*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cho tôi một ly Margaret (1).” Vermouth đặt túi xách lên quầy bar, nghiêng người ngồi xuống dựa một tay lên quầy, gọi một ly rượu tươi mát.

“Rượu này không thích hợp với quý cô đâu, mỹ nhân xinh đẹp.” Người đàn ông tóc nâu đỏ liếc mắt nhìn người phụ nữ bên cạnh, rượu Margaret mùi vị khá nồng, là sự kết hợp giữa một lượng tannin với hương quả sồi vừa đủ, uống xuống bụng thì có mùi vị cay cay của vỏ quả chín, chỉ là quá nhẹ không phù hợp với tính khí của người phụ nữ.

Vermouth ngẩng đầu lên, quay về phía người đàn ông nở nụ cười mê hoặc: “Anh chàng đẹp trai, có đề nghị gì không?”

“Một ly Bomb Pop Cocktail (2) thì sao?” Người đàn ông tóc đỏ nâu bị khuôn mặt người phụ nữ thu hút, sửng sốt một chút sau đó mới trả lời.

“So với dây dưa không dứt, thì anh thích đánh nhanh thắng nhanh hơn nhỉ?” Vermouth nghịch nghịch mái tóc buông xoã trên vai, đầu hơi chếch lên, lộ ra cần cổ hoàn mỹ cùng đường cong mãnh liệt trước ngực.

Bomb Pop Cocktail có thể là một loại rượu, nhưng cũng có thể nói đơn giản là nước uống của rượu, là hỗn hợp được pha trộn một cách độc đáo của bia mạch nha được đông lạnh và rượu Vodka khô nồng độ mạnh, thách thức khả năng chịu đựng rất lớn, uống xong một ly không ngã thì cũng đã đạt đến mức cảnh báo cao, uống được ba ly liền có thể trở thành người thống trị một phương trời rượu.

“Trình độ văn hoá Trung Quốc của cô thật giỏi.” Người đàn ông tóc nâu đỏ kinh ngạc nói, người phụ nữ nước ngoài này xem ra rất có hiểu biết về văn hoá Trung Quốc.

“Tôi rất ngưỡng mộ văn hoá Trung Quốc.” Vermouth dùng tiếng Trung tiêu chuẩn để nói, còn tiện đường ám chỉ vỗ vỗ lưng của người đàn ông. Căn cứ vào điều tra của Bourbon người đàn ông tóc nâu đỏ tên Ansi là giám đốc của hộp đêm, là một trong hai chìa khóa trông coi tầng hầm, hắn có quốc tịch là người Hoa, khi còn bé ở bên Trung Quốc, cho nên vô cùng tinh thông văn hoá Trung Quốc.

Ansi tiếp nhận lời mời của Vermouth: “Không ngại thì cùng tôi uống một ly.”

“Cực kỳ tình nguyện.” Vermouth ám muội kề sát bên Ansi, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng ma sát gò má Ansi, khiến người đàn ông run rẩy một hồi.

“Phục vụ, cho quý cô đây một ly Bomb Pop.” Ansi cố gắng tự trấn định vẫy tay gọi phục vụ, vì Vermouth gọi một ly rượu.

Bourbon pha một ly rượu ngon đưa đến đây, cùng Vermouth trao đổi một ánh mắt, trong nháy mắt anh vừa mới đến gần Vermouth đã nhân cơ hội mò tới chìa khóa bên trong túi của Ansi, bí mật giao cho Bourbon đang nguỵ trang thành phục vụ bưng ly rượu tới.

“Tôi đi rửa tay một chút.” Bourbon vỗ vỗ vai đồng nghiệp, cầm theo chìa khóa hướng về phía đường dành cho nhân viên.

Văn phòng giám đốc hộp đêm nằm ở cuối lối đi, trên người người đàn ông kia nắm giữ một chìa khóa khác để tiến vào tầng hầm.

“Cốc, cốc, cốc......”

“Mời vào.” Bên trong phòng làm việc truyền đến một thanh âm khàn khàn, như là giọng nói bị mất tiếng.

Bourbon đẩy cửa đi vào, bên trong phòng một người đàn ông trung niên đang ôm một người phụ nữ quần áo xộc xệch ngồi ở trên ghế sô pha rộng rãi.

“Giám đốc, có một vị khách nữ xin quấy rầy giám đốc.” Bourbon hơi rủ đầu xuống, tận lực dùng ngữ khí cung kính khi nói chuyện.

Người đàn ông trung niên nhíu mày, bất mãn nói: “Chỉ vì chút chuyện này?”

“Nhưng mà... Vị khách nữ kia tự xưng là nữ bá tước Therine, tựa như có lai lịch rất lớn.” Bourbon do dự nói, khắp khuôn mặt đều là vẻ khó nói.

“Cái gì?” Người đàn ông trung niên nhảy bật dậy, nữ bá tước Therine gần đây chính là khách quý của ông chủ, thân phận cực kỳ thần bí, ngay cả ông ta đều chưa từng thấy qua, chỉ là nghe ông chủ nói ông ta gần đây đang cùng một vị nữ bá tước nói chuyện làm ăn. Nếu như có người dưới tay ông ta dám đắc tội với người phụ nữ này, ông nhất định sẽ không gánh được hậu quả.

Người đàn ông trung niên đẩy ra ả đàn bà kia liền vội vã đứng dậy, ả phụ nữ không cam lòng trừng Bourbon một cái, cũng theo sát phía sau rời đi.

Bourbon quang minh chính đại tiêu sái tiến vào trong văn phòng, cạy mở bàn làm việc trộm mất chiếc chìa khóa.

“An ninh đúng là thoải mái mà......” Bourbon nói thầm một tiếng, ngón tay nhanh chóng gõ gõ trên bàn phím điện thoại mấy con số, sau một tiếng đô đô đường giây liền được kết nối.

“Bourbon.” Thanh âm trầm ổn êm dịu, là giọng nói của Vodka.

“Chìa khóa đã lấy được, anh ở bên kia tiến hành như thế nào rồi?” Bourbon nín cười hỏi, anh bây giờ rất tò mò muốn biết dáng vẻ lần này của Vodka khi làm nhiệm vụ.

“...... Rất nhanh sẽ xong.” Vodka nín giận trả lời, dứt lời liền cúp điện thoại.

Cái tên Bourbon này quả nhiên có ý đồ xấu, lại dám ép y nhận lời mời đóng giả nam AV (3) cao cấp, nhưng cũng nhờ vào đó y đã lấy được vân tay cùng đồng tử của lão giám đốc quản lí nhân sự.

“Kato Hiroshi ngoại hình tuy rằng không tốt, thế nhưng vóc dáng rất khá, không biết nơi đó...... Khi cởi quần xuống có dễ nhìn hay không.” Người đàn ông tóc đen khẽ lắc lắc xoay xoay ngón tay, cầm một cái bút máy bên trong tập tài liệu gõ gõ, không nhìn thấy được hai mắt của Vodka.

Da gà toàn thân Vodka đều dựng đứng hết lên, bị một thằng đàn ông ngu ngốc nhìn chằm chằm khắp cơ thể thật không thoải mái chút nào, thật không hiểu tại sao đại ca lại thích con trai!

“Anh chàng đẹp trai, lo lắng làm cái gì, nhanh cởi đồ ra đi nào!” Người đàn ông tóc đen thấy Vodka đứng ở nơi đó vẫn không chịu nhúc nhích, thẳng tiến lên liền muốn cởi bớt bộ quần áo trên người Vodka.

Vodka nhất thời nhịn không được, một cú tung ra liền đánh ngất người đàn ông tóc đen.

“Lần sau còn dám để ông làm loại chuyện này, liền thiến Bourbon.” Vodka đem người đàn ông tóc đen khiêng trên vai, nổi giận đùng đùng đạp bay cửa gỗ cất bước đi.

Bourbon cùng Vodka ở bên ngoài hành lang của tầng hầm gặp mặt, kỳ quái là bên ngoài tầng hầm lại không có bất kỳ ai, căn cứ vào tin tức tình báo Anna chỉ dẫn theo sáu người rời khỏi, lưu lại hai tên thành viên cùng hai tên vệ sĩ mượn của Fujiwara Ichiro.

Bourbon ở xung quanh cẩn thận xem xét một vòng, sau khi xác nhận không có người mới lấy ra hai cái chìa khóa xoay một vòng, hệ thống an toàn sau khi khởi động yêu cầu quét đồng tử, cùng dấu vân tay, Vodka đem người đàn ông tóc đen ném qua cho Bourbon.

Máy quét đồng tử cùng dấu vân tay đều xác nhận xong xuôi, Bourbon ném đại người đàn ông tóc đen vào một góc trong tầng hầm, hai người nhanh chóng cầm súng xông vào.

Dưới tầng hầm có bảy, tám gian phòng, Bourbon mơ hồ nghe thấy từ trong phòng rửa tay truyền đến tiếng nói chuyện của hai người đàn ông.

“Fuck! Ngứa chết tao, tao sẽ không thật sự nhiễm phải bệnh gì kỳ quái chứ?” Một tên đàn ông đưa lưng về phía bọn họ đang không ngừng gãi gãi cánh tay bị ngứa.

“Nơi này ẩm thấp, lại là nơi quay chụp mấy thể loại đó......” Một tên đàn ông khác đang dùng nước thanh tẩy tay của chính mình, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.

Bourbon cùng Vodka trao đổi một ánh mắt, hai người mỗi người một súng một viên đạn, trong phòng rửa tay nhất thời máu hoa một mảnh.

Bourbon tiến lên kiểm tra xác chết hai tên, từ trên người một tên tìm được một chiếc chìa khóa, hai người rất nhanh tìm được gian phòng đang giam cầm Shinichi rồi mở ra.

Lúc này Shinichi đang suy nghĩ xem làm cách nào để bò lên trên cửa thông gió chạy khỏi nơi này, thật vất vả mới đợi được đến lúc mấy tên canh gác rời khỏi, thời cơ bỏ mất rồi thì sẽ không tìm lại được.

Nhưng mà cửa phòng đột nhiên bị người mở ra, người tới là Vodka thành viên Tổ chức Áo đen.

“Tiểu quỷ, cậu không sao chứ?” Vodka quét mắt nhìn Shinichi, cánh tay cùng hai chân đều hoàn hảo không chút tổn hại, cuối cùng có thể đem nỗi lo sợ dưới đáy lòng vứt đi rồi.

“Hai người kia là do cậu dụ rời khỏi?” Bourbon chỉ chỉ hướng phòng rửa tay, tò mò hỏi.

“Một chút ám chỉ tâm lý thôi...... Tôi nói với bọn họ ở nơi này quá bẩn, rất dễ bị mắc bệnh truyền nhiễm.” Shinichi cũng là ngẫu nhiên nghĩ ra cách, không nghĩ tới thật sự thành công. Trong khoảng thời gian đang bị nhốt này cậu cảm thấy thân thể rất ngứa, hô hấp dồn dập, thời điểm nghiêm trọng cậu liền cho hai tên đó xem, hai tên trông coi cậu ở bên ngoài liền tin sái cổ.

Vodka hai mắt sáng lên, hưng phấn nói rằng: “Không hổ là đại tẩu, bản lĩnh của đại ca đều học tốt.”

“Ran đâu?” Shinichi một mực lo lắng cho an nguy của Ran, vì lẽ đó sau khi được cứu liền hỏi dò Ran có an toàn hay không.

“......” Vodka thở dài, ngữ khí mang theo nỗi ai oán. Tiểu quỷ này đúng là gia hoả lòng lang dạ sói, luôn nhớ kỹ thanh mai trúc mã của cậu, tại sao không hỏi một chút xem xem đại ca thế nào rồi.

“Trước tiên chạy khỏi đây đã, chuyện của Ran Mori trên xe sẽ nói sau.” Bourbon ngăn lại cuộc hội thoại của hai người, ở phía trước mở đường dẫn hai người rời khỏi hộp đêm.

Vermouth đã đậu sẵn Porsche màu đỏ ở ngõ nhỏ lối ra đằng sau hộp đêm, sau khi chờ ba người lên xe xong liền lập tức khởi động xe rời khỏi vùng đất thị phi này.

Ở trên xe mới vừa ngồi vững, Shinichi lần thứ hai hỏi dò chuyện của Ran.

“Đại ca đã thông báo cho cảnh sát đi cứu Ran Mori rồi.” Vodka rất không tình nguyện hồi đáp, tiểu quỷ không một chút nào quan tâm đến đại ca, mà đại ca lại căn dặn y phải trả lời như vậy, thực sự không hiểu được khúc mắc của hai người này.

“......” Shinichi không nhìn thấy Gin còn tưởng rằng hắn đi cứu Ran, hóa ra là giao cho cảnh sát xử lý sao? Tuy rằng kiểu làm việc như vậy khá là phù hợp với phong cách làm việc của Gin, nhưng dưới đáy lòng cậu lại là từng trận đau đớn khó chịu.

“Ran Mori cùng chúng ta kỳ thực không có quan hệ, giúp cô ta thông báo cho cảnh sát đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.” Vermouth e sợ thiên hạ chưa đủ loạn nói thêm một câu, lời nói từ trong miệng mang theo chút ác ý.

“Ran bị mang đến đâu?” Shinichi lo lắng hỏi, nếu Gin không dự định hỗ trợ, cậu chỉ có thể tự mình đi cứu Ran.

Bourbon đem một phần báo ném đến trên đùi Shinichi, sau đó lười biếng chậm rãi xoay người.

Shinichi nhìn thấy tin tức trên trang đầu, trong đầu không khỏi hiện ra một hình ảnh vô cùng thê thảm —— Suzuki Jirokichi dùng thanh âm vang dội chống nạnh cười nói: “Oa ha ha ha, tên đạo chích Kid kia, ngày hôm nay ta nhất định phải cọ rửa sạch khuất nhục, ta Suzuki Jirokichi nhất định phải lần thứ hai trở lại trên trang nhất.”

“Đây là do Gin làm?” Tóc gáy trên người Shinichi run run, trên trán vẽ ra một vạch hắc tuyến.

Trên đầu đề báo có viết Suzuki Jirokichi gửi cho đạo chích Kid một bức thư khiêu chiến —— Gửi đạo chích Kid, viên kim cương Trái Tim Bóng Tối mà ngươi vẫn muốn lấy hiện nay đang được trưng bày ở tầng 25 khách sạn Beika, nếu muốn lấy được nó, đêm nay 12 giờ ta Suzuki Jirokichi sẽ chờ ngươi xuất hiện. Cố vấn tài chính tập đoàn Suzuki, Suzuki Jirokichi.

“Hiện tại bên ngoài khách sạn Beika đã tụ tập rất đông cảnh sát Nhật Bản sử dụng những thiết bị tìm kiếm mạnh mẽ nhằm tóm được đạo chích Kid, bởi vì sợ xảy ra sai sót nên cảnh sát Nhật Bản bắt buộc phải hợp tác thành đội quân ba phía, cùng với cảnh sát quốc tế FBI, CIA đang tìm thời cơ bắt nhốt được đại ca.” Vodka đáp, sau khi đại ca sai y kiếm người cho đăng bức thư khiêu chiến lên trang đầu báo chí, lực lượng cảnh sát liền lập tức liên lạc với Suzuki Jirokichi, Suzuki Jirokichi cũng ngay lập tức thừa nhận trang đầu tiên là kiệt tác của ông ta, đồng thời thật sự phái người thuê lại tầng 25 khách sạn Beika. Đạo chích Kid đã gửi thư đáp lại, cam kết sẽ đến đúng giờ. Sau khi Anna biết được chuyện của Kid nhưng vẫn không huỷ giao dịch, ngược lại ả ta cho rằng cảnh sát càng nhiều đối với công việc của bọn chúng càng thuận tiện.

Cho tới khi đại ca xác thực muốn y liên hệ với FBI và CIA, nhưng thời gian là 10 phút sau sau khi cứu được tiểu quỷ ra, đại ca muốn y trở thành gián điệp vào lúc mười một giờ rưỡi thì tiết lộ tin tức cho FBI Akai Shuichi, đêm nay 12 giờ ở tầng 26 khách sạn Beika đại ca muốn cùng một nhóm tội phạm giao dịch, hiện tại 11 giờ 45′ người của FBI gần như đến hết rồi.

“Ran......” Shinichi suy nghĩ đến mức cau mày, tuy rằng cảnh sát tụ tập rất nhiều, nhưng cậu nghi ngờ vẫn không thể cứu Ran ra an toàn.

Chuông điện thoại đột nhiên reo lên dai dẳng cắt đứt mạch suy nghĩ của cậu, Bourbon liếc mắt nhìn màn hình điện thoại, sau đó đưa cho Vermouth.

Vermouth nhận điện thoại, giọng liền thay đổi thành giọng nam nói: “Đại tẩu... Mọi chuyện đều bình thường... Biết rồi, chúng ta sẽ xử lý sạch sẽ.”

Shinichi cân nhắc một chút liền biết thủ lĩnh bọn bắt cóc gọi tới, từ trong đôi ba câu nói của Vermouth cậu có thể biết được thủ lĩnh bọn bắt cóc sau khi giao dịch hoàn thành muốn thủ hạ của ả ta giết chết con tin, bởi vậy có thể thấy được thủ lĩnh bọn bắt cóc từ lúc bắt đầu đã không hề quan tâm đến sự an nguy của con tin rồi... Ran đang gặp nguy hiểm!

“Vermouth, đi nhanh lên một chút.” Shinichi nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ thay đổi không ngừng, con tim nẩy lên đập liên hồi.

Ran, tuyệt đối không thể có chuyện gì được!

Khách sạn Beika đã bị lực lượng cảnh sát tầng tầng vây quanh, toàn bộ người muốn đi vào khách sạn đều nhất định phải ở lầu một tiến hành kiểm tra an ninh, bên trong từng sĩ quan tự mình giám sát từng nhân viên cảnh sát, phòng ngừa đạo chích Kid trà trộn vào trong.

Một người đàn ông cao gầy tóc dài vàng óng ung dung đi vào, liền bị nhân viên cảnh sát ngăn ở bên ngoài khách sạn.

“Quý ngài này, xin ngài phối hợp với công tác của lực lượng cảnh sát.” Vị cảnh viên nhỏ nhoi vừa nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông tóc vàng liền run lên, trong mắt của người đàn ông này phóng ra tia X như muốn đốt cháy toàn bộ cơ thể của y.

Người đàn ông tóc vàng không nói một lời, nhưng một thân khí chất lạnh như băng hiển nhiên là từ chối phối hợp.

Sĩ quan cảnh sát Nakamori Ginzo ở bên trong nhìn thấy được tình cảnh này, chỉ vào người đàn ông tóc vàng hô lớn: “Cái tên này rất khả nghi, hắn ta có thể chính là đạo chích Kid!”

“Ồ, bạn trai Shinichi?” Một thanh âm thốt ra từ bên trong đám người, Gin liếc mắt nhìn lại, người này khi ở bên cạnh tiểu quỷ có gặp qua hai lần, hình như là cảnh sát quản lí xung quanh đây.

“Bác thanh tra Megure, sĩ quan Takagi, hai người biết cái tên này?” Sĩ quan Nakamori Ginzo vỗ bôm bốp lên vai sĩ quan Takagi, đã rất lâu không nhìn thấy hai vị sĩ quan này rồi.

“Ừ, anh ta là người của FBI, chúng ta có gặp qua mấy lần.” Bác thanh tra Megure cũng nhận ra người đàn ông tóc vàng, dung mạo phát triển như thế rất khó khiến cho người ta có thể quên.

“Ha ha, hóa ra là FBI, sao không nói sớm.” Sĩ quan Nakamori Ginzo thấy bác thanh tra Megure khẳng định như vậy, cũng không kêu Gin lấy ra giấy chứng nhận cứ như vậy mà tin tưởng.

“Shinichi đâu? Anh đến đây là có công việc à?” Sĩ quan Takagi hướng về phía sau Gin quét một vòng, không nhìn thấy bóng người Shinichi, nếu như nhóc thám tử học sinh cấp ba kia có ở đây vụ án của bọn họ rất nhanh sẽ có thể tra rõ.

“Nghe nói nơi này có người chết...” Gin dáng người cao gầy, bởi vậy rất dễ dàng nhìn thấy tư liệu sĩ quan Takagi cầm trong tay, bức ảnh trong tài liệu phá lệ nhìn quen mắt.

“Anh cũng đến điều tra vụ án này sao? Người chết là danh tính nữ, thân phận không rõ, pháp y ban đầu giám định nguyên nhân tử vong là do nhảy lầu tự sát, nhưng cơ thể lại bị chia năm xẻ bảy... ” Sĩ quan Takagi sau khi nói qua thì có cảm giác sau lưng có trận gió lạnh âm u thổi qua, phảng phất như linh hồn của người chết đang ở phía sau anh bay lơ lửng, thi thể người chết thật sự quá đáng sợ.

“Thật sao? Rất khả nghi.” Gin nói xong liền rời đi, lưu lại ba người phía sau trừng mắt nhìn nhau, lại là một tên đàn ông kỳ quái.

~~~~~~~~~~~~~~

(1) Rượu Margaret: đầy đủ là Sandalford Margaret River Range Shiraz.

1 Rượu Margaret đầy đủ là Sandalford Margaret River Range Shiraz

(2) Bomp Pop Cocktail:

2 Bomp Pop Cocktail

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương