Hẻm núi Marquette, quảng trường mua bán.
Hai tên NPC phụ trách hệ thống trang bị của người chơi vốn hẳn là đã xuất hiện ở thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, người lùn sắt đen – Iron cùng Druid hắc ám – Thải Phong, giờ phút này đang điên cuồng mua sắm.
Thải Phong có chút lo lắng sốt ruột hỏi: “Chúng ta trốn việc ra ngoài mua đồ vật có ổn không? Nếu để thành chủ đại nhân biết thì tiền lương cả năm sẽ không còn.”
Iron không để ý chút nào mà phất tay: “Không quan trọng, Ezhan nói cho tôi thành chủ đại nhân đã ra cửa nghỉ phép rồi.

Nghĩ xem ai sẽ còn nghĩ đến chuyện công việc trong thời gian nghỉ phép vui vẻ chứ?”
Thải Phong vẫn không quá yên tâm như cũ: “Vẫn là nhanh mua sắm đi.

Năm nay giảm giá rất sâu, chúng ta mua nhiều một chút, mua xong chúng ta lập tức gọi rồng bay tốc hành trở về thành phố ngầm mới của thành chủ đại nhân.”
Iron không muốn trở về nhanh như vậy: “Mấy ngày nay chính là Ngày tình thú của nhóm mị ma.

Anh em, chú không muốn trải nghiệm nhóm chị gái mị ma xinh đẹp cùng cậu *** như thế nào một chút sao?”
Mặt Thải Phong đỏ lên: “Anh đang nói cái gì vậy.” Hắn quay đầu nhìn khí cầu tuyên truyền của mị ma, màu đỏ trên mặt càng thêm dày đặc.
Iron cười ha ha: “Hai trăm năm rồi, không phải chú vẫn là xử nam đấy chứ?”
“Câm miệng! Druid chúng tôi hướng tới tự nhiên.” Khi Thải Phong nói câu này hoàn toàn đã quên mất sự thật mình là Druid hắc ám.

So với rừng rậm, hắn khả năng càng thích hắc ám vĩnh hằng.
Iron đột nhiên để sát vào Thải Phong, ý bảo đối phương cúi đầu.
Thải Phong cúi người nhìn, Iron lấy ra hai tấm phiếu nho nhỏ.
“Chú biết đây là cái gì không?”
Thải Phong lắc lắc đầu.
Iron: “Vé vào cửa của Ngày tình thú.
Thải Phong mở to hai mắt nhìn.
Iron: “Mua xong đồ vật, chúng ta đi thả lỏng một chút rồi đi tiếp a.

Hôm nay anh đây mang chú đi khai trai.”
————
Một góc của bình nguyên Tro Tàn, một đám Goblin cùng Slime tụ tập lại cùng nhau, như đang diễn ra một trận cãi vã kịch liệt nào đó.
“Chuyện gì vậy chứ, tại sao nhiệm vụ bản đồ đến đây đã không còn rồi.”
“Hơn nữa lần này ngay cả phương tiện giao thông cũng không cho.

Bản đồ của hẻm núi Marquette này rốt cuộc ở đâu.”

“Không có bản đồ, không có phương tiện giao thông, đây là điều quan trọng sao? Không phải! Quan trọng là tường không khí! Nhìn xem cái tường không khí vững chắc này, tôi bảo đảm, sau nó đều là ảnh dán!”
“Trò chơi rác rưởi, ra cái nhiệm vụ quái quỷ gì.

Bán thành phẩm.”
“Các anh em, tôi đã đi khiếu nại với Phòng chăm sóc khách hàng, nếu không cho tôi làm nhiệm vụ này thì chúng ta liều mạng với Phòng chăm sóc khách hàng! Ông đây muốn trở thành người đầu tiên lấy được trang bị.
———–
“Không tốt rồi lão đại.” Phòng chăm sóc khách hàng hoang mang rối loạn báo cáo tình huống: “Đột nhiên nhận được rất nhiều điện thoại khiếu nại, nói có một nhiệm vụ bị ngừng.”
“Có phải là cái này không?” Tổng kế hoạch ném ra một chồng tài liệu, trên đó đầy tin tức trên diễn đàn.
Tổng kế hoạch: “Cảnh tượng này vẫn chưa xây xong, tại sao NPC lại chạy đến nơi đó vậy? Logic của AI chủ bị Bug sao?”
“Ừmmm….

lão đại là thế này.

Cảnh tượng này tuy không xây xong nhưng tên biên tập bản đồ giỏi nhất của chúng ta đã đem tư liệu sống vốn có vào trong hệ thống.

Về mặt lý luận, AI có thể tiến vào khu vực đó để hoạt động.”
“Biên tập bản đồ giỏi nhất? Là cái tên trạch vương thích xem phế liệu màu vàng kia? Không phải hắn đã từ chức cùng tên kế hoạch cốt truyện giỏi nhất kết hôn sinh con làm trò chơi 18R sao?”
“Đúng vậy, cho nên tổ trình tự phân tích cẩn thận một chút, suy đoán có thể là AI đi đến đó thả lỏng.”
“Cái gì?” Chủ kế hoạch: “Cậu nói là trò chơi của chúng ta còn đồ vật không qua kiểm tra?”
“Không không không, người chơi khẳng định không nhìn tới hình ảnh không hài hòa.

Chúng ta nhất định là trò chơi lành mạnh hướng về phía trước, nhưng mà hệ thống có lẽ còn lưu lại một chút số liệu rác.

Thế nhưng cái này cũng không ảnh hưởng nhiều, phân tích nhiệm vụ của AI chủ cũng không có vấn đề gì.

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là NPC chạy đến bản đồ chưa mở ra.”
“Người chơi không làm được nhiệm vụ mà không ảnh hưởng nhiều? Cậu nghĩ kỹ lại rồi nói.”
“Lão đại, là thế này.

Chúng tôi phát hiện sau khi không làm được nhiệm vụ thì tỉ lệ người chơi online lại cao lên.

Bởi vì mọi người đều rất hứng thú với mảnh bản đồ không đi được này.”

“Tôi cần một phương án giải quyết.”
“Chúng ta có hai biện pháp.

1, kéo người chơi thêm hai ngày, khẩn cấp xây dựng xong cảnh tượng hẻm núi Marquette, để người chơi đi vào làm nhiệm vụ.

2, quay lại, chúng ta đem NPC thả ở vị trí chính xác, để người chơi chơi trò chơi bình thường.

Sau đó ra thông báo, vì hẻm núi Marquette là khu vực chưa mở ra nên sẽ đưa vào hoạt động sau khi mở bản cập nhật kế tiếp.”
Tổng kế hoạch trầm tư một lát, nói: “Quay trở lại.

Chúng ta lấy việc xây dựng cảnh tượng tinh xảo để làm điểm nhấn, đẩy nhanh tốc độ làm thì cảnh tượng sẽ không đủ tinh tế.
Viết thêm một cái văn án về chuyện xưa của hẻm núi Marquette này, phải có lực hấp dẫn, làm người chơi giữ vững sự tò mò với mảnh bản đồ này.
Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, các cậu đều để ý một chút cho tôi, không cần sau khi ủy quyền cho AI chủ làm tất thì buông tay hoàn toàn.

Tuy rằng mục tiêu của chúng ta là trí tuệ nhân tạo cùng độ tự do cao nhưng chạy quá lệch cũng không được.

Biết chưa?”
“Đã biết.” Trong văn phòng vang lên một loạt âm thanh hưởng ứng.
————-
Ngày tình thú của mị ma, trên sân khấu lễ khai mạc.
Một tay Louis đỡ hờ mị ma, một tay nâng cằm y.
“Thoải mái chút.” Hắn thấp giọng nói.
Bùi Y bám lên người ác ma đỉnh cấp như một con gấu koala, cặp sinh đôi đứng hai bên cười tủm tỉm nhìn y, tình hình thế này, làm sao có thể thả lỏng chứ!?
“Tiểu Bùi Y, tay em bám thật là chặt nha.

Hiện tại nhìn em không hưởng thụ một chút nào, cứ như là nữ vu mèo đen nhìn thấy thần quan vậy, lông trên người đều dựng cả lên.” Chị gái vỗ vỗ đôi tay nắm chặt lại cùng nhau của Bùi Y.
Em gái lại có ý kiến khác: “Ai nha, nhưng mà em cảm thấy Bùi Y như vậy rất đáng yêu nha.

Em thật muốn ôm y vào trong ngực.”
Bùi Y: “Các chị đi xa một chút, ảnh hưởng đến sự phát huy của em rồi!”
Cặp sinh đôi đồng thời che miệng: “Là như vậy sao?”

“Chính là như vậy! Đi —- ưm”
Môi đột nhiên bị che kín, lời nói còn lại của Bùi Y biến mất trong miệng.
Tay của y không tự giác leo lên cổ của Louis ở trong trạng thái nắm chặt, hai chân thon dài giao nhau….
Khán giả chỉ có thể thấy cái đuôi cùng hai chân của mị ma gắt gao cuốn lấy ác ma đỉnh cấp, sống lưng cong ra độ cung xinh đẹp.
“Ta, hình như đột nhiên hiểu ra tại sao ác ma vực sâu lại thích bằng phẳng rồi.”
“Cái lưng này, cái eo này, thích hợp hình thức XX cỡ nào a.”
“Ta ghen ghét.”
“…… Tên người lùn này, mi điên rồi sao? Đó là ác ma vực sâu viễn cổ đó.

Mi nhìn xem ở đây có nhiều tộc ác ma như vậy, có ai đã đánh thắng được hắn chưa?”
Người lùn trầm mặc vài giây, chỉ vào một ác ma nhỏ nói: “Cái kia.”
Ác ma nhỏ: “Đệt!”
Giờ phút này trong đầu Bùi Y hoàn toàn không nghe thấy những thanh âm khác, toàn bộ cảm quan của y hoàn toàn tập trung ở lưỡi.
Kịch liệt, giao triền, mãnh liệt.
Bùi Y thậm chí đã quên suy nghĩ, tại sao ác ma đỉnh cấp lại có vẻ còn thuần thục hơn cả một con mị ma là y?
Y gần như bị bắt đuổi kịp tiết tấu của ác ma đỉnh cấp, bị dẫn đường, bị nắm giữ.
“Mọi người đều hôn rất say đắm nha, như vậy các chị em đã chuẩn bị xong chưa? Ai là tên quỷ xui xẻo phải nhận trừng phạt đây?”
Nhóm mị ma vui vẻ làm ra lựa chọn.
Bùi Y nghe thấy mấy chữ “các chị em đã chuẩn bị tốt chưa?” này, run nhè nhẹ một chút.
Như là trừng phạt Bùi Y không tập trung, Louis khẽ cắn y một cái.
Mệnh lệnh —— lựa chọn đối tượng.
Khóe mắt Louis liếc qua thân vương quỷ hút máu bên cạnh.
Thực xin lỗi anh em, dù sao quỷ hút máu các ông có giả thiết tính lãnh đạm, ông chịu khó hy sinh một chút đi.
Tất cả mị ma cùng lúc đó viết xuống danh hiệu của thân vương quỷ hút máu.
Cặp sinh đôi nhận số liệu thống kê: “Ây dà, quỷ xui xẻo là số 3, thân vương các hạ.”
Vào thời khắc nghe được kết quả đó, Bùi Y nháy mắt thả lỏng.
Louis nhẹ mút y một chút, đổi lấy một tiếng hừ nhẹ từ yết hầu của mị ma.
“Ta nói rồi chúng ta sẽ không thua.” Thanh âm Louis thong thả mà từ tính: “Cho nên, em muốn chơi cái gì cũng được.”
Bùi Y ôm chặt Louis, buộc chặt đôi tay: “Điều mà em muốn thử nhất chính là ở trong lều trại lộ thiên, cùng ngài cùng nhau.”
Lều, trại, lộ, thiên.
Louis hy vọng không phải là lều trại trên mặt chữ.
Hoạt động đầu tiên của lễ khai mạc kết thúc, ngoại trừ quỷ hút máu bị Louis hố một trận thì những tổ hợp khác đều nhận được một cái ‘ba con sâu’ coi như khen thưởng.
Gói ‘ba con sâu’ trong tay Bùi Y vô cùng ngắn gọn, mặt trên viết: “Mỏng đến nỗi bạn sẽ không có cảm giác gì.”
Ừm, hình như buổi tối có thể dùng?
Sau một đoạn quảng cáo nữa, cặp sinh đôi treo lên một nụ cười thần bí, nói: “Hoạt động thứ hai của năm nay, cũng là một hoạt động mới.”
“Chúng ta quyết định để cho mị ma cùng đồng bạn, cởi, quần, áo cho nhau.”
“Theo kiểu mà không thể dùng tay nha~”

Người xem sôi trào.
“Tôi thích tiết mục kiểu mị ma như vậy!” “Kích thích, tôi muốn lên đài mặt đối mặt với chị gái mị ma.” “A a a a a a a a a!”
Bùi Y trái nhìn xem ngự tỷ mị ma kiêu ngạo tự tin, phải nhìn xem đầu hồng “vô cùng phẳng’ đầy ý chí chiến đấu.
Còn phía sau, những chị gái nhỏ mị ma khác hình như đều rất có kinh nghiệm.
Chỉ có y, có vẻ cái gì cũng không biết làm.
Bùi Y nhìn về phía Louis, ba chữ “thoải mái chơi” làm ma động lòng.

Nhưng trò chơi này, không chỉ đơn giản dựa vào đồng bạn phát huy mà biểu hiện của mị ma cũng vô cùng quan trọng.
Louis các hạ vẫn là dùng vũ lực giải quyết đi.

Bùi Y nỗ lực đưa ra ánh mắt như vậy.
Louis kéo mị ma đến trước ngực, thấp giọng nói: “Không sao cả, chúng ta có thể gian lận làm những ma bên ngoài không nhìn được.”
Còn không phải là cởi quần áo không cần tay sao? Xóa bỏ bên ngoài của mô hình còn không đơn giản?
————–
“Đã chuẩn bị xong quay lại.”
“Đã ra thông báo chưa?”
“Đã phát thông báo, số người chơi online chỉ còn lại 30, 18, 10, 5.

Tại sao còn có người không offline, đá bọn họ xuống đi.

Được rồi, số người chơi online đã về 0, có thể quay lại.”
Bánh xe vạn năng chuyển động.
Răng rắc ——
————
Bùi Y đi ra từ đại sảnh thành chủ của thành phố ngầm, y đưa cho Lam Lam La quả cầu phong ấn chứa Cốt Long.
“Cốt Long này chính là anh linh mà ta chọn.”
Lam Lam La có chút hoảng sợ mà nâng quả cầu phong ấn: “Trời ạ, Bùi Y các hạ đúng là quá lợi hại.

Không chỉ có thể lựa chọn một anh linh mạnh mẽ như vậy mà tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng.”
Bùi Y chỉ cười không nói.
Rất nhanh sao? Y vừa mới đi lượn một vòng hẻm núi Marquette với Louis các hạ về.
……
“Anh có khỏe không?” Server thật cẩn thận hỏi.
Louis mặt không biểu tình ngồi trên vương tọa, bóp nát một cái tay vịn vương tọa.
“Quay lại đáng chết!”
Hết chương 30..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương