Crush Đáng Yêu
-
Chương 16: Ngày khai giảng (6)
Người lên giọng đầu tiên phá tan trận im lặng này chính là Hạ, chụy ý ôm bụng cười lớn:
-Nhóc, chị thích nhóc rồi đó. Có ánh mắt lắm nha!
Mọi người xung quanh ko khỏi lao xao cười cợt, ngay cả A Kha điềm đạm cũng cong cong đôi mắt, khóe miệng vui vẻ. Vô tình cu Bin thấy được nó, hai mắt rực sáng lên. Nhóc buông chân chú mình ra, lon ton chạy đến trước mặt nhỏ giơ hai tay:
-Chị xinh đẹp ôm cu Bin đi!!!! Chị xinh đẹp à!!!
Cái tốc độ lật mặt này làm người ngoài ko khỏi thán phục, trẻ con thời nay.....chậc....chậc.....hung hãn thế!
Đối diện với hai con mắt long lanh của nhóc con, tuy nhìn ra thằng bé này ko đáng yêu như vẻ ngoài, nhưng Ngọc Kha vẫn đưa tay bế lên, cũng chỉ là đứa bé thôi mà, có thể làm được ghê gớm cơ chứ:
-Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
-Dạ 5 tuổi!!!-Cu Bin ngoan ngoãn ôm lấy cổ Ngọc Kha, khiến ông chú Thế Khang ghen tỵ nghiến răng ken két. Sao tiểu quỷ trời đánh này lại có phước hưởng vậy chớ!!!!
-Ừm......-Ánh mắt A Kha nghiền ngẫm lên, nhíu mày nghiêm túc nói:
-Béo rồi đấy. Ăn ít lại, hạn chế thức ăn nhanh, ko tốt cho sức khỏe đâu.
Hạ đang cầm chai nước tu ừng ực bị sặc sấp mặt. Trời ơi bà cô của tui ơi, trung y thần thánh chưa đủ bà còn lái qua khoa nhi đồng vậy!? À mà đây ko phải là trọng điểm! Bà khám bệnh luôn cho thằng nhóc là thế qué nào!?
Cu Bin cũng ngốc luôn, nhóc cảm thấy IQ mình ko đủ dùng. Chị xinh đẹp này tại sao ko theo kịch bản cơ chứ. Đáng ra phải hỏi "Bé trên trường học có giỏi ko?" hay khen "Bé dễ thương quá!" tựa tựa đó chớ? Tại sao người càng đẹp càng khó chơi vậy? Giống như ông chú ôn thần của nhóc, chả bao giờ theo tính toán của nhóc mà hành động cả!
Thấy tiểu quỷ bị ăn cục bí rõ to, Thế Khang sảng khoái lắm:
-Nghe chưa nhóc. Suốt ngày cứ đua đòi ăn ngoài đường! Mập tới nỗi chị xinh đẹp cũng chê rồi đó!
Cu Bin phì khói tức giận:
-Ứ ừ!!! Con nít mập mới dễ thương cơ!!!
Minh Vân vội xen vào hùa theo:
-Đúng đúng. Chị này khắt khe quá, trẻ con phải béo vậy mới được chứ!!!!
Vân căm hận nghĩ trong lòng: Con nhỏ đó làm nó xấu hổ như vậy, nhất định phải nhục nhã nhỏ trước mặt mọi người.
Thế nhưng.........
-Đi đi! Đừng có lại gần cu Bin! Hôi quá!!!-Nhóc con quay đầu xua tay gắt gỏng. Bà dòi đỏ chóe này lại tới nữa, muốn ám sát bé hả!?
Minh Vân đơ người xấu hổ, trong lòng lại hận thêm bé con. Haiz, một con người ngu ngốc hẹp hòi. Ngay cả đứa trẻ cũng tính toán vô.
Cu Bin ngoan ngoãn cúi đầu:
-Bin biết rồi. Bin sẽ nghe lời chị xinh đẹp!!
A Kha và Khang giật mình. Cứ tưởng cố chấp lắm chứ, ko ngờ cũng nghe lời đấy. Hai người ko hẹn mà đồng thanh:
-Tiểu quỷ giỏi lắm!
Dứt lời, cả hai bất ngờ nhìn nhau, rồi cười cười vui vẻ. Cu Bin nheo nheo mắt, tư tưởng dần sâu xa lên. Đối với người bên ngoài thì hành động này rất bình thường. Nhưng Bin hiểu chú mình quá rồi, dễ gì cười vui được một cái, lại với một chị xinh đoẹp nữa.........Bỗng dưng như có tia sét lóe qua, cu Bin thấy mình như Conan nhập vào. Ôi thôi hỗi ơi, Thím út mình đây rồi chứ đâu! Hề hề, biết rồi nà. Mình quá là thông minh đi! Muahahahahaha!!!
Sau đó, cả bọn hẹn nhau tới quán trà sữa. May mà như Ngọc Kha nói, quán mà ko có máy lạnh thì với cái đội hình này cũng đủ chết ngộp người ta. Bàn của Kha có nhỏ, Hạ, cu Bin, Minh Tùng, hai đứa lớp trưởng và bí thư lớp 10, còn có cả Minh Vân sum xoe chen thêm cái ghế vào nữa.
Khi nhân viên hỏi tới A Kha và Thế Khang đang nói chuyện cười đùa với cu Bin, hai người ko biết vô tình hay cố ý mà lại đồng thanh:
-Trà ô long!
Lập tức cả bản nhìn 2 người bằng ánh mắt quái dị mà ai cũng hiểu. À ngoại trừ Minh Vân ghen ghét trừng trừng mắt. Hạ thấy được dẫm chân nó một phát rồi nhanh chóng rút về, vẻ mặt thản nhiên ko biết gì hết. Vân không biết ai cho nó một cú đau điếng như vậy, tâm tư càng nóng này gắt gỏng hơn.
Kha và Khang cũng xấu hổ lắm chớ, nhưng với trình độ mặt lạnh bao nhiêu năm thì hai anh chị nhà ta vẫn trông vô tội như thiên thần. Không nhìn ra được gì khác thường, những người khác cũng ko muốn truy hỏi chi.
Nhân viên hỏi đến cu Bin, nhóc ra vẻ cao thâm khó lường học được từ chú thím:
-Chà ô lông!
"Khụ....khụ....!"Tùng sặc ly trà đá mới uống. Thằng nhóc này được! Mầm móng tốt đáng được gieo trồng!
A Kha với Thế Khang đen mặt. Vô ý hay cố tình phát âm sai đây? Mất mặt quá, đáng đánh!
Tội nghiệp Bin cute, nhóc đã lọt vào tầm ngắm của chú thím nhà mình. Hối hận ko còn kịp đâu cưng à! Để Vivio tỷ tỷ lập đàn cầu siêu cho cưng ha!
-Nhóc, chị thích nhóc rồi đó. Có ánh mắt lắm nha!
Mọi người xung quanh ko khỏi lao xao cười cợt, ngay cả A Kha điềm đạm cũng cong cong đôi mắt, khóe miệng vui vẻ. Vô tình cu Bin thấy được nó, hai mắt rực sáng lên. Nhóc buông chân chú mình ra, lon ton chạy đến trước mặt nhỏ giơ hai tay:
-Chị xinh đẹp ôm cu Bin đi!!!! Chị xinh đẹp à!!!
Cái tốc độ lật mặt này làm người ngoài ko khỏi thán phục, trẻ con thời nay.....chậc....chậc.....hung hãn thế!
Đối diện với hai con mắt long lanh của nhóc con, tuy nhìn ra thằng bé này ko đáng yêu như vẻ ngoài, nhưng Ngọc Kha vẫn đưa tay bế lên, cũng chỉ là đứa bé thôi mà, có thể làm được ghê gớm cơ chứ:
-Em năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
-Dạ 5 tuổi!!!-Cu Bin ngoan ngoãn ôm lấy cổ Ngọc Kha, khiến ông chú Thế Khang ghen tỵ nghiến răng ken két. Sao tiểu quỷ trời đánh này lại có phước hưởng vậy chớ!!!!
-Ừm......-Ánh mắt A Kha nghiền ngẫm lên, nhíu mày nghiêm túc nói:
-Béo rồi đấy. Ăn ít lại, hạn chế thức ăn nhanh, ko tốt cho sức khỏe đâu.
Hạ đang cầm chai nước tu ừng ực bị sặc sấp mặt. Trời ơi bà cô của tui ơi, trung y thần thánh chưa đủ bà còn lái qua khoa nhi đồng vậy!? À mà đây ko phải là trọng điểm! Bà khám bệnh luôn cho thằng nhóc là thế qué nào!?
Cu Bin cũng ngốc luôn, nhóc cảm thấy IQ mình ko đủ dùng. Chị xinh đẹp này tại sao ko theo kịch bản cơ chứ. Đáng ra phải hỏi "Bé trên trường học có giỏi ko?" hay khen "Bé dễ thương quá!" tựa tựa đó chớ? Tại sao người càng đẹp càng khó chơi vậy? Giống như ông chú ôn thần của nhóc, chả bao giờ theo tính toán của nhóc mà hành động cả!
Thấy tiểu quỷ bị ăn cục bí rõ to, Thế Khang sảng khoái lắm:
-Nghe chưa nhóc. Suốt ngày cứ đua đòi ăn ngoài đường! Mập tới nỗi chị xinh đẹp cũng chê rồi đó!
Cu Bin phì khói tức giận:
-Ứ ừ!!! Con nít mập mới dễ thương cơ!!!
Minh Vân vội xen vào hùa theo:
-Đúng đúng. Chị này khắt khe quá, trẻ con phải béo vậy mới được chứ!!!!
Vân căm hận nghĩ trong lòng: Con nhỏ đó làm nó xấu hổ như vậy, nhất định phải nhục nhã nhỏ trước mặt mọi người.
Thế nhưng.........
-Đi đi! Đừng có lại gần cu Bin! Hôi quá!!!-Nhóc con quay đầu xua tay gắt gỏng. Bà dòi đỏ chóe này lại tới nữa, muốn ám sát bé hả!?
Minh Vân đơ người xấu hổ, trong lòng lại hận thêm bé con. Haiz, một con người ngu ngốc hẹp hòi. Ngay cả đứa trẻ cũng tính toán vô.
Cu Bin ngoan ngoãn cúi đầu:
-Bin biết rồi. Bin sẽ nghe lời chị xinh đẹp!!
A Kha và Khang giật mình. Cứ tưởng cố chấp lắm chứ, ko ngờ cũng nghe lời đấy. Hai người ko hẹn mà đồng thanh:
-Tiểu quỷ giỏi lắm!
Dứt lời, cả hai bất ngờ nhìn nhau, rồi cười cười vui vẻ. Cu Bin nheo nheo mắt, tư tưởng dần sâu xa lên. Đối với người bên ngoài thì hành động này rất bình thường. Nhưng Bin hiểu chú mình quá rồi, dễ gì cười vui được một cái, lại với một chị xinh đoẹp nữa.........Bỗng dưng như có tia sét lóe qua, cu Bin thấy mình như Conan nhập vào. Ôi thôi hỗi ơi, Thím út mình đây rồi chứ đâu! Hề hề, biết rồi nà. Mình quá là thông minh đi! Muahahahahaha!!!
Sau đó, cả bọn hẹn nhau tới quán trà sữa. May mà như Ngọc Kha nói, quán mà ko có máy lạnh thì với cái đội hình này cũng đủ chết ngộp người ta. Bàn của Kha có nhỏ, Hạ, cu Bin, Minh Tùng, hai đứa lớp trưởng và bí thư lớp 10, còn có cả Minh Vân sum xoe chen thêm cái ghế vào nữa.
Khi nhân viên hỏi tới A Kha và Thế Khang đang nói chuyện cười đùa với cu Bin, hai người ko biết vô tình hay cố ý mà lại đồng thanh:
-Trà ô long!
Lập tức cả bản nhìn 2 người bằng ánh mắt quái dị mà ai cũng hiểu. À ngoại trừ Minh Vân ghen ghét trừng trừng mắt. Hạ thấy được dẫm chân nó một phát rồi nhanh chóng rút về, vẻ mặt thản nhiên ko biết gì hết. Vân không biết ai cho nó một cú đau điếng như vậy, tâm tư càng nóng này gắt gỏng hơn.
Kha và Khang cũng xấu hổ lắm chớ, nhưng với trình độ mặt lạnh bao nhiêu năm thì hai anh chị nhà ta vẫn trông vô tội như thiên thần. Không nhìn ra được gì khác thường, những người khác cũng ko muốn truy hỏi chi.
Nhân viên hỏi đến cu Bin, nhóc ra vẻ cao thâm khó lường học được từ chú thím:
-Chà ô lông!
"Khụ....khụ....!"Tùng sặc ly trà đá mới uống. Thằng nhóc này được! Mầm móng tốt đáng được gieo trồng!
A Kha với Thế Khang đen mặt. Vô ý hay cố tình phát âm sai đây? Mất mặt quá, đáng đánh!
Tội nghiệp Bin cute, nhóc đã lọt vào tầm ngắm của chú thím nhà mình. Hối hận ko còn kịp đâu cưng à! Để Vivio tỷ tỷ lập đàn cầu siêu cho cưng ha!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook