Công Lược Tính Phúc
-
Chương 49: TG3 công lược quỷ súc lão công 7
Bên trong biệt thự Nghiêm gia xa hoa lộng lẫy, đèn điện sáng trưng, nam mặc tây trang cùng giày da, nữ mặc váy dạ hội hoa lệ gợi cảm, hương y tóc mây, khách khứa tề hội.
Từ Thiên Huệ kéo cánh tay Tần Thâm đi về phía bàn, trên mặt treo lên tươi cười nhã nhặn, không nghĩ tới từ khi cô bước vào, hai phần ba đàn ông có mặt ở đây đều dùng ánh mắt thưởng thức kinh diễm nhìn cô,mà sâu trong toàn bộ ánh mắt đó có phần tựa như lang sói đang rình mồi.
Thân là đàn ông, Tần Thâm đương nhiên nhận biết được ánh mắt xâm lược kia đại biểu ý gì, trong lòng càng nghĩ càng bực, vợ của hắn, mà cũng dám mơ tưởng?
Đàn ông là một loại sinh vật đều tồn tại ít nhất một thói hư tật xấu.
Nếu Tần Thâm chưa từng chạm qua Từ Thiên Huệ, hắn đối với những ánh mắt này nhiều lắm cũng chỉ là khó chịu mà thôi, thế nhưng kể từ khi Từ Thiên Huệ chính thức trở thành người phụ nữ của hắn, loại ánh mắt này tuyệt đối là xúc phạm đến tôn nghiêm đàn ông của hắn.
Giống như lãnh địa của giống đực bị một giống đực khác xâm phạm.
Tần Thâm sắc mặt đen như than vươn tay ôm lấy eo Từ Thiên Huệ, không tiếng động tuyên bố chủ quyền, những ánh mắt thưởng thức hứng thú lập tức tiêu tán không ít nhưng mà như cũ vẫn không ít nam nhân liên tiếp nhìn về phía Từ Thiên Huệ.
Tần Thâm khuôn mặt trầm xuống, bàn tay trên eo Từ Thiên Huệ dùng thêm chút lực, đem cô hướng tới một góc khuất.
“Anh làm gì? Buông tay ra” Từ Thiên Huệ phần eo có chút đau, nhịn không được giãy giụa.
“Cả buổi hôm nay thành thật đứng ở đây cho tôi” Tần Thâm thái độ cường ngạnh đem cô ấn xuống sô pha, mặt than nói: “Không cần theo tôi đi ra ngoài, lại câu dẫn thêm tên đàn ông khác”.
“A! Tần Thâm, anh rốt cuộc xem em là cái gì! Em không phải anh, không phải là tiểu tam” Từ Thiên Huệ thanh âm ủy khuất bi thống, trong mắt ẩn ẩn nước mắt, rồi lại bị vẻ kiên cường của cô bức trở về.
Góc khuất tối tăm, không bằng một phần trong đại sảnh, Tần Thâm ẩn mình vào trong bóng tối trầm mặc, không nói lời nào.
Từ Thiên Huệ âm thanh run rẩy bi phẫn tiếp tục nói: “Em là đại tiểu thư Từ gia. Loại dạ tiệc này không phải lần đầu tham gia, cũng không phải lần cuối cùng. Em được anh cưới hỏi đàng hoàng, không phải chim hoàng yến anh nuôi dưỡng, em có quyền lợi cùng năng lực đi ra bên ngoài xã giao. Em tưởng anh hẳn nắm rõ quy tắc này trong lòng bàn tay rồi chứ”.
Trên thực tế, đại đa số các phu nhân hào môn ngoại trừ mua sắm, bảo dưỡng dung nhan chính là cùng chồng tham gia các loại dạ hội tiệc tùng thượng lưu, cùng các phu nhân khác giao lưu kết thân.
Đàn ông có cách xã giao của đàn ông, phụ nữ cũng có cách xã giao của phụ nữ.
Nếu có thể kết quan hệ tốt cùng với một vị phu nhân nào đó, tối về chỉ cần vị phu nhân đó thủ thỉ bên tai chồng mình vài câu, có lẽ chồng cô sẽ không ngừng thăng tiến trong giới thương trường.
Tần Thâm không lời gì, Từ Thiên Huệ nói cũng không sai, mẹ hắn cũng làm như vậy, cùng cha hắn tham gia các loại dạ hội tiệc tùng.
Chính là, hắn không thể chịu đựng được ánh mắt mơ ước xâm lược của những tên đàn ông kia đối với Từ Thiên Huệ, cảm giác giống như đồ vật của mình bị người khác nhìn trộm, hắn thậm chí còn muốn đem Từ Thiên Huệ giấu đi, không để bất luận kẻ nào nhìn thấy.
Giờ khắc này, Tần Thâm vô cùng kinh hãi, tại sao hắn lại có dục niệm chiếm hữu đối với Từ Thiên Huệ cao như vậy.
Trong khi Tần Thâm còn đang kinh hãi, bên ngoài bỗng xuất hiện một trận xôn xao, một người đàn ông khí chất tà mị ôm lấy một tiểu bạch thỏ bước vào đại sảnh.
Từ Thiên Huệ kéo cánh tay Tần Thâm đi về phía bàn, trên mặt treo lên tươi cười nhã nhặn, không nghĩ tới từ khi cô bước vào, hai phần ba đàn ông có mặt ở đây đều dùng ánh mắt thưởng thức kinh diễm nhìn cô,mà sâu trong toàn bộ ánh mắt đó có phần tựa như lang sói đang rình mồi.
Thân là đàn ông, Tần Thâm đương nhiên nhận biết được ánh mắt xâm lược kia đại biểu ý gì, trong lòng càng nghĩ càng bực, vợ của hắn, mà cũng dám mơ tưởng?
Đàn ông là một loại sinh vật đều tồn tại ít nhất một thói hư tật xấu.
Nếu Tần Thâm chưa từng chạm qua Từ Thiên Huệ, hắn đối với những ánh mắt này nhiều lắm cũng chỉ là khó chịu mà thôi, thế nhưng kể từ khi Từ Thiên Huệ chính thức trở thành người phụ nữ của hắn, loại ánh mắt này tuyệt đối là xúc phạm đến tôn nghiêm đàn ông của hắn.
Giống như lãnh địa của giống đực bị một giống đực khác xâm phạm.
Tần Thâm sắc mặt đen như than vươn tay ôm lấy eo Từ Thiên Huệ, không tiếng động tuyên bố chủ quyền, những ánh mắt thưởng thức hứng thú lập tức tiêu tán không ít nhưng mà như cũ vẫn không ít nam nhân liên tiếp nhìn về phía Từ Thiên Huệ.
Tần Thâm khuôn mặt trầm xuống, bàn tay trên eo Từ Thiên Huệ dùng thêm chút lực, đem cô hướng tới một góc khuất.
“Anh làm gì? Buông tay ra” Từ Thiên Huệ phần eo có chút đau, nhịn không được giãy giụa.
“Cả buổi hôm nay thành thật đứng ở đây cho tôi” Tần Thâm thái độ cường ngạnh đem cô ấn xuống sô pha, mặt than nói: “Không cần theo tôi đi ra ngoài, lại câu dẫn thêm tên đàn ông khác”.
“A! Tần Thâm, anh rốt cuộc xem em là cái gì! Em không phải anh, không phải là tiểu tam” Từ Thiên Huệ thanh âm ủy khuất bi thống, trong mắt ẩn ẩn nước mắt, rồi lại bị vẻ kiên cường của cô bức trở về.
Góc khuất tối tăm, không bằng một phần trong đại sảnh, Tần Thâm ẩn mình vào trong bóng tối trầm mặc, không nói lời nào.
Từ Thiên Huệ âm thanh run rẩy bi phẫn tiếp tục nói: “Em là đại tiểu thư Từ gia. Loại dạ tiệc này không phải lần đầu tham gia, cũng không phải lần cuối cùng. Em được anh cưới hỏi đàng hoàng, không phải chim hoàng yến anh nuôi dưỡng, em có quyền lợi cùng năng lực đi ra bên ngoài xã giao. Em tưởng anh hẳn nắm rõ quy tắc này trong lòng bàn tay rồi chứ”.
Trên thực tế, đại đa số các phu nhân hào môn ngoại trừ mua sắm, bảo dưỡng dung nhan chính là cùng chồng tham gia các loại dạ hội tiệc tùng thượng lưu, cùng các phu nhân khác giao lưu kết thân.
Đàn ông có cách xã giao của đàn ông, phụ nữ cũng có cách xã giao của phụ nữ.
Nếu có thể kết quan hệ tốt cùng với một vị phu nhân nào đó, tối về chỉ cần vị phu nhân đó thủ thỉ bên tai chồng mình vài câu, có lẽ chồng cô sẽ không ngừng thăng tiến trong giới thương trường.
Tần Thâm không lời gì, Từ Thiên Huệ nói cũng không sai, mẹ hắn cũng làm như vậy, cùng cha hắn tham gia các loại dạ hội tiệc tùng.
Chính là, hắn không thể chịu đựng được ánh mắt mơ ước xâm lược của những tên đàn ông kia đối với Từ Thiên Huệ, cảm giác giống như đồ vật của mình bị người khác nhìn trộm, hắn thậm chí còn muốn đem Từ Thiên Huệ giấu đi, không để bất luận kẻ nào nhìn thấy.
Giờ khắc này, Tần Thâm vô cùng kinh hãi, tại sao hắn lại có dục niệm chiếm hữu đối với Từ Thiên Huệ cao như vậy.
Trong khi Tần Thâm còn đang kinh hãi, bên ngoài bỗng xuất hiện một trận xôn xao, một người đàn ông khí chất tà mị ôm lấy một tiểu bạch thỏ bước vào đại sảnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook