Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia
-
Chương 90
Một giây trước Bùi Y còn đang nghiêm túc thưởng thức góc nghiêng hoàn mỹ của ác ma đỉnh cấp đang chìm đắm trong công việc, giây tiếp theo đã thấy sắc mặt của ác ma biến đổi, trên nét mặt hiện rõ sự tức giận cố kìm nén cùng hung ác khi vật sở hữu của mình bị xâm chiếm.
Bùi Y ôm chặt vật chứa không gian trên tay, chần chờ gọi một tiếng: “Các hạ?”
Louis thu hồi cảm xúc, đi đến bên người mị ma.
Bùi Y như hiến vật quý mà đưa hộp không gian trong tay cho Louis: “Các hạ, cho ngài.
Máu ma thú mới mẻ nhất.”
Louis nhận hộp, ý bảo quản gia đưa đến chỗ huyết trì.
Sau đó, hắn dùng một tay ôm lấy mị ma.
Hai tay hai chân Bùi Y cùng sử dụng,ngoan ngoãn mà quấn lên Louis, cái đuôi nhỏ trái tim quét về phía phần hông Louis.
Louis giơ bàn tay còn lại nắm cái đuôi nghịch ngợm của mị ma: “Không không, hôm nay chúng ta bàn chính sự.” Tuy rằng hiện giờ động tác ôm ôm ấp ấp đã giải khóa nhưng những tiếp xúc gần hơn vẫn là đi đến thế giới bên cạnh đi.
Hắn không muốn quay trở lại thời gian trước giải phóng, chỉ chạm vào mị ma một cái đã bị hình thức màu xanh biến thành pho tượng.
Bùi Y học bộ dáng ngày thường của ác ma đỉnh cấp, nhướng mày hỏi: “Ngài chắc chắn động tác này có thể nói chuyện chính sự?” Cùng với câu nói, y hơi dùng sức thu hẹp khoảng cách giữa hai cái chân đang quấn lấy eo ác ma.
Louis nhéo một cái trên cái đuôi của mị ma.
Bùi Y như là một con mèo bị nắm lông cổ, sau khi hừ nhẹ một tiếng thì thành thật.
Được ác ma đỉnh cấp ôm ngồi trên ghế sô pha bình thường vẫn dùng để nghỉ ngơi, nghe Louis hỏi y trên đỉnh đầu: “Em vừa mới đụng phải cái gì ở bên phía thuộc địa vậy?”
Bùi Y không biết tại sao ác ma đỉnh cấp lại hỏi như vậy, y ngẫm nghĩ cẩn thận, trả lời: “Tất cả đều bình thường.”
Ác ma đỉnh cấp trầm mặc vài giây, Bùi Y đột nhiên cảm thấy sâu trong linh hồn như là bị kim đâm một chút, y kêu nhẹ một tiếng.
Louis nhanh chóng vỗ vỗ mị ma, nhẹ giọng dỗ dành: “Không có việc gì.”
Bùi Y bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Louis, nghiêm túc nói: “Các hạ, có phải em có chuyện gì hay không? Xin đừng giấu diếm em, em đã không phải trẻ nhỏ 90 tuổi.”
Louis bình tĩnh nhìn chăm chú mị ma trong chốc lát, thở dài: “Được rồi, thực ra cũng không phải chuyện lớn gì.
Ta phát hiện ra một loại ấn ký ma pháp trên người của em, là dấu ấn của ác ma khác.
Thế nhưng vừa rồi ta đã đánh tan nó rồi.”
Bùi Y gật gật đầu, cho nên linh hồn của y co rút đau đớn là phản ứng bình thường khi Louis các hạ đánh tan ấn ký của ác ma khác.
Nghĩ đến đây, y nhíu mày: “Nhưng em vẫn luôn ở thuộc địa không đi đâu cả, tên ác ma đó đánh dấu em như thế nào vậy?”
Louis: “Đây là vấn đề mấu chốt.” Hắn gọi nhân viên quản lý thuộc địa Idosa.
“Xin chào tiên sinh, Idosa sẵn sàng phục vụ cho ngài.
Xin lựa chọn nội dung muốn kiểm tra.
A: Tình hình chi tiết của thuộc địa.
B: Tình hình sinh trưởng của các sinh vật ở thuộc địa.
C: Cái khác.”
Louis: “Lấy cho ta tất cả theo dõi vùng biên giới của thuộc địa.”
“Đã nhận mệnh lệnh, dự tính trong vòng 20 giây sẽ triệu tập tất cả hình ảnh theo dõi của ma nhãn.”
Bùi Y biết cái công năng theo dõi này, nhưng trước giờ y vẫn chưa từng dùng qua.
Toàn bộ đại lục phía tây đều là phạm vi của thuộc địa, dùng theo dõi nhìn qua toàn bộ thực sự là quá lớn, y bình thường chỉ nhìn xem các ma vật chăn nuôi trong thuộc địa.
Hiện giờ Idosa gọi tới một con ma nhãn, cũng tổng hợp tất cả các hình ảnh theo dõi vào trong nó.
Ma nhãn như một đôi mắt trôi nổi giữa không trung, sau lưng là những sợi dây dài ngắn không đồng đều, nó vốn là đang mấp máy hoạt động, sau khi mở ra liền lộ ra đồng tử dựng đứng, sau đó bắn ra một cột sáng, đánh lên vách tường màu trắng.
Bùi Y nhìn về phía tường trắng, mặt trên bắt đầu truyền lại hình ảnh biên giới của thuộc địa.
Ngoại trừ ngẫu nhiên có đội tuần tra đi ngang qua, tất cả đều là một trạng thái sóng yên biển lặng.
Bùi Y nhẫn nại cùng Louis các hạ nhìn một lúc, đại khái chừng 7-8 phút sau, mí mắt của y càng ngày càng nặng, cuối cùng đầu nghiêng sang một bên, ngã vào ngực ác ma đỉnh cấp, ngủ mất.
Louis cảm giác ngực nặng xuống, cười nhẹ một tiếng, vỗ vỗ vai lưng của mị ma, chúc y mộng đẹp.
Mà chính hắn thì tiếp tục nhìn theo dõi.
Bây giờ Louis cảm thấy thế giới không nằm trong sự quản lý của hắn thực sự quá chán ghét.
Không thể chạy số liệu nhanh chóng giải quyết, tăng nhanh tiến độ nhìn theo dõi đều sợ bỏ lỡ mất điều gì.
Louis tiếp tục nhìn trong chốc lát, cảm thấy không thể một mình hắn thống khổ, vì thế hắn gọi Gubonake, gọi Mũ Đỏ, gọi tất cả các đạo sư kỹ năng.
Gần như toàn bộ số NPC tự mang ý thức của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đều bị hắn gọi đến đây, mọi người tập thể đến tìm kiếm.
Một giờ trôi qua, Gubonake bắt đầu ngáy ngủ.
Mũ Đỏ đá hắn một cái, Gubonake vẫn không tỉnh.
Mũ Đỏ lại đá một cái, ngọn lửa linh hồn của Gubonake đột nhiên nhảy dựng, âm thanh rồng ngâm còn chưa ra khỏi miệng đã bị Louis lạnh lùng liếc mắt một cái tắt luôn.
Gubonake gãi gãi cái đầu trụi lủi đầy xương, rốt cuộc nhớ ra mình trước khi ngủ đang làm gì.
Hắn nắm chặt hai cái móng vuốt lại, vô cùng chân thành mà đề nghị: “A, chủ nhân vĩ đại của em.
Em đề nghị gọi nhóm thống soái của các thành phố từ 1 đến 109 của Chư Thần Hoàng Hôn đến cùng cùng nhau nhìn theo dõi.
Chúng ta hẳn là phân chia khu vực để xem xét, như vậy hiệu suất mới cao.”
Louis cười lạnh một tiếng: “Nể tình đề xuất của mi cũng khá ổn.
Quản gia, mau gọi toàn bộ thống soái đến mở họp, nói là Gubonake đề nghị.”
Nụ cười của Gubonake cứng lại rồi.
‘Ưmm~~” Bùi Y ngut một giấc dậy, duỗi thẳng eo, híp mắt nhìn bốn phía xung quanh một cái.
A!
Mị ma sợ đến mức cái đuôi cũng dựng lên.
Làm sao mà lại nhiều sinh vật hắc ám cấp lĩnh chủ như vậy?
Chỉ thấy thư phòng vốn chỉ có một mình y cùng Louis, lúc này đã bị ma pháp không gian cứng rắn mở rộng gấp đôi, chen đầy cả trăm sinh vật cấp lĩnh chủ, trong một góc, một bộ xương Cốt Long nhìn quen mắt bị tan thành từng mảnh nằm yên lặng ở đó, chỉ có ngọn lửa linh hồn vẫn còn nhảy nhót trong hốc mắt chứng tỏ sự thật rằng hắn còn sống.
Bùi Y chưa hết bàng hoàng mà ôm lấy cổ Louis.
Louis ôn hòa trấn an: “Không có việc gì không có việc gì, ta gọi bọn họ đến họp.”
Bùi Y dần dần thả lỏng dưới sự trấn an của ác ma đỉnh cấp, y vỗ vỗ ngực, nhìn ma nhãn còn đang chiếu hình ảnh, hỏi: “Em ngủ bao lâu? Ngài vẫn còn đang nhìn theo dõi thuộc địa sao?”
Louis gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đã tìm ra một vài chỗ kỳ quái.”
Khi hắn nói chuyện, một thân vương quỷ hút máu đã đi tới, cung kính nói: “Louis đại nhân, chúng em lại phát hiện ra một chỗ bất thường.” Hắn lưu lại đoạn thời gian bất thường đó, đưa cho quản gia không hề có cảm giác tồn tại nào bên cạnh Louis.
Quản gia ghi lại những bất thường này vào danh sách.
Louis chỉ vào quyển sách ghi chú trong tay quản gia, nói với mị ma: “Nhìn thấy mấy mốc thời gian này không? Trước sau đều có tình huống không rõ ràng.
Ghi chép của ma nhãn đều bị nguyên nhân không phải tự nhiên xóa mất.”
Bùi Y nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Có thứ gì có thể xóa bỏ hình ảnh ghi chép của ma nhãn dưới tình huống không tiếp xúc với nó chứ? Em biết bóng đè cấp cao cùng ác ma tinh thông công kích tinh thần đều có thể.”
Louis: “Còn có một ít quyển trục loại xóa bỏ.
Thế nhưng cũng có liên quan đến phép thuật hệ tinh thần.”
Khi hai ma trò chuyện, lại có vài vị lĩnh chủ báo cáo điểm khác thường cho quản gia.
Hình ảnh dần dần tối xuống, ma nhãn lại một lần nữa đóng lại, tất cả hình ảnh theo dõi đều đã được xem xong.
Cả trăm sinh vật cấp lĩnh chủ trong thư phòng đều đứng vụt lên, đồng loạt chào tạm biệt Louis, cũng trở về thành phố ngầm tương ứng của mình.
Ma pháp không gian biến mất, thư phòng bị mở rộng gấp đôi lại thay đổi trở lại.
Bùi Y muốn lấy quyển sổ ghi chép từ chỗ quản gia, cầm trong tay nhìn kỹ.
Tổng cộng có không dưới 50 ghi chép khác thường.
Điều này chứng tỏ, thuộc địa của y đã bị những sinh vật khác tiến vào không dưới 50 lần.
Dưới tình huống y không hề phát hiện ra!
Điều này thật không tốt.
Bùi Y nghĩ đến chuyện thuộc địa của mình ẩn nấp không biết bao nhiêu sinh vật từ bên ngoài liền cảm thấy khí lạnh bao phủ.
Mình phải làm cái gì đó, y nghĩ.
Louis nhìn giá trị tức giận của mị ma dần dần tăng cao, lại cảm thấy mị ma xù lông như vậy rất đáng yêu.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn thế mà muốn nhìn xem mị ma rốt cuộc có thể nghĩa ra được chủ ý gì để đối phó với kẻ địch đến từ thế giới khác.
Louis thảnh thơi không vội, bọn thuộc hạ trung thành và tận tâm của hắn lại nóng nảy.
Mủ Đỏ túm mũ, tiến lên một bước nói với Louis: “Đại nhân, đây chắc chắn là một cuộc xâm lấn đã có kế hoạch từ trước.
Tôi tớ trung thành của ngài xin tự nguyện đi đến thuộc địa, điều tra tất cả mọi thứ cho ngài.”
Mấy đạo sư kỹ năng cũng sôi nổi tỏ vẻ sẵn sàng đi đến thế giới khác rơi đầu, chảy máu vì Louis.
Ngay cả Gobunake bị đánh gãy xương cũng giãy giụa giơ móng vuốt: “Em đi, để em đi!” Đi nơi nào cũng được, long sinh gian nan, hắn không muốn ở lại thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm nữa.
Louis ý bảo các thủ hạ của hắn tạm thời đừng nóng nảy.
Lúc này Bùi Y siết chặt móng vuốt nhỏ, tay phải đập vào lòng bàn tay trái “Em có ý kiến.” Y nói: “Lẻn vào thuộc địa của chúng ta chắc chắn là sinh vật ở đại lục phía đông, dựa theo thực lực trước kia của đại lục phía tây mà tính thì đại lục phía tây chắc cũng chẳng mạnh lắm.
Chúng ta mở một cái cửa ở đại lục phía đông, để các sinh vật của Daknas đi qua trải nghiệm cuộc chiến ở thế giới khác.
Em muốn xem xem, những sinh vật ẩn nấp ở trong thuộc địa của chúng ta khi nhìn thấy quê hương bị tàn phá thì còn có an tâm phá hư thuộc địa hay không.”
Louis chớp hạ mắt, thực có thể a.
Nhóc trứng thối này đã học được âm mưu.
Cái đề nghị này ngược lại đã cho hắn một linh cảm.
Tại sao hắn phải số sức mà viết số liệu phó bản cho thế giới trò chơi chứ? Để người chơi đi đến thế giới bên cạnh chơi không tốt sao?
Trở về chỉ cần phát thưởng là ok, bớt việc a.
———
【 Đinh —— Hệ liệt Thuộc địa sung sướng của mị ma đã được mở.
Các người chơi có thể lựa chọn tìm kiếm phân thân của con rối ma Idosa để truyền tống vào chiến trường.
】
Lâu chủ: Tui sợ ngây người.
Trước khi offline tui đã trông thấy thông báo này.
Các anh em, một số điểm trận doanh cùng danh vọng lớn đang chờ các bạn đó! Các anh chị em còn chưa thu thập đủ điểm tọa kỵ trận doanh cùng vật trang sức danh hiệu ơi, đã đổi mới chiến trường rồi kìa.
Ai đã đổi được tọa kỵ danh hiệu thì trên thông báo nói có thể dùng điểm trận doanh để đổi tiền.
Dù sao nghĩ thế nào cũng không lỗ nha.
Lầu 2: Trời má, tôi tới đây.
Tôi mịa nó vừa mới đổi xong tọa kỵ, công ty game có dám để tôi nghỉ hai ngày không?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook