Nguyễn Tinh Trầm ngồi thẳng người lên, mở điện thoại định vào wechat hỏi xem anh làm sao. Có điều, nghĩ tới quan hệ hiện giờ giữa hai người, hình như cô không có tư cách gì để hỏi.

Sắc mặt cô thoáng cái đã trở nên ảm đạm. Cô tựa người vào lưng ghế, tay không ngừng lướt trên giao diện trò chuyện với Cố Húc trong wechat nhưng cuối cùng chẳng gửi tin nào đi.

Thấy cô như vậy, Lâm Hạ vừa lo lắng vừa không biết phải làm gì.

Vì mấy chuyện gần đây của chị Tinh mà cô với Ngô Nguyệt có thân với nhau hơn nhưng những chuyện liên quan tới Cố ảnh đế, miệng Ngô Nguyệt lại kín như bưng nên cô không thể thông qua cô nàng để biết thêm tình hình ở chỗ Cố ảnh đế. Vì vậy, cô đành tiếp tục an ủi: “Chắc mai Cố ảnh đế sẽ tốt hơn thôi, chị đừng nghĩ nhiều.”

Vừa dứt lời, weibo điện thoại Lâm Hạ nhảy thông báo. Vốn chỉ tiện tay loát lại một cái mà không ngờ lại thấy được đề tài hot đứng đầu hiện nay là #Cô gái Nhật Tân#

Lâm Hạ khẽ ồ lên một tiếng đầy kinh ngạc. Trước đó, nhóm fan cp này chỉ lên hot search đúng một lần, đó là vào hôm đầu tiên xuất hiện. Sau đó, họ rất tuân thủ quy tắc, chỉ chơi trong sân của mình. Người không biết chuyện trước đó, có khi cũng chẳng biết tới nhóm fan cp này. Mà sao đang êm đẹp, nay lại nhảy lên chủ đề nóng nhất?

Cô đỏ mắt loát xem.

Rồi, cô phát hiện ra “Cô gái Nhật Tân” không chỉ xuất hiện trong đề tài nóng nhất mà còn nhảy lên cả hot search nữa. Nhưng khác với đề tài, nội dung của hot search lại là [tài khoản nhỏ lên án Cô gái Nhật Tân].

Nhìn dòng chữ tài khoản nhỏ này, Lâm Hạ không tự chủ được quay sang nhìn Nguyễn Tinh Trầm. Chắc là, không như cô nghĩ đâu nhỉ?

Do dự một lúc, cô nhấn mở hot search.

Thấy ngay được cái đứng đầu tiên là tài khoản weibo.

“Chị Tinh…” Liếm đôi môi khô khốc, Lâm Hạ đưa điện thoại tới trước mặt cô, khó khăn nói: “Cái đó, chị lại lên hot search rồi.”

“Hả?”

Nguyễn Tinh Trầm quay sang nhìn Lâm Hạ. Giờ cô đã quen với việc mình lên hot search nên không còn cảm giác gì nữa, nhưng bắt gặp vẻ khác lạ trong mắt Lâm Hạ cô vẫn nhận lấy điện thoại xem qua. Nhìn tài khoản weibo kia, phản ứng đầu tiên của cô là sửng sốt, sau đó là mở to mắt.

Đúng là cô đã lên hot search.

Nhưng tài khoản bị đẩy lên không phải là tài khoản chính của cô mà tài khoản phụ cô dùng để “anti Cô gái Nhật Tân”.

“Chị Tinh, sau này chị đừng dùng tài khoản weibo phụ nữa. Fans bây giờ lợi hại lắm, nếu để bọn họ phát hiện ra người đó là chị, thì chị có miệng cũng chẳng giải thích rõ được.” Lâm Hạ thở dài. Đây là lần đầu tiên cô thấy một ngôi sao thành công tự bôi nhọ bản thân tới mức bị fans đẩy lên cả hot search.

Nếu để chị Chu biết chuyện này, các cô không gánh vác nổi trách nhiệm đâu.

Mặc kệ Lâm Hạ lải nhải bên tai, Nguyễn Tinh Trầm im lặng không nói chuyện. Cô không chú ý tới mấy lời chửi rủa mà chú ý tới thời gian weibo đó gửi đi.

14 giờ 30 phút.

Lúc đó cô vẫn đang chơi game với Cố Húc.

Chẳng lẽ, Cố Húc đã biết chuyện về “Cô gái Nhật Tân”? Thế nên anh muốn vạch rõ ranh giới với cô?

Càng nghĩ, cô càng cảm thấy rất có khả năng. Cô mím môi, không để ý tới lời khuyên nhủ của Lâm Hạ mà nhấn mở trạm của “Nhật Tân”. Sau đó, cô mở mục tin nhắn ra, định liên hệ trực tiếp với người quản lý.

“Chị Tinh, chị… chị định làm gì thế?” Nhìn nội dung hiển thị trên màn hình điện thoại cô, Lâm Hạ nơm nớp lo sợ tiến lên ngăn cản.

Nguyễn Tinh Trầm đẩy tay Lâm Hạ ra, cau mày lạnh lùng nói: “Chắc chắn là Cố Húc không vui vì chuyện này. Cái cp này không cần phải tồn tại.”

Nếu không được, cô nghĩ mình sẽ dùng tài khoản chính để ra mặt.

“Không phải đâu…”

Lâm Hạ đang định nói tiếp thì giao diện di động của hai người cùng lúc xuất hiện thêm một thông báo: “Cố ảnh đế chia sẻ video đầu tiên của fan cp Nhật Tân.” Đấy là đề tài nóng nhất.

Tác giả có lời muốn nói:

Nữ chính: Tôi không chỉ tự bôi nhọ bản thân mà còn để fans của mình mắng tới mức lên cả hot search. Tôi…đúng là rất thảm hại.

Nam chính: Được rồi, sau này đừng tự bôi nhỏ bản thân nữa. Chúng ta cùng nhau mở rộng lượng fans cp.

Nữ chính: …Em cứ tưởng là anh trượt tay, hoặc là, bị tức nên trượt tay.

Nam chính:???

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương