[countryhumans Allvietnam] Father
-
C22: #22 Rắc Rối..
Au!Au!Au
*Vì đang 0 có ý tưởng nên sẽ dựa trên câu chuyện tôi bị tông xe:) đừng lo Việt Nam không bay móng đâu
*Ngắn vl
*Cringe
________
Sau những ngày vui vẻ, cuộc sống của Việt Nam lại quay trở lại như ban đầu, vẫn như thường ngày, cậu vẫn dậy sớm làm đồ ăn cho gia đình và rồi lại đi chợ để chuẩn bị cho bữa trưa, cứ tưởng hôm ấy sẽ như thường ngày nhưng rồi Việt Nam bị một chiếc xe đâm bất ngờ..mọi thứ quá đột ngột, cơ thể Việt Nam văng xa và đập mạnh vào một cái cây gần ấy...Một tiếng ù tai vang lên, cậu cảm giác cơ thể như nhẹ đi và rất nhiều tiếng nói lo lắng của mọi người..Cậu khó hiểu và rồi ngất đi sau đó...
5
Cảm giác khó thở, tim đập mạnh hơn..Việt Nam trôi mình trong không gian tối không một ánh sáng..cơ thể nổi giữa một khoảng không vô tận..không biết gì đang xảy ra và cũng chẳng biết bản thân còn sống hay đã chết...
Mở mắt ra, ánh sáng liền chiếu thẳng vô mắt bản thân..cậu nheo mắt và rồi nhìn xung quanh căn phòng..mùi thuốc quen thuộc xộc thẳng vô mũi , có lẽ cuộc đời cậu vẫn còn may chán..
-Vietnam:...( Nhức đầu quá..)
| Thở dài một hơi vì bản thân chưa ngỏm, Việt Nam nhìn trần nhà, cảm giác thật là quen thuộc nhưng lại không tài nào nhớ được..|
Thắc mắc bản thân đã ở đây được bao lâu, cậu lại thở dài thêm một lần nữa..Tại sao chuyện này lại xảy ra? Thật đột ngột..
Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, người đàn ông là Cha của cậu bước vào trong cùng với một hộp đồ ăn tự làm tại nhà, đôi mắt buồn của Đại Nam nhìn cậu...thật là một linh hồn tội nghiệp..
Đại Nam tiến đến gần giường của Việt rồi ngồi cạnh đó..ông nhìn cậu một chút..Chấn thương có vẻ cũng khá nặng ấy..
-DaiNam: Việt..Con sao rồi?
| Giọng nói ấm áp vang lên , chất giọng có thể làm giảm đi niềm lo lắng hoặc buồn sầu của rất nhiều người..|
Việt Nam cười nhẹ nhìn ông...Đợt này cậu lại làm phiền mọi người rồi, họ sẽ lo lắng lên mà xem..Tất nhiên là như vậy, những kẻ ấy chắc chắn sẽ trở nên thái quá khi nghe cậu bị như vậy..Không lo mới lạ
-Vietnam: Cha..con vẫn ổn , cơ thể hơi đau một chút thôi có lẽ sẽ hồi phục nhanh ấy mà, người không cần phải lo lắng! Con trai của người rất mạnh mẽ mà!
| Một kẻ yêu đời, sống hết mình làm sao lại có một người có thể tích cực như vậy?..|
1
Vấn đề là ở đó..Sự tích cực trong tiêu cực của Việt Nam khiến người Cha già kia không ngừng lo lắng..Ông ta nắm lấy tay cậu, cảm giác thật ấm áp làm sao. Mỗi lần đối diện với Việt Nam lòng người Cha này cảm thấy dễ chịu hơn hẳn nhưng lần này cậu đã làm ông lo lắng rồi..
-DaiNam: Chắc con cũng đói rồi..Ăn chứ? Ta sẽ đút cho con..Nếu con muốn
| Một câu hỏi ngắn gọn nhưng đủ làm người ta hiểu..|
Việt Nam gật đầu, cậu rất muốn được Cha đút cho ăn...Thêm một lần nữa
Bầu không khí nhẹ nhàng tình cảm gia đình...Chỉ có hai người họ mà thôi, Đại Nam đã có thể ở riêng với Việt Nam rồi..Cảm giác thật tuyệt vời
____________
Tôi nói rồi ngắn vl
1
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook