Bàn tay của hắn không ngừng khơi gợi lên lửa tình trên người của nàng khiến cho khắp cơ thể của nàng đều nóng ran lên, thậm chí còn sắp đạt đến cao trào, nàng kẹp chặt dâm huyệt của mình lại, khó nhịn mà khóc nấc lên vài tiếng, hắn như không quan tâm đến điều ấy mà mạnh bạo kéo âm đế của nàng ra, ngón trỏ thon dài của hắn mô phỏng dương vật mà chọc vào động huyệt nhỏ đang đói khát của nàng, cứ như thế mà thọc vào rút ra liên tục. Hắn dùng đầu ngón tay nghiền ép phần thịt mềm mềm nhô lên ở âm đạo của nàng nhưng cứ ngay trước khi nàng đạt được đến cao trào thì hắn lại ngay lập tức dừng tay lại, sau đó thì tiến lên phía trên người của nàng rồi ngậm lấy hai núm vú mềm mại, sau đó xoa xoa nắn nắn khắp cơ thể quyến rũ của nàng. Mãi không đạt được khoái cảm khiến cho nàng tiết ra mồ hôi đầm đìa, ánh mắt cũng vô thức trở nên mê man hơn rất nhiều, đôi chân thon dài và trắng nõn của nàng vì khoái cảm mà run lên từng đợt.

Lâm Tử Lạc cúi người xuống hôn môi với nàng, cũng tiện thể hôn luôn nơi khoé mắt đã ửng đỏ vì khóc kia của nàng.

“Ta là ai?” Hắn dùng một chất giọng vô cùng âm trầm mà hỏi: “Bảo bối, nói cho ta biết, ta là ai?”

Bạch Mộc bị hắn trêu đùa đến mức mệt lử cả người, không còn sức đâu để nổi nóng với hắn nữa, cuối cùng thì chỉ đành có thể chán ghét rồi liếc mắt sang phía hắn một cái để trách mắng: “Lâm Tử Lạc, ngươi lại bắt nạt ta, lần sau ngươi đừng có mơ đến việc ngươi sẽ được phép trèo lên giường của ta thêm một lần nào nữa.”

Hắn đột nhiên cắm thẳng dương vật của mình vào.

Hắn cắm quá sâu, huyệt thịt của nàng đang trong cơn cao trào nên vô cùng mẫn cảm, bị dương vật đâm thẳng vào như vậy rất nhanh đã xoắn chặt lại, dâm thủy cũng đồng thời vì vậy mà ồ ạt trào ra bên ngoài. Ánh mắt của Bạch Mộc lập lòe chút ánh sáng yếu ớt, huyệt thịt của nàng được thoả mãn bây giờ đã co rút lại kịch liệt, thậm chí khiến cho nàng có cảm giác bản thân dường như đã sắp bị mất khống chế vậy. Vật nhỏ kia của Lâm Tử Lạc được huyệt thịt mềm mại của nàng mút chặt liền có cảm giác như đang ngâm trong làn nước ấm, vô cùng thoải mái và dễ chịu, hắn liên tục liếm láp cái cần cổ trắng như tuyết của nàng, y hệt như một con cún con, bên dưới thì từng chút từng chút phá vỡ huyệt thịt mềm mại mà cắm sâu vào bên trong.

Cơ bụng dưới của Lâm Tử Lạc thoáng chốc đã căng lên, những miệng vết thương do bị lưỡi kiếm của Diệp Dục đâm trúng khi nãy lúc này đều đã vỡ ra toàn bộ, từng giọt máu đào đỏ tươi đến mức khiến cho người ta cảm thấy có chút chói mắt lần lượt rơi trên người của Bạch Mộc.

Bạch Mộc né tránh cái hôn của hắn, vừa khóc vừa đưa tay bịt miệng vết thương của hắn, nghẹn ngào lên tiếng: “Ngươi làm nhẹ nhàng một chút đi, vết thương của ngươi bị rách miệng rồi kìa, ngươi chảy máu rồi kìa.”

Lâm Tử Lạc bóp chặt lấy cái cằm nhỏ của nàng mà hôn đầy thắm thiết, đẩy hết tất cả những lời nàng định nói tiếp vào bên trong miệng.

Hôm nay hắn có hứng thú mãnh liệt đến doạ người, bình thường khi ở trên giường, hắn chưa lần nào từng hung hăng như thế này cả, vậy mà hôm nay lại kịch liệt đến như vậy, hắn đem toàn bộ cơ thể của nàng ôm vào trong lòng hắn, rồi hắn cho tay ra đằng sau nhéo nhéo một ít thịt ở trên lưng của nàng, quy đầu của hắn dữ tợn từng chút từng chút một thâm nhập vào tận sâu bên trong cơ thể của nàng. Tiếng nước nhớp nháp và dâm đãng vang lên, hắn rút hung khí của chính mình ra, đem theo cả tình dịch lẫn dâm dịch phun hết ra bên ngoài một lượt, huyệt thịt của nàng bị hắn hung dữ yêu thương đã bắt đầu có dấu hiệu sưng đỏ lên.

Thời điểm lúc hắn xuất ra, Bạch Mộc nhỏ giọng khóc nấc lên thành từng tiếng nhỏ vỡ vụn một. Nàng bị hắn bắt nạt đến đáng thương, mắt mũi đều đã ửng hồng lên hết cả, tiếng khóc của nàng nghe giống như một đứa trẻ con đang làm nũng vậy, nó mềm mại và dễ nghe vô cùng, nghe ra còn ngọt hơn cả tiếng của một chú mèo con kêu. Đôi mắt ngập nước cùng hàng lông mi ướt át của nàng cũng được đối phương hôn lên và liếm láp cẩn thận.



Sau lần bắn ra thứ ba, Lâm Tử Lạc ôm nàng bế đi tắm rửa, nàng lúc này đã hoàn toàn kiệt sức, tâm trí cũng đã không còn tỉnh táo nữa rồi, nàng gật gà gật gù rồi ghé vào bồn nước mà ngủ, Lâm Tử Lạc ôm lấy nàng từ phía đằng sau, ngón tay thon dài của hắn cắm vào bên trong cái miệng huyệt nhỏ dâm mỹ của nàng, dương vật của hắn lại thêm một lần nữa dựng đứng lên rồi cọ vào âm đế đang sưng đỏ rung rung lên trông vô cùng đáng thương của nàng. Nàng bây giờ đã mệt đến mức không thể khóc lên thành tiếng được nữa rồi, chỉ có thể quay đầu mà nhìn hắn với đôi mắt mọng nước, như đang âm thầm cầu xin hắn tha cho bản thân nàng vậy.

“Trông nàng vào khoảnh khắc này thật đáng thương làm sao!” Lâm Tử Lạc dịu dàng sờ sờ vào gương mặt nhu thuận của nàng, dùng một giọng điệu vừa trìu mến vừa cưng chiều mà nói: “Nàng đã bị ta làm đến mức ngốc luôn rồi này.”

Bé ngốc ấy bất thình lình túm lấy cổ tay của hắn mà cắn một phát thật đau, để lại vết dấu răng cực kỳ rõ rệt cho hắn nhớ đời.

Hai người lại làm thêm một lần nữa trong bồn tắm.

Nước ấm đi theo dương vật nóng rực của hắn mà xâm nhập vào bên trong hoa huyệt ướt át sưng tấy của nàng, nó còn mang theo cả một chút tinh dịch do vừa rồi làm còn sót lại nữa, cứ mỗi lần hắn rút ra chọc vào là sẽ lại là một lần dòng nước ấm cùng tiến vào chung với nó rồi lại chảy ra. Lâm Tử Lạc làm cho nàng thoải mái và sung sướng đến mức kiệt sức luôn thì mới thôi, rồi cuối cùng nàng sẽ chỉ có thể đặt đầu lên hõm vai của hắn mà nhỏ giọng khóc thút thít.

“ Lâm Tử Lạc, ngươi là một tên khốn nạn.”

“Đúng, ta chính là tên khốn nạn của ngươi.”

“ Ngươi chính là đồ cầm thú.”

“Nàng nói ta là cái gì cơ?” Hắn khẽ hôn lên khoé môi của nàng, nhẹ giọng hỏi: “Nàng từ nãy đến giờ đã mắng ta những hai câu rồi đấy.”

Lâm Tử Lạc thật sự đúng là một tên biến thái chính thống mà, bên dưới của hai người hắn vẫn vừa thao vừa làm một cách tàn nhẫn như vậy, thế mà ở bên trên hắn vẫn có thể tỏ vẻ cung kính với nàng, lời nào lời nấy thốt ra đều như đường mật rót vào tai, ngọt không thể cưỡng lại nổi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương