Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia
-
Chương 45
Mị ma ngược luyến, quyết đấu có một không hai!?
Đây là những lời kỳ kỳ quái quái gì vậy?
Bùi Y tức đến muốn đánh Druid.
Y túm chặt lấy ống tay áo Louis, vừa định mở miệng biểu đạt sự phẫn nộ của mình: “Các hạ, em—-”
“Oanh —” lửa lớn ngút trời đánh gãy lời nói của Bùi Y, y nhìn chằm chằm ngọn lửa, lộ ra biểu tình kinh ngạc “Đại ca?”
Lỗ tai Louis động động, vô cùng nhạy bén mà bắt giữ được từ “đại ca” trong lời mị ma.
Đại ca của mị ma, chính là tộc trưởng đương nhiệm của tộc Viêm Ma — Phí Y.
Trong 0,00001 giây Louis hơi rối rắm chuyện gặp mặt với anh trai của vợ hẳn là nên sử dụng ngữ khí cùng thái độ gì.
Thế nhưng thực nhanh, theo sự lan tràn của ngọn lửa, toàn bộ rừng rậm U Ảnh trở nên hỗn loạn.
Louis bế ngang mị ma còn đang ngẩn người, bay lên giữa không trung.
Không ít sinh vật có cánh cũng bay lên để tránh bị ngọn lửa lan phải.
Còn có không ít sinh vật vô cùng dễ cháy kêu trời khóc đất: “Tôi không muốn bị nướng chín a!”
Nhóm Druid hắc ám mi trừng ta ta trừng mi, ai cũng không biết tại sao đột nhiên lại có một con Viêm Ma làm loạn chứ?
“Còn thất thần làm gì? Dập lửa a.” Druid chim hình thái cú mèo thét to.
“Nhưng đây là lửa Viêm Ma, những nguyên tố nước bình thường không diệt nổi a.”
Druid chim nhìn khắp xung quanh: “Sương Hàn đại công đâu? Ác ma Băng Sương có thể diệt ngọn lửa Viêm Ma a.”
Nghĩ như vậy không chỉ riêng một mình Druid chim mà còn có rất nhiều sinh vật không thể bay cũng không đủ mạnh mẽ khác, chúng dũng cảm nhìn về phía Sương Hàn đại công giữa một mảnh hỗn loạn.
Sương Hàn đại công đúng là dùng tốt, vết băng nứt lan ra bên ngoài, dây dưa với ngọn lửa đang bùng cháy, nơi băng giá đi qua ngọn lửa sẽ đông lại.
Nhưng mà bản thân Sương Hàn đại công lại hình như không tốt lắm.
Chỉ thấy hắn bị một con Viêm Ma bóp chặt cổ, ấn vào nền đất cháy đen.
Viêm Ma biểu tình dữ tợn chất vấn: “Ngược luyến tình thâm? Sự lựa chọn khó khăn? Anh mẹ nó làm gì em trai của tôi?”
Sương Hàn đại công nắm chặt đôi tay bóp chặt cổ mình, ý đồ cứu vớt bản thân: “Không, anh không, làm, gì, cả.”
Viêm Ma: “Cái gì cũng không làm mà có thể lên tạp chí bát quái!? Đám Druid ăn no nhàn rỗi không có chuyện gì làm này lại còn sắp xếp quyết đấu cho anh!?”
Nhóm Druid ăn no không có chuyện gì: “Đều là trên tạp chí viết, tôi còn giữ lại số đặc biệt kia đó! Hôm nay chủ biên của tạp chí Gargamel tiên sinh cũng có mặt, Druid chúng tôi làm việc đều có căn cứ.”
Vu yêu Gargamel bị điểm danh chen trong một đám quái nấm, hắn dùng sức đè xuống mũ của mình, kiên định ngụy trang bản thân thành một cây nấm.
Sương Hàn đại công: “Nhẹ, buông tay.
Anh có chuyện muốn nói.”
Viêm Ma nheo mắt lại: “Anh tốt nhất cho tôi một lời giải thích hợp lý.”
Hắn nói xong, vừa mới buông tay, Sương Hàn đại công đã ngồi dậy từ trên mặt đất.
Tay của Sương Hàn đại công còn nắm chặt lấy tay của Viêm Ma: “Thân ái, em nhất định phải nghe anh nói.
Đây là tạp chí bát quái bôi nhọ! Là giả dối, là chửi bới chúng ta, cùng với em trai đáng yêu của chúng ta!”
Viêm Ma hất tay: “Anh buông ra cho tôi, ai là thân ái của anh, ai là em trai đáng yêu của anh.”
Sương Hàn đại công sống chết không chịu buông tay: “Thân ái, em phải tin.
Anh chưa bao giờ sinh ra tình cảm nào khác tình cảm của một trưởng bối đối với em trai đáng yêu của chúng ta.
Đều là tên ác ma vực sâu kia sai, hắn hôn cũng hôn em trai của chúng ta rồi, thế mà còn mặc kệ tạp chí bát quái viết linh tinh, vừa nhìn đã biết không phải tên ác ma đứng đắn gì.”
Giữa không trung, Louis ôm mị ma tránh né hỗn loạn phân ra một cửa sổ để nghe lén anh trai Viêm Ma cùng ác ma Băng Sương nói chuyện.
Khi nghe thấy mình bị gọi tên, hắn đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Mà lúc này, Bùi Y đã tìm được thân ảnh đại ca của mình từ trong đám sinh vật hỗn loạn bên dưới.
Điều làm Bùi Y tức giận chính là tên ác ma Băng Sương đáng chết kia thế mà cứ cầm lấy tay đại ca không buông!
“Anh bỏ móng vuốt ra cho tôi!”
Bùi Y hét lớn với ác ma Băng Sương.
Một câu này, trực tiếp bại lộ y và ác ma đỉnh cấp dưới mắt Viêm Ma.
Ánh mắt sắc như đao của đại ca Viêm Ma đảo qua, Louis thế mà cảm nhận được sát khí.
Nói giỡn, hắn chính là trình tự chủ.
Không thể hoảng, hắn phải ổn định.
Louis điều chỉnh nụ cười, vỗ cánh, mang theo mị ma đáp xuống bên người đại ca Viêm Ma.
Bùi Y như một trận gió nhào về phía đại ca, y ngăn lại Sương Hàn đại công, đôi tay bám lấy cổ đại ca: “Đại ca, anh không sao chứ?”
Phí Y dễ như trở bàn tay mà ôm em trai vào trong ngực: “Anh không sao cả, Bùi Y.
Đã lâu không gặp, em sống có tốt không?” Nói xong không đợi Bùi Y trả lời, hắn liền chuyển hướng Louis: “Đây là tên ác ma loại vực sâu kia?”
Louis: “Chào anh, thành chủ của Viêm Ngục Chi Thành.”
Phí Y không nói gì, hắn quét Louis một lượt.
Hắn cũng không phải mị ma, tuyệt đối nhìn không vừa mắt tên gia hỏa đã lừa gạt em trai nhà mình.
Nhưng kỳ quái chính là, cho dù hắn ra tay từ phương diện nào thì cũng không thể nhìn ra được khuyết điểm của hắn?
Cho nên ác ma vực sâu mà em trai thích thực sự giỏi như vậy?
Phí Y lâm vào vòng tư duy lẩn quẩn mê mang.
Bùi Y nhìn anh trai y ngây dại, dùng sức lay động cổ anh trai: “Đại ca, anh đang nghĩ cái gì vậy? Chúng ta mau cách tên ác ma Băng Sương này xa một chút, vừa nhìn đã biết hắn không phải tên ác ma tốt gì.”
Louis vô cùng đồng ý cách nói của mị ma, hắn không thể gật đầu, tầm mắt liếc về phía ác ma Băng Sương đang nóng lòng há miệng giải thích.
Ai bảo mi nói ta không phải ác ma đứng đắn.
Lọt vào phản phệ đi.
Sương Hàn đại công cảm thấy mình quá thảm.
Rõ ràng vô tội nhất là hắn.
Hắn muốn lên tạp chí bát quái à? Quyết đấu là hắn sắp xếp à? Hắn vất vả lắm mới lấy cớ hẹn Phí Y ra ngoài được, kết quả cái gì cũng chưa làm đã bị một đám Druid trúng độc tạp chí bát quái làm đổ hết.
Em trai nhỏ của Phí Y thậm chí còn mách lẻo hắn, nói mình không phải ác ma tốt.
Quá khó khăn, hắn quá khó khăn.
Phí Y bị em trai lay tỉnh, phục hồi tinh thần lại: “Được được được, em nói rất đúng.
Tới tới tới, hôm nay vừa lúc đại ca rảnh rỗi, gần đây có một nhà ăn thịt nướng Long tộc, đại ca mang em đi ăn thịt nướng.”
Bùi Y đã lâu không ăn cơm cùng đại ca, nghe thấy lời này thì vui vẻ đồng ý.
Y nhảy xuống khỏi người đại ca, chạy đến bên người ác ma đỉnh cấp, kéo áo ma đỉnh cấp đến trước mặt đại ca.
“Đại ca, đây là Louis các hạ.
Thành phố ngầm của bọn em ở cạnh nhau, ngài ấy là một vị thành chủ vô cùng vĩ đại, đã dạy em rất nhiều kỹ xảo làm thành chủ.
Louis các hạ, đây là đại ca em, hình như ngài biết anh ấy?”
Louis mỉm cười nói: “Đúng vậy, mỗi một vị thành chủ ta đều đã từng nghe tên.” Tra giả thiết là chuyện chỉ một giây là xong.
Phí Y thực ra không quá muốn có ác ma khác quấy rầy buổi liên hoan gia đình của mình và em trai, nhưng xem ở mặt mũi em trai nhỏ, cố gắng đồng ý.
Louis nhẹ nhàng thở ra.
Hắn suy nghĩ nếu đại ca Viêm Ma không phối hợp thì có lẽ hắn sẽ thực sự động thủ sửa chữa phương trình phán đoán của đối phương, thậm chí trực tiếp nhét một giả thiết tôn kính trình tự chủ vào.
Bùi Y vô cùng vui vẻ mà kéo đại ca và Louis ra ngoài.
Sương Hàn đại công mở rộng đôi tay: “Anh thì sao?”
Bùi Y quay đầu lại, lộ ra nụ cười khách sáo, vô cùng xa cách nói: “Xin ngài cứ tự nhiên, không cần quấy rầy bọn tôi.”
Sương Hàn đại công mặt dày bỏ qua nửa câu nói phía sau, hắn đi về phía trước hai bước: “Vậy chúng ta đi cùng nhau đi, vừa lúc anh cũng muốn ăn thịt nướng.”
Đại ca Viêm Ma khắc chế suy nghĩ muốn phóng hỏa một lần nữa của mình, không sao cả, chờ ra khỏi rừng rậm lại thu thập hắn.
Mà Louis lại tự hỏi —
Đã biết Sương Hàn đại công vô cùng hứng thú với Viêm Ma Phí Y, Viêm Ma Phí Y lại là một đệ khống.
Như vậy khi ăn cơm cùng nhau thì Sương Hàn đại công chắc chắn sẽ gây trở ngại đến hành vi đệ khống của Viêm Ma Phí Y.
Đối với Louis mà nói, đây đúng là điều mà hắn cần.
Thực tốt, Louis quyết định không ngáng chân Sương Hàn đại công nữa, thậm chí trộm bỏ thêm một buff may mắn cho hắn, trong vòng nửa giờ tiếp theo, điều hắn muốn đều sẽ thành công.
Lại nói, nửa giờ hẳn là đã đến nhà ăn rồi đúng không?
Nghĩ đến đây, Louis lại đi tra bản đồ.
Thật là, hắn thực sự rầu thúi ruột vì hai vị quấy rầy ma hẹn hò này.
Bên kia, mắt thấy đám ác ma nhân vật chính sắp đi ra khỏi rừng rậm U Ảnh, nhóm Druid hắc ám đùn đẩy nhau, muốn đề cử một đại biểu đi lên chặn đường bốn con ác ma này.
Kết quả nửa ngày trôi qua, bóng dáng của bốn con ác ma cũng biến mất, mà bọn họ còn chưa cử ra được đại biểu.
Mèo đen ban đầu thanh thanh giọng nói: “Khụ khụ, tôi cảm thấy, tuy không quyết đấu nhưng đây cũng là một chuyện lớn đủ để ghi nhập sử sách.
Các cậu xem, mị ma, ác ma vực sâu, Viêm Ma, ác ma Băng Sương, vở kịch sóng gió gia đình lớn của bốn loại ác ma khác nhau.
Ác ma bọn họ đúng là biết chơi.”
“Có đạo ký!” Gargamel đột nhiên đứng lên từ giữa một đống nấm: “Đây là chủ đề số tiếp theo của tạp chí chúng ta, ‘những câu chuyện trong nhóm ác ma — vòng của các vị thật loạn’.”
“Được!” Đám sinh vật dưới lòng đất thấy náo nhiệt thì lại một lần nữa vỗ tay như sấm dậy.
Tộc ác ma khác có mặt ở đây nhìn nhau.
Đám kia thực sự không biết đồng thời chọc giận bốn vị ác ma cấp cao có nghĩa là gì à?
Nhóm mị ma ôm ngực nhỏ nói chuyện với nhau: “A, bốn nam ma chất lượng tốt đi cùng nhau rồi.
Lòng tôi đau quá.”
Nhóm Druid hắc ám rửa sạch rừng rậm, cây cối cháy đen tạo nên bối cảnh mới, trên cây treo những mảnh băng có thể gõ nát ném vào trong chén rượu, toàn bộ rừng rậm lại một lần nữa tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ.
—————
Ngoài rừng rậm, chỗ gửi tọa kỵ.
Bùi Y vô cùng tự nhiên mà bị đại ca kéo lên trên lưng Lộc ưng thú, Lộc ưng thú Phí Y sử dụng cất cánh, ngay cả một cái liếc mắt cũng không cho hai con ác ma phía sau.
Ngược lại Bùi Y còn quay đầu nhìn về phía Louis, trong miệng lẩm bẩm: “Đại ca, tại sao anh không đợi Louis các hạ một chút.”
Phí y không quá tình nguyện nói: “Ác ma vực sâu cưỡi Ám ảnh phượng hoàng chẳng lẽ ngay cả Lộc ưng thú cũng không đuổi kịp?”
Bùi Y: “Đây thực sự quá là thất lễ.”
Phí Y: “Đây là cách ác ma giao lưu.”
Bùi y trợn trắng mắt: “Đại ca, em năm nay không phải ba tuổi, cũng không phải mười ba tuổi, em sắp 300 tuổi rồi.
Anh có thể đừng dùng cách nói dỗ trẻ con như vậy với em được không?”
Nói xong, Bùi Y đợi trong chốc lát, phát hiện đại ca không phát ra thanh âm nào cả.
Y không biết làm sao mà quay đầu lại: “Đại ca?”
Phí Y mang vẻ mặt đau lòng muốn chết: “Em trai của anh đã lớn rồi, y không cần anh trai nữa.
Đại ca thực sự quá đau lòng.”
Bùi Y: “….Đại ca, em cùng ‘Sương chi đau thương’ rơi xuống nước, anh cứu ai trước?”
Phí Y: “Vậy mà cũng cần hỏi à? Đương nhiên là ‘Sương chi đau thương’, nó sẽ chìm xuống!”
Hết chương 45..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook