Con Đường Nữ Phụ Phản Công
-
Chương 10: Bệnh kiều ngụy vườn trường (8)
Trong lúc Ninh Vãn ở trạng thái nửa hôn mê, Dịch Hân nhắc nhở hộ sĩ lưu ý máu của Ninh Vãn sau đó lưu lại thuốc hạ sốt cùng tờ giấy. Tờ giấy viết bốn chữ: Tỉnh nhớ uống thuốc.
Xét nghiệm xong máu Ninh Vãn, một lúc sau Dịch Hân gọi điện thoại cho mẹ Ninh. Nội dung trò chuyện là hắn xác định bệnh ung thư máu của Ninh Vãn chuyển thành cấp tính.
Mà mẹ Ninh cũng bắt đầu cùng cha Ninh thương lượng rốt cuộc có tìm về Ninh Sơ hay không.
Ninh Vãn lần nữa tỉnh lại đã là buổi chiều mở to mắt nàng cũng không có tính toán rời giường, mà là nằm ở trên giường suy nghĩ.
Họa Chi không rõ ràng lắm nàng vì sao lại phát bệnh, nếu nàng phát bệnh thường xuyên như vậy có phải không còn bao nhiêu thời gian đi công lược nam chủ với nam phụ? Hơn nữa không chừng đột ngột phát bệnh liền trực tiếp chết đi. Có duy nhất năm trăm điểm để trở về lại bị trừ, nhiệm vụ này nếu là không thể hoàn thành sẽ bị trực tiếp mạt sát linh hồn,.. Ý nghĩa chân chính có lẽ là chết đi..
Nhắm mắt lại, tính toán thời gian, sau khi Ninh Sơ tới, điều duy nhất mà nàng có thể làm lúc này chỉ có thể cùng thời gian thi chạy, liều mạng tranh thủ tránh Ninh Sơ, đem hảo cảm của nam chủ trên 60, nam phụ cũng chỉ có thể chờ Ninh Sơ xuất hiện lại nghĩ cách.
Đại khái suy nghĩ đổi kế sách thật tốt mới đứng dậy dời khỏi giường, thấy trên bàn thuốc cùng tờ giấy, cầm lấy chén nước đem thuốc uống rồi lại đem tờ giấy kẹp vào vở.
Chỉ làm có thế mà Ninh Vãn đã bắt đầu lực bất tòng tâm, đang định đi ấn gọi hộ sĩ lại nghe thấy giọng nữ mềm nhẹ.
"Nữ chủ Ninh Sơ hiện đang vào đại thư viện A trung."
"Nam phụ Lục Minh hiện đang vào đại thư viện A trung."
Một cảm giác vô lực thật sâu truyền đến, Ninh Vãn đã chuẩn bị tốt để nghe độ hảo cảm của nam phụ với nữ chủ tăng lên, lại không nghĩ, nghe được:
"Nam phụ Lục Minh đối nữ chủ Ninh Sơ độ hảo cảm giảm 15, trước mặt đối nữ chủ Ninh Sơ tổng độ hảo cảm là 35."
Ninh Vãn kinh ngạc, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Độ hảo cảm sao lại rớt nhiều như vậy.
Còn không đợi nàng nghĩ ra, Dịch Hân liền mở cửa đi đến.
"Chào bác sĩ?"
Dịch Hân không đáp, đi đến bên cạnh Ninh Vãn bắt đầu kiểm tra. Rồi sau đó ra khỏi phòng bệnh.
Chỉ chốc lát, Dịch Hân lại lần nữa tiến, đồng thời ở phía sau còn có một hộ sĩ, hộ sĩ đem xe đẩy túi máu vào làm Ninh Vãn có chút sợ hãi.
"Ngồi lên trên giường đi, để hộ sĩ truyền máu cho em."
Ninh Vãn ngoan ngoãn nghe lời lên giường ngồi xong, hộ sĩ thuần thục treo túi máu lên, bắt đầu tìm mạch máu trên tay Ninh Vãn.
Ninh Vãn chỉ có thể nói chuyện với Dịch Hân để dời đi lực chú ý, bởi vì nàng thật sự rất sợ cái này.
"Bác sĩ, không phải trước kia chưa từng truyền máu sao?" Khi nói chuyện kim đã cắm vào mạch máu.
"Sắc tố máu quá thấp, không truyền không được."
"Có phải hay không.. bệnh tình của tôi có biến?" Ninh Vãn nhìn chằm chằm Dịch Hân.
"Đúng vậy."
Nghe vậy Ninh Vãn mặt vốn không có huyết sắc giờ lại càng thêm tái nhợt, giống như sức lực toàn thân đều bị rút cạn, mềm mại dựa vào gối trên giường.
"Nam chủ Dịch Hân độ hảo cảm tăng 10, trước mặt tổng độ hảo cảm là 40."
Dịch Hân có chút không đành lòng, lại có chút hối hận khi đem tình huống nói cho Ninh Vãn.
Trầm mặc hồi lâu, Ninh Vãn cuối cùng cũng mở miệng nói.
"Vậy bác sĩ, nếu có thời gian có thể ở lại đây nói chuyện phiếm với tôi đước chứ?"
Dịch Hân nghe vậy liền đi đến rồi ngồi xuống mép giường của Ninh Vãn, mà trong phòng hộ sĩ không biết đã ra ngoài từ lúc nào rồi.
"Nhàm chán?"
Ninh Vãn gật đầu như đảo tỏi.
"Đọc sách?"
Ninh Vãn lắc đầu: "Ta cảm thấy không có hứng thú đọc sách."
"Tôi nếu rảnh liền tới thăm em."
"Được!" Ninh Vãn nháy mắt vui vẻ, hai mắt đều sáng rực rỡ, lấp lánh.
~~~~~~~~812 từ~~~~~
Edit + beta: Tiểu Khả Ái (thoiphuongtusenh)
Xét nghiệm xong máu Ninh Vãn, một lúc sau Dịch Hân gọi điện thoại cho mẹ Ninh. Nội dung trò chuyện là hắn xác định bệnh ung thư máu của Ninh Vãn chuyển thành cấp tính.
Mà mẹ Ninh cũng bắt đầu cùng cha Ninh thương lượng rốt cuộc có tìm về Ninh Sơ hay không.
Ninh Vãn lần nữa tỉnh lại đã là buổi chiều mở to mắt nàng cũng không có tính toán rời giường, mà là nằm ở trên giường suy nghĩ.
Họa Chi không rõ ràng lắm nàng vì sao lại phát bệnh, nếu nàng phát bệnh thường xuyên như vậy có phải không còn bao nhiêu thời gian đi công lược nam chủ với nam phụ? Hơn nữa không chừng đột ngột phát bệnh liền trực tiếp chết đi. Có duy nhất năm trăm điểm để trở về lại bị trừ, nhiệm vụ này nếu là không thể hoàn thành sẽ bị trực tiếp mạt sát linh hồn,.. Ý nghĩa chân chính có lẽ là chết đi..
Nhắm mắt lại, tính toán thời gian, sau khi Ninh Sơ tới, điều duy nhất mà nàng có thể làm lúc này chỉ có thể cùng thời gian thi chạy, liều mạng tranh thủ tránh Ninh Sơ, đem hảo cảm của nam chủ trên 60, nam phụ cũng chỉ có thể chờ Ninh Sơ xuất hiện lại nghĩ cách.
Đại khái suy nghĩ đổi kế sách thật tốt mới đứng dậy dời khỏi giường, thấy trên bàn thuốc cùng tờ giấy, cầm lấy chén nước đem thuốc uống rồi lại đem tờ giấy kẹp vào vở.
Chỉ làm có thế mà Ninh Vãn đã bắt đầu lực bất tòng tâm, đang định đi ấn gọi hộ sĩ lại nghe thấy giọng nữ mềm nhẹ.
"Nữ chủ Ninh Sơ hiện đang vào đại thư viện A trung."
"Nam phụ Lục Minh hiện đang vào đại thư viện A trung."
Một cảm giác vô lực thật sâu truyền đến, Ninh Vãn đã chuẩn bị tốt để nghe độ hảo cảm của nam phụ với nữ chủ tăng lên, lại không nghĩ, nghe được:
"Nam phụ Lục Minh đối nữ chủ Ninh Sơ độ hảo cảm giảm 15, trước mặt đối nữ chủ Ninh Sơ tổng độ hảo cảm là 35."
Ninh Vãn kinh ngạc, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Độ hảo cảm sao lại rớt nhiều như vậy.
Còn không đợi nàng nghĩ ra, Dịch Hân liền mở cửa đi đến.
"Chào bác sĩ?"
Dịch Hân không đáp, đi đến bên cạnh Ninh Vãn bắt đầu kiểm tra. Rồi sau đó ra khỏi phòng bệnh.
Chỉ chốc lát, Dịch Hân lại lần nữa tiến, đồng thời ở phía sau còn có một hộ sĩ, hộ sĩ đem xe đẩy túi máu vào làm Ninh Vãn có chút sợ hãi.
"Ngồi lên trên giường đi, để hộ sĩ truyền máu cho em."
Ninh Vãn ngoan ngoãn nghe lời lên giường ngồi xong, hộ sĩ thuần thục treo túi máu lên, bắt đầu tìm mạch máu trên tay Ninh Vãn.
Ninh Vãn chỉ có thể nói chuyện với Dịch Hân để dời đi lực chú ý, bởi vì nàng thật sự rất sợ cái này.
"Bác sĩ, không phải trước kia chưa từng truyền máu sao?" Khi nói chuyện kim đã cắm vào mạch máu.
"Sắc tố máu quá thấp, không truyền không được."
"Có phải hay không.. bệnh tình của tôi có biến?" Ninh Vãn nhìn chằm chằm Dịch Hân.
"Đúng vậy."
Nghe vậy Ninh Vãn mặt vốn không có huyết sắc giờ lại càng thêm tái nhợt, giống như sức lực toàn thân đều bị rút cạn, mềm mại dựa vào gối trên giường.
"Nam chủ Dịch Hân độ hảo cảm tăng 10, trước mặt tổng độ hảo cảm là 40."
Dịch Hân có chút không đành lòng, lại có chút hối hận khi đem tình huống nói cho Ninh Vãn.
Trầm mặc hồi lâu, Ninh Vãn cuối cùng cũng mở miệng nói.
"Vậy bác sĩ, nếu có thời gian có thể ở lại đây nói chuyện phiếm với tôi đước chứ?"
Dịch Hân nghe vậy liền đi đến rồi ngồi xuống mép giường của Ninh Vãn, mà trong phòng hộ sĩ không biết đã ra ngoài từ lúc nào rồi.
"Nhàm chán?"
Ninh Vãn gật đầu như đảo tỏi.
"Đọc sách?"
Ninh Vãn lắc đầu: "Ta cảm thấy không có hứng thú đọc sách."
"Tôi nếu rảnh liền tới thăm em."
"Được!" Ninh Vãn nháy mắt vui vẻ, hai mắt đều sáng rực rỡ, lấp lánh.
~~~~~~~~812 từ~~~~~
Edit + beta: Tiểu Khả Ái (thoiphuongtusenh)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook