*

“Này, tôi là Lạc Tử Quân, lập tức giúp tôi điều động tất cả phi cơ trực thăng, đi tìm hết các vùng ngoại ô thành phố, phát hiện có nơi nào khả nghi hay người nào khả nghi thì lập tức báo tin cho tôi biết.”

Hạ Vũ Hi ngồi ở trên chiếc xe hơi thể thao chạy nhanh như bay, Lạc Tử Quân cau mày điều động nhân mã có thể. Từ trên biển, mặt đất, không trung đều đã tiến hành tìm kiếm, trong lòng âm thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần Mẫn Nhi không được xảy ra chuyện không may đó.

“Ối…”

Hạ Vũ Hi đảm nhiệm vị trí tài xế, đột nhiên nhíu mày chặt, bàn tay đặt ở tim, há hốc mồm thở dốc khó khăn, trên trán cũng dầy đặc một tầng mồ hôi.

Đôi tay run rẩy, chỉ thấy sườn xe nhanh chóng hạ xuống, phát ra tiếng phanh xe chói tai va đập thật mạnh, mắt thấy sắp đụng phải phòng chữa cháy ở ven đường.

Thật may là Lạc Tử Quân ngồi vị trí bên cạnh tài xế liền nhanh tay lẹ mắt, kịp thời bắt kịp để trượt vào phương hướng bên cạnh, đột nhiên xe dừng lại ở ven đường, đầu xe đụng mạnh nên phát ra luồng khói trắng nóng rực nguy hiểm.

“Sao vậy?” Lạc Tử Quân có một loại cảm giác xấu trong đầu.

Chỉ thấy, Hạ Vũ Hi thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, sắc mặt biến thành trắng bệch, mồ hôi lạnh thấm ướt áo.

“Không biết, đột nhiên một hồi cảm giác tim đau nhói -”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương