(CP Dương Ba) Nữ Phụ Nhà Giàu Không Muốn Yêu (1188)
-
Chương 2-1
Chữ “Dương” mặt trời mọc đầu, cũng đồng dạng đại biểu tâm tình Dương Dương vào giờ khắc này.
Đương nhiên, hắn sẽ không thừa nhận.
Dương Dương không có tin vào mấy chuyện ma ám, càng muốn tin tưởng đây chỉ là do bản thân mấy ngày liên tiếp đã quá mệt nhọc nên mới tạo thành di chứng nghe nhầm.
Nếu như không phải mệt mỏi sinh ra ảo giác, làm sao lại phát sinh sự tình ly kỳ như vậy?
“Dương tiên sinh, ngài không sao chứ? Là có cái gì không đúng sao?” Luật sư cũng phát hiện Dương Dương không thích hợp, nghĩ lầm DươngDương đối với nội dung bản thỏa thuận ly hôn có chỗ bất mãn.
“Lão công, anh thế nào? Có phải là quá mệt mỏi rồi? Không phải chúng ta hôm nào...” Nhiệt Ba cũng liền thuận miệng nói, DươngDương nếu quả thật nghe cô, cũng sẽ không muốn ly hôn.
Cô có tính toán của mình.
Chỉ cần ngươi có tiền, muốn lấy chồng không khó.
Những năm nay Nhiệt Ba số tiền tích kiệm cùng số tài sản vừa lấy được kia, có mấy cái số không cô cũng không thể đếm hết được. Lại thêm thanh danh địa vị của cô bây giờ tại ngu Nhạc Quyển, còn sợ không có tiểu thịt tươi kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên thẳng tiến không lùi?
Về phần cái tên Dương Dương đã được định sẵn là sẽ được những nữ nhân khác mê mệt đến thần hồn điên đảo này, muốn yêu ai mặc hắn.
Càng nghĩ, một chữ, ổn!
Bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, liền chờ Dương Dương ký tên.
Ly hôn xong, biển rộng mặc cá bơi, bầu trời mặc chim bay, còn không phải cô muốn thế nào liền được thế nấy?
Vừa nghĩ tới cuộc sống tốt đẹp trong tương lai, Nhiệt Ba không nhịn được giương lên khóe miệng.
Nghe kĩ một chút, đây là tiếng người?
Dương Dương khó chịu giật giật cà vạt, cố gắng để bình tĩnh, tỉnh táo lại.
“Tôi không sao.”
- “Oa a~ Tên hỗn đản này kéo cà vạt thôi mà cũng thật đẹp trai.”
- “Tiếc quá tên yêu quái này về sau cũng sẽ yêu những nữ nhân khác, cùng những nữ nhân khác anh anh em em, sẽ còn vì những nữ nhân khác đánh mình, mắng mình, nhục nhã mình, chậc chậc... Đẹp trai có làm được cái gì? Đối với cái loại cặn bã nam nhân này, vẫn là nhắm mắt làm ngơ, ly hôn sớm một chút.”
Đột nhiên bị vượt quá giới hạn, cặn bã nam nhân Dương Dương hô hấp trì trệ, trầm mặc thật lâu, tay cầm bút trắng bệch.
Cho đến bây giờ, mỗi một sự kiện cùng nhận biết phát sinh đều xung kích lý trí của hắn.
Hắn đem bút quăng ra, “Không ký.”
“Không ký rồi?” Hai tên luật sư hai mặt nhìn nhau.
Dương Dương vạn phần tỉnh táo nói: “Để hôm khác.”
Địch Lệ Nhiệt Ba: “...”
- - “Gϊếŧ người là phạm pháp gϊếŧ người là phạm pháp. Địch Lệ Nhiệt Ba mày bình tĩnh một chút, không thể xúc động, ngàn vạn lần không thể xúc động! Nghĩ lại mày vẫn còn tiểu thịt tươi, nghĩ lại mày còn rất nhiều chồng tại nhà trẻ, bọn hắn không thể không có mày, đừng nóng giận!”
Nhiệt Ba bị hai chữ “Không ký” của Dương Dương làm chấn động tâm lý. Lúc nghe được ba chữ “Để ôm khác” mới lấy lại được tinh thần, ngay lập tức ổn định trái tim đang muốn gϊếŧ người của mình.
Đưa một cái ánh mắt nhìn qua như vui đến phát khóc kì thực như cha mẹ sắp chết, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nghẹn ngào đến không nói lên lời, hoàn toàn là một bộ dạng hai mắt đẫm lệ không biết nên biểu lộ cái gì cho phải.
Hai tên luật sư đối với việc nhà của Dương Dương không đánh giá bất luận cái gì, thậm chí tại thời điểm DươngDương nói “Không ký”, liền đã thu thập văn kiện chuẩn bị rời đi.
Dù sao bọn hắn chỉ là đến để giải quyết vấn đề phân phối tài sản của vợ chồng lúc ly hôn, không phải mấy bác gái thích hóng chuyện của người khác.
Đợi cho luật sư rời đi, Dương Dương tay ôm lấy đầu dựa vào phía sau một chút, ngửa tựa ở trên ghế sa lon.
Có lẽ là trong đầu mình có cục máu, hoặc là xảy ra vấn đề gì, bệnh chẳng hạn.
Hai con ngươi hắn thất thần nhìn qua hướng hư không, nhưng bên tai vẫn là truyền đến âm thanh của Nhiệt Ba.
- “Hắn lại đang nghĩ cái quái gì? Một hồi nói ly hôn một hồi lại không muốn ly, đầu óc chứa nước sao?”
Mặc dù không rõ Dương Dương vì cái gì nhất thời lật lọng, nhưng đối với Địch Lệ Nhiệt Ba mà nói, đây là “Tha thiết ước mơ” của cô, cô coi như trước thế cục này mới miễn cưỡng phát biểu: “Lão công, anh không sao chứ?”
Dương Dương đột nhiên mở to mắt nhìn qua cô, mang theo nghi hoặc cùng tìm tòi nghiên cứu.
Nhiệt Ba nhớ lại vai diễn nhân vật nữ nhân si tình mà mình diễn tốt nhất, vừa khóc lại vừa cười nức nở nói: “Lão công, anh có thể hồi tâm chuyển ý không cùng em ly hôn em thật là cao hứng!”
- “Mới là lạ!”
- “Tên yêu quái này không phải là đang đùa mình đi?”
- “Mình nhớ được trước đó cố ý đùa nghịch hàng hiệu, tuyên truyền chuyện xấu, làm khó dễ người tin tức mình đều để người truyền cho hắn, không có khả năng không nhìn thấy a.”
Cách rất gần, âm thanh càng phát ra rõ ràng.
“Cố ý”, “Mình đều để người truyền cho hắn”?
Có ý tứ gì?
Dương Dương nhắm hai mắt lại, cẩn thận nghiêm túc tường tận xem xét, phảng phất như chưa hề quen biết cô.
Địch Lệ Nhiệt Ba ở ngu Nhạc Quyển thanh danh không tốt, có danh xưng là “Hắc Quả Phụ”, ý nghĩa rất xấu, ỷ vào mình có bối cảnh, ở ngu Nhạc Quyển hoành hành bá đạo ngang ngược càn rỡ muốn làm gì thì làm.
Cô là ác độc nữ phụ nha, làm việc phách lối vốn là tính cách của cô, đối xử mọi người hiền lành chẳng phải là để người xếp đặt?
Nhưng cũng bởi vì cái vấn đề thái độ này mà ở ngu Nhạc Quyển mới bắt đầu đắc tội không ít người. Cho tới bây giờ, nhất cử nhất động của cô đều có người nhìn chằm chằm. Mặc kệ làm cái gì, luôn có người ngay lập tức ác ý khuếch đại cùng vặn vẹo sự thật, sau đó lại một trận khiển trách.
Cũng may Nhiệt Ba có mấy phần kỹ năng diễn xuất, mặc dù tạm thời còn không thể đạt tới đỉnh Oscar, nhưng cũng so với mấy vòng minh tinh tại ngu Nhạc Quyển mạnh lên không ít. Cũng có giá trị nhan sắc cùng sự nghiệp.
Cô luôn có thể tiếp tục bôi đen thanh danh của mình, nhưng kỹ thật diễn xuất điểm ấy không thể nghi ngờ.
Giống đoạn thời gian trước, « Bối Bối thăng chức ký » được Trung Nguyên định là nhân vật nữ chính bị sản xuất Phương nhét vào tổ về sau, kỹ năng diễn xuất khó coi, bị đạo diễn bắt bẻ hồi lâu, đổi Địch Lệ Nhiệt Ba lên diễn thay. Rõ ràng là đạo diễn tùy tiện, truyền đến truyền đi, thành Nhiệt Ba cô cười lớn thành công.
Nhiệt Ba hoàn toàn không để trong lòng, thậm chí còn có chút đắc chí, bớt cho cô thời gian gây sóng gió.
Cô xem như nhìn thấu, ngu Nhạc Quyển chính là cái nơi lấn yếu sợ mạnh. Sau lưng nghiến răng nghiến lợi âm thầm ra tay với mình, ở trước mặt còn cười gọi mình được một tiếng chị.
Nguyên bản Địch Lệ Nhiệt Ba đều dự định tốt, sau khi ly hôn có thể tốt nhất đứng vững gót chân ở ngu Nhạc Quyển. Nếu như không thể, cô liền vì yêu ở ẩn, lưu lại một đoạn truyền kỳ vì tình mà khốn khổ, để tiền bối chiêm ngưỡng.
Lại không ngờ tới cháu trai Dương Dương này nhất thời lật lọng.
- “Cuộc sống tương lai tốt đẹp của mình, đều bị tên khốn DươngDương này làm hỏng.”
- “Không cùng tôi ly hôn, một ngày nào đó anh sẽ hối hận!”
Địch Lệ Nhiệt Ba trong lòng cất giấu một con dã thú giương nanh múa vuốt, mặt ngoài lại là một khuôn mặt mỹ nhân xinh đẹp động lòng người. Rất giống như quả táo độc của hoàng hậu, mặt ngoài vô hại, mở ra tất cả đều là độc.
Vừa rồi xúc động.
Vẫn là ly hôn được.
Bất luận là Địch Lệ Nhiệt Ba bên ngoài ỷ thế hiếp người ngang ngược càn rỡ, vẫn là nữ nhân này hiện tại trong lòng cùng ngoài miệng không đồng nhất, đều không phải hắn có thể nuốt trôi được.
“Địch Lệ Nhiệt Ba, tôi hối hận, chúng ta vẫn là ly hôn đi.”
“A?”
- “... Tên yêu quái này thật là đang đùa mình! Mình muốn gõ bạo đầu chó của hắn!!!”
Dương Dương chỉ cảm thấy đầu “ông” một tiếng, đau kịch liệt.
Lúc đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra để gọi luật sư quay đầu, mẹ chồng gọi điện đến, kêu hai vợ chồng bọn hắn về nhà thăm lão trạch một chuyến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook