Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ
-
Chương 68: Nam phụ tổng giám đốc (13)
Edit: Há Cảo
Viên Hàm Dục có chút không thể tin được, sao Mộng Mạn lại hành xử thế này?
"Mộng Mạn, có chuyện gì xảy ra vậy?" Viên Hàm Dục đi về phía trước, lúc cô gái kia nhìn thấy Viên Hàm Dục đi tới thì cười lạnh một cái.
"Không, không có gì đâu." Vừa nhìn thấy Viên Hàm Dục xuất hiện, Vưu Mộng Mạn lập tức trở lại bộ dáng mềm mại, lung lay như sắp ngã lúc trước.
Khiến cô gái đối diện lạnh lùng mà trào phúng một cái, mà lúc Viên Hàm Dục nhìn thấy dáng vẻ thế kia của Vưu Mộng Mạn, vội vàng đi tới, chỉ là trong lòng hắn vẫn còn hơi nghi ngờ.
Vừa rồi, nếu như hắn nhìn không lầm, thì Mộng Mạn...Rất là hung hãn mà mắng nhau với cô gái này.
"Cô là ai?" Viên Hàm Dục quay đầu nhìn về phía cô gái kia, là kiểu người không giống với Mộng Mạn.
Làn da màu lúa mạch khiến người ta cảm giác tràn đầy sức sống, mặc áo Nike màu trắng và quần thể thao màu hồng, mái tóc màu nâu tết thành một bím tóc đuôi sam hoạt bát.
Chỉ là vẻ mặt lại có chút tức giận, lúc tnghe Viên Hàm Dục hỏi, chỉ hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới mà xoay người rời đi.
Chỉ là trước khi rời đi, nhìn lướt qua Vưu Mộng Mạn để lại một câu: Lần sau tôi lại đến tìm cô.
"Mộng Mạn, người kia là ai vậy?" Viên Hàm Dục nhìn bóng lưng cô gái vừa rời khỏi, quay qua hỏi Vưu Mộng Mạn.
Ánh mắt của Vưu Mộng Mạn hơi lóe lên, có chút hàm hồ không rõ mà đáp, "Một nữ minh tinh, bởi vì trong bộ phim mới bị em đoạt vai diễn nữ chính, nên mới bất mãn với em."
"Với loại người này thì đừng để ý đến." Viên Hàm Dục an ủi một chút, "Chắc là em cũng mệt rồi, để anh đưa em về nhà."
Câu "đưa em về nhà" này của Viên Hàm Dục, chính là thật sự chỉ đưa Vưu Mộng Mạn về nhà, tuyệt đối không có ý nghĩ khác.
Vưu Mộng Mạn gật đầu, vừa rồi cũng không biết Viên Hàm Dục có nhìn thấy bộ dạng hung dữ của cô không nữa, nếu không, hình tượng của cô sẽ sụp đổ mất.
Sau khi Viên Hàm Dục đưa Vưu Mộng Mạn về nhà, đương nhiên, với cái loại người cổ hũ như hắn, tự nhiên sẽ không có hành động nào khác nữa.
Rất đơn thuần, sau đó cũng về nhà của mình, chỉ là lúc đi trên đường, trong lòng hắn vẫn còn hơi nghi ngờ.
Nữ minh tinh bất hòa với Vưu Mộng Mạn ban nãy, rốt cuộc là đã làm chuyện đáng giận gì, mới bức Mộng Mạn biến thành dáng vẻ như thế.
Nghĩ đến đây, Viên Hàm Dục lập tức gọi điện thoại cho Vân Y, nhưng mà, mặc dù đã đổ chuông rất lâu nhưng Vân Y vẫn không nhận điện thoại.
Điều này khiến Viên Hàm Dục hơi bực bội, bình thường trợ lý Vân rất nhanh đã nhận điện thoại, sao bây giờ lại...
Viên Hàm Dục không biết là, độ để ý của Vân Y đối với hắn lúc trước chênh lệch rất nhiều so với hiện tại, hiện tại cô còn đang say giấc nồng, làm gì còn rảnh rỗi mà nhận được thoại của hắn chứ?
Bất quá, không bao lâu sau, Viên Hàm Dục mới ý thức được, giờ này là giờ tan làm, hơn nữa, còn trễ như vậy...
Ngày hôm sau khi Vân Y tỉnh lại, phát hiện trong điện thoại mình có cuộc gọi nhỡ của Viên Hàm Dục.
Cau mày, Viên Hàm Dục tìm cô, là vì chuyện vì vậy?
Gọi lại.
"Tổng giám đốc, anh tìm tôi có việc gì sao?" Đầu dây bên kia vừa nhận, Vân Y liền hỏi.
"Ừm? Cái gì?" Viên Hàm Dục cũng vừa mới thức dậy, ý thức vẫn còn đang mơ hồ, nỉ non một tiếng, "Không có gì."
"Cạch ——" Sau đó liền cúp điện thoại.
Vân Y trợn mắt mà nhìn chiếc điện thoại đang phát ra tiếng"tút tút", mới như vậy đã cúp điện thoại rồi?
----------❤----------
Chương 69: Nam Phụ Tổng Giám Đốc (14)
Edit: Há Cảo
Vân Y sững sờ mà nhìn điện thoại hồi lâu, sau đó mới để điện thoại xuống, bắt đầu đánh răng thay đồ để đi làm.
Mà lúc Vân Y đến văn phòng, Viên Hàm Dục còn chưa đến, mà Viên Hàm Dục lúc này lại đang đi điều tra video Vưu Mộng Mạn gặp gỡ cô gái hôm qua.
Thật ra thì không phải Viên Hàm Dục không tin Vưu Mộng Mạn, chỉ là hắn muốn biết, người phụ nữ kia đã chọc gì tới Vưu Mộng Mạn.
Nhưng mà hắn cũng không thể trực tiếp mà đi hỏi Vưu Mộng Mạn, hiện tại cũng chỉ có thể dùng cách của mình để điều tra mà thôi.
Chẳng qua, thời điểm xem video kia, Viên Hàm Dục lại cảm thấy, lòng của mình, lại trở nên, lạnh thế này.
Người phụ nữ kia xuất hiện, chỉ vào mặt Vưu Mộng Mạn mà mắng, "Ha, lại không nghĩ tới, cô lại tìm được núi dựa như thế."
Vưu Mộng Mạn nhìn thấy cô ta, lại lơ đãng nhìn xung quanh một vòng, Viên Hàm Dục không biết vì sao cô ấy lại làm như thế.
Lúc nhìn thấy cảnh này, trong lòng hắn chợt lóe lên suy nghĩ, Mộng Mạn là đang xem mình có ở gần đấy không.
Chỉ thấy Vưu Mộng Mạn liếc mắt nhìn nữ minh tinh kia, cô gái này hắn không biết, nhưng hình như là, một nghệ sĩ dưới trướng của công ty.
Vưu Mộng Mạn cười lạnh một tiếng, "Sao vậy, chỉ có cô mới có thể tìm chỗ dựa, mà tôi thì không thể sao?"
"Hừ, đừng tưởng rằng cô quyến rũ được tổng giám đốc, thì cô có thể đóng nữ chính bộ phim này, nói cho cô biết, nữ chính trong phim của Lạc Thần, chỉ có thể là tôi." Cô gái kia khoanh hai tay lên ngực, từ trên cao mà nhìn xuống Vưu Mộng Mạn.
Vưu Mộng Mạn cũng không cam lòng yếu thế, "Phải không? Vậy cũng không biết, giữa nhà đầu tư lớn nhất và kim chủ của cô, đạo diễn sẽ nghe theo lời ai đây?"
Vừa nghe thấy câu này, hai đầu lông mày của Viên Hàm Dục nhíu lại, hắn tuy là có hơi cổ hủ cố chấp, nhưng cũng không phải là người ngu ngốc.
Nhìn thấy cảnh này, đại khái hắn đã biết được, Vưu Mộng Mạn và cô gái kia là đang tranh đoạt vai nữ chính trong một bộ phim.
Hơn nữa, vẫn là Lạc Thần...Tuy rằng hắn không quan tâm đến minh tinh trong giới giải trí, nhưng mà Lạc Thần này, lại từng nghe qua.
Dẫu sao thì dưới trướng của hắn cũng có một công ty giải trí, những lúc tình cờ, cũng có thể nghe thấy được tên của vị tiếng tăm lừng lẫy này.
Hơn nữa, tổng giám đốc? Là nói ai vậy?
Không nói gì, Viên Hàm Dục tiếp tục xem, mà người phục vụ nhà hàng đứng bên cạnh, nhìn quanh người vị khách hàng này tản ra hơi lạnh.
Cảm thấy có chút sợ hãi, vị này là khách quý, giám đốc đã đặc biệt dặn dò phải chiêu đãi thật tốt.
Chỉ chốc lát sau, Viên Hàm Dục nhìn thấy hình ảnh mình xuất hiện trong video, lúc này hắn có thể nhìn rõ ràng vẻ mặt của Vưu Mộng Mạn, vậy mà lại có thể chuyển biến nhanh đến như vậy...
Vẻ mặt phách lối trào phúng cao cao tại thượng kia, lập tức biến thành bộ dáng bạch liên hoa đáng thương.
Người phục vụ đứng kế bên nhìn tự nhiên cũng biết được hai người xuất hiện trong video là ai, đó chính là hai nữ minh tinh nóng đến bỏng tay trên TV a.
Nhưng mà hiện tại, nhìn dáng vẻ hai người đó cãi nhau, còn có ý tứ trong từng lời nói, khiến người phục vụ nhịn không được mà bắt đầu suy nghĩ loạn xạ.
Thời điểm xem xong toàn bộ video, dường như Viên Hàm Dục đã hiểu rõ, thì ra Mộng Mạn là muốn mượn bản thân hắn, để giành được...Vai nữ chính trong bộ phim kia?
【Đinh – Độ hảo cảm với nữ chính -20, tổng độ hảo cảm là 40!】
Lúc Vân Y nghe được âm thanh nhắc nhở này của hệ thống là lúc cô đang ngồi trước bàn làm việc chuẩn bị công việc hôm nay.
Viên Hàm Dục có chút không thể tin được, sao Mộng Mạn lại hành xử thế này?
"Mộng Mạn, có chuyện gì xảy ra vậy?" Viên Hàm Dục đi về phía trước, lúc cô gái kia nhìn thấy Viên Hàm Dục đi tới thì cười lạnh một cái.
"Không, không có gì đâu." Vừa nhìn thấy Viên Hàm Dục xuất hiện, Vưu Mộng Mạn lập tức trở lại bộ dáng mềm mại, lung lay như sắp ngã lúc trước.
Khiến cô gái đối diện lạnh lùng mà trào phúng một cái, mà lúc Viên Hàm Dục nhìn thấy dáng vẻ thế kia của Vưu Mộng Mạn, vội vàng đi tới, chỉ là trong lòng hắn vẫn còn hơi nghi ngờ.
Vừa rồi, nếu như hắn nhìn không lầm, thì Mộng Mạn...Rất là hung hãn mà mắng nhau với cô gái này.
"Cô là ai?" Viên Hàm Dục quay đầu nhìn về phía cô gái kia, là kiểu người không giống với Mộng Mạn.
Làn da màu lúa mạch khiến người ta cảm giác tràn đầy sức sống, mặc áo Nike màu trắng và quần thể thao màu hồng, mái tóc màu nâu tết thành một bím tóc đuôi sam hoạt bát.
Chỉ là vẻ mặt lại có chút tức giận, lúc tnghe Viên Hàm Dục hỏi, chỉ hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý tới mà xoay người rời đi.
Chỉ là trước khi rời đi, nhìn lướt qua Vưu Mộng Mạn để lại một câu: Lần sau tôi lại đến tìm cô.
"Mộng Mạn, người kia là ai vậy?" Viên Hàm Dục nhìn bóng lưng cô gái vừa rời khỏi, quay qua hỏi Vưu Mộng Mạn.
Ánh mắt của Vưu Mộng Mạn hơi lóe lên, có chút hàm hồ không rõ mà đáp, "Một nữ minh tinh, bởi vì trong bộ phim mới bị em đoạt vai diễn nữ chính, nên mới bất mãn với em."
"Với loại người này thì đừng để ý đến." Viên Hàm Dục an ủi một chút, "Chắc là em cũng mệt rồi, để anh đưa em về nhà."
Câu "đưa em về nhà" này của Viên Hàm Dục, chính là thật sự chỉ đưa Vưu Mộng Mạn về nhà, tuyệt đối không có ý nghĩ khác.
Vưu Mộng Mạn gật đầu, vừa rồi cũng không biết Viên Hàm Dục có nhìn thấy bộ dạng hung dữ của cô không nữa, nếu không, hình tượng của cô sẽ sụp đổ mất.
Sau khi Viên Hàm Dục đưa Vưu Mộng Mạn về nhà, đương nhiên, với cái loại người cổ hũ như hắn, tự nhiên sẽ không có hành động nào khác nữa.
Rất đơn thuần, sau đó cũng về nhà của mình, chỉ là lúc đi trên đường, trong lòng hắn vẫn còn hơi nghi ngờ.
Nữ minh tinh bất hòa với Vưu Mộng Mạn ban nãy, rốt cuộc là đã làm chuyện đáng giận gì, mới bức Mộng Mạn biến thành dáng vẻ như thế.
Nghĩ đến đây, Viên Hàm Dục lập tức gọi điện thoại cho Vân Y, nhưng mà, mặc dù đã đổ chuông rất lâu nhưng Vân Y vẫn không nhận điện thoại.
Điều này khiến Viên Hàm Dục hơi bực bội, bình thường trợ lý Vân rất nhanh đã nhận điện thoại, sao bây giờ lại...
Viên Hàm Dục không biết là, độ để ý của Vân Y đối với hắn lúc trước chênh lệch rất nhiều so với hiện tại, hiện tại cô còn đang say giấc nồng, làm gì còn rảnh rỗi mà nhận được thoại của hắn chứ?
Bất quá, không bao lâu sau, Viên Hàm Dục mới ý thức được, giờ này là giờ tan làm, hơn nữa, còn trễ như vậy...
Ngày hôm sau khi Vân Y tỉnh lại, phát hiện trong điện thoại mình có cuộc gọi nhỡ của Viên Hàm Dục.
Cau mày, Viên Hàm Dục tìm cô, là vì chuyện vì vậy?
Gọi lại.
"Tổng giám đốc, anh tìm tôi có việc gì sao?" Đầu dây bên kia vừa nhận, Vân Y liền hỏi.
"Ừm? Cái gì?" Viên Hàm Dục cũng vừa mới thức dậy, ý thức vẫn còn đang mơ hồ, nỉ non một tiếng, "Không có gì."
"Cạch ——" Sau đó liền cúp điện thoại.
Vân Y trợn mắt mà nhìn chiếc điện thoại đang phát ra tiếng"tút tút", mới như vậy đã cúp điện thoại rồi?
----------❤----------
Chương 69: Nam Phụ Tổng Giám Đốc (14)
Edit: Há Cảo
Vân Y sững sờ mà nhìn điện thoại hồi lâu, sau đó mới để điện thoại xuống, bắt đầu đánh răng thay đồ để đi làm.
Mà lúc Vân Y đến văn phòng, Viên Hàm Dục còn chưa đến, mà Viên Hàm Dục lúc này lại đang đi điều tra video Vưu Mộng Mạn gặp gỡ cô gái hôm qua.
Thật ra thì không phải Viên Hàm Dục không tin Vưu Mộng Mạn, chỉ là hắn muốn biết, người phụ nữ kia đã chọc gì tới Vưu Mộng Mạn.
Nhưng mà hắn cũng không thể trực tiếp mà đi hỏi Vưu Mộng Mạn, hiện tại cũng chỉ có thể dùng cách của mình để điều tra mà thôi.
Chẳng qua, thời điểm xem video kia, Viên Hàm Dục lại cảm thấy, lòng của mình, lại trở nên, lạnh thế này.
Người phụ nữ kia xuất hiện, chỉ vào mặt Vưu Mộng Mạn mà mắng, "Ha, lại không nghĩ tới, cô lại tìm được núi dựa như thế."
Vưu Mộng Mạn nhìn thấy cô ta, lại lơ đãng nhìn xung quanh một vòng, Viên Hàm Dục không biết vì sao cô ấy lại làm như thế.
Lúc nhìn thấy cảnh này, trong lòng hắn chợt lóe lên suy nghĩ, Mộng Mạn là đang xem mình có ở gần đấy không.
Chỉ thấy Vưu Mộng Mạn liếc mắt nhìn nữ minh tinh kia, cô gái này hắn không biết, nhưng hình như là, một nghệ sĩ dưới trướng của công ty.
Vưu Mộng Mạn cười lạnh một tiếng, "Sao vậy, chỉ có cô mới có thể tìm chỗ dựa, mà tôi thì không thể sao?"
"Hừ, đừng tưởng rằng cô quyến rũ được tổng giám đốc, thì cô có thể đóng nữ chính bộ phim này, nói cho cô biết, nữ chính trong phim của Lạc Thần, chỉ có thể là tôi." Cô gái kia khoanh hai tay lên ngực, từ trên cao mà nhìn xuống Vưu Mộng Mạn.
Vưu Mộng Mạn cũng không cam lòng yếu thế, "Phải không? Vậy cũng không biết, giữa nhà đầu tư lớn nhất và kim chủ của cô, đạo diễn sẽ nghe theo lời ai đây?"
Vừa nghe thấy câu này, hai đầu lông mày của Viên Hàm Dục nhíu lại, hắn tuy là có hơi cổ hủ cố chấp, nhưng cũng không phải là người ngu ngốc.
Nhìn thấy cảnh này, đại khái hắn đã biết được, Vưu Mộng Mạn và cô gái kia là đang tranh đoạt vai nữ chính trong một bộ phim.
Hơn nữa, vẫn là Lạc Thần...Tuy rằng hắn không quan tâm đến minh tinh trong giới giải trí, nhưng mà Lạc Thần này, lại từng nghe qua.
Dẫu sao thì dưới trướng của hắn cũng có một công ty giải trí, những lúc tình cờ, cũng có thể nghe thấy được tên của vị tiếng tăm lừng lẫy này.
Hơn nữa, tổng giám đốc? Là nói ai vậy?
Không nói gì, Viên Hàm Dục tiếp tục xem, mà người phục vụ nhà hàng đứng bên cạnh, nhìn quanh người vị khách hàng này tản ra hơi lạnh.
Cảm thấy có chút sợ hãi, vị này là khách quý, giám đốc đã đặc biệt dặn dò phải chiêu đãi thật tốt.
Chỉ chốc lát sau, Viên Hàm Dục nhìn thấy hình ảnh mình xuất hiện trong video, lúc này hắn có thể nhìn rõ ràng vẻ mặt của Vưu Mộng Mạn, vậy mà lại có thể chuyển biến nhanh đến như vậy...
Vẻ mặt phách lối trào phúng cao cao tại thượng kia, lập tức biến thành bộ dáng bạch liên hoa đáng thương.
Người phục vụ đứng kế bên nhìn tự nhiên cũng biết được hai người xuất hiện trong video là ai, đó chính là hai nữ minh tinh nóng đến bỏng tay trên TV a.
Nhưng mà hiện tại, nhìn dáng vẻ hai người đó cãi nhau, còn có ý tứ trong từng lời nói, khiến người phục vụ nhịn không được mà bắt đầu suy nghĩ loạn xạ.
Thời điểm xem xong toàn bộ video, dường như Viên Hàm Dục đã hiểu rõ, thì ra Mộng Mạn là muốn mượn bản thân hắn, để giành được...Vai nữ chính trong bộ phim kia?
【Đinh – Độ hảo cảm với nữ chính -20, tổng độ hảo cảm là 40!】
Lúc Vân Y nghe được âm thanh nhắc nhở này của hệ thống là lúc cô đang ngồi trước bàn làm việc chuẩn bị công việc hôm nay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook