Hơi nước bốc lên, các loại thủy tinh có màu sắc khác nhau xâu thành mành tách ra một cái suối nước nóng siêu lớn.

Đây là phòng tắm suối nước nóng thiên nhiên bên dưới của đại sảnh thành chủ Ám Dạ Chi Tâm, dùng nguyên liệu hợp kim chế tạo thành.
Đáng để nói tới chính là bên cạnh suối nước nóng này chính là phòng huyết trì (bể máu) để huyết lĩnh chủ cùng huyết kỵ sĩ ngủ say.
Khi ngâm mình trong suối nước nóng, chóp mũi còn có thể ngửi được mùi máu tươi rất nhẹ.
Louis đưa Bùi Y tới bên cạnh ao, Louis bắt đầu cởi áo gió, Louis chờ đợi mị ma cởi quần áo.
Nhưng —
Mị ma thoạt nhìn vô cùng có hứng thú với huyết trì vừa đi ngang qua.
Bùi Y chậm rãi tháo bỏ những món trang sức nhỏ rất quan trọng trong trang phục của mị ma — vòng cổ, vòng tay, lắc chân, ….

mỗi một món đều vô cùng tinh xảo, làm Louis rất muốn tay cầm tay tháo xuống cho y rồi lại đeo lên.
Khi y nâng tay cởi vòng cổ lại làm bộ như lơ đãng nói: “Các hạ, trang trí của huyết trì bên cạnh phòng tắm của ngài thật độc đáo.”
Cánh tay kéo nơ của Louis dừng lại, nhìn về phía Bùi Y.
Ánh mắt của Bùi Y dừng lại trên cổ áo bị kéo ra của ác ma đỉnh cấp, làn da tái nhợt có mấy phần sức sống hơn da của huyết tộc, rồi lại hấp dẫn hơn nhiều ác ma có làn da ngăm đen, dây nơ trong tay của ác ma đỉnh cấp mơ hồ cọ qua xương quai xanh lộ ra.
Mị ma nuốt một ngụm nước miếng.
Không, y phải khống chế bản thân mình.

Bùi Y lập tức nhớ lại dáng người của 17 anh trai trong nhà, ác ma đỉnh cấp đều như vậy, ác ma đỉnh cấp đều như vậy…..
“Em nói cái ao kia sao.

Ta có mấy người hầu huyết lĩnh chủ, bọn họ có yêu cầu rất đặc biệt với nơi ngủ say.” Louis vừa nói vừa cởi bỏ áo sơ mi của mình.
Tám khối cơ bụng cùng nhân ngư tuyến chói lọi triển lãm trước mắt mị ma.
Louis tin tưởng, hắn có thể nghe thấy được tiếng hít thở càng thêm dồn dập của mị ma.
Bùi Y chậm rãi bịt mũi, cái eo này, đẹp hơn đại ca của y.
Louis như là không phát hiện ra sự khác thường của mị ma, chỉ mặc quần đi về phía Bùi Y: “Thế nhưng ta cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không có khả năng được ngủ trong cái ao kia.

Dù sao nơi này….”
Hắn dừng một chút, cúi đầu nhìn theo tầm mắt của mị ma, đôi tay bám vào bên cạnh đai quần: “Tạm thời sẽ không dùng đến người hầu cấp bậc như huyết lĩnh chủ này.


Em thấy đúng không?”
Bùi Y hoàn toàn không có tâm tư nghe ác ma đỉnh cấp nói, trong đầu của cậu chỉ còn đôi tay để bên mép quần kia, mười ngón thon dài, khớp xương rõ ràng.
Louis cười trầm một tiếng, dứt khoát lưu loát lột quần mình.
Chân dài nhấc lên, hai ba bước đi xuống suối nước nóng.
Ác ma đỉnh cấp dựa vào vách suối, nói với Bùi Y: “Không xuống dưới sao? Nước nóng rất thoải mái nha.”
Từ đuôi đến vành tai của Bùi Y đều đỏ, da thịt màu mật dưới ánh sáng chiếu vào như bôi một lớp dầu bóng.

Cánh tay ngâm trong suối của Louis giật giật, cảm xúc nhất định rất tốt.
Bùi Y gỡ xuống tất cả linh kiện trên người, lớp áo ngoài quyến rũ cùng quần đùi nhỏ cũng rời khỏi thân thể dưới động tác của mị ma, chỉ dư lại một đôi giày bó bao vây lấy đôi chân duyên dáng.
Mị ma nâng chân lên, đá giày bó rơi xuống.
Louis khắc chế bản thân muốn kéo ra Mắt ác ma làm một đoạn quay chụp 360 độ không góc chết, dựa vào vách bể, hơi ngửa đầu nhắm hai mắt như là đang hoàn toàn đắm chìm trong hưởng thụ suối nước nóng.
Bùi Y xuống nước, chậm rãi bơi qua.
Louis cảm nhận được dao động của dòng nước, bỗng nhiên mở miệng nói: “Độ ấm có thích hợp không?”
Giọng nói của Bùi Y nhẹ nhàng: “Vô cùng thoải mái.”
Y nghĩ nghĩ, vươn tay ra ngực dán ngực ôm lấy ác ma đỉnh cấp: “Cảm ơn sự chiêu đãi của ngài.

Đã rất lâu em không tắm qua suối nước nóng thoải mái như vậy.”
Mị ma ôm một lúc, trên da thịt của ác ma đỉnh cấp như có ma lực lưu động làm y không khống chế được mà muốn ôm nhiều hơn một lúc.
Mà Louis cảm nhận được cơ ngực khá là mềm mại co dãn của mị ma, sinh ra một chút bất mãn —
Tại sao y không dán luôn cơ bụng lại đây chứ?
Không sai, mị ma cũng có cơ bắp, hoặc là nói gần như tất cả ác ma, bao gồm cả nữ ác ma, cũng đều có cơ bắp, là một chủng tộc làm cho nhân loại bị mắc bệnh cuồng cơ bắp vô cùng hâm mộ.
Thế nhưng những ác ma có chủng loại khác nhau thì tỉ lệ đường cong cơ thể, số lượng cơ bắp các loại cũng không giống nhau.
Ví dụ như mị ma, đường cong thân thể của bọn họ sẽ càng thêm gợi cảm, tứ chi càng thêm mềm dẻo.

Cơ bắp gãi đúng chỗ ngứa mà tăng thêm cảm giác rắn chắc khỏe khoắn, cảm giác khi sờ vào còn rất tốt.

Thế giới ngầm thậm chí là trên mặt đất không có bất cứ một chủng tộc nào có thể nói ra điểm xấu trên khuôn mặt cùng dáng người của mị ma.
Cho dù trong đó có sự ảnh hưởng của thuộc tính mị hoặc, nhưng không thể phủ nhận, mị ma trời sinh chính là có ưu thế.

Khi Bùi Y bắt đầu có ý đồ cọ xát ngực Louis, Server xuất hiện.
Gã xuất hiện trong lĩnh vực tinh thần của Louis, đồng thời phát động công kích hét chói tai.
“A a a a a a a a, tôi sắp bị sờ trọc, sờ trọc, sờ trọc.”
Louis bây giờ có rảnh để phản ứng gã không?
Không có.
Cho nên, Louis cắt đứt liên hệ với Server.
Server: “A a a a a a a a!! Đệ tứ thiên tai mất khống chế, cứu mạng!!”
Không có ma sẽ đến cứu gã.
Cây địa ngục bảo thạch rung động cành lá như là thuyền nhỏ gặp phải mưa rền gió dữ trong các loại tiểu thuyết trên mạng, dưới sự đồng tâm hiệp lực của các người chơi, thực nhanh đã bị sờ trọc.
Giờ này khắc này, cho dù nhìn Địa ngục bảo thạch từ góc độ nào, cũng đều thấy gã vô cùng đồ sộ.
Đám người chơi rậm rạp chồng chéo lên nhau, bao vây lấy toàn bộ thân cây như đang chồng tháp.
Mà nơi xa, trên cái ghế giản dị được tạo thành từ khoáng thạch, Mũ Đỏ đang nói chuyện với Defa cùng Ezhan.
“Đã lâu không gặp, hai vị.” Mũ Đỏ buông cái roi trong tay: “Đây là tòa thành phố ngầm thứ 110 của Louis đại nhân, tôi rất vui vì nó vẫn được trông coi hoàn thành bởi tôi.”
Defa lấy ra hai mẩu thuốc lá từ trong rương hành lý, một cái bỏ vào miệng mình một cái khác đưa cho Mũ Đỏ: “Đã lâu không gặp, Mũ Đỏ.

Tôi cũng rất vui, dù sao thành phố ngầm của Louis đại nhân cũng sẽ nghênh đón một vài người mới.

Tôi thực sự nhìn chán đám học viên tốt nghiệp trong thành rồi, làm thầy giáo, tôi suýt chút nữa không tìm được cảm giác tồn tại của mình.”
Kẹp ở giữa hai con địa tinh, người lùn duy nhất Ezhan một chút cũng không cảm thấy mình không hợp bầy, hắn rất quen thuộc mà gia nhập đề tài: “A, xem ra mọi người đều rất vui vẻ, tôi thấy đám tiểu tử nơi này đều rất có sức sống.”
Những người chơi bởi vì sự tồn tại của Mũ Đỏ mà không dám đứng gần quá đang căng tai lắng nghe cốt truyện.
“Đù má, Mũ Đỏ thực sự tên là Mũ Đỏ.”
“Không phải là tên kế hoạch chó má lười nghĩ tên nên lấy luôn tên gọi của người chơi để dùng đấy chứ?”
“Không thể nào, NPC cũng biết thì chắc chắn phải có từ trước rồi, nếu không thì thuật toán điều kiện là gì? IF sao?”
“Tại sao phải nói đến vấn đề học thuật như vậy? Chúng ta không thể bàn một chút chuyện vui vẻ sao?”
“Tôi muốn biết Viện Trưởng có thể thành công hay không.

Hôm nay cây không có lồng phòng hộ, nhiều đá quý như vậy chúng ta giàu rồi a.”

“Giàu cái đầu ông, lấy tới tay còn phải xem thuộc tính.

Nhỡ đâu là đạo cụ trang trí thì lấy đến cũng vô dụng nha.”
“Tôi cảm thấy vẫn được, về sau trang hoàng trong nhà một chút.

Trò chơi này nếu làm xây dựng thì về sau chắc chắn sẽ bán phòng ở.”
“Đúng đúng, có đạo lý.

Hơn nữa người chơi offline nhân vật cũng không biến mất, dù sao cũng phải cho thân thể một nơi để ngủ chứ?”
“Các ông nói đúng, nhưng đều xem nhẹ một vấn đề.”
“Vấn đề gì?”
“Đây chính là closed beta nha.

Đừng nói là sờ trọc cây, dù cho ông có nhổ nó thì cũng không thể mang đến bản chính thức được.”
“Đù má anh em, một câu bừng tỉnh người trong mộng.

Tôi đi bảo đám Viện Trưởng dừng tay.”
“Đừng a, chúng ta vừa lúc thí nghiệm tác dụng của cái cây kia cùng với phản ứng của NPC”
“Oa anh em, ông trông có vẻ rất chuyên nghiệp nha.

Ai từ từ, hình như ông có chút quen mắt, ông chính là người kia…..người mà tên là….

streamer Tiểu Phong!”
Tiểu Phong: “Không sai, tôi là Tiểu Phong.

Thuận tiện tôi còn muốn thử xem cách chết cùng trừng phạt tử vong của trò chơi này như thế nào.

Bạn hiền, cậu giúp tôi một chuyện được không?”
“Không thành vấn đề, ông nói đi.”
Tiểu Phong lôi kéo Goblin nói chuyện với hắn đi đến mảnh đất trống cách xa đám người chơi, tiện tay cầm một khối khoáng thạch giao cho Goblin: “Anh em, cậu đánh tôi đi.”
Goblin nhận khoáng thạch: “Đánh thật?”
Tiểu Phong: “Đánh.”
Goblin cầm khoáng thạch dùng sức đập về phía Tiểu Phong, thân thể như thạch trái cây của Slime bị đập bẹp một khối.

Tiểu Phong: “Ai, không thấy cột máu.

Nhưng mà tôi có thể thấy tên trên đỉnh đầu của cậu.” Chỉ thấy trên đỉnh đầu của Goblin dâng lên hai từ màu đỏ “Soái Ca.”
Tên Goblin tên Soái Ca này nói: “Tôi cũng thể thấy tên của ông, là tên đỏ (trong game khi hai bên ở trạng thái đối địch hoặc quái có thể đánh được thì tên hiển thị trên đầu sẽ là màu đỏ để phân biệt).”
Tiểu Phong: “Xem ra trò chơi này không có giả thiết cột máu.

Hơn nữa cũng không có giả thiết cấp bậc, có thể phỏng đoán ra trò chơi tồn tại khả năng một kích tất sát.

Chỉ cần tìm được điểm yếu thì có phải ngay cả chúng ta cũng có thể giết boss trong một giây?”
Soái ca: “Thật hả? Tuyệt, tôi thích.”
Tiểu Phong: “Tới tới tới, cậu tiếp tục đánh tôi.

Tôi nhìn xem Goblin đánh nơi nào sẽ chết nhanh hơn, ngày mai đánh phó bản tận lực bảo vệ nơi quan trọng.”
Hành vi của hai người này làm cho những người chơi khác chú ý.
“Oa, hai người các ông thật hiếu học a.

Tôi cũng muốn tham gia.”
Càng ngày càng nhiều người chơi bắt đầu chơi “đánh lộn”, hỗn loạn khiến cho ba NPC chú ý.
Ezhan trừng lớn mắt: “Sao lại thế này, những tiểu tử này điên rồi sao?”
Defa: “Có lẽ là chịu khống chế tinh thần nào đó, tóm lại cần phải nhanh chóng ngăn cản bọn họ.

Tôi đến đánh choáng bọn họ, hai ông mau đi tìm những Goblin cùng Slime khác không bị khống chế rồi tách họ ra.”
“Tôi cảm thấy hành động trở nên chậm chạp.” Tiểu Phong che lại vị trí phía trên của thân thể thạch trái cây: “Chẳng lẽ nơi này là trái tim của Slime? Soái Ca, tiếp tục đánh tôi.”
Soái Ca lại không động.
Tiểu Phong: “Làm sao vậy?”
Miệng của Soái Ca mở lớn: “Sau lưng, NPC bùng nổ.”
Rất nhiều người chơi cùng hướng với Soái Ca nhìn thấy pháp sư địa tinh nóng nảy kia rút ra pháp trượng còn cao hơn người hắn, hung hăng đầy sát khí mà phóng thích ma pháp với bọn họ.
Tia sét màu tím mang theo tiếng vang bùm bùm đánh úp về phía người chơi.
Ba giây trôi qua, cùng với tiếng thét chói tai toàn trường, thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm nhiều thêm mấy chục người chơi không ngừng run rẩy.
Mà một bộ phận người chơi khác còn đang đồng tâm hiệp lực sờ cây nhận được một nhiệm vụ mới —-
Ngăn cản đồng bọn của bạn.
Hết chương 16..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương