Công Pháp Hợp Hoan Hại Người Quá
-
Chương 29:
Bạch Mộc vẫn chưa kịp thích ứng được với chuyện này, huyệt thịt cũng chưa tích đủ nước đã bị Diệp Dục mạnh mẽ đi vào. Bây giờ cho dù nàng có Hợp Hoan công pháp trong tay thì cũng sẽ cảm thấy đau đến giật mình. Dương vật của hắn ta vô cùng thô ráp, mỗi lần va chạm đều sẽ kéo căng thịt non trong huyệt của nàng ra, khi hắn ta chạm đến tử cung của nàng thì Bạch Mộc đã không nhịn được mà khóc nấc lên: “Ta không muốn, ta không cần ngươi!” Nàng ngồi trên người hắn ta khóc lóc ầm ĩ mà nói: “Ngươi mau tránh ra cho ta, ta không cần ngươi nữa!”
Diệp Dục nghe được tiếng khóc của nàng không những không dừng lại mà còn càng thêm điên cuồng hơn. Tiếng khóc của nàng êm ái dễ nghe còn pha thêm chút giọng mũi cùng với tiếng rên rỉ khe khẽ giống hệt như mèo con đang làm nũng vậy. Cho dù Diệp Dục không muốn làm đau nàng thì hắn ta cũng bị nàng đốt lên dục vọng kinh người rồi.
Hắn ta đưa tay chạm đến phía dưới của nàng, ngón tay miết lên âm đế đang dựng đứng, kiên nhẫn xoa nắn nó từng chút từng chút một. Đến khi hô hấp của nàng trở nên trầm đục, hoa huyệt cũng dần thả lỏng co bóp thì hắn ta mới thôi.
Diệp Dục đưa tay che miệng nàng lại, hắn ta không muốn nghe những lời không nên nói. Dương vật to lớn của hắn ta trực tiếp đâm đến tận nơi sâu nhất bên trong của nàng, sau đó thì ngay lập tức đã bị hoa tâm co rút của nàng gắt gao mà bao chặt lấy quy đầu của hắn ta. Tiểu huyệt của nàng thật chật hẹp nhưng cũng thật mềm mại, còn rất biết hút đồ, khi bị hắn ta thao lộng liền giống như cái miệng nhỏ ra sức cắn mút dương vật của hắn. Nàng nằm dưới thân hắn ta khóc nức nở không ra hơi, trong khoé mắt chỉ chứa duy nhất bóng dáng của hắn ta, khóe mắt phiếm hồng hơi cay cay. Hắn ta nhìn thấy liền hơi rung động rồi nhanh chóng hôn lên cánh môi mềm mại và quyến rũ của nàng.
Đôi môi của nàng còn thơm ngọt và mềm mại hơn so với trong tưởng tượng của hắn ta rất nhiều, hơn nữa bây giờ nó còn bị nước mắt của nàng chảy xuống làm cho nhiễm mặn, quả thật là mỹ vị nhân gian. Đầu lưỡi của hắn ta quấy đảo bên trong cái miệng nhỏ nàng, ép buộc nàng phải theo kịp tiết tấu của hắn.
Đây là lần đầu tiên khai trai của hắn ta, thật sự sung sướng thoải mái đến mức khiến hắn ta mất đi lí trí, quấn lấy nàng triền miên không dứt. Mỗi một tư thế hắn ta đều thử một lần, hơn nữa bản thân hắn ta còn có thể tự học thành tài, rất nhanh đã tìm ra được điểm mẫn cảm của Bạch Mộc, sau đó liền tàn nhẫn mà đâm chọc thật mạnh vào nơi đó liên hồi. Bạch Mộc bị hắn ta cắm rút mãnh liệt đã sớm không còn sức chống chịu được nữa, dâm thủy cũng đã tràn ra tung tóe khắp nơi, nước chảy ra vô cùng nhiều giống như một dòng suối nhỏ vậy. Từ lần cao trào đầu tiên nàng đã khóc đến tê tâm liệt phế, bị hắn ta làm đến không tự chủ được mà nhỏ nước miếng, khoái cảm chồng chất ập đến khiến cho nàng không thể chịu được. Cho dù là khoái cảm đi chăng nữa, thì nếu như quá nhiều cũng sẽ trở thành một loại tra tấn khốc liệt.
“Ngươi khóc lóc cái gì cơ chứ?” Giọng nói của Diệp Dục vẫn vô cùng âm lãnh: “Không phải là chính miệng ngươi nói thích ta hay sao?”
Hắn ta oán hận nói: “Sau khi thao ngươi xong ta liền khóa nơi này của ngươi lại, xem ngươi còn có thể ra ngoài tìm nam nhân khác nữa hay không?” Hắn ta tì miết lên cửa huyệt bị dương vật thô to căng ra của nàng, ánh mắt tràn đầy chiếm hữu và dục vọng nhìn chằm chằm vào nơi đó.
Bạch Mộc bị hắn ta làm đến đầu óc mơ hồ, căn bản là nghe không ra lời uy hiếp này của hắn ta, chỉ có thể cảm nhận được hắn ta đang cực kỳ tức giận, nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống như mưa: “Thật xin lỗi, ta sai rồi, ta sai rồi, sau này ta sẽ không thích ngươi nữa…a…”
Nàng còn cho rằng là do nàng câu dẫn quá vụng về khiến cho đối phương căm giận nhưng thật không ngờ sau khi nàng cầu xin còn bị thao làm càng tàn nhẫn hơn trước.
Bọn họ quấn quýt lấy nhau từ sáng cho đến tối. Bạch Mộc bị đè ở trên cửa sổ, nhìn ánh mặt trời dần lặn khuất. Đại sư huynh cao cao tại thượng mà người thường không thể với tới của phái Côn Luân hôm nay lại tựa như biến thành một người khác, hắn ta để lại vô số vết cắn trên cần cổ trắng ngà của nàng, đùi trong non mịn bây giờ đều là dấu tay xanh tím đáng sợ do hắn ta lưu lại, ngay cả trên cổ tay của nàng cũng có mấy vết cắn đỏ ửng. Nàng đã vô cùng mệt mỏi, chỉ mong hắn ta có thể mau chóng buông tha cho nàng. Trong lúc bị thao làm nàng đã ngất đi mấy lần liền, nhưng mỗi lần tỉnh lại nàng đều thấy dương vật của Diệp Dục vẫn đang liên tục ra ra vào vào không ngừng bên trong hoa huyệt sưng đỏ của nàng, ngón tay của hắn ta cũng không rảnh rỗi mà trêu chọc nhũ hoa mềm mại trước ngực của nàng.
Hắn ta bình tĩnh nói với nàng: “Nếu như ngươi ngủ quên vậy thì ta sẽ bắn nước tiểu của mình vào bên trong huyệt động này của ngươi.”
Tại sao? Tại sao Diệp Dục nghiêm túc lạnh nhạt kia lại có thể ác liệt đến mức này kia chứ?
Bạch Mộc đau khổ thầm nghĩ, nàng tự nhủ rằng bản thân nhất định là sẽ không bao giờ muốn câu dẫn hắn ta thêm một lần nào nữa.
Diệp Dục nghe được tiếng khóc của nàng không những không dừng lại mà còn càng thêm điên cuồng hơn. Tiếng khóc của nàng êm ái dễ nghe còn pha thêm chút giọng mũi cùng với tiếng rên rỉ khe khẽ giống hệt như mèo con đang làm nũng vậy. Cho dù Diệp Dục không muốn làm đau nàng thì hắn ta cũng bị nàng đốt lên dục vọng kinh người rồi.
Hắn ta đưa tay chạm đến phía dưới của nàng, ngón tay miết lên âm đế đang dựng đứng, kiên nhẫn xoa nắn nó từng chút từng chút một. Đến khi hô hấp của nàng trở nên trầm đục, hoa huyệt cũng dần thả lỏng co bóp thì hắn ta mới thôi.
Diệp Dục đưa tay che miệng nàng lại, hắn ta không muốn nghe những lời không nên nói. Dương vật to lớn của hắn ta trực tiếp đâm đến tận nơi sâu nhất bên trong của nàng, sau đó thì ngay lập tức đã bị hoa tâm co rút của nàng gắt gao mà bao chặt lấy quy đầu của hắn ta. Tiểu huyệt của nàng thật chật hẹp nhưng cũng thật mềm mại, còn rất biết hút đồ, khi bị hắn ta thao lộng liền giống như cái miệng nhỏ ra sức cắn mút dương vật của hắn. Nàng nằm dưới thân hắn ta khóc nức nở không ra hơi, trong khoé mắt chỉ chứa duy nhất bóng dáng của hắn ta, khóe mắt phiếm hồng hơi cay cay. Hắn ta nhìn thấy liền hơi rung động rồi nhanh chóng hôn lên cánh môi mềm mại và quyến rũ của nàng.
Đôi môi của nàng còn thơm ngọt và mềm mại hơn so với trong tưởng tượng của hắn ta rất nhiều, hơn nữa bây giờ nó còn bị nước mắt của nàng chảy xuống làm cho nhiễm mặn, quả thật là mỹ vị nhân gian. Đầu lưỡi của hắn ta quấy đảo bên trong cái miệng nhỏ nàng, ép buộc nàng phải theo kịp tiết tấu của hắn.
Đây là lần đầu tiên khai trai của hắn ta, thật sự sung sướng thoải mái đến mức khiến hắn ta mất đi lí trí, quấn lấy nàng triền miên không dứt. Mỗi một tư thế hắn ta đều thử một lần, hơn nữa bản thân hắn ta còn có thể tự học thành tài, rất nhanh đã tìm ra được điểm mẫn cảm của Bạch Mộc, sau đó liền tàn nhẫn mà đâm chọc thật mạnh vào nơi đó liên hồi. Bạch Mộc bị hắn ta cắm rút mãnh liệt đã sớm không còn sức chống chịu được nữa, dâm thủy cũng đã tràn ra tung tóe khắp nơi, nước chảy ra vô cùng nhiều giống như một dòng suối nhỏ vậy. Từ lần cao trào đầu tiên nàng đã khóc đến tê tâm liệt phế, bị hắn ta làm đến không tự chủ được mà nhỏ nước miếng, khoái cảm chồng chất ập đến khiến cho nàng không thể chịu được. Cho dù là khoái cảm đi chăng nữa, thì nếu như quá nhiều cũng sẽ trở thành một loại tra tấn khốc liệt.
“Ngươi khóc lóc cái gì cơ chứ?” Giọng nói của Diệp Dục vẫn vô cùng âm lãnh: “Không phải là chính miệng ngươi nói thích ta hay sao?”
Hắn ta oán hận nói: “Sau khi thao ngươi xong ta liền khóa nơi này của ngươi lại, xem ngươi còn có thể ra ngoài tìm nam nhân khác nữa hay không?” Hắn ta tì miết lên cửa huyệt bị dương vật thô to căng ra của nàng, ánh mắt tràn đầy chiếm hữu và dục vọng nhìn chằm chằm vào nơi đó.
Bạch Mộc bị hắn ta làm đến đầu óc mơ hồ, căn bản là nghe không ra lời uy hiếp này của hắn ta, chỉ có thể cảm nhận được hắn ta đang cực kỳ tức giận, nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống như mưa: “Thật xin lỗi, ta sai rồi, ta sai rồi, sau này ta sẽ không thích ngươi nữa…a…”
Nàng còn cho rằng là do nàng câu dẫn quá vụng về khiến cho đối phương căm giận nhưng thật không ngờ sau khi nàng cầu xin còn bị thao làm càng tàn nhẫn hơn trước.
Bọn họ quấn quýt lấy nhau từ sáng cho đến tối. Bạch Mộc bị đè ở trên cửa sổ, nhìn ánh mặt trời dần lặn khuất. Đại sư huynh cao cao tại thượng mà người thường không thể với tới của phái Côn Luân hôm nay lại tựa như biến thành một người khác, hắn ta để lại vô số vết cắn trên cần cổ trắng ngà của nàng, đùi trong non mịn bây giờ đều là dấu tay xanh tím đáng sợ do hắn ta lưu lại, ngay cả trên cổ tay của nàng cũng có mấy vết cắn đỏ ửng. Nàng đã vô cùng mệt mỏi, chỉ mong hắn ta có thể mau chóng buông tha cho nàng. Trong lúc bị thao làm nàng đã ngất đi mấy lần liền, nhưng mỗi lần tỉnh lại nàng đều thấy dương vật của Diệp Dục vẫn đang liên tục ra ra vào vào không ngừng bên trong hoa huyệt sưng đỏ của nàng, ngón tay của hắn ta cũng không rảnh rỗi mà trêu chọc nhũ hoa mềm mại trước ngực của nàng.
Hắn ta bình tĩnh nói với nàng: “Nếu như ngươi ngủ quên vậy thì ta sẽ bắn nước tiểu của mình vào bên trong huyệt động này của ngươi.”
Tại sao? Tại sao Diệp Dục nghiêm túc lạnh nhạt kia lại có thể ác liệt đến mức này kia chứ?
Bạch Mộc đau khổ thầm nghĩ, nàng tự nhủ rằng bản thân nhất định là sẽ không bao giờ muốn câu dẫn hắn ta thêm một lần nào nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook