Bạch Hề Mạt và Từ Tinh Dịch bây giờ có lắp thêm cánh cũng không chạy thoát, cả thành phố Tân Hà giống như một mảng lưới sắt cực lớn, vây chặt hai người ở trong đó.

Không những là thành phố Tân Hà, thậm chí là cả tỉnh Tân Hải, lệnh truy nã hai người họ đã truyền đi khắp nơi, nhất là các điểm giao thông quan trọng, cho dù ra khỏi tỉnh hay ra nước ngoài, mỗi ngày đều có người canh phòng nghiêm ngặt, tuyệt đối không thể để cho bọn họ chạy.Nói đến việc này, Cố Dĩ Di còn cung cấp một tình báo rất quan trọng - Bạch Hề Mạt giỏi ngụy trang, nhưng có lẽ không đến nỗi như là dịch dung, cô ta chỉ dùng kỹ thuật trang điểm rất cao siêu làm khuôn mặt của mình không dễ nhận ra, giống như lần đó cô ta ngụy trang thành bà lão lừa cô vậy.Biết được điều này, khi Nhậm Du Nhiên hạ lệnh truy nã, còn đặc biệt nói với nhân viên kiểm tra các chốt giao thông, nhất định phải trọng điểm xác minh diện mạo và giấy tờ chứng nhận của tất cả những người liên quan, nếu giấy tờ chứng nhận là thật, diện mạo phải có liên quan chặt chẽ, không thể để lọt một chút sơ hở nào.Lưỡi đã quăng ra, Nhậm Du Nhiên không sợ tiếp tục dây dưa với bọn họ, thời gian dài rồi không chịu được chỉ có thể là bọn họ, bọn họ nhất định sẽ có hành động.Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của cục trưởng Tần không lâu, Nhậm Du Nhiên đã nhận được điện thoại của Diêu Viễn, anh ấy nói vừa đi ra từ phòng tư vấn tâm lý của Địch Văn, báo cáo tình hình với cô một chút.Nhậm Du Nhiên hơi kinh ngạc, hỏi: "Sao nhanh như vậy?" Từ cục thành phố lái xe đến tòa nhà Quan Hải tuy rằng không xa, nhưng tốc độ này của Diêu Viễn cũng nhanh quá đi? Thật sự đã nói với Địch Văn rồi sao?Diêu Viễn nói ở trong điện thoại: "Sau khi tôi đến đóng giả làm người nhà người bệnh, hỏi Địch Văn về chuyện đa nhân cách, nhưng Địch Văn nói anh ấy chưa từng chữa trị cho người bệnh bị bệnh này, không quá hiểu về phương hướng này, bảo tôi tìm một người khác, còn giới thiệu tôi đi đến bệnh viện chuyên khoa như bệnh viện Thị Lập Tam chẩn đoán thử xem..."Diêu Viễn gãi gãi đầu, vô cùng không hiểu hỏi: "Đội trưởng, lần này tôi qua đó là để làm gì? Tên Địch Văn này cứ hai ba câu là đuổi tôi đi rồi..."Anh ấy quả thực cảm thấy có hơi quái lạ, đầu tiên Nhậm Du Nhiên giao cho anh ấy nhiệm vụ này đã rất kỳ lạ, anh ấy đi một chuyến căn bản không rõ mục đích của mình là gì, Nhậm Du Nhiên rốt cuộc muốn biết điều gì.Bản thân Nhậm Du Nhiên thật ra cũng không rõ, Yến Quy không nói cho cô ấy chi tiết, cô ấy chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được việc này có thể có quan hệ rất mật thiết với vụ án.

Xuất phát từ sự tín nhiệm tuyệt đối với Yến Quy, Nhậm Du Nhiên không hề có một chút chậm trễ nào, dựa theo lời nàng gặp hai bác sĩ tâm lý một lần.Gặp mặt cũng đã gặp rồi, sau đó thì làm gì? Hình như là phải phái người nhìn chằm chằm bọn họ, bên Tống Hòa Ngọc đã có người theo dõi, vậy bên Địch Văn cũng không thể ngoại lệ."Không còn chuyện gì nữa anh tan làm đi, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý."Cúp cuộc điện thoại với Diêu Viễn, Nhậm Du Nhiên lập tức cho người đi đến tòa nhà Quan Hải theo dõi Địch Văn, còn giống với Tống Hòa Ngọc, phải chú ý sau đó anh ấy gặp những người nào, cùng với nhà mạng cũng không ngoại lệ, giám sát 24 giờ điện thoại của Địch Văn.Đã sắp xếp hết theo những gì Yến Quy nói, Nhậm Du Nhiên không quản chuyện này nữa, cho dù nguyên nhân Yến Quy làm như vậy là gì, cứ đợi sau khi nàng rửa sạch hiềm nghi rồi giành lại được tự do nàng tự nhiên sẽ nói.

Trước mắt, đối với cảnh sát Tân Hà, việc quan trọng nhất vẫn là xác định thân phận thực sự của người chết nữ nó, mà chuyện này trong hai ngày nay quả thực cũng có đột phá.Bảy giờ tối ngày 13 tháng 9, đội điều tra kỹ thuật truyền đến tin nhắn của phòng kiểm nghiệm, trong tổ hợp phần tóc và da vụn hoài nghi là của kẻ tình nghi nhặt được ở hiện trường đã thành công xác nhận được DNA, nhiều nhất cần một buổi tối nữa là có thể so với DNA của người chết.Nhậm Du Nhiên nhìn thử thời gian, hỏi: "Tối hôm nay có thể làm xong không?"Trưởng phòng mới của phòng kiểm nghiệm Đồng Lộ nói: "Vì để đáng tin cậy hơn thì đến buổi họp sáng mai mới được." Nói rồi, cô ấy lại đưa một phần báo cáo giám định khác cho Nhậm Du Nhiên: "Kết quả đối chiếu DNA của bố người mất tích trong thành phố này đã có rồi, người chết không phải là con gái của họ."Nhậm Du Nhiên nhận lấy báo cáo nhìn một cái, gật đầu nói: "Được, vậy thì sáng mai, cũng không thiếu một đêm này, ngủ một giấc là qua thôi.


Vậy mọi người cứ đi bận việc, nên giám nghiệm thì đi giám nghiệm, nên tan làm thì tan làm, hai ngày nay cũng mệt lắm rồi!" Cô ấy chỉ chỉ Giang Vọng, nói: "Chính là giám nghiệm vết tích và pháp y của mấy người, cô đi nói với Lý Vân Trường và Đường Huyên, tối hôm nay đừng thức đêm nữa, về nhà ngủ đi, sáng mai đến họp!"Giang Vọng đáp một tiếng, cùng Đồng Lộ rời đi.Buổi họp sáng hôm sau, Đồng Lộ đưa ra kết quả so sánh DNA cuối cùng, DNA của người chết không đồng nhất với DNA của người tình nghi được tìm thấy ở hiện trường, hơn nữa vì để có sức thuyết phục hơn, phòng kiểm nghiệm còn đồng thời so sánh DNA của người tình nghi với DNA của Yến Quy, kết quả cũng không đồng nhất.Điều này hoàn toàn chứng minh, vào thời điểm xảy ra vụ án trong tòa nhà đang xây giở còn có một người khác, ít nhất thì Yến Quy không còn là người tình nghi duy nhất nữa.Sau khi buổi họp tối kết thúc, điều tra viên phụ trách đến thành phố ngoài đón bố mẹ của hai người mất tích lần lượt trở về, sau đó đưa bọn họ đi đến đội điều tra kỹ thuật lấy DNA.

Sau khi lấy mẫu xong, bọn họ được đưa đến phòng tiếp khách của cục công an để nghỉ ngơi, Diêu Viễn phụ trách tiếp đón bọn họ nói rằng khi nào có tin tức sẽ lập tức thông báo.Hai đôi người già đều là bố mẹ người ta, con gái hai nhà đều mất tích rồi, bây giờ cảnh sát tìm đến nhà, nói phát hiện thi thể không rõ danh tính, ăn khớp với đặc điểm của con gái họ.

Trong khoảng thời gian đi từ nhà đến Tân Hà, trong lòng bọn họ vẫn luôn hoảng loạn bất an, sợ rằng người chết đó chính là con gái mình.

Con gái mất tích không tìm được, bọn họ nóng lòng sốt ruột, bây giờ có khả năng tìm được nhưng chết rồi, bọn họ càng gấp hơn, tâm trạng bây giờ chính là thà rằng không tìm được, không có tin tức, có khi lại là một tin tốt.Buổi chiều phòng kiểm nghiệm đưa ra kết quả, trong đó DNA của một đôi bố mẹ có quan hệ thân nhân trực tiếp với người chết, có thể xác định người chết là con gái bọn họ.Nhậm Du Nhiên giao báo cáo cho Diêu Viễn, nói: "Đi thông báo với người nhà đi."Ngoài ra, Nhậm Du Nhiên lập tức báo cáo chuyện này cho cục trưởng Tần, thân phận người chết chính thức được xác định, nếu người chết đã không phải Bạch Hề Mạt, vậy cô ta chính là kẻ tình nghi lớn nhất, cùng với tất cả chứng cứ tìm được trong mấy ngày này, nghi ngờ của Yến Quy về cơ bản đã được giải trừ.Khi đến bệnh viện đón Yến Quy xuất viện, Cố Dĩ Di cũng nhận được thông báo rồi chạy qua, ở bệnh viện chữa trị mấy ngày, tình hình hồi phục của vết dao ở lồng ngực Yến Quy rất ổn định, bác sĩ dặn dò một số điều cần lưu ý và đồng ý cho nàng xuất viện.Nhậm Du Nhiên qua là đại diện cho cục thành phố thăm hỏi, Cố Dĩ Di qua lại là người nhà đón nàng xuất viện.Ra khỏi bệnh viện, Nhậm Du Nhiên nhỏ giọng nói với Yến Quy: "Hai bác sĩ tâm lý mà trước đây cậu bảo tôi tìm...""Này này! Tôi nói này Du Du, cô ấy mới xuất viện thôi, vết thương còn chưa khỏi hoàn toàn, ở trước cổng bệnh viện mà đã muốn làm việc rồi?" Cố Dĩ Di ôm lấy tay Yến Quy, giơ tay ra chặn Nhậm Du Nhiên: "Bây giờ là thời gian tan làm đội trưởng Nhậm!"Biết rằng cô đang nói đùa, Nhậm Du Nhiên lườm cô một cái, Yến Quy vỗ vỗ tay cô, cười nói: "Không sao, việc này hai ngày trước chị nhờ Tiểu Du điều tra, muốn nghe thử kết quả."Nhậm Du Nhiên lập tức nói tiếp: "Hai bác sĩ tâm lý đó, tôi đều tìm dựa theo lời cậu nói rồi.


Bên Tống Hòa Ngọc không có gì đặc biệt, anh ta đã từng chữa cho một vài bệnh nhân đa nhân cách, cũng giới thiệu tỉ mỉ về phương án chữa trị cho tôi.

Bên Địch Văn là Diêu Viễn đi, nhưng gặp mặt không được bao lâu, Địch Văn nghe nios Diêu Viễn đến tư vấn về bệnh đa nhân cách thì trực tiếp nói bản thân không có kinh nghiệm trên phương diện này rồi đuổi cậu ấy đi, bảo cậu ấy tìm một người cao minh khác."Yến Quy nghe vậy chỉ khẽ cười một tiếng, nói: "Tôi chỉ muốn xem bọn họ là ai từ chối mấy người, trước đây tôi đoán là Diêu Văn, xem ra tôi đoán không sai."Nhậm Du Nhiên mù mờ nhìn nàng: "Rốt cuộc là chuyện gì?"Yến Quy nghĩ một lúc, nói: "Việc này nói ra rất dài, để ngày mai đi làm rồi nói đi, hôm nay tôi về nhà trước."Dù sao nàng vẫn phải dưỡng thương, tuy rằng Nhậm Du Nhiên sốt ruột, nhưng quả thực nên để Yến Quy nghi ngơi cho khỏe, thế là cô ấy nói: "Hôm nay là thứ năm, hay là ngày mai cho cậu nghỉ luôn? Thứ hai tuần sau lại đến?"Cố Dĩ Di cảm thấy đề nghị này của Nhậm Du Nhiên rất tốt, vừa muốn phụ họa hai câu, nhưng Yến Quy lại lắc lắc đầu."Không thể làm lỡ thời gian.

Tôi đoán bây giờ cậu đã hạ lệnh truy nã rồi, trong phạm vi toàn tỉnh đều được canh phòng nghiêm ngặt, đề phòng Bạch Hề Mạt và Từ Tinh Dịch xuất cảnh đúng không?"Nhậm Du Nhiên gật đầu thừa nhận, đây là trình tự bắt buộc phải có lúc này, tấm lưới này nhất định phải quăng ra, đơn giản có hiệu quả.Yến Quy nói: "Nhưng cảnh sát mà chúng ta xuất ra cũng rất nhiều, sắp đến tháng mười rồi, có rất nhiều chuyện phải làm, vậy nên chúng ta không có quá nhiều thời gian để hao phí.

Cứ dây dưa như vậy, bọn họ có thể rất nhanh đã không chịu được, nhưng chúng ta cũng phải bỏ ra rất nhiều, vậy nên dây dưa từ đầu đến cuối đều không phải là cách tốt nhất.""Bây giờ là thời khắc quan trọng, động tác của chúng ta cũng phải thật nhanh.


Cố gắng thu nhỏ phạm vi khống chế mới có thể giảm bớt số chi phí không cần thiết một cách có hiệu quả, đồng thời cũng bức cho bọn họ hành động trước một bước, chỉ cần bọn họ hành động, đó chính là thời cơ để chúng ta giành chiến thắng!"Yến Quy phân tích rất chuẩn xác, chỉ mấy câu đã thuyết phục được Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di, hai người nhìn nhau, cuối cùng Nhậm Du Nhiên gật đầu đáp ứng, sau đó tự mình lái xe rời đi.Cố Dĩ Di lái xe đưa Yến Quy về nhà, vừa vào cửa còn chưa kịp thay giày, đèn cũng chưa bật, Yến Quy đã bị Cố Dĩ Di ép lên cửa.Cánh môi bị chặn lại, Yến Quy theo bản năng đáp lại sự nhiệt tình của Cố Dĩ Di, bốn ngày chưa gặp, bốn ngày này Yến Quy còn trở thành người tình nghi, Cố Dĩ Di lo lắng không yên, không có một giây nào là yên tâm được.

Lúc này Yến Quy cuối cùng đã về nhà, hiềm nghi trên người cũng không còn nữa, tâm tư của cô trào ra, đấu đá lung tung trong lồng ngực.Một nụ hôn dài kết thúc, Cố Dĩ Di giơ tay mở đèn ở huyền quan lên, ánh sáng đột nhiên chiếu đến, hai người ở trong bóng tối lâu rồi, đều vô thức híp mắt lại.Yến Quy ôm lấy Cố Dĩ Di, giơ tay gạt đi nước mắt của cô, chiếc mũi nhạy cảm của nàng động đậy, kinh ngạc hỏi: "Thơm quá...!Em chuẩn bị cơm tối rồi sao?" Vừa bước vào cửa đã bận hôn, khoang mũi toàn là hơi thở của người trong lòng, không chú ý đến mùi ở trong nhà, lúc này thần hồn đã trở về, mũi của Yến Quy cuối cùng cũng hoạt động trở lại.Cố Dĩ Di gật gật ở trong lòng nàng.Yến Quy lờ mờ, không suy nghĩ đã trực tiếp hỏi: "Gọi của quán nào vậy."Vừa nói xong nàng đã hít ngược lại một hơi, Cố Dĩ Di cắn một cái lên cổ nàng, sau đó đẩy nàng ra, lại hung hăng trừng mắt nhìn nàng, nói: "Chị sao vậy? Không thể là em tự làm được sao?! Tốn công em bận cả một buổi chiều? Đồ không có lương tâm!"Cố Dĩ Di hầm hừ tức giận đi vào trong phòng bếp, Yến Quy vội vàng đuổi theo dỗ dành: "Hóa ra là vợ tôi tự mình làm sao! Vợ đại nhân lợi hại quá đi! Đội trưởng Cố hiền lành nhất tài năng nhất toàn thế giới!""Phụt." Cố Dĩ Di không nhịn được cười, cô quay đầu nhìn Yến Quy, ngón tay đặt lên môi nàng, như cười như không: "Pháp y Yến nằm viện mấy ngày, đột nhiên lại bôi dầu lên miệng sao?" Lời nịnh này tuy rằng có hơi mới lạ, nhưng nịnh rất chân tình đúng sự thật.Yến Quy chu môi hôn lên ngón tay cô, sau đó giơ tay ra nắm lấy ngón tay cô, biểu cảm không thể nào ngoan ngoãn hơn: "Không bôi dầu lên miệng, lời thật lòng."Từ trước đến giờ nàng luôn thích nghiêm mặt nói ra những lời như thế này, Cố Dĩ Di yêu đến chết cái dáng vẻ ấy, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, chỉ là vẫn nhớ bây giờ nên đi ăn cơm trước, lúc này mới nhịn lại xao động không yên trong đáy lòng.Hít một hơi thật sâu, Cố Dĩ Di giơ tay chỉ vào ngực nàng, nói: "Ăn cơm trước đã, ngoan ngoãn một chút!" Ánh mắt và giọng điệu đều là cảnh cáo, Yến Quy biết rõ cô đang cảnh cáo điều gì, gật đầu rất ngoan, vào phòng bếp theo cô.Thức ăn đã được xào xong trước khi đến bệnh viện, để trong tủ giữ nhiệt bảo quản, lúc này vẫn còn nóng, hai người cùng bê thức ăn ra bàn.Có tất cả bốn món một canh, hai mặn hai chay, đều là đồ ăn mà Yến Quy thích, rất bình thường.

Cố Dĩ Di lần đầu tiên tự mình hoàn thành một bàn ăn, cô ngồi đối diện với Yến Quy, có hơi căng thẳng quan sát biểu cảm của nàng, muốn xem xem nàng có hài lòng với thành quả của mình không.Yến Quy cầm đũa lên quay một vòng giữa bốn món ăn, biểu cảm đột nhiên có hơi khoa trương khó xử nói: "Ai dà! Nhìn đã thấy rất ngon rồi, tôi không biết phải ăn món nào trước nữa!"Biết rõ là nàng đang làm bộ, nhưng Cố Dĩ Di vẫn vô cùng vui vẻ, cô mím môi cười, dứt khoát giơ tay ra gắp cho Yến Quy món ăn mà bình thường nàng thích nhất, nói: "Chị mau thử nhanh lên, đừng cứ nhìn mãi nữa, sắp nguội hết rồi!""Được thưa vợ." Yến Quy ăn hết đồ ăn mà Cố Dĩ Di gắp vào bát mình, sau khi tỉ mỉ nếm một hồi, nàng dựng ngón tay cái với người trước mặt, khen một câu thật lòng: "Vợ tôi lợi hại thật! Ngon thật sự, sau này không thèm ăn những món bình dân ngoài đường nữa!"Cố Dĩ Di được nàng khen thì vui vẻ, đôi mắt đào hoa cong lên vì cười.Hai người ăn xong bữa tối ấm áp, sau bữa cơm thì cùng nhau dọn dẹp phòng bếp, sau đó lại ra ngoài đi dạo.

Đi quanh tiểu khu vài vòng để tiêu hóa thức ăn, sau khi trở về nhà cùng nhau tắm rửa, bởi vì vết thương của Yến Quy không thể chạm vào nước, vẫn phải để Cố Dĩ Di giúp nàng tắm.Lúc tắm rửa tay chân Yến Quy không ngoan ngoãn, Cố Dĩ Di ấn cánh tay nàng cảnh cáo: "Ngoan ngoãn một chút! Còn làm vết thương rách ra thì em tức giận đấy!"Vì vướng vết thương, Yến Quy cũng hết cách, chỉ đành đè tâm tư lại, đợi đến khi tắm rửa thu dọn xong nằm lên giường mới làm một lần.

Kết quả bởi vì có vết thương, Cố Dĩ Di không cho nàng động, chỉ bảo nàng nằm xuống hưởng thụ.Sau khi kết thúc hai người rất buồn ngủ, trực tiếp rơi vào giấc ngủ, sáng hôm sau cùng nhau đi làm, quay lại cuộc sống thường ngày.Sau buổi họp sáng, Yến Quy và Cố Dĩ Di đến phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên, Yến Quy giải thích với hai người về việc đa nhân cách.Nghe nói Bạch Hề Mạt có thể bị đa nhân cách, Lão Quỷ là một trong những nhân cách của cô ta, Cố Dĩ Di và Nhậm Du Nhiên đều vô cùng kinh ngạc."Việc này...!Việc này..." Cố Dĩ Di mờ mịt hỏi: "Loại tình huống như thế này, nếu bắt được cô ta thì phán thế nào? Trước đây chúng ta đã từng gặp qua chuyện như vậy chưa?"Nhậm Du Nhiên lắc lắc đầu, nói: "Dù sao tôi cũng chưa từng gặp, cũng chưa từng nghe thấy tiền lệ như vậy, nhưng chắc chắn là có! Con người rất phức tạp, vụ án như thế nào cũng có tiền lệ, chỉ là....!Không biết như vậy nên tính thế nào? Phải phán dựa trên nhân cách nào phạm tội sao?"Cô ấy nghĩ một lúc, đập bàn, nhìn về phía Yến Quy hỏi: "Trước đây cậu bảo tôi hỏi thử người bị đa nhân cách phạm tội nên phán thế nào, chính là vì chuyện này?"Yến Quy gật gật đầu, nàng lật cái bảng trắng trong phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên lại, lộ ra mặt có bản đồ của thành phố Tân Hà, nói: "Phán thế nào là chuyện của tòa án, điều chúng ta phải làm bây giờ là bắt được cô ta."Nàng dùng bút trong tay vẽ mấy vòng tròn trên bản đồ: "Đây là nơi tọa lạc của những công ty dưới trướng Tập đoàn Giai Nghiên và Khoa học công nghệ Thành Tri, ngoài thành phố tạm thời không xem xét.


Sau khi vụ án phát sinh Tiểu Du đã kiểm soát cả hai công ty, Hề Mạt và Từ Tinh Dịch không thể có cơ hội trở lại công ty, mà con đường gần công ty bọn họ cũng bước vào thời kỳ kiểm soát chặt chẽ, bọn họ không chuồn vào được.""Đúng rồi, trước đây Di Di nói nhân cách Lão Quỷ rất giỏi ngụy trang..."Nhậm Du Nhiên lập tức nói: "Tôi đã đặc biệt dặn dò chuyện này, bảo tất cả những nhân viên kiểm soát chú ý đối chiếu chứng minh thư, nhất quyết không thể để lọt một chút sơ hở nào! Đừng nói cô ta giỏi ngụy trang, cho dù cô ta biết dịch dung đổi mặt, chỉ cần chứng minh thư không qua cửa, cô ta cũng không chạy được! Trừ khi cô ta có thể tạo ra được một thân phận giả trong thời gian ngắn, chứng minh thư giả thì dễ làm, nhưng để liên kết với hệ thống..."Nhậm Du Nhiên đột nhiên mắc nghẹn, cô ấy nhìn Yến Quy, hỏi một câu: "Bạch Hề Mạt có phải H không?"Ánh mắt Yến Quy bình tĩnh, gật đầu nói: "Đúng, cô ta chính là hacker thiên tài."Nhậm Du Nhiên lập tức chau mày lại: "Cũng có nghĩa cô ta hoàn toàn có năng lực tạo ra một thân phận giả?""Tiền đề là phải thần không biết quỷ không hay.

Sau khi vụ án xảy ra các trạm kiểm soát hệ thống của chúng ta đều thiết kế cơ chế phòng ngự hoàn mỹ, cô ta không thể hack vào trong hệ thống hộ tịch được.

Trừ khi, thân phận giả đã sớm được cô ta chế tạo xong rồi."Nhậm Du Nhiên càng chau mày chặt hơn, nói: "Nếu như là vậy, giả thiết xấu nhất là bọn họ đã thoát ra ngoài rồi?!"Biểu cảm của Cố Dĩ Di cũng ngưng trọng, đây là tình huống mà bọn họ không muốn nhìn thấy nhất, nếu như để bọn chúng trốn ra nước ngoài, vậy thì thật sự không còn cơ hội nữa.Yến Quy nhíu mày trầm tư một hồi, lắc đầu nói: "Tôi cảm thấy cô ta vẫn còn ở Tân Hải."Cố Dĩ Di trừng lớn mắt, hỏi: "Tại vì sao?""Cảm giác." Yến Quy nói: "Không biết do cô ta không chuẩn bị trước thân phận giả hay bây giờ không chuẩn bị được....!Cho dù là tình huống thế nào chúng ta đều có đường thắng!"Nhậm Du Nhiên lập tức hỏi: "Thắng như thế nào?"Yến Quy cụp mắt, nói: "Hề Mạt.

Nhân cách này, chính là đường thắng của chúng ta."Khi ở trong tòa nhà đang xây dở, nhân cách Bạch Hề Mạt xuất hiện nhắc nàng mau chạy đi, sau khi sự kinh ngạc qua đi, Yến Quy đã suy nghĩ về hành động này, có nghĩa là Bạch Hề Mạt đang chống lại nhân cách Lão Quỷ, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng hai người họ có lẽ đã có sự bất đồng lớn về quan điểm, mà cuộc tự đối đầu giữa hai nhân cách này chính là đường thắng lớn nhất của cảnh sát!"Muốn làm thân phận giả thì nhất định phải có sự giúp đỡ của Hề Mạt, nếu giữa hai nhân cách phát sinh sự bất đồng, chỉ cần Hề Mạt không phối hợp, bây giờ Lão Quỷ không thể động được!"Yến Quy quay người lại vẽ hai vòng lên bản đồ, một trong đó là tòa nhà Quan Hải, nàng còn trọng điểm miêu tả một lượt: "Vì để giải quyết vấn đề này, cho dù là Hề Mạt hay là Lão Quỷ, tiếp sau đây bọn họ đều sẽ có hành động, mà khả năng lớn nhất chính là bọn họ muốn "chữa lành" bệnh đa nhân cách của mình, cho dù phải giết chết đối phương, hay là để đối phương thống nhất ý kiến với mình, bọn họ nhất định không thể không liên hệ với bác sĩ tâm lý!"Nhậm Du Nhiên hiểu ra, Địch Văn rất có khả năng chính là lựa chọn đầu tiên của Bạch Hề Mạt, cô ta sẽ nghĩ cách liên hệ với Địch Văn! Địch Văn tránh không nói đến chuyện chữa trị bệnh đa nhân rất có khả năng là do cảnh giác! Anh ta rất có khả năng là người biết Bạch Hề Mạt mắc bệnh đa nhân cách!"Theo dõi Địch Văn, chúng ta nhất định sẽ có đột phá!".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương