Công Lược Nam Phụ
-
Chương 483: Công lược Tả hộ pháp dã tâm (02)
Edit: Aya Shinta
Beta: Táo
Thời điểm Lăng Vu Đề đến không tính sớm cũng không tính muộn, nữ chính và nam chính đã tình cờ gặp gỡ đồng thời có cảm tình với nhau, mà đối tượng công lược Nam Cung Tử Hiên cũng đã gặp nữ chính từ lâu.
Có điều... còn chưa có thích.
Căn cứ theo phân tích của Lăng Vu Đề, có lẽ đến cuối cùng, Nam Cung Tử Hiên cũng không thực sự yêu nữ chính! Cho nên đối với điểm này, Lăng Vu Đề vẫn rất yên tâm.
Có điều Lăng Vu Đề thấy rằng trong thế giới tiểu thuyết có nhiều nam phụ thế này thì trong nội dung tình tiết, cùng lắm thì Nam Cung Tử Hiên cũng chỉ là một vai quần chúng có suất diễn hơi nhiều chút. À không, nên tính là một nam phụ phản diện!
Có điều, tại sao cô lại bị chỉ định đi công lược Nam Cung Tử Hiên?
Khóe miệng giật giật, không lẽ... là Tịch Tử Thu tự mình chọn đấy à?
Ba vạch đen chảy xuống gáy Lăng Vu Đề, lần đầu cô thấy sa mạc lời với Tịch Tử Thu.
Cô có thể nói gì đây? Chỉ có thể nói Tịch Tử Thu... biết chọn thật!
Chọn một... đối tượng khó công lược nhất!
Theo lý mà nói, độ hảo cảm của Nam Cung Tử Hiên đối với nguyên thân vốn đã có năm mươi điểm, không khó công lược cho lắm.
Nhưng Lăng Vu Đề biết dẫu có năm mươi điểm hảo cảm thì cũng không sánh được sự thù hận và dã tâm muốn nhất thống võ lâm trong lòng Nam Cung Tử Hiên!
Khe khẽ lắc đầu, thở dài, Lăng Vu Đề đứng lên khỏi bồn tắm.
Đúng lúc bên ngoài có tiếng nói vọng vào: "Các chủ? Cô xuất quan rồi sao?"
Giọng nói ở ngoài kia khàn khàn xen lẫn chút mềm mỏng trầm thấp, nhưng không khiến người ta khó chịu.
Lăng Vu Đề cứng đờ người, chớp mắt: "Ừm, vào đi."
Chất giọng nguyên thân rất lạnh, nàng ấy là một người không hiểu cách biểu đạt, dù luôn yêu Nam Cung Tử Hiên nhưng lại không biết biểu đạt tâm ý của mình thế nào.
Nàng ấy cho rằng chỉ cần mình luôn đối xử tốt với Nam Cung Tử Hiên, bất cứ lúc nào cũng lấy y làm đầu thì có thể khiến y biết tâm ý của nàng đồng thời một ngày nào đó sẽ đáp lại nàng.
Đáng tiếc, dù Nam Cung Tử Hiên biết tâm ý của nguyên thân nhưng cũng chỉ nhẫn tâm lợi dụng và chà đạp...
Trong lúc nói chuyện, Lăng Vu Đề đã cấp tốc mặc xiêm y sạch sẽ vào, sau đó bước ra khỏi phòng tắm.
Cửa phòng bị đẩy ra, một nam tử toàn thân mặc áo đen đi vào.
Nam tử có khuôn mặt tinh xảo, da dẻ trắng nõn, mặt trái xoan mắt hoa đào, môi mỏng khẽ nhếch, lúc không cười cũng làm cho người ta cảm thấy như y đang cười.
Đây là một nam tử rất đẹp!
Đẹp đến mức nam nữ khó phân biệt, cũng may y mặc toàn thân áo đen, cộng thêm việc đã giết không ít người nên trên người sẽ có sát khí tản ra, che lấp không ít cái chất nhu mì trên người y.
Y... Chính là Nam Cung Tử Hiên.
Lăng Vu Đề chỉ nhìn Nam Cung Tử Hiên một chút, sau đó tới bên ghế dài, nửa nằm.
Nam Cung Tử Hiên không nói gì, thấy tóc Lăng Vu Đề còn đang nhỏ nước, y bước vào phòng tắm cầm một cái khăn khô đi ra, thành thạo giúp cô lau tóc.
Đây là việc Nam Cung Tử Hiên từng làm nhiều nhất với nguyên chủ.
Lăng Vu Đề nhắm mắt lại, che lấp đi phức tạp trong đáy mắt, có lẽ Nam Cung Tử Hiên có tình ý với nguyên thân, chỉ là...
Nam Cung Tử Hiên vừa lau tóc, vừa nhẹ giọng mở miệng bên tai Lăng Vu Đề: "Gần đây trên giang hồ đều đang tìm chìa khoá Ngũ Tinh."
Nam Cung Tử Hiên không hỏi vì sao Lăng Vu Đề lại xuất quan sớm, chuyện này cũng không quan trọng.
Chìa khoá Ngũ Tinh...
Giang hồ đồn rằng chìa khoá Ngũ Tinh gồm năm chiếc chìa khóa, chỉ cần tập hợp đủ năm chiếc chìa khóa này là có thể mở bí cảnh Ngũ Tinh, tìm được kho báu cùng bí tịch võ công tuyệt thế.
Chỉ là chìa khoá Ngũ Tinh trong truyền thuyết ba trăm năm, đến nay chưa có ai thật sự tập hợp đủ.
Tình tiết xoay quanh trong thế giới tiểu thuyết này bắt nguồn từ chìa khoá Ngũ Tinh...
Hàng mi đen dày của Lăng Vu Đề hơi rung động, ngũ quan tinh xảo lạnh lẽo không biểu lộ bất kỳ điều gì: "Ừm, có chuyện làm ăn?"
"Phải, phái Sất Lôi hi vọng chúng ta có thể giúp họ đoạt được một chiếc chìa khóa ở trong phái Ám Hoa."
Một tháng trước, cũng bởi có người biết ba chiếc chìa khóa đã xuất hiện, mỗi chiếc lại có một trong ba môn phái lớn nắm giữ, một môn phái trong đó chính là phái Ám Hoa.
Trong phái Ám Hoa đều là nữ tử, có võ công tốt.
Lăng Vu Đề biết việc phái Sất Lôi bỏ ra một số tiền lớn tới làm cuộc giao dịch này, nếu là nguyên thân, chắc chắn nàng ấy sẽ nhận làm ăn.
Thế nhưng...
"Không nhận."
"Các chủ, tại sao? Đối phương ra giá không thấp!"
Ngoại trừ các giao dịch giết người, U Linh các còn nhận giao dịch cướp đoạt thu thập tình báo vân vân.
Điều khiến Nam Cung Tử Hiên không rõ chính là trước giờ Lăng Vu Đề sẽ nhận bất cứ chuyện làm ăn nào, thế mà lần này y muốn nàng nhận vụ này, nàng lại không nhận?!
Lăng Vu Đề biết trong lòng Nam Cung Tử Hiên đang suy nghĩ gì nên cô không muốn nhận cuộc giao dịch này!
Tóc đã nửa khô rồi, Lăng Vu Đề ngồi dậy, rũ mắt nhìn Nam Cung Tử Hiên đang ngồi xổm dưới đất nhìn mình.
"Thí Hồn, chúng ta quen biết bao lâu rồi?"
Nam Cung Tử Hiên hơi ngẩn người, y đứng lên, thành thật trả lời: "Hai mươi năm."
Lăng Vu Đề đi tới trước bàn trang điểm cầm lấy lược gỗ đào, vừa chải vừa dùng giọng điệu lạnh lùng nói rằng: "U Linh các không tham dự vào cuộc tranh giành chìa khoá Ngũ Tinh."
Vốn dĩ chẳng có cái gì gọi là kho báu cùng bí tịch võ công tuyệt thế, cô cũng không hy vọng vì chìa khoá Ngũ Tinh này khiến Nam Cung Tử Hiên nổi lòng tham.
Nam Cung Tử Hiên rũ mắt, đáp một tiếng: "Vâng, thuộc hạ biết rồi!"
"Ừm, đi xuống đi." Lăng Vu Đề vung tay, không xem sự nghi hoặc hiện lên trong mắt Nam Cung Tử Hiên.
Mãi đến khi Nam Cung Tử Hiên rời khỏi phòng, Lăng Vu Đề mới đặt lược gỗ đào lên bàn trang điểm.
Nhìn bản thân trong gương đồng, ngoại trừ khí chất thì khuôn mặt này rất giống thực thể giả lập của cô.
Lăng Vu Đề chu miệng, khí chất vốn lạnh lùng tiêu tan trong nháy mắt...
Cô đưa tay chống cằm, thở dài một hơi.
Nếu trong thân thể Nam Cung Tử Hiên là Tịch Tử Thu, chắc chắn Lăng Vu Đề sẽ không dễ chịu.
Vốn dĩ cô còn tính rằng nếu Nam Cung Tử Hiên có dã tâm, vậy cô dứt khoát truyền vị trí Các chủ lại cho y, để y muốn làm gì thì làm, còn cô sẽ trở thành người thanh bạch toàn tâm toàn ý bảo vệ y. Một ngày nào đó, Nam Cung Tử Hiên sẽ bị cô làm cho rung động.
Nhưng sau khi gặp Nam Cung Tử Hiên, Lăng Vu Đề cảm thấy mình không thể như vậy.
Nếu như cô không có bất kỳ giá trị lợi dụng gì đối với Nam Cung Tử Hiên, phỏng chừng đến lúc đó chết càng nhanh!
Hơn nữa, ngồi ở vị trí Các chủ U Linh các, Nam Cung Tử Hiên không thể luyện nội công tâm pháp tầng cao, như vậy võ công của y mãi mãi không lợi hại bằng Lăng Vu Đề, coi như đến lúc Nam Cung Tử Hiên muốn giết cô thì y cũng không có năng lực đó.
Trước khi xác định bản thân có thể kiếm đầy độ hảo cảm hay không, Lăng Vu Đề không dám manh động, dù có muốn truyền vị trí cho Nam Cung Tử Hiên, ít nhất cũng phải chờ tới khi cô tăng điểm hảo cảm lên chín mươi trở lên mới được.
Còn chìa khoá Ngũ Tinh gì đấy, mấy kẻ nhàm chán trong giang hồ thích tranh cướp thế nào thì mặc họ!
Beta: Táo
Thời điểm Lăng Vu Đề đến không tính sớm cũng không tính muộn, nữ chính và nam chính đã tình cờ gặp gỡ đồng thời có cảm tình với nhau, mà đối tượng công lược Nam Cung Tử Hiên cũng đã gặp nữ chính từ lâu.
Có điều... còn chưa có thích.
Căn cứ theo phân tích của Lăng Vu Đề, có lẽ đến cuối cùng, Nam Cung Tử Hiên cũng không thực sự yêu nữ chính! Cho nên đối với điểm này, Lăng Vu Đề vẫn rất yên tâm.
Có điều Lăng Vu Đề thấy rằng trong thế giới tiểu thuyết có nhiều nam phụ thế này thì trong nội dung tình tiết, cùng lắm thì Nam Cung Tử Hiên cũng chỉ là một vai quần chúng có suất diễn hơi nhiều chút. À không, nên tính là một nam phụ phản diện!
Có điều, tại sao cô lại bị chỉ định đi công lược Nam Cung Tử Hiên?
Khóe miệng giật giật, không lẽ... là Tịch Tử Thu tự mình chọn đấy à?
Ba vạch đen chảy xuống gáy Lăng Vu Đề, lần đầu cô thấy sa mạc lời với Tịch Tử Thu.
Cô có thể nói gì đây? Chỉ có thể nói Tịch Tử Thu... biết chọn thật!
Chọn một... đối tượng khó công lược nhất!
Theo lý mà nói, độ hảo cảm của Nam Cung Tử Hiên đối với nguyên thân vốn đã có năm mươi điểm, không khó công lược cho lắm.
Nhưng Lăng Vu Đề biết dẫu có năm mươi điểm hảo cảm thì cũng không sánh được sự thù hận và dã tâm muốn nhất thống võ lâm trong lòng Nam Cung Tử Hiên!
Khe khẽ lắc đầu, thở dài, Lăng Vu Đề đứng lên khỏi bồn tắm.
Đúng lúc bên ngoài có tiếng nói vọng vào: "Các chủ? Cô xuất quan rồi sao?"
Giọng nói ở ngoài kia khàn khàn xen lẫn chút mềm mỏng trầm thấp, nhưng không khiến người ta khó chịu.
Lăng Vu Đề cứng đờ người, chớp mắt: "Ừm, vào đi."
Chất giọng nguyên thân rất lạnh, nàng ấy là một người không hiểu cách biểu đạt, dù luôn yêu Nam Cung Tử Hiên nhưng lại không biết biểu đạt tâm ý của mình thế nào.
Nàng ấy cho rằng chỉ cần mình luôn đối xử tốt với Nam Cung Tử Hiên, bất cứ lúc nào cũng lấy y làm đầu thì có thể khiến y biết tâm ý của nàng đồng thời một ngày nào đó sẽ đáp lại nàng.
Đáng tiếc, dù Nam Cung Tử Hiên biết tâm ý của nguyên thân nhưng cũng chỉ nhẫn tâm lợi dụng và chà đạp...
Trong lúc nói chuyện, Lăng Vu Đề đã cấp tốc mặc xiêm y sạch sẽ vào, sau đó bước ra khỏi phòng tắm.
Cửa phòng bị đẩy ra, một nam tử toàn thân mặc áo đen đi vào.
Nam tử có khuôn mặt tinh xảo, da dẻ trắng nõn, mặt trái xoan mắt hoa đào, môi mỏng khẽ nhếch, lúc không cười cũng làm cho người ta cảm thấy như y đang cười.
Đây là một nam tử rất đẹp!
Đẹp đến mức nam nữ khó phân biệt, cũng may y mặc toàn thân áo đen, cộng thêm việc đã giết không ít người nên trên người sẽ có sát khí tản ra, che lấp không ít cái chất nhu mì trên người y.
Y... Chính là Nam Cung Tử Hiên.
Lăng Vu Đề chỉ nhìn Nam Cung Tử Hiên một chút, sau đó tới bên ghế dài, nửa nằm.
Nam Cung Tử Hiên không nói gì, thấy tóc Lăng Vu Đề còn đang nhỏ nước, y bước vào phòng tắm cầm một cái khăn khô đi ra, thành thạo giúp cô lau tóc.
Đây là việc Nam Cung Tử Hiên từng làm nhiều nhất với nguyên chủ.
Lăng Vu Đề nhắm mắt lại, che lấp đi phức tạp trong đáy mắt, có lẽ Nam Cung Tử Hiên có tình ý với nguyên thân, chỉ là...
Nam Cung Tử Hiên vừa lau tóc, vừa nhẹ giọng mở miệng bên tai Lăng Vu Đề: "Gần đây trên giang hồ đều đang tìm chìa khoá Ngũ Tinh."
Nam Cung Tử Hiên không hỏi vì sao Lăng Vu Đề lại xuất quan sớm, chuyện này cũng không quan trọng.
Chìa khoá Ngũ Tinh...
Giang hồ đồn rằng chìa khoá Ngũ Tinh gồm năm chiếc chìa khóa, chỉ cần tập hợp đủ năm chiếc chìa khóa này là có thể mở bí cảnh Ngũ Tinh, tìm được kho báu cùng bí tịch võ công tuyệt thế.
Chỉ là chìa khoá Ngũ Tinh trong truyền thuyết ba trăm năm, đến nay chưa có ai thật sự tập hợp đủ.
Tình tiết xoay quanh trong thế giới tiểu thuyết này bắt nguồn từ chìa khoá Ngũ Tinh...
Hàng mi đen dày của Lăng Vu Đề hơi rung động, ngũ quan tinh xảo lạnh lẽo không biểu lộ bất kỳ điều gì: "Ừm, có chuyện làm ăn?"
"Phải, phái Sất Lôi hi vọng chúng ta có thể giúp họ đoạt được một chiếc chìa khóa ở trong phái Ám Hoa."
Một tháng trước, cũng bởi có người biết ba chiếc chìa khóa đã xuất hiện, mỗi chiếc lại có một trong ba môn phái lớn nắm giữ, một môn phái trong đó chính là phái Ám Hoa.
Trong phái Ám Hoa đều là nữ tử, có võ công tốt.
Lăng Vu Đề biết việc phái Sất Lôi bỏ ra một số tiền lớn tới làm cuộc giao dịch này, nếu là nguyên thân, chắc chắn nàng ấy sẽ nhận làm ăn.
Thế nhưng...
"Không nhận."
"Các chủ, tại sao? Đối phương ra giá không thấp!"
Ngoại trừ các giao dịch giết người, U Linh các còn nhận giao dịch cướp đoạt thu thập tình báo vân vân.
Điều khiến Nam Cung Tử Hiên không rõ chính là trước giờ Lăng Vu Đề sẽ nhận bất cứ chuyện làm ăn nào, thế mà lần này y muốn nàng nhận vụ này, nàng lại không nhận?!
Lăng Vu Đề biết trong lòng Nam Cung Tử Hiên đang suy nghĩ gì nên cô không muốn nhận cuộc giao dịch này!
Tóc đã nửa khô rồi, Lăng Vu Đề ngồi dậy, rũ mắt nhìn Nam Cung Tử Hiên đang ngồi xổm dưới đất nhìn mình.
"Thí Hồn, chúng ta quen biết bao lâu rồi?"
Nam Cung Tử Hiên hơi ngẩn người, y đứng lên, thành thật trả lời: "Hai mươi năm."
Lăng Vu Đề đi tới trước bàn trang điểm cầm lấy lược gỗ đào, vừa chải vừa dùng giọng điệu lạnh lùng nói rằng: "U Linh các không tham dự vào cuộc tranh giành chìa khoá Ngũ Tinh."
Vốn dĩ chẳng có cái gì gọi là kho báu cùng bí tịch võ công tuyệt thế, cô cũng không hy vọng vì chìa khoá Ngũ Tinh này khiến Nam Cung Tử Hiên nổi lòng tham.
Nam Cung Tử Hiên rũ mắt, đáp một tiếng: "Vâng, thuộc hạ biết rồi!"
"Ừm, đi xuống đi." Lăng Vu Đề vung tay, không xem sự nghi hoặc hiện lên trong mắt Nam Cung Tử Hiên.
Mãi đến khi Nam Cung Tử Hiên rời khỏi phòng, Lăng Vu Đề mới đặt lược gỗ đào lên bàn trang điểm.
Nhìn bản thân trong gương đồng, ngoại trừ khí chất thì khuôn mặt này rất giống thực thể giả lập của cô.
Lăng Vu Đề chu miệng, khí chất vốn lạnh lùng tiêu tan trong nháy mắt...
Cô đưa tay chống cằm, thở dài một hơi.
Nếu trong thân thể Nam Cung Tử Hiên là Tịch Tử Thu, chắc chắn Lăng Vu Đề sẽ không dễ chịu.
Vốn dĩ cô còn tính rằng nếu Nam Cung Tử Hiên có dã tâm, vậy cô dứt khoát truyền vị trí Các chủ lại cho y, để y muốn làm gì thì làm, còn cô sẽ trở thành người thanh bạch toàn tâm toàn ý bảo vệ y. Một ngày nào đó, Nam Cung Tử Hiên sẽ bị cô làm cho rung động.
Nhưng sau khi gặp Nam Cung Tử Hiên, Lăng Vu Đề cảm thấy mình không thể như vậy.
Nếu như cô không có bất kỳ giá trị lợi dụng gì đối với Nam Cung Tử Hiên, phỏng chừng đến lúc đó chết càng nhanh!
Hơn nữa, ngồi ở vị trí Các chủ U Linh các, Nam Cung Tử Hiên không thể luyện nội công tâm pháp tầng cao, như vậy võ công của y mãi mãi không lợi hại bằng Lăng Vu Đề, coi như đến lúc Nam Cung Tử Hiên muốn giết cô thì y cũng không có năng lực đó.
Trước khi xác định bản thân có thể kiếm đầy độ hảo cảm hay không, Lăng Vu Đề không dám manh động, dù có muốn truyền vị trí cho Nam Cung Tử Hiên, ít nhất cũng phải chờ tới khi cô tăng điểm hảo cảm lên chín mươi trở lên mới được.
Còn chìa khoá Ngũ Tinh gì đấy, mấy kẻ nhàm chán trong giang hồ thích tranh cướp thế nào thì mặc họ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook